Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 31: Con người bí ẩn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Chị Mỹ Lệ A.

Số 13 quay về quán bar của trụ sở chính, vừa đến là như ngày thường ném cho một đống tàn phế nhân, quay lại hỏi:

- Bây giờ em đi được rồi chứ?

Mỹ Lệ A cười cười, tức giận nói:

- Nhược Y, em và tên của em không một chút tương đồng gì cả, em muốn đi thì giờ chị cho em đi luôn đấy!

Vừa nói xong thì số 13 biến mất. Mỹ Lệ A thở dài, nhìn vào khoảng trống, trong đôi mắt lục sắc hiện lên một tia đau buồn, nói: 

- Dạ Nhược Y, em sắp có lại được cảm giác rồi đó.

- Mỹ Lệ A, có phải số 13 đã mất bốn giác quan không?

Mỹ Lệ A quay về căn phòng, nhìn thấy Sangue đang đứng tựa cửa ở đó hỏi, Mỹ Lệ A ninh mi, trả lời:

- Có lẽ tôi cũng phải nói ra sự thật mình đã che dấu rồi.

Đi vào bên trong, Mỹ Lệ A, làm một ly cocktail, mời:

- Cậu lại đây ngồi xuống, rồi nói đi.

Sangue đi lại ghế ngồi, nhận lấy ly cocktail của Mỹ Lệ A làm, Sangue hỏi:

- Bloody marry, nó liên quan đến Nhược Y?

Mỹ Lệ A gật đầu, kể:

- Ba năm trước, khi Nhược Y ra tù, và lúc đó, em ấy bắt đầu làm việc cho tổ chức S.F. Cái ngày mà em ấy nhận nhiệm vụ đầu tiên.

Mỹ Lệ A, dừng lại, nhìn về Sangue,rồi lại nói tiếp:

- Là cái nhiệm vụ cấp A, về một bác sĩ điên loạn, thí nghiệm trên cơ thể người. Khi Nhược Y đến đó, hắn ta đã điên cuồng đánh với Nhược Y, hắn biết rõ, hắn không đấu lại được Nhược Y, nên đã cố tình dẫn Nhược Y vào phòng thí nghiệm. Nơi mà, Nhược Y ám ảnh nhất, sợ hãi nhất, chính là phòng thí nghiệm. Hắn ta muốn cả hai cùng chết. May mắn thay, chỉ có hắn chết, Nhược Y thì không, nhưng mắt của em ấy lại bị điện và các mảnh vỡ đâm vào thị giác có lẽ đã mất nhưng được Kiệt Khắc chữa được, giác quan thứ nhất - thính giác bị mất đi. Cũng là từ dòng điện và các mảnh vỡ để lại đâm vào các huyệt đạo và kinh mạch của Nhược Y và khiến em ấy mất đi xúc giác, vị giác và khứu giác.

Sangue bây giờ đã hiểu, tại sao Dạ Nhược Y lại bị mất bốn giác quan như vậy, nhưng vẫn còn chuyện làm cho Sangue tò mò. Dù Mỹ Lệ A nói thính giác bị mất nhưng Dạ Nhược vẫn như thường vẫn có thể nghe được.

- Vậy tại sao thính giác lại không có gì?

- Ai nói nó không có gì? Bất kỳ lúc nào, Nhược Y cũng đều có thể nghe được những âm thanh, kêu gọi em ấy giết người. Đó chính là lí do tại sao, Nhược Y càng lúc càng lãnh huyết, càng lúc càng không để tâm đến những lời nói, van xin của bọn tội phạm, ngay cả Kiệt Khắc cũng chẳng thể làm gì được.

Sangue lúc này cả kinh, cậu không thể tin được Nhược Y sống như vậy trong suốt ba năm, ngay cả Kiệt Khắc cũng nói dối mình, nhưng những lời nói dối đó, cũng không hề sai biệt cho lắm..

- Nhưng mà...

Nghe được âm thanh vui vẻ của Mỹ Lệ A, Sangue thoát khỏi những suy nghĩ hỗn tạp, nghe Mỹ Lệ A nói.

- Nhược Y em ấy đang lấy lại được xúc giác, chỉ mới ở cùng với Dạ Qua Thần vài ngày, em ấy đã có lại gần được một giác quan rồi, tốt quá phải không?

Sangue gật đầu, Mỹ Lệ A nói tiếp:

- Tôi chắc rằng, những người giúp Nhược Y có lại những giác quan này, là những người rất quan trọng với em ấy.

- Chắc vậy.

