Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 7

Ngay tối hôm đó Serge báo cho vợ biết tin nữ đại công tước, em họ của đức vua nước Nga, đã nhìn thấy công nương Ormanoff tại nhà thờ chủ nhật trước, vừa ngỏ ý muốn được Hoàng Thân Ormanoff dẫn vợ mới cưới đến cho lệnh bà được làm quen.

Lise vô cùng bối rối trước sự việc ấy, Đây là lần đầu tiên nàng xuất hiện trước 1 phòng khách của giới thượng lưu, mà lần này lại toàn những nhân vật cao sang đến như thế. Vốn nhút nhát, nàng rất lo sợ, nhất là cuộc ra mắt đầu tiên này sẽ diễn ra dưới cặp mắt kiểm soát nghiệt ngã của chồng nàng.

Ôi, giá như chồng nàng dễ tính và rộng lượng thì những khó khăn kia sẽ giảm bớt được bao nhiêu!

Serge lựa chọn đến từng chi tiết rất nhỏ cho cách phục sức của vợ trong buổi tiếp kiến tương đối thân tình này. Buổi tối hôm đó, lúc 2 người hầu phòng của nàng, bà Dâcha và chị Sonia đã mặc quần áo và trang điểm xong cho bà chủ, Serge đến kiểm tra lần cuối cùng bằng cặp mắt hết sức soi mói.

Lần này chàng không chê trách được 1 điểm nhỏ. Vợ chàng đúng là đẹp đến mức lý tưởng trong tấm áo dài bằng kếp Trung Hoa màu hồng nhạt, những nếp xếp ly chạy dài đến tận gót chân ôm lấy thân hình tuyệt đẹp. Cổ áo mở rộng để lộ chiếc cổ trắng nõn được trang điểm bằng chuỗi ngọc hạt to đến mức hiếm thấy.Trên mái tóc đen thả nhẹ hơi thấp, óng ánh những ngôi sao kết bằng những viên hồng ngọc rất to, thứ ngọc mà Hoàng Thân ưa nhất đồng thời cũng sưu tầm được 1 bộ với số lượng lớn nhất không ai có được.

Serge ngắm vợ rất lâu bằng cặp mắt khó tính, cuối ùng thôt lên vắn tắt có hai tiếng:
- Rất đẹp!
- Vậy mà em đã lo Ngài chủ chưa vừa ý! - Chị hầu phòng Sonia nói thầm với bà Dâcha lúc Hoàng Thân cùng vợ đã ra khỏi phòng. - Lúc nói câu "Rất đẹp" Ngài có vẻ mặt rất lạ. Thật ra phải nói rằng không thể có ai so sánh được với công nương mình, đặc biệt là tối nay! Ngày trước công nương Olga cũng không đẹp được như thế này. Vậy mà ngài Hoàng Thân đối xử với công nương Olga ngày trước không đến nỗi lạnh lùng, nghiệt ngã như với công nương Lise bây giờ. Nói đúng ra thì công nương Olga có 1 kiểu sống hơi khác, cung dịu dàng, cũng chiều chồng nhưng theo cách không giống công nương Lise! Bà còn nhớ chứ, công nương Olga rất hay ngả đầu lên vai Hoàng Thân 1 cách nũng nịu rồi nói giọng đầy vẻ tùng phục: "Hoàng Thân thấy em trông được chứ?" Nghe vợ nói giọng thảm hại đến như thế thì Ngài Hoàng Thân còn nỡ lạnh lùng sao chođược. Công nương Olga đâu dám làm điều gì trái ý chồng thì làm sao Hoàng Thân có cớ nổi giận được kia chứ? còn công nương Lise này thì âu sầu ra mặt, cặp mắt nhiều lúc lộ vẻ bướng bỉnh ra trò.

- Tội nghiệp công nương Lise! - Bà Dâcha thở dài, cúi xuống nhặt chiếc hài đẹp đến mức có thể làm cho cô Lọ Lem cũng phải ghen tị.

Tối hôm ấy Lise thành công vô cùng rực rỡ trong việc chinh phục niềm thán phục và yêu mến của mọi người. Nữ đại công tước tỏ lòng mến yêu Lise đến mức ban cho nàng rất nhiều lời lẽ ân cần. Chồng lệnh bà, - ngài Đại công tước thì nói chuyện với nàng khá lâu, luôn chen vào những câu khen ngợi khiến Lise đỏ mặt và lại càng thêm xinh đẹp. Tất cả khách khứa của ngài đại công tước đều nức nở ca ngợi sắc đẹp, duyên dáng, tính tình khiêm nhường, nhã nhặn của Lise, đòng thời tuyên bố Hoàng Thân Ormanoff là người đàn ông hạnh phúc nhất trên đời, trong khi bản thân Serge vẫn giữ vẻ mặt lãnh đạm, không hề để lộ ý nghĩ thật của chàng khi thấy mọi người ca tụng vợ mình. Ý kiến tất cả mọi người, đặc biệt là 2 vợ chồng ngài đại công tước đều nhận định Lise tuy còn trẻ nhưng về mọi phương diện đều hơn công nương Olga, đặc biệt là về phương trí năng.

