Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1801: Thiên Kiếp 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1801:Thiên Kiếp 5

Tác giả : Ngận Thị Kiểu Tình

Edit : Dì Joy

¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ¸.•

Thật là một thế giới tàn khốc, người uỷ thác cứ như vậy bị tâm ma thiêu ch.ết, đốt cháy tâm trí.

Một lần lại một lần thất bại, bao nhiêu đó nhục nhã đủ để phá huỷ một con người.

Hơn nữa, Giáng Tuyết Từ cảm thấy mình không làm ra chuyện gì quá đáng, cùng cao thủ khác kết giao tình cảm, đàm kinh luận đạo, cùng giao lưu tâm đắc trong tu luyện mà thôi.

Làm tấm gương sáng cho đối phương.

Kết quả lại phát hiện chính mình tự mình đa tình.

Ở trong mắt người khác biến thành trò cười, không tự mình hiểu lấy, trở thành một thằng hề làm chuyện ngốc nghếch.

Nội tâm Giáng Tuyết Từ rất phức tạp, đối với một Dịch Ưu Toàn có thể lên trời xuống đất thì cô chỉ là một lâu la trong câu chuyện mà thôi.

Mà Dịch Ưu Toàn cùng Giáng Tuyết Từ cũng không có thâm cừu đại hận gì, chỉ là Giáng Tuyết Từ nói vài lời không tốt về Dịch Ưu Toàn trước mặt sự phụ của cô ta mà thôi.

Chỉ vì cảm thấy, cái người Dịch Ưu Toàn này quá không biết đối nhân xử thế, muốn sự phụ cô ta chỉ dạy cho cô ta biết đạo lý làm người.

Người xưa nói sư phụ như cha, dạy dỗ một chút cũng không có vấn đề gì.

Mà Giáng Tuyết Từ vốn là trưởng lão của Tử Sa Đảo, cùng sư phụ Kỳ Thừa của cô ta cũng là cùng thế hệ, có nói chút lời như vậy theo lý cũng không có gì quá đáng.

Vấn đề nằm ở chỗ, Dịch Ưu Toàn giả heo ăn thịt hổ, thực lực cao nhưng núp bóng đệ tử mới nhập môn, biến một câu chuyện đơn giản trở thành tiết mục cậy già lên mặt nhưng bị vả mặt.

Đạo tâm Giáng Tuyết Từ bị huỷ, cơ hồ không gượng dậy nổi, có vài người có căn cơ thâm hậu, nhưng cũng có nhiều người chỉ có thể dựa vào nỗ lực, nỗ lực lại nỗ lực, nhưng đến cuối cùng vẫn không so được một phần với đối phương.

Đặc biệt là hai loại người này lại bị cột chặt với nhau, quả thực chính là nhân sinh bất hạnh.

Loại ý chí mang tên đạo tâm này, một khi xảy ra vấn đề, đối với người tu đạo chính là tai hoạ ngập trời.

Giáng Tuyết Từ không có tâm nguyện gì khác, chỉ là muốn tu bổ lại đạo tâm của chính mình.

Đến mức tự hạ thấp chính bản thân, không còn cho mình là cao thủ nữa. Cũng không nghĩ sẽ cùng đàm đạo hay phát triển thêm cái gì với Kỳ Thừa.

Đồ đệ người ta, người ta không che chở thì chẳng lẽ đi che chở cho người như cô?

Hoạ tới chỉ vì một câu nói.

Bây giờ lồng ngực của Ninh Thư đau trướng đến khó chịu, lại phun ra một ngụm máu đen.

Ninh Thư lấy ra một cái bình ngọc từ ngăn kéo bàn trà, từ trong bình đổ ra một viên đan dược.

Đan dược nuốt vào hoá thành một dòng khí mát lạnh chảy qua cổ họng, sau đó cảm giác mát lạnh lan ra khắp lồng ngực, cuối cùng cơn đau cũng được làm dịu đi một chút.

Tình huống của cô ở hiện tại không tốt lắm, Giáng Tuyết Từ đã bị người ta treo lên mà đánh rồi, khiến người của toàn bộ Tử Sa Đảo không dám ngẩng đầu.

Bây giờ có điểm muốn tẩu hoả nhập ma, vẫn luôn chống đỡ dựa vào đan dược.

Ninh Thư bất đắc dĩ mà thở dài một hơi, một cường giả ra đời cũng không dễ dàng, căn cơ linh căn quyết định thiên phú một người, tâm trí quyết định khả năng lên cao của một người.

Con đường tu luyện gian nan, rất nhiều người đạo tiêu thân vẫn.

Bây giờ chỉ có thể toàn lực tu bổ đạo tâm.

Ninh Thư điểm ngón tay, trên không trung xuất hiện hai giọt nước, pháp tắc áp chế tuy rằng vẫn có, nhưng so với các vị diện khác vẫn ít hơn một chút.

Có phải chỉ có đánh thắng Dịch Ưu Toàn thì mới có thể tu bổ đạo tâm hay không, hay là có thể đi trên con đường khác, đạo tâm là kiên định theo đuổi con đường tu đạo, bao gồm dũng khí, sự cứng cỏi, tâm trí và tinh thần luôn hoà khí.

