Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỉ niệm năm năm, La Tại Dân đội nón lưỡi trai, đeo khẩu trang cùng Phác Chí Thành đi xem phim. Là phim tài liệu của Lý Đế Nỗ. Bọn họ còn nhớ lúc đó Lý Đế Nỗ mặc áo khoác nặng trịch cắm trại ở trong rừng cả tuần, trở về do không sử dụng nước sạch liền bị nổi mẩn ngứa, trên chân còn bị côn trùng cắn, nhưng nụ cười vành bán nguyệt còn sáng hơn trăng rằm ấy rực rỡ vô cùng, gửi vào nhóm chat mấy tấm ảnh chụp cây cỏ chim chóc trên đài nguyên. Vừa từ rừng núi trở về đã chạy đến Cát Lâm, đem đặc sản trên đường về nấu cho Hoàng Nhân Tuấn ăn.

Đoạn tình cảm của Phác Chí Thành và La Tại Dân nhiều năm như vậy vẫn không bị phát giác, thậm chí các thành viên trong hệ thống năm đó cũng không nhìn ra. Họ chỉ xem những cái ôm, những ánh nhìn của bọn họ dành cho nhau là một điều hiển nhiên, là tình thân trẻ thơ của đám nhóc con cùng nhau lăn lộn mà lớn.

Nhưng phàm là chuyện tình cảm, giấu làm sao mà giấu được chứ?

La Tại Dân nắm tay Phác Chí Thành. Tên tuổi Lý Đế Nỗ nổi tiếng nhiều năm, nhưng dòng phim kí sự kén người xem, trong rạp cũng không có mấy ai, hàng ghế đầu chỉ duy nhất có La Tại Dân và Phác Chí Thành, đến mức mười ngón tay họ đan chặt cũng không ai nhận ra.

Tuy công chúng không đón nhận nồng nhiệt, nhưng giới nghệ thuật đánh giá rất cao những tác phẩm của bọn họ làm ra.

“Em nói xem vì sao Đế Nỗ thích ca hát vậy lại chọn đi quay phim? Lại còn là phim tài liệu, kí sự nữa?” – La Tại Dân không thích ăn dâu tây, anh ta cho rằng thứ bị tuyệt chủng nên là dâu tây chứ không phải những loài gấu hay chim chóc. Cả hai ngồi trong tiệm café trên tầng thượng, nhìn thẳng xuống con sông như dải lụa vàng vắt ngang thành phố.

Những buổi hẹn hò bí mật luôn làm người khác cảm nhận được sự lãng mạn.

“Là do Lý Đế Nỗ kì lạ” – Phác Chí Thành không giải thích được, rõ ràng Lý Đế Nỗ thích ca hát, cố gắng nhiều năm như vậy cũng vì ước mơ muốn đứng trên sân khấu, nhưng hợp đồng bảy năm vừa hết hạn đã vội ôn thi đại học, di chuyển đến một thành phố xa xôi, dấn thân vào con đường mà không ai lường trước được.

Rõ ràng La Tại Dân hảo ngọt, nhưng lại ghét sữa và dâu tây. Con người vẫn luôn khó hiểu như vậy. Và rõ ràng La Tại Dân rất muốn có một gia đình nhỏ, cuối cùng lại chọn dây dưa với Phác Chí Thành ngần ấy năm.

Phác Chí Thành hai mươi ba tuổi tò mò rất nhiều chuyện. Bọn họ yêu nhau nhưng không thể để thế giới này biết. La Tại Dân đem bánh kem socola đẩy trước mặt mình, bốn trái dâu tây bỏ qua dĩa của Phác Chí Thành, kén ăn.

“Phác Chí Thành, đừng tưởng cậu đến từ SM thì tôi không dám nói gì cậu, nếu thật sự cậu làm không được thì đổi người khác làm đi” – NG lần thứ mười mấy, Phác Chí Thành liếm đôi môi khô khốc, thật sự quá khó khăn rồi, bước từ giàn giáo xuống, chân leo đến trẹo, những cảnh hành động em hoàn toàn không dùng diễn viên đóng thế. Đạo diễn không đồng ý, bản thân em cũng không đồng ý, cả tháng trước đây đi tập luyện với võ sư. Cơ thể từ trước đến nay chỉ để nhảy múa đột nhiên phải luyện võ thật sự là làm khó người khác.

Không khí trường quay căng như dây đàn. Không phải là lần đầu tiên Phác Chí Thành bị mắng, nhưng chung qui những cảnh quay này đều đòi hỏi độ khó cao.

“Đừng để ý, lúc tôi đóng bộ phim lần đầu với Trương đạo, NG ba mươi mấy lần, còn suýt bị ông ấy cầm kịch bản vứt vào mặt nữa cơ, tôi xuất thân chính qui mà vẫn bị chửi đến phát khóc, cậu như này là giỏi rồi, vất vả rồi, nhìn xem mấy cậu diễn viên phụ bị ông ấy chửi như thế nào kia kìa” – Thị hậu đóng vai tổng cục thanh tra, ngồi trong mát nói với em mấy câu, cùng Phác Chí Thành là mẹ con trong phim, có chút khúc mắc trăn trở nhưng vì công việc vẫn luôn bỏ qua, người ngoài nhìn vào thì chỉ là cấp trên cấp dưới, hoàn toàn không biết cả hai có máu mủ ruột rà.

Nhân khí của em ở trường quay rất tốt, mỗi ngày giờ ăn trưa đều cùng các diễn viên gạo cội trong đoàn đi ăn cơm, trò chuyện, dù là người mới ở mặt diễn xuất, nhưng so ra tuổi nghề có thâm niên còn nhiều hơn những người ở đây.

Những năm mười mấy tuổi đầu đóng chương trình thiếu nhi, lớn thêm một chút đứng trên sân khấu, giọng còn non nớt đã đi thu âm, vừa bước qua đầu hai đã làm nên thành tựu lớn. Chính là tiểu tiền bối sáng giá trong ngành công nghiệp này.

Nắng nóng gay gắt, Phác Chí Thành lau đi bụi dính trên má, cảnh truy đuổi tội phạm trong công trường, bị thùng thiết đựng xăng bị ném lên đầu, xăng chảy xuống tóc, trên trán đau rát, phỏng chừng đã chảy máu, leo lên giàn giáo, mấy cảnh này phải quay chính diện hoàn toàn không được dùng diễn viên đóng thế. Thời điểm Phác Chí Thành nghe đạo diễn hô cắt, trực tiếp ở trên giàn giáo cao nhảy xuống, hoàn toàn không còn khả năng từ từ leo xuống, nằm dưới nền cát, thở không ra hơi, mất nước ngất đi.

“Coi như là cậu may mắn, nghỉ ngơi đi, cho cậu ba ngày phép, làm việc cực khổ rồi” – Trương đạo ngồi đối diện Phác Chí Thành, bạn tay thô ráp gọt cho em một trái táo, cuối cùng đưa ra trái táo gọt đến khó coi. Em muốn cười nhưng khoé miệng bị thương trong lúc quay không cười được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top