Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1804: Thiên Kiếp 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1804:Thiên Kiếp 8

Tác giả : Ngận Thị Kiểu Tình

Edit : Dì Joy

¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ¸.•

Có vài tài nghệ luyện đan cổ xưa đã thất truyền, những luyện đan sư sau này đau khổ tìm kiếm những đan phương cùng tài nghệ trước kia có.

Đoạn lão đan dược khẳng định kém nếu mang so với đan dược của tông môn thần đạo.

Hàm dưỡng của Đoạn lão còn tốt, "Tài nghệ luyện đan của ta không tốt, lần sau đừng tìm ta nữa."

Dịch Ưu Toàn bĩu môi, vốn dĩ liền không tốt, nói một câu còn cậy già lên mặt, khiếm tốn tiếp nhận thì sao, nói không chừng cô ta còn có thể đem đan phương viễn cổ ra cho tham khảo.

Ninh Thư xoay người đi rồi, Dịch Ưu Toàn muốn thế nào không có liên quan đến cô.

Bây giờ quan trọng nhất là phải tu bổ đạo tâm.

Ninh Thư về tới ngọn núi của chính mình, cầm theo một cái túi, trang bị thêm ít Tích Cốc đan, một ít quần áo để thay đổi, một ít thuốc trị thương, mang theo linh thạch chuẩn bị ra ngoài du lịch, nói không chừng có thể tìm được thiên tài địa bảo để tu bổ đạo tâm.

Sẽ có biện pháp.

Cứ ở Tử Sa Đảo ngây ngốc cũng không làm gì được gì, đừng nói tu bổ đạo tâm, cũng không muốn cũng Dịch Ưu Toàn chạm mặt.

Tử Sa Đảo nói lớn không lớn nhưng nói nhỏ cũng không nhỏ.

Nghẹn khuất ở trong lòng không thể giải toả, nơi nơi đi dạo có khi sẽ tốt hơn, nói không chừng cô còn có thể tìm thấy căn nguyên thế giới.

Cô không đánh lại Dịch Ưu Toàn, liền trước mắt tránh đi cô ta.

Kiểm tra lại hết thảy đã đầy đủ, Ninh Thư liền chuẩn bị xuất phát, ở cửa treo thẻ bài chớ quấy rầy.

Trước đó ghé qua Đoạn lão, thuận tiện lại xin thêm vài viên đan dược.

Dịch Ưu Toàn cùng Kỳ Thừa đã đi rồi, Ninh Thư đến thấy Đoạn lão không ngừng uống rượu, nói :"Cho ta thêm vài viên đan chữa thương, ta chuẩn bị ra ngoài đi rèn luyện."

"nhìn ngươi như vậy, sắp tức giận đến nổ tung rồi hả?"

Đoạn lão có chút vô ngữ mà nói :"Chút hàm dưỡng này ta vẫn có, không đến mức bị một tiểu bối chọc tức đến dậm chân, phương diện khí độ, ngươi còn phải theo ta học hỏi."

Ninh Thư gật đầu, "Là nên theo ngươi học, ta chính là tâm nhãn quá nhỏ, hiện tại chuẩn bị ra ngoài để trông thấy chuyện đời."

"Bên ngoài không thể so với Tử Sa Đảo, ngươi sang Lý lão tiện tay lấy thêm v.ũ kh.í đi." Đoạn lão nói.

Ninh Thư gật gật đầu, "Ta đã biết, ngươi cũng không cần cùng đệ tử của Kỳ Thừa so đo."

"Ngươi còn nhớ đến Kỳ Thừa?" Đoạn lão nhân nhìn Ninh Thư, "ĐẸ tử của hắn chính là chướng ngại đầu tiên lớn nhất."

"Quá nhiều việc cần hoàn thành, không có tâm trí để nghĩ đến những chuyện này, ngươi tự chiếu cố bản thân cho tốt, ta phải đi rồi." Ninh Thư nói với Đoạn lão.

Đoạn lão nhân cầm một ít thuốc trị thương đưa cho Ninh Thư, "Đi ra ngoài một chút cũng tốt, gần đây đan An Thần yêu cầu số lượng rất lớn, đệ tử của Kỳ Thừa năng lực thật lớn, bao nhiêu người đua đòi, ghen ghét, th.ù hận khiến đạo tâm bị thương tổn."

Ninh Thư nhún vai, "Cho nên ta đi rồi, mắt không thấy tâm không phiền."

"Không có tiền đồ, không có việc gì không cần cùng người khác so bì, tu tiên là cùng trời đấu, ánh mắt nên phóng xa một chút." Phỏng chừng thấy Ninh Thư sắp đi, Đoạn lão liền dong dài thêm vài câu.

"Còn có, đi ra ngoài rồi, không cần chọc th.ù."

Ninh Thư gật đầu, "Ta đã biết."

Ninh Thư ra tới bờ biển, xung quanh Tử Sa Đảo đều là một mảnh màu tím, bởi vì có tử sa tồn tại.

Vũ khí được Tử Sa Đảo luyện chế ra rất có danh khí trong giới tu chân.

Ninh Thư lấy kiếm từ túi không gian treo bên hông, sau đó nhảy lên kiếm, ngự kiếm mà bay.

Ninh Thư đứng thẳng trên kiếm, chắp hai tay sau lưng, bên tai đều là tiếng gió gào thét, thời điểm cúi đầu xuống, thấy nước biển một màu xanh lam, trên mặt nước còn có các loại hải yêu.