Nhưng đối với Dịch Ưu Toàn ưu tú thì người này gần như là dẫm nát đạo tâm mà đi, một đường chạy thẳng đến đích.

Tu chân quan niệm người không vì mình, trời tru đất diệt.

Cũng không có biện pháp, ai kêu người ta quá mạnh, thực lực như vậy muốn đứng đâu cũng có biện pháp.

Phẫn nộ cùng vô lực chỉ là bởi vì thực lực của chính mình không được.

Nha đầu Dịch Ưu Toàn ở Tử Sa Đảo huỷ hoại không ít đạo tâm của đệ tử, hình thành nên một loại hiện tượng kỳ quái, hoặc là cùng cô ta trở thành thâm cừu đại hận, cắn răng liều mạ.ng, hoặc sẽ bị cô ta hấp dẫn trở thành những con cừu ngoan đạo, chẳng cần biết nguyên do chỉ biết sùng bái.

Đảo chủ của Tử Sa Đảo cảm giác sự tình trở nên không đúng, những thanh niên tài tuấn trực tiếp bị đả kích đến không gượng dậy nổi, vậy Tử Sa Đảo còn tồn tại thế nào?

Đó là những trụ cột tương lai của Tử Sa Đảo.

Chưởng môn tìm đến các tầng cao, bảo bọn hắn quản cho tốt đồ đệ của chính mình, dừng lôi kéo loạn đấu rối rắm các nơi nữa.

Kết quả mấy người đó nói, con đường tu tiên khó khăn giian truân, đến điểm này còn không vượt qua được thì tu tiên cai gì, về nhà cưới vợ sinh con nối dõi tông đường, sau đó chờ ch.ết đi.

Đệ tử của mình có thực lực cường đại, mình cũng nở mày nở mặt, chẳng lẽ muốn đệ tử của mình cất giấu thực lực, là ngươi không đủ mạnh còn trách đệ tử ta mạnh, không có đạo lý này.

Không phải là ngươi yếu, ngươi liền có lý.

Thực lực của ngươi yếu nên ngươi không xứng đáng ở cương vị này.

Vết thương bị Dịch Ưu Toàn đánh một chốc lát cũng không thể tốt lên được, thời điểm gần nhất Giáng Tuyết Từ vẫn luôn ở tại đỉnh cúi của mình, không nghĩ tới chuyện sẽ đi ra ngoài, rốt cuộc vừa mới gây ra chuyện cười như vậy, vẫn rất nhục nhã, chính mình tự nhốt bản thân không đi ra.

Bây giờ toàn bộ Tử Sa Đảo đều lan truyền việc trưởng lão của Tử Sa Đảo bại trận dưới tay của một đệ tử mới nhập môn.

Ninh Thư cũng không rảnh rỗi đến mức đi ra ngoài hưởng thụ tin đồn về mình, cô bị thương, điều cần thiết hiện tại là dưỡng thương.

Đều nói vật hợp theo loài, người phân theo nhóm, Ninh Thư cảm thấy tên Kỳ Thừa cùng đồ đệ của hắn đều là tuýp người có EQ cực thấp.

Mỗi ngày đều đến ngọn núi của hắn, cùng hắn đàm kinh luận đạo, giao lưu tâm đắc, vậy mà hắn vẫn không phát hiện ra là nữ nhân này thích mình.

Chẳng sợ là toàn bộ cái Tử Sa Đảo này đều biết Giáng Tuyết Từ chung tình, chỉ sợ cái tên cao thủ Kỳ Thừa không biết gì cả.

Sau khi ăn đan dược, Ninh Thư nhắm mắt xuất thần lực hướng vào đan điền, nhìn thấy có một con người tí hon đang ngồi xếp bằng ở bên trong, mặt mày tinh xảo, sinh động như thật, dáng vẻ cùng người uỷ thác không có sai biệt lắm.

Đây hẳn là Nguyên Anh của người uỷ thác, nhưng hiện tại nhìn có vẻ uể oải không có phấn chấn.

Bị thương, hơn nữa còn đột ngột phát sinh chuyện này, khiến đạo tâm Giáng Tuyết Từ gần như không ổn.

Giáng Tuyết Từ trăm triệu lần cũng không nghĩ đến, đệ tử của người trong lòng cô sẽ trực tiếp chạy đến ngọn núi của mình, sau đó khởi xướng khiêu chiến.

Làm cho cô bị bối rối, xấu hổ vô cùng.

Thắng, cũng chẳng vẻ vang gì, thua, bại dưới tay một vãn bối càng mất mặt.

Hơn nữa vẫn là đồ đệ của người trong lòng, quan hệ cứng ngắc phải làm sao bây giờ?

Cho dù sau này thực lực của Giáng Tuyết Từ có tăng lên, lúc tái chiến Giáng Tuyết Từ cũng không ra tay toàn lực, nghĩ tới thủ hạ lưu tình.

Kết quả vẫn bị vả mặt bạch bạch, Dịch Ưu Toàn làm gì có khách khí với cô.

Trực tiếp đánh bại, cho dù sau cô có xuất toàn lực, vẫn đánh không lại.

Thật là bi thương quá.

Ninh Thư bóp pháp quyết, bố trí một cái Tụ Linh trận, linh khí ở thế giới tu tiên thật là dồi dào.

¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ¸.•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top