Trong cỗ xe đưa 2 vợ chồng về nhà. Serge lặng lẽ ngắm vợ khá lâu. Lise hơi nhắm mắt bởi vì nàng chưa quen dự những uổi tối kiểu như thế này nên khá mệt và nàng rất buồn ngủ.

- Em kể tôi nghe, ngài đại công tước đã nói với em những gì, Lise! - Đột nhiên Hoàng Thân bảo vợ.

Gò má nàng ửng hồng. Tính khiêm tốn khiến nàng xấu hổ không dám nhắc lại những lời tâng bốc mình quá đáng.

- Em nói đi, tôi chờ đây! - Chàng giục vì thấy vợ vẫn im lặng.

Tuy rất ngại nhưng Lise vẫn chấp hành, bởi vì nàng đã biết rằng Serge đã yêu cầu thì đừng có từ chối.

- Anh muốn nghe à?

Serge cúi xuống, nhìn thẳng vào mắt vợ.

- Ôi, đừng thế anh! - Nàng vội thốt lên.
Cặp mắt trong vắt và trang nghiêm của nàng không chịu lảng tránh luồng nhìn như ra lệnh của chồng, mặc dù nàng phải thừa nhận với bản thân rằng hôm nay thái độ của Serge rất lạ.

- Thế là tốt, - chàng nói giọng bình thản. - Tôi rất muốn được nhìn thẳng vào mắt em như tối nay. Lise, em đừng giấu tôi bất cứ điều gì hết.

Nàng cảm thấy 1 cánh tay nhẹ nhàng quàng vào cổ mình và cặp môi chồng lướt trên mái tóc, dừng lại ở thái dương nàng. Lise ngước mắt lên sửng sốt thấy mắt Serge lúc này xanh biếc, xanh đến mức chưa bao giờ nàng thấy chàng như vậy.

- Hôm nay em làm tôi rất hài lòng, - Giọng chàng dịu hẳn lại.

Trong 1 khoảnh khắc, nàng như mê đi. Nỗi kinh ngạc và xúc động khiến nàng không thốt lên được lời nào. Thế rồi nàng bỗng nẩy ra 1 ý nghĩ, chính lúc này nên đề bạt với chồng điều mà lâu nay nàng vẫn định mà chưa dám nói ra.

Nhưng xe đã chạy đến cổng biệt thự Ormanoff. Serge rút cánh tay ra và đẩy nhẹ mái đầu xinh xắn, chưa bao giờ vẻ mặt chàng lại kiêu kỳ 1 cách lạnh lẽ như lúc này.

Không! Bây giờ chưa phải lúc đề bạt với chàng chuyện tôn giáo. Vấn đề này chàng chưa hề nhắc đến lần nào. Nhưng chỉ còn 2 ngày nữa sẽ đến Chủ nhật mà Lise rất muốn làm tròn bổn phận của 1 tín đồ Thiên Chúa giáo.

Sau khi đã suy nghĩ lại, hôm thứ bảy Lise tạm quyết định làm theo cách này: Sáng sớm chủ nhật nàng sẽ đến dự buổi lễ tại ngôi nhà thờ Thiên Chúa mà nàng đã nhìn thấy ngay gần biệt thự. Nàng sẽ gặp linh mục, hỏi cha xem cha khuyên nàng nên xử sự thế nào. Sau đấy nàng sẽ về nhà và chịu cơn thịnh nộ mà nàng đoán sẽ vô cùng dữ dội.

Mới nghĩ tới đây, nàng đã rùng mình. Nàng chưa biết Hoàng Thân khi nổi cơn thịnh nộ sẽ có thể tàn nhẫn đến mức độ nào. Nhưng nàng quyết định, phải làm tròn bổn phận bằng bất cứ giá nào.

