Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4.[Chu Ôn] Yêu Thương Dung Nhập Cốt Tủy (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm nay, tuyết rơi sớm thật.

Ngói son An Lạc Đường phủ một lớp tuyết dày, cây hoa Phượng Hoàng lớn trước cửa bám đầy tuyết trắng, giữa khung cảnh trắng xóa điểm vài chấm hoa đỏ diễm lệ đến lạ.

Giữa làn tuyết trắng, Chu Tử Thư đem canh cá từ gian bếp lên Đông Viện cho Ôn Khách Hành dùng, người nọ thân thể yếu ớt từ bé, trong cái thời tiết trao mùa bất chợt này cần phải cẩn trọng sức khỏe là việc đương nhiên. Huống chi Chu Tử Thư còn là đại phu nổi tiếng nhất nhì kinh thành này, khỏi phải nghĩ, chắc chắn là chăm nương tử không chỗ nào để chê.

Trước là tri kỷ của nhau.

Còn hiện tại là phu thê một thể.

Đoạn tình cảm này thật đáng ngưỡng mộ.

Ôn Khách Hành dáng dấp nhỏ gọn, dung nhan kiêu diễm kinh hồng chỉ tiếc là trời sinh yếu ớt mỹ nhân đăng, cả người chả được bao nhiêu thịt. Y lúc này choàng một kiện ngoại bào có lông chồn trên cổ để giữ ấm, đứng cạnh cửa phòng ngó ra ngoài, trông như tiểu nương tử đợi phu quân đi làm về.

Khi thấy Chu Tử Thư, Ôn Khách Hành khóe môi mỉm cười.

"Tử Thư..."

"A Hành, đệ không chịu được gió lạnh, sao không ở trên phòng mà còn ra đây? Lỡ nhiễm lạnh thì thế nào?"

"Ả...!?" Chu Tử Thư kéo tay Ôn Khách Hành vào bên trong phòng, nhanh tay kéo cửa không cho tia gió nào lọt vào.

"Không phải huynh là đại phu sao? Hơn nữa ta rất khỏe mạnh, đâu có chỗ nào giống không chịu được gió?" Ôn Khách Hành rót chén trà ấm cho Chu Tử Thư, cứng đầu.

"Lần trước nhiễm lạnh, đã nằm hơn nửa tháng trên giường, xem ra đệ vẫn chưa biết sợ là gì?"

Ôn Khách Hành không biết có sợ hay không, chỉ mỉm cười.

Chu Tử Thư cẩn thận đặt canh sườn xuống bàn, đem cả người Ôn Khách Hành ấn xuống :"Mau mau ăn hết, rồi nghỉ ngơi, ngoài trời tuyết rơi dày đệ ở trong phòng đi đừng ra ngoài kẻo nhiễm lạnh, gân cốt lại đau nhức"

Ôn Khách Hành hớp ngụm canh nhỏ, nghe Chu Tử Thư nói liền bĩu môi :"Ta ở trong phòng cứ ăn rồi lại ngủ, sớm muộn gì cũng sẽ thành heo, với lại chả nhẽ việc ở An Lạc Đường cho huynh gánh vác một mình mãi? Tử Thư, hay là huynh toại nguyện cho ta đi?"

Chu Tử Thư nuốt xong ngụm canh Ôn Khách Hành vừa đút, thì bảo :"Nếu như đệ bồi dưỡng thân thể tốt, có khi ta suy nghĩ lại, cho đệ ra cùng"

"Ừm,..ừm" Ôn Khách Hành vui vẻ gật đầu.

An Lạc Đường là hiệu thuốc lớn tiếng tăm trong kinh thành, đại phu trong Đường đều là các nhân gia có danh xưng. Các quý tộc, quan lại trong thành có đôi khi còn tin tưởng An Lạc Đường hơn cả Thái Y viện trong cung. Việc Vương Thượng nhiều lần mở lời muốn mời mọi người tại An Lạc Đường vào hoàng cung làm việc, nhưng Đường Chủ -Chu Tử Thư đều khéo léo từ chối, ai cũng biết.

Nhưng mấy ai biết được, người trong An Lạc Đường ban ngày ai ai cũng là đại phu, lang trung hiền lành dễ quý đến khi đêm về thì là thành viên một tổ chức sát thủ chuyên nghiệp mang tên Thiên Song của Tấn Vương chứ? Còn vị Đường Chủ ôn nhuận như ngọc, yêu chiều phu nhân kia thì chính là Thiên Song chi chủ.

Ai mà ngờ được?

Chu Tử Thư che giấu kín kẽ như vậy, đến mức Ôn Khách Hành chung chăn gối đã lâu cũng không biết.

Hôm nay tuyết rơi nhẹ, Ôn Khách Hành bám vai Chu Tử Thư nũng nịu mong muốn đến An Lạc Đường chơi một chút, đối với sự nũng nịu này của ái nhân, có mười Chu Tử Thư cũng phải tan chảy, cuối cùng Chu Tử Thư véo má y đồng ý.

"Đường chủ, phu nhân" Mọi người trong đường đều cung kính gọi một tiếng.

Ôn Khách Hành nhoẻn miệng cười, định vọt đi trước, ai ngờ Chu Tử Thư đã vòng tay qua eo y, giữ lại. Thoáng thấy Ôn Khách Hành sựng người sửng sờ, Chu Tử Thư nhẹ nói :"Nơi đây đông người, đệ đừng chạy loạn"

Ôn Khách Hành gật đầu hiểu rõ, mỉm cười, nương theo bước Chu Tử Thư đi vào trong. Xung quanh khách nhân lẫn các lang trung đều cảm thán, phu nhân và đường chủ thật ân ái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top