Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1823: Thiên Kiếp 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1823:Thiên Kiếp 27

Tác giả : Ngận Thị Kiểu Tình

Edit : Dì Joy

¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ¸.•

Coii như bây giờ muốn hoà giải, thì có thể hay không?

Bảo Dịch Ưu Toàn đưa ngọc bài, chắc chắn cô ta không muốn, mà Tử Sa Đảo không thể mất đi bí cảnh.

Hai phe đều không thể lưu bước, cũng chỉ có thể một mất một còn.

Dịch Ưu Toàn không phải là người có thể thoả hiệp.

Không ch.ết không thôi, có ta không có ngươi, có ngươi không có ta.

Chẳng lẽ còn trông cậy vào chuyện sau nayyf Dịch Ưu Toàn không báo thù bọn họ hay sao?

Tử Sa Đảo bên này, lên lưng hổ khó xuống, không người nào nguyện ý đắc tội cao thủ, hơn nữa còn là một cao thủ trẻ nhiều tiềm năng.

Vậy cũng chỉ có thể đắc tội, cho dù có mang tiếng là thiển cận, ép ch.ết một đệ tử cường đại cũng không.

Dịch Ưu Toàn trong lòng chửi rủa, nghiến răng nghiến lợi lấy thần khí ra, chuẩn bị lại cho tự bạo chống lại hộ tông đại trận.

Thấy đối phương lại lấy ra thần khí, mỗi người đang có mặt tại đây đều có biểu cảm ch.ết lặng, rốt cuộc là còn bao nhiêu cái nữa?

Thật là bất lực!

"Theo ta cùng tăng cường trận pháp bảo hộ tông môn." Chưởng môn la lớn.

Tất cả các trưởng lão có mặt đều khoanh chân ngồi xuống đất, bắt đầu truyền lực lượng từ thân thể mình vào trận pháp.

"Bạo!"

"Bạo!"

Dịch Ưu Toàn vừa dứt lời, một số thần khí bộc phát ra uy lực cường đại, trận pháp bảo hộ tông môn trở nên hỗn loạn, rung chuyển không ngừng, cuối cùng nổ tung một tiếng, sóng lớn dâng trào, ngay cả yêu thú trong biển cũng tránh xa Tử Sa Đảo.

"Phốc!" các trưởng lão liên kết với trận pháp hộ tông đều hộc má.u, vẻ mặt héo hon, Ninh Thư ôm ngực, cảm thấy thần hồn chấn động, vô cùng khó chịu.

Dịch Ưu Toàn thấy hộ tông trận bị phá, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, vì để ngăn chặn những người này đuổi theo cô, Dịch Ưu Toàn đã lấy ra tấm ngọc bài và quăng nó xuống biển.

Biển lớn như vậy, muốn tìm một tấm ngọc bài nhỏ bằng bàn tay về cơ bản không khác gì mò kim đáy biển, hơn nữa trong biển nhiều yêu thú như vậy, nói không chừng sẽ bị bọn nó tha đi.

Như vậy cũng có thể gia tăng thêm cho cô ta một ít thời gian, ta không có được, các ngươi cũng đừng hòng.

Ninh Thư chịu đựng đau đớn, dùng ngón tay kích hoạt trận pháp đã bố trí trước đó, Dịch Ưu Toàn vừa mới bay ra ngoài liền bị bật trở lại.

Dịch Ưu Toàn....

Mẹ! Một lũ thần kinh!

Không phải muốn ngọc bài sao? Bây giờ các ngươi hẳn nên đi tìm ngọc bài chứ không phải ngăn cản cô ta.

Còn muốn cô ta cho nổ thần khí nữa hả? Thần khí cũng có phải là cải trắng đâu, muốn có thì có hả, cô ta cũng rất đau lòng đó có được không?

Ninh Thư chịu đựng cơn đau truyền tới từ lục phủ ngũ tạng, bay ra kết giới, nhìn toàn bộ biển cả.

Ninh Thư nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận, sau đó duỗi tay ra, có thứ gì đó từ xa bay tới, ngọc bài Dịch Ưu Toàn ném bay ngược trở lại, rơi vào trong tay Ninh Thư.

Ngọc bài bị nước bao bọc, cuối cùng rơi vào tay của Ninh Thư.

Ninh Thư cầm ngọc bài, thở phào nhẹ nhõm, ít nhất hiện tại có ngọc bài, trận chiến này thắng thua không còn quan trọng nữa.

Dù sao cô cũng là pháp tắc hoá thân, mặc dù bị áp chế, nhưng vẫn cảm nhận được trong nước có gì.

Ninh Thư đặt ngọc bài vào trong không gian, cảm thấy đặc biệt thoải mái.

Dịch Ưu Toàn kinh ngạc nhìn Ninh Thư, cô ta ném đi còn có thể nhặt lại, ngươi mũi chó hả?

Chưởng môn và Thái Thượng trưởng lão cũng thở phào nhẹ nhõm, đánh tới đánh lui cũng là vì cái ngọc bài này.

Hiện giờ ngọc bài nằm trong tay bọn họ, cũng không thua thiệt.

Dịch Ưu Toàn ch.ém kết giới, nhưng kết giới này giống như nước, căn bản là ch.ém không ra, chỗ bị ch.ém nước chảy càng mạnh hơn.