Vừa mặc quần áo nàng vừa run lẩy bẩy, miệng cầu nguyện. Sáng hôm sau, ngày chủ nhật, nàng ra khỏi nhà từ 7 giờ. Mấy gia nhân mới bắt tay vào việc quét dọn, nhìn nàng bằng cặp mắt hoảng hốt. Thậm chí 1 gia nhân còn lẩm bẩm:
- Bà chủ điên rồi hay sao? Tội nghiệp quá!
Vài phút sau, Lise đã đến nhà thờ. Một linh mục có tuổi vừa bước vào phòng giải tội. Lise thổ lộ tâm can cho cha, kể với người về hoàn cảnh của mình và nhận được lời khuyên của cha là bất cứ giá nào cũng phải cưỡng lại việc chồng bắt nàng thay đổi tôn giáo.
Sau khi quỳ đọc kinh và chịu mình Thánh, nàng vội vã trở về biệt thự Ormanoff, nơi nàng coi là nhà tù của mình. Trong phòng riêng của nàng, bà hầu phòng Dâcha đang đợi vẻ mặt vừa lo lắng vừa sợ hãi.

- Thưa bà chủ! - Bà kêu lên, 2 tay chắp lại. - Không biết sẽ xảy ra chuyện gì đây! Ôi, Lạy Chúa! Lạy Chúa!

- Bà đừng lo, Dâcha. Nếu Chúa không cho phép thì không chuyện gì có thể xảy ra được.

Thái độ bình tĩnh dịu hiền của bà chủ khiến bà hầu phòng già kinh ngạc và thôi không than vãn gì thêm nữa. Bà ta lặng lẽ mặc cho chủ tấm áo dài bằng vải xốp màu hồng là tấm áo hợp với màu da của Lise nhất trong những tấm áo mặc nhà. Bà ta muôn tạo điều kiện để giảm hẹ cơn thịnh nộ của ông chủ sắp nổ ra.

Nhưng lúc làm xong công việc, bà Dâcha nhận thấy trong ánh mắt bà chủ hôm nay có 1 vẻ gì khác thường, đầy hào quang thiêng liêng.

Lise cho bà hầu phòng ra xong, bước sang phòng khách bắt đầu quỳ xuống cầu nguyện. Chốc chốc nàng lại rùng mình tuy đã cố gắng ghìm xuống! Tối hôm qua thái độ Hoàng Thân hình như lạnh lùng, nghiệt ngã hơn mọi khi. Phải chăng chồng nàng đã linh cảm thấy sự nổi loạn sẽ tới của vợ.

Đột nhiên nàng rùng mình, 2 bàn tay áp chặt vào nhau. Cửa mở, Hoàng Thân bước vào.
Nét mặt chàng không có gì đặc biệt. Riêng cặp mắt đã chyển sang mầu xanh lá cây sẫm, gần như thành đen, báo hiệu cơn giông tố sắp kéo đến.

Chàng bước đến gần vợ, nắm cổ tay vợ bắt đứng lên.

- Phu nhân đi đâu sáng nay? - Chàng hỏi.
- Em đi lễ.

Với 1 cố gắng can trường, nàng ghìm được không để giọng nói lộ chút hoảng sợ nào. Không thách thức nhưng vẫn bình tĩnh. Tuy vậy mắt nàng vẫn lộ ra vẻ táo tợn.

- Ở đâu?
- Tại ngôi nhà thờ gần nhà.
- Phu nhân dám trêu gan tôi hả? Cô có biết đàn ông dòng họ Ormanoff trị tội những người vợ dám bướng bỉnh với chồng bằng cách nào không? Họ quất roi đến khi nào những người vợ ấy phải gào lên nhận tội và từ đấy không bao giờ dám trái ý chồng nữa.
Lise run rẩy, nhưng cặp mắt tuyệt đẹp sáng rực lên.
- Hoàng Thân muốn làm gì em tuỳ thích. Em yếu đuối làm sao tự bảo vệ được. Nhưng thà em chịu sự trừng phạt còn hơn. Với lại em sẵng sàng phục tùng Hoàng Thân trong mọi việc trừ việc Hoàng Thân bắt em làm trái với bổn phận tín đồ. Hoàng Thân không thể đòi hỏi ở em điều vô lý ấy.

Serge ấn mạnh ngón tay cứng như sắt vào cổ tay mảnh dẻ của vợ, đúng chỗ nàng đeo sợi dây vàng. Lise cố nén để khỏi bật lên tiếng thét đau đớn, lúc những vòng dây kim loại đè vào da thịt nàng.

- Tôi có quyền đòi hỏi mọi điều. Tôi đòi cả linh hồn cô cũng phải phục tùng mệnh lệnh của tôi. Tôi là chủ, là thầy cô. Tôi có quyền bắt cô phải phục tùng tuyệt đối. Cô biết thân hãy xin lỗi về tội sáng nay đi kỏi nhà mà không xin phép tôi, rồi ngay bây giờ phải theo tôi đi lễ nhà thờ của chúng tôi.
- Không đời nào, anh Serge! Em là tín đồ Thiên Chúa giáo và sẽ mãi nãi là tín đồ Thiên Chúa giáo.

