Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 36: Bão tố trong tổ chức S.F

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin cảm ơn bạn @BachLinh137
________________________________

Kiệt Khắc đang chế thuốc bị dọa cho giật mình làm rơi ống nghiệm xuống đất.

May mà ống nghiệm rỗng, không thì nguy to.

- Tôi nói này thủ lĩnh Freddo, anh vào phòng không thể gõ cửa trước sao?

Dạ Qua Thần đâu có rãnh để nói nhảm với Kiệt Khắc, sắc mặt anh âm trầm quát:

- Tại sao Nhược Y lại mất giác quan?

Kiệt Khắc cười đùa đáp lại:

- Nếu Dạ Nhược Y bị mất giác quan thì sao em ấy có thể thấy đường mà đi lại, có thể nghe người khác nói gì và đáp lại, sao có thể cảm nhận được thức ăn có mùi thơm với ngon hay dở hay không? Nói phải suy nghĩ trước một chút a.

Dạ Qua Thần mặt đen sì như đáy nồi có thể tích ra nước, anh điều chỉnh lại tâm trạng bình tĩnh xuống dưới:

- Chẳng lẽ cậu quên năng lực tôi sở hữu.

Kiệt Khắc lần này trầm mặc không nói.

Dạ Qua Thần nhìn đến liền biết Kiệt Khắc đang chột dạ, nói tiếp:

- Cậu nghĩ cứ giấu giếm như vậy là tốt lắm sao, tôi là anh của Nhược Y, tôi có nhiệm vụ phải lo lắng cho em ấy.

Kiệt Khắc lạnh lùng ném xuống một câu:

- Tôi còn đang nghĩ cách trị cho Nhược Y.

Đây không phải đáp án Dạ Qua Thần muốn nghe, anh bực bội trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn tĩnh lặng như hồ thu:

- Tôi cần biết chuyện gì đã xảy ra.

Kiệt Khắc không quản Dạ Qua Thần nữa, anh đi chăm lo cho số thuốc dang nghiêm cứu, miệng ngâm nga đáp lại:

- Nếu anh rãnh rỗi như vậy sao không tìm cách nói chuyện với đám người hội bô lão đi, bọn họ rất chướng mắt Nhược Y đấy, nếu như cậu không cẩn thận không biết chừng mất Dạ Nhược Y lúc nào không hay.

Lửa giận trong tâm Dạ Qua Thần bộc phát, anh biết rõ hội bô lão không thích Dạ Nhược Y vì em ấy ở trong tổ chức nhưng không có làm cái gì, còn có vài người gửi đơn tố cáo hắn công tư bất phân.

Để người nhà trong tổ chức đã là điều không nên làm, còn không ngừng ở đó, những tài liệu và chính sách gần đây Dạ Qua Thần rất lơ là, bỏ qua rất nhiều kế hoạch hội bô lão đưa xuống để ở bên cạnh Dạ Nhược Y nhiều hơn.

Dạ Qua Thần có một loại xúc động trong tâm, anh muốn từ chức!

Cái danh tổng thủ lĩnh anh không cần nữa, cho ai thì cho, để anh ở bên cạnh em gái là được rồi.

Số tiền tiết kiệm những năm vừa qua đã đủ để hai anh em ăn xài nhiều năm và công ích ra sức vì tổ chức đã đủ để anh hoàn trả toàn bộ công sức tổ chức giúp anh thức tỉnh dị năng rồi.

Hiện tại nên nghỉ ngơi đi.

Quyết định vừa xuống, Dạ Qua Thần liền viết đơn gửi đến hội bô lão.

Hội bô lão liên tục gây áp lực cho Dạ Qua Thần hiện tại thấy một phong thư gửi tới thầm nghĩ là thư hối cải, ai ngờ là thư rút khỏi tổ chức.

Cả đám bô lão nhìn thấy "đơn từ chức" này như sấm sét nổ mạnh giữa trời quang.

Bọn họ có nên giấu phong thư này hay không? Nếu để cho một trong ba người kia biết được Dạ Qua Thần đòi rút khỏi tổ chức chẳng khác nào muốn đem hội bô lão giải tán...

Và thế là hội bô lão đưa ra quyết định, cử ba người đắc lực nhất trong số bảy người ở đây đi giải hòa với Dạ Qua Thần.

