Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Kết bạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Mới viết xong chương 1 là nhảy sang chương 2 viết luôn. Ad viết hơi lâu vì phải ngẫm nhiều nên các nhân viên thông cảm giúp ad nhé 🥲

...

Tùng Dương lại bắt đầu một ngày mới. Nhưng hôm qua cậu lại ngủ rất ngon, có lẽ vì đã mơ thấy "người ấy". Hôm nay tâm trạng cậu khá hơn hẳn, cậu làm gì cũng tươi tắn khiến mẹ cậu không khỏi bất ngờ mà hỏi:

"Hôm nay trông con vui thế. Mấy ngày trước mặt cứ tối sầm lại, con cảm nắng ai rồi đúng không?"

Bị nói trúng tim đen, cậu chỉ biết gãi đầu chối bỏ:

"Làm gì có ai đâu mẹ... Chỉ là hôm nay con thấy vui hơn mọi ngày"

Mẹ cậu cười mỉm. Bà mừng rỡ vì cả một năm qua cậu chỉ có ăn và học, lúc nào cũng ru rú trong phòng. Bỗng nhiên một ngày bà thấy cậu trông hớn hở lên, bà rất biết ơn người đã mang lại ánh sáng cho con trai bà và mong muốn được gặp người ấy.

"Chào mẹ con đi học!"

Hôm nay cậu đến trường sớm hơn mọi hôm. Trong lòng cậu nôn nóng muốn được gặp lại anh ấy.

Khi đi qua sân bóng rổ, cậu đã thấy một bóng dáng quen thuộc. Anh đang tập bóng rổ một mình. Cậu đỗ xe ở bên ngoài và đi vào trong.

Mới bước đến đã thấy được nụ cười của anh. Cậu bị say nắng bởi hai cái răng thỏ ấy.

"Người gì vừa đẹp trai vừa đáng yêu"

Cậu chào anh rồi lại giương mắt nhìn gương mặt anh.

"Chào em, gặp anh có chuyện gì không?"

Gương mặt ấy đẹp đến nỗi làm cậu quên mất mình đến đây để làm gì. Cậu lại lúng túng đáp:

"Em... để..."

"Em muốn chơi bóng rổ cùng anh chứ gì? Vào đây anh dạy cho, anh rành vụ này lắm"

Cậu bị anh kéo tay vào sân với không chút phản kháng nào, hoàn toàn tự nguyện, anh hướng dẫn cậu qua loa về cách chơi và luật lệ.

"Cũng chỉ sương sương như vậy thôi, bây giờ thì chơi thử nhé"

Đầu tiên, anh hướng dẫn cậu cách giữ bóng trước. Thấy anh chơi rất mượt mà mà đến lượt cậu thì bóng nảy tùm lum. Anh chỉ khẽ cười vì đây là lần đầu tiên cậu chạm vào bóng rổ.

"Hic... khó chơi thế"

...

Khoảng 15 phút sau, khi mà trường còn 5 phút nữa là đánh trống. Cả hai mải mê chơi bóng rổ mà quên mất giờ học. Anh đưa cho cậu chai nước, bảo cậu mau uống đi rồi đi học. Cậu vui vẻ cầm lấy, uống ừng ực hết nửa chai.

Lúc lên xe, anh bảo cậu:

"Sáng mai có rảnh không? Nếu rảnh thì 6 rưỡi lại đến tập nhé!"

Anh phóng xe đi mất, còn chẳng thèm nghe câu trả lời của cậu. Dương cũng hết cách, thôi thì sáng mai dậy sớm vậy. Nhìn đồng hồ đã cận kề 7h30. Cậu mới hốt hoảng phi xe thật nhanh đến trường.

Thân thể cậu đã mệt nhoài vì đã chơi hơi cố sức. Linh thấy cậu mới đến lớp đã nằm ra bàn, mồ hôi mồ kê nhễ nhại.

"Mới sáng ra làm gì trông mệt vậy?"

