Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4 : Toan Tính

Khang Nghĩa Kiện ngồi duyệt sổ sách, bên cạnh là Trịnh Tú Nghiên đang mài mực giúp hắn, thỉnh thoảng góp ý cho hắn về một số vấn đề.

Nhìn kiểu gì cũng là thấy hòa hợp vô cùng. Trai tài gái sắc quá sức đẹp đôi.

Thấy thái tử đang nhìn về phía mình ngồi, Phác Chí Huân thu hồi lại ánh mắt dò xét, cúi xuống vờ như đang chăm chú đọc sách. Vậy nên y bỏ qua ánh mắt hiếu kì của thái tử đang nhìn về phía mình.

Nói là vào cung phụng bồi thái tử cùng bàn việc triều chính, Phác Chí Huân thấy mình giống như bình phong thì đúng hơn. Cả sáng hôm ấy y chỉ ngồi yên một bên đọc sách đến đau lưng ê ẩm cũng không dám đổi tư thế nhiều. Hai người kia thỉnh thoảng lại nói chuyện gì đó mà có nghe hoài y cũng không hiểu, nên Chí Huân từ bỏ. Xem như phí hoài cả một buổi sáng đi.

~
" Thực mệt mỏi muốn chết mà. "

Sau khi bước ra khỏi cung thái tử, Chí Huân liền vứt bỏ ngay bộ dạng công tử điềm tĩnh qua một bên, vặn vẹo người than khổ với Đại Huy. Lý Đại Huy giở khóc giở cười nhìn vị công tử nhà mình liên tục lèm bèm than vãn như đứa trẻ con ba tuổi. So với lúc trước, vị thiếu gia hiện tại này quả khác nhau một trời một vực.

Khang Nghĩa Kiện ngồi trong thư phòng vẫn có thể nghe được tiếng nói lớn của hai người chủ tớ kia, ngoài mặt không đổi sắc nhưng trong lòng đã sớm mang hoài nghi. Tác phong của người kia không có nửa điểm giống như lúc trước, ngay cả cách hành xử cũng rất khác.

Vị Trịnh tiểu thư ngồi bên cạnh đã sớm nhận ra thái tử không còn nghe đến những gì nàng nói, bèn gõ nhẽ xuống mặt bàn, thành công dời sự chú ý của hắn về phía mình. Nàng nhẹ nhàng sáp đến bên cạnh, xoa bóp vai cho thái tử.

" Nếu thái tử cảm thấy không thoải mái có thể ra ngoài đi dạo cho thư thái đầu óc... "

" Nàng mau ra ngoài đi. "

Trịnh Tú Nghiên lập tức xụ mặt nhưng vẫn nghe theo mà lui ra ngoài. Nàng không hiểu sao ngày hôm nay thái độ của thái tử đối với nàng có chút hờ hững khiến nàng vô cùng khó chịu. Gió lạnh thổi đến một cơn rét run, khiến tâm tình Trịnh Tú Nghiên càng thêm xấu.

" Tiểu thư, chúng ta mau trở về. Thời tiết không tốt sẽ khiến người cảm lạnh. " Một thị nữ nhỏ tuổi tiến đến bên cạnh nàng nhỏ giọng thưa.

Cả đoạn hành lang dài có rất nhiều cung nữ và thị vệ, Trịnh Tú Nghiên cũng vì thế mà thay đổi sắc mặt, không lộ ra vẻ bất mãn lập tức xoay người rời đi. Nàng nắm chặt chiếc khăn tay, trong lòng mỗi lúc lại càng thêm nhộn nhạo.

Tất cả đều tại vật ngáng chân kia, nếu không phải vì sự cản trở của y, chiếc ghế thái tử phi đã sớm là của nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top