Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 13-14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

13.

Park Ji Hoon cảm giác một lần cuối cùng hợp tác thật là sự dày vò, một là bởi vì lo lắng cho lần cuối cùng mình có thể debut hay không, hai là vì Daniel.

Cậu vô cùng muốn đánh chính mình cho chừa tội ham ăn, chỉ vì trên đường tới lần tập trung cuối thèm gà rán mà tạt vào mua. Dẫn tới hậu quả là đến áp chót và ở chung kí túc cùng Daniel.

Nhắm mắt làm ngơ, bốn chữ này hoàn toàn có thể hình dung tình trạng của Ji Hoon lúc này. Cái gọi là ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách, Park Ji Hoon cũng là có thể tránh liền tránh, có thể chạy liền chạy.

May mắn còn có Park Woo Jin ở chung kí túc với mình, lên lớp cùng Park Woo Jin đi, ăn cơm cùng Park Woo Jin ăn, đi vệ sinh cũng cùng Park Woo Jin luôn. Thậm chí cậu suýt thì muốn ngủ cùng Park Woo Jin, ai bảo giường của cậu lại nằm đối diện giường Daniel chứ không phải nằm bên dưới chứ.

Sau vô số lần Park Woo Jin khinh bỉ thằng bạn, về sau nó quyết không nhìn tới đôi mắt đang bắn sao tung toé kia nữa, xoay người kiên quyết đi tắm. Park Ji Hoon cảm thấy không ổn, liền vội vàng đứng lên chạy theo, ai ngờ chính mình lại bị chặn lại ở cửa.

Tại thời điểm Daniel đưa tay lên sờ tóc mình, Park Ji Hoon cảm giác mình sắp nổ tung đến nơi. Từ đầu đến chân cả người đều thẹn thùng đỏ ửng, tốc độ tim đập muốn bay luôn rồi.

Park Ji Hoon khẩn trương, con mắt đảo liên hồi, lại ngăn không được len lén liếc tới nốt ruồi nơi khóe mắt của anh, tiếp đến là sống mũi cao thẳng, cuối cùng bị thu hút tại đôi môi đỏ hồng hấp dẫn, cậu có chút hiếu kì về hương vị của nó...

Kang Daniel một mực giữ chặt Ji Hoon trong ngực, một tay của anh cũng dần trượt xuống ôm tại eo cậu. Khuôn mặt anh tuấn càng lúc càng kề sát tới. Park Ji Hoon thế nhưng một đường để anh lại gần, nhìn môi của anh ấn lên môi chính mình, ưm, ngọt ngào của mật đào, đây chính là phản ứng đầu tiên của Park Ji Hoon.

Kang Daniel gặm cắn môi cậu âu yếm mềm nhẹ như đang ăn kẹo dẻo, trước dùng đầu lưỡi liếm qua hương vị, sau đó mút vào, rồi nhẹ nhàng cắn một cái tại bờ môi đỏ au.

Park Ji Hoon cảm giác được Kang Daniel đang đem đầu lưỡi của anh tiến vào miệng mình, khơi gợi đầu lưỡi của cậu rồi lại buông ra, quấn quýt rồi lại lùi ra, cứ như thế lặp đi lặp lại gặm cắn. Cậu có cảm giác, khoang miệng mình, thậm chí cả không khí xung quanh hai người cũng tràn đầy hương vị thơm ngọt của mật đào chín mọng, làm lòng người chìm đắm.

Park Ji Hoon bị hôn tới hít thở không thông, mặt đỏ ửng không phân biệt được là do ngại ngùng nên đỏ hay thiếu khí nên đỏ. Cậu nhìn thấy tại thời điểm Daniel tách khỏi miệng mình, đầu lưỡi anh kéo ra một sợi bạc liên kết giữa hai người, vừa gợi cảm lại vừa phóng đãng.

Tới khi kịp phản ứng chuyện vừa xảy ra, Park Ji Hoon đẩy Kang Daniel ra, chạy đến trên giường mình vùi cả người vào chăn giả chết làm đà điểu. Cậu cái gì cũng không biết!

14.

Daniel hôn lên đôi môi mình thương nhớ từ rất lâu, đối phương lại không biết rằng hôn phải nhắm mắt. Cứ thế tròn xoe hai mắt nhìn mình.

Hương vị ngọt ngào như trong tưởng tượng, nếu như không phải nhìn thấy em ấy không biết lấy hơi mà sắp bị ngạt thở. Daniel cảm thấy mình có thể hôn cậu cả ngày, ai bảo Park Ji Hoon ngon miệng như vậy làm chi.

Anh vừa mới lỏng tay ôm cậu một khắc, lấy lại tinh thần thì đã thấy người chạy tới trên giường mà trốn.

Nhìn tiếp liền gặp một Park Ji Hoon dùng chăn mền quấn bản thân không sót một khe hở, một cục tròn xoe đáng yêu nằm trên giường.

Daniel sợ em ấy tự quấn mình đến ngộp thở, liền đi tới kéo chăn đang che mặt của cậu xuống. Park Ji Hoon cuộn tròn bên trong, đang dùng tay che lấy mặt mình không dám nhìn anh, từ trên xuống dưới da đều đỏ hồng làm anh lại nhịn cười không được, ngốc chết!

"Jihoonie." Từ lâu đã muốn gọi em một tiếng như vậy rồi.

Park Ji Hoon kìm nén thanh âm, dùng giọng mũi khe khẽ "Dạ?" một tiếng.

"Em sao lại đáng yêu như vậy ah!?" Nhịn không được nói ra mất rồi.

Đối phương nghe xong liền một tay ôm mặt, một tay thò xuống muốn tìm chăn kéo tới tiếp tục che đỉnh đầu thì lại bị Daniel nắm lấy, nhất thời bối rối không biết làm sao, "..."

"Nếu như cả hai chúng ta đều được debut, có thể hay không đáp ứng với anh một yêu cầu?"

"Anh cứ thế mà chắc chắn rằng cả hai chúng ta đều được debut sao?" Park Ji Hoon căng thẳng chết mất, đến chính mình còn không dám tin tưởng, tại sao Daniel lại như vậy khẳng định bọn họ nhất định có thể debut chứ.

"Jihoonie của anh giỏi như vậy, nhất định có thể debut. Sau đó anh cũng sẽ nỗ lực, đuổi theo bước chân của em, có thể cùng em sóng vai debut."

"Em đáp ứng anh." nếu có thể debut cùng nhau, phải hay không chuyện gì cũng không cần lo lắng nữa.

Daniel vui vẻ cúi người đem mũi của mình kề vào mũi của cậu cọ cọ, sau đó xem như không nhìn thấy đôi má đỏ hồng cùng đôi mắt đào hoa lom lom nhìn mình của em ấy, "Nghỉ ngơi sớm một chút đi."

Trong đêm, Daniel một mực hưng phấn không ngủ được, lật người ghé vào bên giường nhìn xuống thân ảnh nho nhỏ ở chiếc giường đối diện bên dưới, cảm thấy trái tim như được rót đầy, mèo nhỏ nhà anh thật quá tốt rồi.

---

Chời ưi :v Anh Kang Daniel, anh manh động như vậy từ lúc nào, nhặt liêm sỉ lên anh ơi...

#AlwaysNielWink

#BlueFeather

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top