"Tao được anh Ninh dạy chơi bóng"

Khánh Linh tỏ vẻ bất ngờ, cô bồi thêm một câu:

"Mới gặp một hôm đã đi tán người ta rồi. Bạo quá đấy"

Cái tính hay trêu chọc của cô làm Dương ngại đỏ mặt. Cậu cố gắng giải thích:

"Thì tao định cảm ơn người ta rồi đi học luôn ai ngờ còn lôi tao vào chơi bóng cùng. Ai biết gì đâu..."

"Thế đã cảm ơn chưa?"

"... Chưa"

Linh cười thầm. Cô chắc chắn là cậu đã cảm nắng anh Ninh 100%. Thế là từ bây giờ cô lại có trò để trêu Dương tiếp rồi.

...

Sáng hôm sau cậu dậy rất sớm, mới 6 giờ mà cậu đã chuẩn bị xong xuôi. Mẹ cậu thấy hôm nay rất lạ, bà tự hỏi thằng Dương làm gì mà chuẩn bị sớm thế, đã vậy còn rất chỉn chu.

Cậu ăn sáng thật nhanh rồi đến địa điểm cũ, có điều là cậu đến sớm hơn hẳn 15 phút.

Khi vừa đến nơi, cậu đã thấy anh đứng cầm bóng một mình từ bao giờ.

Mới gặp, anh đã cười
Mới gặp anh, đã cười

Cả hai cứ nhìn nhau như thế. Tùng Dương mở lời trước:

"Chào anh"

"Chào em, chúng ta bắt đầu thôi nhỉ?"

"Khoan đã..." - Cậu muốn cảm ơn anh vì đợt trước đã sơ cứu vết thương cho cậu nhưng cảm giác như cổ họng cậu như bị chặn lại, không thể phát thành tiếng.

"Sao hả? Em vẫn còn đau ở tay à, thế thì thôi vậy..."

"Không!" - Cậu tự dưng trả lời to. Tùng Dương nói tiếp:

"Em cảm ơn anh vì đã giúp em, anh tốt bụng lắm..."

"À... có gì đâu, giúp đỡ nhau là chuyện bình thường thôi mà" - Anh gãi đầu ngại ngùng.

Hai mắt nhìn nhau đắm đuối. Trong trái tim cậu đang bấn loạn, tay run run không thể giữ được bình tĩnh. Người ấy đang ở trước mặt cậu, có nằm mơ cậu cũng không nghĩ là sẽ được ngắm anh hằng ngày như vậy.

"Thôi, giờ mình cùng tập nào"

Ninh phá tan bầu không khí yên lặng. Dương gật đầu rồi vào sân cùng anh.

"Hôm nay anh sẽ dạy cho em cách qua người nhé"

Ninh làm mẫu trước, thao tác rất điêu luyện, trông giống như một người chơi bóng rổ lâu năm. Cậu nhìn anh với ánh mắt ngưỡng mộ.

"Đã đẹp trai còn chơi thể thao giỏi"

Cậu vẫn mải ngắm nghía anh chẳng hề tập trung vào bài tập. Đến lượt cậu thử, chưa đến 2 giây quả bóng đã nằm gọn trong tay anh. Cậu phụng phịu:

"Anh phải nhường em chứ??"

"Anh là huấn luyện viên của em mà!?"

"Từ bao giờ vậy?"

"Bây giờ" - Anh nhìn cậu với vẻ mặt đắc ý, để lộ hai cái răng thỏ. Cậu không nói gì, nhìn hai chiếc răng thỏ mà bất đắc dĩ mà chấp nhận

"Tiếp tục nào! Đấy chỉ mới là cơ bản thôi"

(Còn tiếp)

Tác giả: Vậy là chương 2 đã kết thúc. Ad dự định sẽ cho họ quen nhau lâu dài tí rồi mới tỏ tình, vì ad muốn mọi người được thấy cả một quá trình phát triển tình cảm của hai anh á. Cùng đón chờ nhé!!

Btw ad recommend vừa bật nhạc vừa đọc truyện sẽ mang đến trải nghiệm tốt nhất nhé!

Cảm ơn các bạn vì đã đọc "NinhDuong • Một và duy nhất"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top