Một tia lửa khủng khiếp loé lên trong mắt Serge. Những ngón tay đến mức không thể ngờ như nghiền nát cổ tay Lise. Lần này thì mặt nàng tái nhợt và không chịu nổi, nàng khẽ rên rỉ.

Serge cũng tái mặt, vội buông tay.

- Chưa bao giờ ai dám táo tợn cưỡng lại tôi như thế này, - Chàng nói, giọng như lạc đi. - Phu nhân đã đẩy tôi đến những hành động vựot ra ngoài thói quen của tôi. Bây giờ phu nhân lên phòng thay đồ rồi theo tôi ra nhà thờ, như tôi đã nói ban nãy. Sau đấy có thể tôi sẽ tha tội cho cô.

Rồi không đợi Lise trả lời, Hoàng Thân quay gót bước ra khỏi phòng khách.

Lise gieo mình xuống ghế nệm. Thần kinh của nàng lúc nẩy phải căng lên để đối phó, bây giờ giãn ra. Nước mắt trào ra chảy ròng trên hai má.

Cổ tay nàng vẫn đau nhức. Nàng cởi sợi dây vàng ở cổ tay. Những vòng dây kim loại hằn thành vết sâu trên làn da mềm mại. Nàng dấp nước lạnh trên chỗ da ấy rồi đeo sợi dây trở lại như cũ. Nàng không muốn để ai nhìn thấy vết tích hành động thô bạo của Hoàng Thân Ormanoff.

Bây giờ số phận nàng sẽ ra sao đây? Chồng nàng sẽ trừng phạt tội bướng bỉnh của nàng theo cách nào đây? Chắc chắn chỉ lát nữa thôi nàng sẽ biết rõ tất cả những điều ấy.

- Lạy Chúa, hãy che chở cho con! Con phó thác mình con trong tay Chúa! – Nàng nói, lòng đầy tin cậy. Mặc dù quá xúc động vì những sự việc sáng hôm nay, mặc dù lúc này đang sợ hãi cho tương lai, nàg vẫn xuống dưới nhà ăn bữa sáng như thường lệ. Hoàng Thân làm như không thấy vợ. Phu nhân Ruhlberg không nói với nàng 1 lời rõ ràng cũng cảm thấy khó xử. Còn tiểu thư Varvara thì cúi mặt xuống đĩa thức ăn, thấp hơn mọi khi.

Trưa và chiều hôm ấy Lise chỉ ngồi trong phòng riêng, cầu nguyện để quên đi nỗi hồi hộp đang bóp nghẹt trái tim nàng. Đến bữa ăn chính vào buổi chiều, nàng thở phào khi thấy vắng mặt Serge. Chồng nàng được ngài đại công tước giữ lại, lúc chàng được gọi đến thăm ngài lúc ban trưa.

Ăn xong, Lise lên phòng riêng ngay. Nàng thấy những người hầu phòng đang chất đồ đạc áo quần vào mấy chiếc hòm... Bà hầu phòng Dâcha báo nàng biết là ông chủ ra lệnh đêm nay phải sửa soạn xong hành lý cho ngài và cho công nương để sáng mai 2 người lên đường đi Kultow. Họ chỉ đem theo những gia nhân cần thiết.

Kultow! Khu điền trang rộng mênh mông nơi Hoàng Thân Ormanoff cai quản với quyền hành gần như 1 ông vua nhỏ. Lâu đài của tổ tiên dòng họ Ormanoff sừng sững giữa cả 1 bãi tuyết trắng xoá bát ngát. Đây là nơi lưu đày. Đây là nơi mà quyền lực chuyên chế và độc đoán tha hồ giáng xuống đầu người vợ trẻ dám táo tợn cưỡng lại mệnh lệnh của chồng. Ở đây nàng không có ai che chở, và có kêu khóc cũng không ai nghe thấy.

Lise đứng không vững, hoảng sợ trước cái tương lai khủng khiếp đang hiện ra trước mặt. Nhưng nàng đã trấn tỉnh lại được. Trong lúc nàng quỳ cầu nguyện xin Chúa ban cho nghị lực cần thiết, nàng như nghe văng vẳng tiếng nói dịu dàng của Gabriel. Người bạn trai thuở thơ ấu nhắc lại lời chàng vẫn thường khuyên nhủ Lise: "Sức mạnh của Chúa sẽ luôn luôn bên cạnh bạn. Hãy làm tròn bổn phận và đừng sợ gì hết."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top