Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 44: Đáp án Dạ Qua Thần đang tìm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở ngoại thành, khu nhà bỏ hoang, Dạ Nhược Y bị ác mộng làm cho tỉnh dậy, khắp người cô toàn là mồ hôi, trên mặt còn lấm chấm những giọt mồ hôi hột.

Cô hít thở sâu mấy nhịp mới điều tiết lại được tâm tình, nhìn cảnh vật xa lạ xung quanh, cô chợt nhớ là có người bắt mình đến đây.

- Cô bé gặp ác mộng à?

Giọng đàn ông lớn tuổi vang lên, Dạ Nhược Y ngửa đầu nhìn về phía sau lưng. Thấy ba người đàn ông trung niên ngồi hút thuốc ở một góc.

- Sao lại bắt cóc tôi?

- Bởi vì bọn tao muốn giết một người.

- Ai?

- Tổng chỉ huy Freddo của S.F, cô bé có thấy quen không?

Dạ Nhược Y im lặng vài giây, cô lại hỏi tiếp:

- Các người có thù oán gì với anh ấy?

- Thằng nhóc đó tiêu diệt băng đảng của bọn tao, không giết nó thì sao có thể làm những anh em đã vì bọn tao hy sinh yên nghỉ được chứ?

Dạ Nhược Y tiếp tục yên lặng, cô nhìn sắc trời hoàng kim, nhưng tia nắng vàng hạ xuống, báo hiệu buổi chiều chuẩn bị trôi qua.

- Mấy giờ rồi?

Dạ Nhược Y đột nhiên hỏi đến một đề tài khác khiến ba người có chút trở tay không kịp.

Những đứa con gái bị bắt phải thường khóc lóc, cầu xin, sợ hãi mới đúng chứ, nhưng người con gái trước mặt này lại không chút sợ hãi.

Cô ta còn rất thản nhiên nói chuyện hàn huyên cùng bọn họ, bây giờ thì còn hỏi giờ như ở nhà nữa chứ!

- Bốn giờ ba mươi chiều.

Sắc mặt Dạ Nhược Y nhất thời âm trầm bất thường. Nói thẳng ra vì thuốc cô đã ngủ đến sáu tiếng đồng hồ, khoảng cách thời gian hết thuốc chỉ còn năm tiếng.

- Theo như các người tính toán, anh hai sẽ đến đây lúc mấy giờ.

- Trước 10 giờ thằng nhóc đó sẽ tới, mày cứ yên tâm. Sau khi giết nó xong bọn tao sẽ đến giết mày.

Kẻ khác đột nhiên nảy ra chủ ý:

- Bây giờ rãnh rỗi chi bằng lấy mày ra chơi đùa.

Dạ Nhược Y cười cười:

- Các ngươi có thể chơi đùa tôi, nếu không sợ tôi chết. Trong người tôi có một loại bệnh khiến cơ thể suy nhược, một cái tác động mạnh hay gây ra hồi hộp, tôi sẽ chết. Tôi chết rồi, các ngươi có thể dùng tôi để giết anh hai được sao?

Đám người có chút giật mình, bọn họ ngập ngừng hồi lâu, một người lên tiếng:

- Ai biết được có phải mày nói dối hay là không?

Dạ Nhược Y sắc bén đáp lại:

- Thà tin lầm còn hơn là không tin. Vì biết đâu đó là sự thật thì các người không những không bắt được gà còn mất nắm thóc thì sao?

- Ha ha, hay cho một con nhóc nhanh mồm nhanh miệng. Bọn tao cho mày sống đến mười giờ, sau đó, bọn tao có thể chơi đùa mày thỏa mái.

Mười giờ... Thời gian đó thuốc cũng hết tác dụng, chỉ mong Dạ Qua Thần không đến quá sớm.

Thời gian từng chút trôi qua, thân thể hiện tại vì tác dụng của thuốc sinh ra cảm giác đói, từ buổi trưa bị bắt đi cho đến hiện tại Dạ Nhược Y chưa ăn bất kỳ thứ gì, cô chỉ uống được vài ngụm nước do đám người bắt cóc đưa cho.

Nếu như ở trong tình trạng số 13, cô sẽ không cần ăn uống trong nhiều ngày, và hơn hết cô sẽ không bị bắt. Còn đám người kia chắc chắn bị cô đánh đến chết.