Sangue bỏ đi ra ngoài. Mỹ Lệ A nhìn vào ly cocktail mà Sangue uống, cảm thán:

- Nồng độ đến 94, uống hết mà không bị say, đúng là hay thật đấy Hàn Tử Lôi.

Sangue thì đi một mạch về phòng, về đến nơi, mặt cậu đỏ bừng, uống ly nước lọc để giải rượu, thầm chửi:

- Mộ Dật Trần, để ta bắt được, ngươi chết chắc.

Khả năng của Một Dật Trần là điều khiển linh hồn, là người còn sống, hay linh hồn đã ra khỏi thể xác (ý là chết đấy) đều điều khiển được hết. Vừa rồi, Sangue không muốn uống ly cocktail đó vì, cậu biết rõ bên trong có nồng độ rất cao dù đã được Mỹ Lệ A che dấu đi thông qua lúc chế biến, nhưng lại bị Mộ Dật Trần chơi xỏ, cho uống hết cả một ly.

Lúc này, Dạ Nhược Y bị Mỹ Lệ A đưa đến một nơi chẳng thoải mái một chút nào. Địa điểm mà Dạ Nhược Y đến là trên không trung, vừa xuất hiện trên không trung liền rơi xuống, nhìn xung quanh, Dạ Nhược Y thấy mình đang rơi xuống và cách mặt đất khoảng 10m, ở dưới là xe của Dạ Qua Thần.

May nắm, xung quanh đây là khu rừng, nên Dạ Nhược Y bám vào một vài cành cây nhảy xuống.

Dạ Nhược Y đến gần chiếc xe, trong xe không có một ai hết cả, cảm thấy kỳ lạ, Dạ Nhược Y nhìn về phía trước, cách đó không xa, một ngôi nhà cao ốc giữa rừng sâu.

Cảm thấy kì lạ, Dạ Nhược Y đến gần, bên ngoài cửa có hai camera quan sát, nhìn kỹ Dạ Nhược Y mới phát hiện ra, hai cái camera này bị điều khiển mất rồi, bây giờ cô đi vào thì cũng chẳng có ai quan tâm hay để ý.

Tự nhiên mà đi vào một cách thuận lợi, ngó nhìn xung quanh thấy chẳng có ai, Dạ Nhược Y thần đoán: Chắc nhóm của anh Qua Thần giải quyết xong hết ở đây rồi.

Đi được một lúc ở xung quanh, không có gì  trở ngại hay một con người tuần tra nào, Dạ Nhược Y bắt đầu đi lên tầng 2, tầng 3, 4, 5, 6, đều tương tự như vậy nhưng khi lên đến tầng 7, xác người rải rác khắp nơi, cũng chẳng mấy quan tâm, Dạ Nhược Y chán ngắt với việc đi lên từng tầng từng thế này rồi.

Chẳng lẽ một nơi cao thế này mà không có lấy một cái thang máy?

Dạ Nhược Y úp tai vào trong tường, nghe được tiếng của máy móc, đi theo âm thanh đó, cuối cùng cô cũng tìm thấy được cái thang máy, hóa ra cái nhà kho u ám lại là cái thang máy, Dạ Nhược Y không hiểu tại sao lại để thang máy ở nơi này, người chủ nơi này cũng quá mức kỳ lạ đi, hoặc là có ẩn ý khác.

Đi vào thang máy, Dạ Nhược Y lên tầng cao nhất. Đến nơi, cô đi một lúc lâu xung quanh mới tìm thấy một căn phòng mỹ lệ, giống như phòng dành cho casino hạng sang, chỉ dùng để chơi một nhóm duy nhất. (Ai từng đến casino sẽ hiểu)

Đẩy cửa vào, Dạ Nhược Y thấy chỉ có một cái ghế trước mặt, không một bóng người nào xung quanh cả, lại gần, đột nhiên âm thanh từ chỗ ghế phát ra:

- Trăng đêm nay có màu xanh hay hay màu tím?

Nhìn vào chỗ ghế trước mặt, Dạ Nhược Y thấy một bàn tay đang nâng ly rượu vang đỏ, nói với cô, Dạ Nhược Y cũng không suy nghĩ trả lời:

- Là màu đỏ.

- Chính xác.

Người từ ghế đứng dậy, đến trước mặt Dạ Nhược Y, trong bóng đêm, cô không thấy được mặt của người này, đặc biệt là khi sức mạnh của cô chỉ như người bình thường.

- Một màu đỏ của máu, bữa tiệc đã diễn ra từ lâu, tại sao ngươi lại còn ở đây?





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top