Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kang Daniel sửng sốt. Ngài chẳng thể ngờ một Jihoon luôn sâu kín ngày thường lại yếu đuối như vậy khi bị bệnh. Nó luôn cố gắng cất giấu những suy nghĩ của mình, cố gắng thể hiện một con người rất đỗi kiên cường và vui vẻ. Đôi mắt nó luôn lấp lánh và mạnh mẽ như bọt nước biển được chiếu sáng, kể cả khi bọt nước biển nhỏ bé vỡ tung, nó vẫn hòa vào làn nước và rồi trở lại dưới ánh nắng ấm áp.

Đôi lúc Kang Daniel đã tưởng rằng, Jihoon sẽ chẳng bao giờ bộc lộ ra một mảnh yếu ớt như hoa tuyết, một chút gay gắt nhỏ xíu như cơn gió cũng có thể đánh tan. Nhưng có lẽ, bởi vì đó là một Kang Daniel đã luôn ôm ấp một Park Jihoon kiên cường, nên những gì nó để lộ ra bên ngoài vẫn luôn là mạnh mẽ và can đảm.

- Daddy?

Trong thanh âm thoáng qua của Park Jihoon có gì đó giống như đường đun mỏng manh vỡ tan trên đầu lưỡi, vừa ngọt ngào lại vừa vụn vặt, tan chảy giữa độ nóng của khoang miệng. Khi yêu, mọi thứ người ta cảm nhận đều như mật ngọt, điều này cũng đúng với kể cả một người đàn ông thành đạt và lý trí như Kang Daniel. Một tiếng daddy thật giống như kẹo bông cọ vào màng nhĩ, chẳng mang chút công kích nào nhưng vẫn làm toàn thân ngứa ngáy.

- Bé cưng, nếu ta tìm cho con một người mẹ, con sẽ chấp nhận chứ?

Kang Daniel chỉ đơn giản muốn thử phản ứng của bé cưng của ngài mà thôi, thề đấy, nhưng ngài lại vô tình khiến nó rơi lệ. Đôi mắt đỏ ửng lên vì cơn sốt của Jihoon mở to. Nó đã nghĩ ngài sẽ nói rằng ngài yêu nó, rằng ngài sẽ chỉ có một mình nó mà thôi, nhưng ngài lại hỏi nó về việc kết hôn với một người phụ nữ xa lạ và để nó gọi người ấy là mẹ. Cảm giác bất an mới dịu đi nhanh chóng ập đến như thủy triều vỗ vào bờ cát, khiến bãi cát vốn yên ắng dịch chuyển không yên. Tuyến lệ nóng rát vì nước mắt của Jihoon đã chẳng thể kìm lại những giọt mặn chát trào lên từ đáy mắt nó, việc duy nhất nó có thể làm là cắn chặt đôi môi nhỏ xinh, cố không để bản thân phát ra từng tiếc nức nở. Âm thanh mắc kẹt trong cuống họng nó nghẹn ngào, dội lên đau nhức nơi yết hầu khô khốc. Cả người nó run rẩy giữa cái ôm của Daniel, khiến ngài lo lắng hôn lên mắt nó, thì thào những lời yêu mà ngài chưa từng nghĩ ngài sẽ nói với nó. Sự quật cường của Jihoon dường như đã bị cơn sốt chôn lấp, nó chưa từng yếu đuối đến thế, dù rằng nó được giáo dục như thể một công nương ở tòa tháp sâu nhất trong lâu đài Kang Daniel tạo ra.

- Honey, bé cưng, Jihoon của ta! Ta chỉ muốn chắc rằng ta thật sự yêu con. Ta sẽ không kết hôn nếu như con không chấp nhận lời cầu hôn của ta, chắc chắn đấy. Ta yêu con hơn bất cứ người phụ nữ nào, và chắc rằng là hơn bất cứ ai trên thế gian này. Ta thật sự đã yêu bé bỏng ngọt ngào mà ta tự tay nuôi dưỡng. Jihoon, hãy chấp nhận tình yêu của ta, lấy đi nó bao nhiên con thích và giữ nó bao lâu con muốn, được chứ? Vậy nên đừng khóc, bé cưng

Suốt gần 18 năm, Park Jihoon chưa từng cảm nhận điều gì ấm áp và ngọt ngào hơn thế. Nó cảm thấy như tất thảy hạnh phúc của nó đã được gói gọn trong những lời thổ lộ vội vàng và vụng về của daddy nó. Giống như chồi hoa nho nhỏ ngại ngùng, nó dụi sát vào lồng ngực Kang Daniel, vùi cả người mình vào cái ôm quá đỗi dịu dàng đang nâng lấy cơ thể mệt mỏi của nó. Hơn bất cứ loại thuốc kháng sinh nào, chỉ những lời tỏ tình của daddy mới khiến đầu nó nhẹ bẫng và nhịp tim ổn định hơn. Nhiệt độ nóng bỏng trên người không còn bí bách hay khó chịu nữa, hơi thở va chạm với tiếng tim đập cuồng dã nơi lồng ngực phập phồng, với Jihoon hiện giờ, như thể lá bạc hà tươi mát xoa dịu cái trán nóng hổi và từng ngón tay run rẩy của nó. 

- Con đã luôn chờ đợi điều này, daddy. Con thật sự rất yêu người, rất sợ người sẽ bỏ rơi con khi tìm thấy một tình yêu mới. Lady nói ngài không tin tưởng vào tình yêu, nhưng xin ngài hãy tin tưởng con, con đã luôn yêu ngài, con thề đấy. Hãy để con yêu ngài, gọi ngài là daddy với tất cả tình yêu mà con có. Đừng từ chối con, làm ơn, con sẽ chết mất.

Kang Daniel thề rằng ngài chưa từng đưa ra quyết định nào nhanh chóng và kiên định đến thế. Kể cả khi ngài giết chết kẻ thù của ngài, ngài cũng đã từng do dự. Park Jihoon là ngoại lệ duy nhất và đầu tiên của ngài, ngài nguyện ý yêu nó, chấp nhận mọi thử thách và mọi sự trừng phạt từ thần thánh nếu họ kết tội ngài dâm loạn với con mình. Một người đàn ông thành đạt, mưu mẹo và toan tính như Kang Daniel thề rằng đây là lần đầu tiên ngài không suy nghĩ đến hậu quả mà đồng ý với một thỏa thuận, thỏa thuận tình yêu với bé bỏng của ngài. 

Ngay khi Jihoon còn đang thổn thức, đôi môi khô khốc của nó đã được bao phủ bởi một nụ hôn mãnh liệt và tràn ngập ái dục. Nụ hôn đầu của nó dành cho người nó yêu nhất trên đời, chẳng còn gì tuyệt hơn thế nữa. Nó hạnh phúc, vui sướng và trên hết, nó thấy bản thân như được giải thoát. 

Con chim nhỏ không bay ra khỏi cái lồng mở rộng. Bầu trời cũng chỉ là một cái lồng lớn hơn thế, mà ở đó, chim nhỏ không tìm thấy tình yêu. Con chim nhỏ vui vẻ ăn hạt kê và uống nước của nó, hót lên vài tiếng. Nó vui vì một chủ nhân tốt, nó sẽ chẳng bao giờ rời xa tình yêu của đời mình. Sau tất cả, chim nhỏ đơn giản chỉ là chim nhỏ thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top