Ninh Thư hơi hơi mỉm cười, cảm giác uất nghẹn trong lòng rốt cuộc cũng được giải toả đôi chút.

Ninh Thư giang hai tay, ngự kiếm phi hành so với làm phi cơ sảng khoái hơn nhiều.

Phiến hải vực này vô cùng lớn, Ninh Thư đổi từ đứng trên kiếm thành ngồi, hai chân loạng choạng.

Loáng thoáng nghe được tiếng ca uyển chuyển, nhìn xuống phía dưới, thấy được giao nhân đang hát.

Thân trên là người, thân dưới là đuôi cá, trên mặt có hình như xăm, trên người có vảy.

Ùm, Ninh Thư chăm chú mà nhìn giao nhân, hừm, người đầy vảy, cũng không đẹp.

Trong miệng phát ra âm thanh, từ dưới nước nhảy lên.

Ninh Thư tay chống cằm, nhìn giao nhân nhảy trên mặt nước.

Ninh Thư điểm điểm ngón tay, trước mặt xuất hiện một giọt nước, Ninh Thư nuốt xuống, mát lạnh vô cùng.

Ninh Thư hơi nhắm mắt lại, dùng niệm lực khống chế kiếm phi hành, sau đó bắt đầu tu luyện.

Ở chỗ này tu luyện so với ở Tử Sa Đảo thoải mái hơn một chút, ngực cũng không còn cảm giác khó chịu nữa.

Phi hành hơn hai ngày, Ninh Thư mới nhìn thấy đất liền, trong lúc đó còn bị yêu thú trong biển công kích, đặc biệt có một số yêu thú phun nước, trực tiếp tạo ra cột nước để công kích cô.

Ninh Thư khống chế được phi kiếm, khí định thần nhàn điểm ngón tay, dùng nước công kích cô, tuy rằng vị diện có áp chế, nhưng tốt xấu gì cô cũng là Thuỷ pháp tắc hoá thân.

Những cột nước này căn bản không thể làm cô bị thương tổn, ngược lại Ninh Thư đem những cột nước này đánh trả lại đám yêu quái, một vài yêu quái bị hoảng sợ nhảy lại vào trong nước chạy trốn.

Đã tới đất liền, Ninh Thư thu lại kiếm, hoá khuôn mặt trở thành một nữ nhân bình thường, nhắm đại một hướng tuỳ ý, sau đó khởi hành.

Thế giới tu chân rộng lớn vô cùng, Ninh Thư đi được một lúc, đều không nhìn thấy căn nhà nào.

Vẫn không tìm được đô thành hoặc thị trấn, ngẫu nhiên lại gặp một ít yêu quái, nhưng những con yêu thú này cũng không mạnh, Ninh Thư cũng lười động thủ.

Đi được vài ngày, mới tìm được một cái thôn, trong thôn đều là người bình thường, mặt trời lặn thì ngủ.

Ninh Thư muốn tìm một hộ gia đình nghỉ chân, người trong thôn thấy một nữ nhân như Ninh Thư, không chịu thu lưu.

Sơn dã tinh quái rất nhiều, người trong thôn đều rất cẩn thận.

Ninh Thư xoay người liền đi, thời điểm ra tới cửa thôn, có một tiểu nam hài cả người mang đồ rách nát gọi Ninh Thư lại.

"Ngươi có phải là hồ ly tinh hay không?" Tiểu nam hài đứng khá xa Ninh Thư, phỏng chừng sợ Ninh Thư là yêu quái trong núi.

Ninh Thư xoay người lại nhìn tiểu nam hài, đi chân trần, quần áo có không ít mụn vá.

Ninh Thư nhe răng nhếch miệng, "Ngươi cảm thấy hồ ly tinh xấu như vậy sao?"

"Hồ yêu năm mươi tuổi, có thể biến hoá thành phụ nhân, trăm tuổi biến thành mỹ nữ, thầy cúng là người có thể biết được mọi chuyện ngàn dặm đã nói như thế. Ngươi hiện tại hẳn là năm mươi tuổi, nếu một trăm tuổi thì ngươi đã là mỹ nhân rồi." Tiểu nam hài nói.

Ninh Thư :....

Đây là bị một đứa nhóc trêu chọc à.

"Ngươi có thể điểm thạch hoá kim à?" Tiểu nam hài hỏi Ninh Thư.

Ninh Thư vươn đầu lưỡi, làm biểu cảm hung ác, "Ta nuốt tim nhỏ của ngươi."

"Ta nguyện ý cùng ngươi giao dịch, ngươi có thể cho ta vàng hay không?" Tiểu nam hài hỏi Ninh Thư, thịch thịch một tiếng quỳ trên đất, "Cầu ngươi."

Ninh Thư :....

Vì cái gì mà cho rằng cô là hồ ly tinh.

"Tại sao ta lại là hồ ly tinh?" Ninh Thư hỏi, "Ngươi muốn vàng làm cái gì?"

Đứa nhỏ này trên người ăn mặc rách tung toé, tuổi ước chừng 12-13 tuổi, lời nói rất logic, hẳn là có đi học qua.

Chẳng lẽ bởi vì đọc qua mấy câu chuyện liêu trai chí dị sau đó trông cậy vào việc hồ ly tinh xuất hiện điểm thạch hoá vàng.

¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ¸.•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top