Dạ Qua Thần thường ở hai nơi, một là phòng của anh hai là quán bar tổ chức để thư giản với nhận nhiệm vụ.

Ba người phân ra hai hướng tìm kiếm, cả ba đi tìm hồi lâu mới biết được Dạ Qua Thần đã cùng em gái Dạ Nhược Y rời khỏi tổ chức.

Ba người cuống quít gọi đến cho hội bô lão, để những tên rãnh rỗi kia giúp ba người tìm vị trí Dạ Qua Thần.

Dạ Qua Thần đưa Dạ Nhược Y đến công viên chơi đùa, hai người hiện đang ở trên đu quay ngắm khắp thành phố trên cao.

- Qua Thần ca, thành phố này rất đẹp a.

Dạ Qua Thần nhìn Dạ Nhược Y trả con tính tình, cười sủng nịch đáp lại:

- Về đêm còn đẹp hơn.

Hỏi thêm:

- Y nhi có muốn đi đâu chơi nữa không? Anh dẫn em đi.

Dạ Nhược Y nhìn nhìn Dạ Qua Thần, hỏi anh:

- Anh không đi làm việc gì đó sao?

Dạ Qua Thần cười ấm áp:

- Không cần, anh từ chức rồi, kể từ giờ anh sẽ dành nhiều thời gian cho em hơn.

Trong lòng Dạ Nhược Y chảy qua dòng nước ấm áp, nàng rất thích cảm giác này, được người yêu thương, được người chiều chuộng... Hơn hết, nàng được ở bên cạnh người thân duy nhất.

Ở tổ chức, ba người tiên phong đi giải hòa bị triệu tập về dù biết được vị trí Dạ Qua Thần ở đâu, nhưng lực bất tồng tâm không thể kéo anh về.

Trong phòng họp cao tầng.

Một người trung niên tầm ba mươi đến ba lăm tuổi, mái tóc lam băng ở tại ghế thượng vị, ánh mắt khẽ cau hình cung tựa tiếu phi tiếu, cánh môi bạc nhấp:

- Ta nhớ ta chỉ rời khỏi tổ chức năm năm. Mới có năm năm ta quay về một chỉ huy mất tích chưa tìm ra, một tổng chỉ huy đăng thư thoái vị... Ta đang có nghi vấn nhỏ trong lòng không biết các bô lão có ai giải đáp được hay không?

Mười vị bô lão tề tụ không thiếu một ai ở bàn họp run một trận, khí lạnh thấu vào tim phổi.

Một người trong đó vốn không biết chuyện Freddo từ chức, bạo gan hỏi:

- Mời đại nhân đưa ra nghi vấn.

Người cao cao tại thựng kia nhếch miệng cười mang hàn ý:

- Ta sáng lập ra hội bô lão để làm gì trong khi người ta đưa đến bị chèn ép đến mức thoái vị?

Hắn cười nói tiếp:

- Thoái vị cũng đã đành đây Freddo còn đề nghị rời khỏi tổ chức. Các ngươi... Gan bạo hơn rồi nhỉ?

Ba người ở phía trung lập trừng mắt nhìn đám bảy người bô lão ra sức chèn ép Dạ Qua Thần kia, một trong số ba người đó lên tiếng:

- Đại nhân, chuyện này thật ra cùng ta không liên quan.

Hai người còn lại cũng tìm đến đường lui:

- Ngay từ đầu ta đã nói bọn họ không nên chèn ép Freddo tổng chỉ huy, nhưng đám lão già một mực chướng mắt Dạ Nhược Y liền ra sức chèn ép Freddo tổng chỉ huy, ta không cản được.

- Ta ban đầu đã nói rõ, Dạ Nhược Y là em gái Freddo, thằng nhóc đó hiện không nhà không cửa, chỉ có tổ chức nó xem là nhà. Bây giờ xuất hiện em gái bù đắp cho mười sáu năm qua Freddo ở tổ chức chịu đau chịu khổ, cứ để cho hai người ở bên nhau đi. Đám người này một hai bảo Dạ Nhược Y là cái ăn không ngồi rồi, nhất quyết đòi đuổi người, ta cũng lực bất tồng tâm.

Người trung niên khẽ nhướng mày, giọng hắn hơi đổi:

- Dạ Nhược Y?