- Nhược Y!

Giọng Dạ Qua Thần từ xa vang lên. Dạ Nhược Y kinh hãi, cô có thể cảm nhận được đám người kia đang đi về phía cô, cô quát lớn:

- Qua Thần, anh rời đi mau, không được đến đây! Tin tưởng em!

Dạ Qua Thần chỉ còn mỗi Dạ Nhược Y là người thân sao có thể để cô gặp nguy hiểm, huống chi đám người bắt cóc này là nhằm vào anh. Vì thế, Dạ Qua Thần làm lơ lời nói của Dạ Nhược Y, chạy đến nơi phát ra tiếng nói của cô.

Đám bắt cóc cười gian xảo bịt miệng Dạ Nhược bằng sợi dây thừng thô to buộc ngang miệng.

- Ha ha, cảm ơn mày đã dụ dỗ nó tới chỗ này, tiếp theo mày chỉ cần ngồi xem kịch là được.

Tên cầm đầu cười híp mắt nói với cô. Dạ Nhược căm phẫn ánh mắt lườm hắn, một tên trong đó tức giận đấm vào mặt Dạ Nhược Y, giọng đe dọa:

- Coi chừng mày với bọn tao.

Dạ Nhược Y tức giận, lòng ngực phập phồng phẫn nộ. Thời gian thuốc hết tác dụng còn nửa giờ liền vì cơn tức giận này của cô bị giảm xuống còn mười lăm phút.

Tốt nhất các ngươi đừng động vào anh hai, nếu không ta sẽ giết toàn bộ các ngươi.

Dạ Qua Thần chạy đến nhà hoang mà Dạ Nhược Y đang ở, anh thấy ba tên bắt cóc dí dao vào cổ Dạ Nhược Y, tên cầm đầu đi đến trước mặt Dạ Qua Thần, ánh mắt hắn như con sói đói thấy được miếng mồi ngon.

- Tiền đâu?

Dạ Qua Thần ném ánh mắt về phía Dạ Nhược Y, nói:

- Thả em ấy ra.

Tên cầm đầu cười khẩy:

- Tao hiện tại chỉ thả dây trói miệng cho nó, muốn nó sống thì ngoan ngoãn nghe lời.

Dạ Qua Thần cắn môi, anh nhìn về phía Dạ Nhược Y, đôi mắt trong phút chốc hiện ra sự ôn nhu.

- Các người muốn thế nào?

Dạ Qua Thần lườm tên cầm đầu hỏi. Tên cầm đầu cười gian xảo:

- Thứ bọn tao muốn rất đơn giản, em gái của mày ngoại trừ đáng giá ba trăm triệu còn thêm cái cái mạng của mày nữa.

Dạ Nhược Y ở phía sau vừa được coi dây trói miệng cô lập tức quát lớn:

- Anh không được đồng ý, rời đi ngay, em có cách thoát khỏi đây an toàn. Anh, tin tưởng em, đi đi.

Hai tên ở bên cạnh Dạ Nhược Y, một tên đấm vào bụng cô, tên còn lại thì đánh mặt cô.

- Khụ... Khụ khụ...

Dạ Qua Thần vừa thấy Dạ Nhược Y bị đánh, lòng anh liền bị thắt lại đau đớn, anh rống giận quát:

- Thả em ấy ra!

Tên cầm đầu cười cười, hắn đấm thẳng một cú vào mặt Dạ Qua Thần, hắn cười cợt:

- Nha ~ nói thật, tao không có hứng với tiền bao nhiêu cả, thứ duy nhất bọn tao muốn ngay từ đầu chính là giết được mày.

Nói xong, hắn hướng đến hai tên kia lên tiếng:

- Lôi Trương, mày đến đây cùng tao, Đại Anh ở lại khống chế con nhỏ đó cho tao.

Dạ Qua Thần rất muốn ra tay đánh chết tên cầm đầu cùng với tên Lôi Trương kia, nhưng ngay lúc anh vừa có ý định giết người thì giọng tên cầm đầu vang lên:

- Nếu muốn em mày còn sống thì để mạng mày lại.

