Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

10.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tới tối, jihoon cùng daniel trở về. hôn lễ đương nhiên phải huỷ bỏ, kim jaehwan tới làm loạn đám cưới như vậy, hỏi xem còn có thể tiếp tục? ong seongwoo có chút hoảng loạn nhưng sau dần bình tĩnh hơn, còn hwang minhyun thật sự không biết nên nói gì bây giờ. cư nhiên người anh em thân thiết lại tới làm loạn hôn lễ của mình, thật chẳng biết nên ứng xử ra sao. yoon jisung đưa kim jaehwan về nhà, sau đó liền tới chỗ minhyun và seongwoo.

"anh đã bắt nó ở nhà không cho làm loạn nữa rồi"

"em sẽ đi cho jaehwan một trận"

minhyun vốn chẳng người thích đụng tay chân. nhưng lần này anh chẳng hiểu jaehwan kia phát điên cái gì mà tới phá hôn lễ của anh. seongwoo không nói một lời gì từ lúc nãy.

"đừng. nói chuyện tử tế với thằng bé đừng kích động"

"nó cũng đã 27 rồi sao suy nghĩ lại ấu trĩ như vậy?"

jisung có một cuộc họp ở công ty nên liền dời khỏi. seongwoo bỏ lễ phục ra, ngâm mình trong nước nóng một lúc lâu. minhyun ở dưới nhà vò đầu bứt tai, còn đang nghĩ xem nên nói chuyện với kim jaehwan như nào? chẳng nhẽ giờ tới nhà cho một đấm? minhyun lấy xe, phóng nhanh tới nhà jaehwan, thật phải nói rõ ràng với nhau.



"sao không đưa em về nhà?"

"nay ngủ cùng anh"

jihoon không có quần áo ở nhà daniel, liền lấy tạm áo phông với quần đùi anh mặc tạm.

"anh có cái ghim kẹp không?"

"làm gì?"

"kẹp quần"

jihoon như bơi trong quần áo, tới trước mặt daniel nhõng nhẽo.

"không cần mặc quần, quần trong là đủ"

"đang mùa xuân đó! với cả ngủ cùng anh.....em không tin tưởng"

"lên giường đợi anh đi tắm"

jihoon ngoan ngoãn lên giường nằm, lấy một quyển sách đọc tạm. nghĩ lại một chút, jaehwan hôm nay thật giống với trong tưởng tượng của cậu khi cậu đi phá đám cưới của daniel. may thay cậu không có cần làm vậy nữa. nhưng jaehwan vì sao lại phản đối minhyun cùng seongwoo? không phải họ là anh em, bạn bè tốt sao? không biết giờ hai người họ sao rồi? chắc hẳn seongwoo hyung buồn lắm...nhưng cậu lại thấy có gì đó ở kim jaehwan.

"người yêu anh đang nghĩ gì mà mặt đăm chiêu vậy?"

daniel nửa thân trên trần, vừa tắm xong nên nhiệt độ cơ thể ấm hơn bình thường. bao bọc jihoon ở trong lòng mình, ngửi mùi hương dịu nhẹ từ tóc cậu, sau đó xoa xoa tới hai cái má đang phồng.

"ôm chặt vậy em không thở được"

"vậy anh hô hấp nhân tạo cho em"

daniel tính cúi xuống 'ngoạm' đôi môi kia thì jihoon lấy tay che môi lại, nũng nịu chôn đầu vào hõm cổ anh.

"em muốn ngủ cơ..."

"mệt sao?"

"daniel à...thực ra em từng có ý nghĩ sẽ đi phá hôn lễ của anh"

"hửm?"

"em từng tính rủ park woojin tới quậy phá đám cưới của anh rồi công khai cướp chủ rể"

"nhưng cũng may em không cần làm vậy nữa rồi"

daniel cười nhẹ, xoa xoa đầu jihoon.

"anh muốn xem em tới phá đám cưới"

"ưm..."

"vậy anh cưới ha?"

"ai?"

"người anh yêu suốt đời"

"em không muốn tự phá đám cưới của mình đâu"

cậu bé của anh cũng thật tinh ranh mà.



minhyun bấm chuông inh ỏi nhưng kim jaehwan mãi chưa ra mở. bấm máy gọi cũng tắt máy. rốt cuộc là đang làm cái gì?