Chỗ bị ch.ém sẽ liền lại ngay lập tức.

Đánh mất ngọc bài khiến Dịch Ưu Toàn cảm thấy cáu kỉnh và khó chịu.

Vốn tưởng rằng mình không lấy được, người khác cũng không lấy được, thế nhưng hiện tại lại nằm trong tay của đối phương.

Thật là bực bội không sao xả hết.

Dịch Ưu Toàn cũng không nhớ là mình đã tự bạo bao nhiêu thần khí, nếu còn tiếp tục lấy ra, cô ta có khả năng không chịu nổi.

Sau này cô ta cũng không còn vũ khí nữa.

Dịch Ưu Toàn cắn răng, giơ tay lên, trên bàn tay xuất hiện một ngọn núi nhỏ.

Ngọn núi nhỏ chậm rãi dâng lên, cuối cùng càng lúc càng lớn, biến thành một ngọn núi lớn.

Ninh Thư nhìn ngọn núi này vô cùng quen mắt, hình như là núi Kiếm Đoạn Phong.

Trước đây nó bị cắt làm đôi, phần trên bị chặt ra, hiện tại là một Kiếm Đoạn Phong hoàn chỉnh.

Hơn nữa đỉnh núi này bộc phát ra áp lực cường đại, giống như thế gian vạn vật đều nằm dưới nó.

Tuỳ ý biến đổi lớn nhỏ.

"Kiếm Đoạn Phong?" Chưởng môn đã từng nhìn thấy núi Kiếm Đoạn Phong từ ngọc giản mà Ninh Thư đưa cho, rất quen thuộc, gần như trong nháy mắt hắn đã có thể nhận ra.

Hiện tại xem ra hẳn là thần binh, Ninh Thư im lặng nhìn Kiếm Đoạn Phong, không ngờ Dịch Ưu Toàn lại có thể sửa chữa nó.

Kiếm Đoạn Phong hướng kết giới đâ.m tới, hơn nữa còn trở nên ngày càng lớn, che khuất bầu trời, muốn phá tan kết giới.

Sắc mặt mọi người đều cứng đờ, cho dù bây giờ Dịch Ưu Toàn có lấy ra một mặt trời cũng không có ai kinh ngạc nữa.

Đối phó với một người có trang bị thế này thật là...

Lực va chạm khổng lồ giữa Kiếm Đoạn Phong và kết giới đã khiến toàn bộ Tử Sa Đảo rung chuyển, thậm chí có chút chìm xuống.

Nếu Kiếm Đoạn Phong trở nên quá to lớn, có thể trực tiếp đè Tử Sa Đảo xuống, toàn bộ đảo sẽ bị tiêu diệt.

Mọi người có mặt đều bị sóng âm kích thích chói tai đến mức hộc má.u, ngũ quan đau nhói.

Dịch Ưu Toàn nhìn thấy vẻ mặt táo bón của Ninh Thư, trong không khỏi có chút nhẹ nhõm.

"Đây không phải là cái gì Kiếm Đoạn Phong, mà nó là Cửu Cung Sơn, có thể lớn cũng có thể nhỏ, lực lượng to lớn, là thần khí viễn cổ xếp đầu bảng thần khí." Dịch Ưu Toàn nói :"Có vài người bảo vật ở trước mặt mà cũng khong lấy về tay được."

Ninh Thư biết Dịch Ưu Toàn cố tình châm chọc cô, mặt không biểu cảm, mặc dù bỏ lỡ bảo vật trong lòng rất ảo não, nhưng không lấy được thì mình cướp được.

Ninh Thư nhìn Dịch Ưu Toàn, phát hiện sắc mặt cô ta tái nhợt, chân mày cau chặt, cũng biết hiện tại cô ta không thể tuỳ ý khống chế Kiếm Đoạn Phong, à không, bây giờ nó là Cửu Cung Sơn.

Nếu thật sự nó là thần khí đầu bảng thì hẳn là nó sẽ không dễ dàng khống chế như vậy.

Ninh Thư nghĩ đến đã từng có linh hồn tiến vào bên trong Cửu Cung Sơn, không biết linh hồn này cùng nó có liên quan gì, nhưng có thể lợi dụng được bèn lợi dụng.

Cửu Cung Sơn không ngừng đụng vào kết giới, kết giới hỗn loạn, Ninh Thư đổ nước biển vào kết giới, hy vọng có thể trì hoãn kết giới bị phá vỡ theo cách này.

Ninh Thư hai tay kết ấn, tại thành một tấm bùa vàng khổng lồ.

Nếu linh hồn là trạng thái qu.ỷ hồn, thì sẽ sợ nhất loại bùa chú chuyên đối phó yêu ma như thế này.

Tấm bùa chú màu vàng đánh vào Cửu Cung Sơn, pháp thuật này giống như một tờ giấy đối với nó, không hề có tổn thương nào.

Tuy nhiên, có vệt má.u từ khoé miệng Dịch Ưu Toàn tràn ra, thay vì phun ra, cô ta cố gắng nuốt xuống.

Cô ta vẫn chưa thể khống chế tốt Cửu Cung Sơn, chủ yếu là vì bên trong nó chứa không ít linh hồn.

Những linh hồn này trở thành chướng ngại lớn nhất.

¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸¸.•♥•.¸ ¸.•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top