Một trong số ba người phe trung lập lên tiếng giải thích:

- Dạ Nhược Y là em gái ruột của Freddo mới được đón về tổ chức cách đây vài ngày.

Người trung niên ở trên cao sắc mắt trong nháy mắt trầm xuống, hắc sắc che kính mắt hắn.

Phanh!

Tiếng đập bàn vang vọng khắp phòng, người trung niên quát ra một tiếng uy trấn:

- Làm càn!

Hắn tức giận lên tiếng:

- Cháu gái bảo bối của ta mà các ngươi cũng dám đuổi. Hảo, các ngươi đã có ý định đuổi người ta đây lập tức đuổi các ngươi!

Hắn đứng dậy, đôi con người xám tro sắt bén như lợi nhận nhìn đến bảy người:

- Ta muốn ngày mai Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, Ngũ trưởng lão, Lục trưởng lão, Thất trưởng lão, Bát trưởng, Thập trưởng lão đều là những tân trưởng lão.

Hắn nói xong liền đi rồi, để lại bảy cái trưởng lão sắc mặt trắng như tro tàn, có người từ ghế cao té xuống bất tỉnh.

Cửu trưởng lão là người phe trung lập cười mỉa mai đám người:

- Các ngươi thật ngu ngốc, còn không rõ Vô Kỵ đại nhân mang họ gì sao?

Cửu trưởng lão cười ha ha châm chọc:

- Hắn họ Dạ! Tổng chỉ huy Freddo cũng họ Dạ, các ngươi quên mười sáu năm trước Freddo giai nhập gọi là gì sao? Gọi Dạ Qua Thần a. Hắn chính là nội tôn của Vô Kỵ đại nhân. Vô Kỵ đại nhân xưa nay nâng đỡ Freddo các ngươi không nhìn ra?

Tam trưởng tắc lưỡi làm như luyến tiếc cái gì đó:

- Ai chẳng biết Vô Kỵ đại nhân trong nữ khinh nam, đặt Dạ Qua Thần với Dạ Nhược Y cùng nhau trên bờ sinh tử hỏi đại nhân chọn ai, Vô Kỵ đại nhân chắc chắn không do dự chọn ngay Dạ Nhược Y.

Hắn cười cười vuốt vuốt râu dài bạch trắng dưới cằm:

- Vậy mà các ngươi một hai đòi đuổi cháu gái bảo bối hắn đi, đáng đời.

Bảy người cơ hồ muốn lên cơn đau tim, nếu ai đó nói thêm lời gì nữa bảy người này có nguy cơ lên cơn tim chết tại chỗ. Dù cho chẳng có ai ở đây bệnh tim.

Và Tứ trưởng lão là ngươi hy sinh cao cả đó:

- Ta nói thật, ta từ đầu đến cuối đều không biết cái gì. Ta chỉ biết Vô Kỵ đại nhân khi xưa đem cháu trai hắn là Dạ Qua Thần vào đây đã bỏ ra rất nhiều vốn luyến, thật ra hắn định mang Dạ Nhược Y đi, nhưng vì con trai và con dâu không chịu, với lại đứa bé đó mới hai ba tuổi đầu nên mới phải từ bỏ lựa chọn cháu trai.

Hắn làm bộ làm tịch suy nghĩ trước sâu, lo âu cho đám người:

- Các ngươi nói xem, ở mười ba năm trước khi nghe tin cả nhà con trai đại nhân bị giết hết trong một ngày, hắn đã như thế nào a? Ta nhớ lúc đó hắn huy động toàn bộ Dạ gia đi tìm cái tổ chức giết con trai hắn nha, cái tổ chức kia liều mạng không nói ai sai sử liền bị tru sát trong đêm, từ trên xuống dưới, từ già đến trẻ không còn một ai sống sót.

- Ta nghĩ... Bảy người vừa rời khỏi ghế ngồi sẽ bị Vô Kỵ đại nhân âm thầm thủ tiêu đi.

Oanh!

Cả đám người từ trên ghế té xuống, có ba kẻ thì bất tỉnh nhân sự (tính luôn người đầu tiên bị ngất đi), hai kẻ máu nhồi cơ tim chết ngay tự chỗ, còn lại hai người chân run rẩy không đứng dậy nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top