"tới đây tới đây..."

jaehwan đã thay ra quần áo thường ngày thoải mái, chân còn đi trần ra mở cửa. hwang minhyun còn mặc lễ phục đứng ở trước mặt, jaehwan có chút hơi bất ngờ.

"vào đi"

minhyun đang cố bình tĩnh để có thể nói chuyện đàng hoàng, dù gì cũng là bạn bè với nhau từ những năm đại học.

"ngồi đi"

jaehwan cầm cốc nước, toan xuống bếp lấy nước cho minhyun thì anh giữ cậu lại, đứng lên đối diện nói chuyện.

"tao không nói lâu, chỉ một lúc"

"...chắc mày muốn hỏi chuyện đó?"

"đúng! nói, sao mày làm vậy với tao?"

"...."

"mày biết đám cưới này quan trọng này với tao như nào mà?"

nói rằng là tao yêu đơn phương mày từ năm đầu đại học rồi sao? hay nói là vì tao ghen?

"đừng câm như hến. tao đã kiên nhẫn lắm rồi mới có thể nói chuyện với mày"

"ngày 12/4, hwang minhyun tỏ tình bí mật với ong seongwoo"

"ngày 20/4, hwang minhyun nói với hội bạn thân rằng đã cùng ong seongwoo hẹn hò"

"cũng là ngày 20/4 4 năm sau, hwang minhyun gửi thiệp cưới cho kim jaehwan"

"mày nói vậy có ý gì?"

"xin lỗi"

"...."

"xin lỗi vì đã phá hạnh phúc của mày. tao nên giấu đi tình cảm đơn phương ngu ngốc này"

"mày.....thích ong seongwoo?"

kim jaehwan nhìn minhyun một cái, giằng tay mình ra khỏi tay anh, thở dài.

"thằng điên này tao thích mày!"

"hở?"

"được chưa giờ mày biết lí do rồi ấy giờ cút mẹ về nhà mày đi!"

kim jaehwan kéo hwang minhyun đi ra khỏi nhà mình, đóng cổng lại rồi đi lên phòng, để hwang minhyun vẫn ngơ ngác ở đó. kim jaehwan nói thích anh? không thể nào? nếu vậy sao anh chẳng thấy trong suốt mấy năm qua jaehwan có ý với mình?

lí do là anh chỉ quan tâm ong seongwoo, người khác vốn không quá để ý....

xin lỗi. người ta nói chỉ cần nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc thì bản thân cũng vậy. nhưng tao lại đau suốt mấy năm rồi, tao chưa từng thấy vui khi nhìn mày với người ấy. có thể do kim jaehwan này quá ích kỉ rồi...



ong seongwoo đang nằm ở trên giường ngủ, cả người thu trong chiếc chăn to. tiếng chuông cửa khiến seongwoo nghĩ chắc minhyun về. chạy từ tầng hai xuống, seongwoo nhìn dáng người cao cao ở ngoài nghĩ chắc chắn là minhyun rồi.

"minhyun! ơ chào cậu...."

không phải minhyun...

"cho hỏi đây là nhà của hwang minhyun đúng chứ?"

"đúng vậy"

"à vậy chắc anh đây là ong seongwoo mà minhyun hay nhắc"

"cậu đây là?"

"lai guanlin. anh trai họ nước ngoài của minhyunie"



daniel lâu lắm rồi mới ôm jihoon đi ngủ vậy nên anh ngủ rất ngon. buổi đêm, đang ngủ yên, tiếng gì đó hơi ồn ở ngoài đánh thức jihoon, khiến cậu không ngủ thêm được. xỏ dép vào rồi đi ra ngoài, đèn hành lang cũng không bật khiến jihoon nhìn không rõ. lọ mọ tìm xem công tắc điện ở đâu, jihoon nhìn thấy ở phía trước có bóng gì đó đen đen. sự tò mò lại nổi lên, jihoon đi tới gần cầu thang, nơi có vật đen đen đó. ngồi xuống, tính sờ vào vật đó thì...

"méo!!!!"

"a!"

jihoon bị một con mèo vồ lấy mặt, giật mình lấy tay cua con mèo đó ra. cơ thể không trụ vững, đằng sau lại là cầu thang dẫn tới mất thăng bằng mà ngã xuống. daniel nghe thấy tiếng động lớn, lại không thấy jihoon ở bên cạnh liền luống cuống chạy ra bên ngoài.

"jihoon!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top