Anh nhìn về phía Dạ Nhược Y bị tên Đại Anh dí dao vào cổ, trên cổ cô xuất hiện một đường huyết sắc, anh thất kinh quát:

- Thả em ấy ra, tao sẽ ở lại cùng tụi bây.

Tên cầm đầu bỉ ổi cười:

- Ha ha ha, đợi mày chết rồi tao thả nó cũng không muộn.

Dạ Qua Thần không phải ngốc tử nên hiểu rõ ý định của hắn, anh cắn chặt răng, đầu óc một mảnh rối loạn, anh không biết hiện tại phải làm sao để cứu Dạ Nhược Y.

Dạ Nhược Y phẫn nộ trong lòng càng lúc càng lớn, ngay lúc tên cầm đầu và Lôi Trương tiến lên đánh Dạ Qua Thần, đôi con người Dạ Nhược Y chợt biến đổi thành huyết sắc, cô giận dữ hét một tiếng dài, giọng nói trong trẻo vào giờ phút này chứa đựng sát khí:

- Ta sẽ giết chết các ngươi! Ta nhất định phải giết chết các ngươi!

Dạ Qua Thần bị đánh không hề phản kích lại, anh sợ nếu mình phản kích lại sẽ làm Dạ Nhược Y ở trong tay Đại Anh gặp nguy hiểm. Anh nhẫn nhịn đi xuống, khi nghe Dạ Nhược thét dài một tiếng, tâm anh đã muốn nhảy ra ngoài.

Lại nghe được tiếng nói giận dữ của cô, anh nằm trên đất, ánh mắt khẽ nhìn Dạ Nhược Y vào lúc này. Cô hung tợn như con sư tử vừa mới bị thợ săn bắt, con sử tử này nếu được giải phóng chắc chắn sẽ lấy huyết tay nanh vuốt của nó.

Tên cầm đầu cười ha hả:

- Không ngờ một đứa con gái yếu đuối như mày cũng có bộ mặt ghê tởm như vậy.

Lôi Trương một bên nói thêm:

- Cái bản mặt đó của mày giống hệt anh mày khi lão đại lấy mẹ của tụi mày ra nói.

Đại Anh đâm con dao vào cánh tay Dạ Nhược Y, hắn cười khinh thường:

- Lúc đầu tao cứ tưởng mày là một thiên thần, nhưng hóa ra mày là tiện nữ đội lốt thiên thần

Dạ Nhược Y bị dao đâm vào cánh tay, cô bây giờ đã mất đi cảm giác, mái tóc dần chuyển thành huyết sắc, Đại Anh thấy một màng quỷ dị này liền sợ hãi lui về sau mấy bước.

- Quỷ... Quỷ...

Dưới sự tức giận của Dạ Nhược Y thuốc đã hết tác dụng trước hai mươi lăm phút.

Cô dùng chút sức dây thừng liền bị đứt, con dao đâm trên tay không ngừng chảy máu bị cô mạnh mẽ rút ra. Kỳ lạ là, vết thương ngừng chảy trong tíc tắc.

- Muốn tao chỉ mày cách dùng dao không?

Con dao ở trong tay Dạ Nhược Y được cô tung hứng lộn vòng trong không trung, mắt cô chưa từng nhìn con dao, nhưng mỗi động tác ném chụp đều chuẩn xác hoàn mỹ.

Hai người đang đánh Dạ Qua Thần nghe Đại Anh hốt hoàng liền nhìn lại, bọn họ thấy Dạ Nhược Y đang đe dọa Đại Anh, mái tóc, giọng nói đều rất khác... Nếu người này không phải vừa từ ghế ngồi dậy, hai người kia sẽ tin tưởng Dạ Nhược Y và số 13 là hai người.

Dạ Qua Thần nhìn thấy toàn bộ quá trình Dạ Nhược Y trở thành số 13, anh có điểm bất ngờ, cũng có điểm vui vẻ.

Khi ở bên cạnh số 13 dù người đó lạnh lùng cũng mang lại cho anh cảm giác quen thuộc. Anh luôn tin tưởng vào trực giác của mình. Và vẫn luôn nghĩ số 13 cùng Dạ Nhược Y có mối liên quan đến nhau. Anh chỉ không rõ giữa hai người có mối liên quan gì.

Bây giờ, anh đã nhận được đáp án.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top