Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

064. Quả Táo Bất Hòa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Noah Động Vật Chẩn Sở Bệnh Lịch Ký Lục Bộ
(Hồ sơ bệnh án của phòng khám thú y Noah)

| Quyển 3 |

064 | Hồ sơ bệnh án trang thứ sáu mươi bốn: Quả Táo Bất Hòa

"..."

Đây là cái gì?

Mặc áo ngủ, miệng ngậm bàn chải đánh răng, xung quanh dính đầy bọt kem cộng thêm đầu tóc rối bời Lạc Tái đứng ở cửa.

Cậu chỉ là ra ngoài lấy báo, nhưng vấn đề là báo chưa thấy bóng, trên bậc thềm trước cánh cửa thủy tinh, cậu đã nhìn thấy một quả táo vàng chắc nịch no đủ.

Phải, một quả táo lóe sáng như dát vàng, tắm ánh mặt trời quả thật như một báu vật tuyệt thế.

Thanh niên mặc tạp dề bưng ly sữa nóng hổi và trứng ốp lếp ra ngoài, ngửi được mùi Puppy lập tức tót ra khỏi ổ nhỏ, "Phù phù" một cái lấy tư thế ngã lộn nhào rời khỏi ổ, kế bò dậy chạy đến bên chân Or, ngẩng ba cái đầu nhỏ lên "Uông uông" kêu đòi ăn.

"Puppy, không được, đây là bữa sáng của bác sĩ."

"Uông uông!" Tí thôi cũng không được à? Thơm quá muốn ăn quá!

Nhân loại bình thường không cách nào chống cự được đòn tấn công xin ăn của cún yêu, đều sẽ nhịn không được đưa phần ăn tốt nhất của mình cho chúng.

Đáng tiếc chú Or hoàn toàn miễn dịch với kỹ năng nũng nịu, tuy rằng khóe miệng vẫn mang theo nụ cười, nhưng rất hiển nhiên, vẻ mặt không hề có ý cho phép: "Bác sĩ nói rồi, cưng chiều là sai. Lẽ nào con quên chuyện lần trước Thrus giấu bác sĩ lén đút cho con uống sữa tươi rồi bị tiêu chảy à?"

"Uông nha..." Cún Puppy đạp đạp lỗ tai, cái đuôi uể oải không lắc lư nổi nữa.

Bỏ đi ý nghĩ của Puppy xong, Or bày bàn ăn, rồi bưng ba cái bồn cùng loại nhưng khác màu dành cho ba cái đầu nhỏ của Puppy ra, bên trong đã có ức gà và rau xắt sợi ngon miệng, còn rưới thêm tí nước thịt, phân lượng của mỗi cái bồn không nhiều, vì Puppy tuy rằng có ba cái đầu, nhưng bụng lại chỉ có một, ăn nhiều là không thể.

Or xổm xuống, cười híp mắt nhìn ba cái đầu của Puppy hầu như sắp vùi vào cái bồn thuộc về mình.

Nghe được tiếng bước chân phía sau, Or vội vàng đứng dậy: "Bác sĩ, bữa sáng chuẩn bị xong rồi!"

"Or cậu xem này, tôi nhặt được một quả táo ở trong sân!"

Táo? Cậu nhớ trong sân hình như đâu có trồng táo!

Ánh vàng chóe thoảng qua tầm mắt, Or cuối cùng đã thấy rõ thứ trong tay Lạc Tái ── một quả táo vàng!

"Táo vàng? Đâu ra thế?"

"Nhặt ngoài cửa."

"Bác sĩ... anh đừng tùy tiện mà nhặt ba cái đồ kỳ quái này về nữa được không?"

Lạc Tái bị cậu nghẹn một cái, làm ơn! Đây là táo vàng đấy! Vàng đấy!

Ai đi trên đường thấy cũng sẽ nhặt mà?

"Nhặt đồ là thói quen tốt rồi, cậu không phải là tôi nhặt về sao..."

Bác sĩ nhỏ giọng thì thầm, cũng không biết Or có nghe được không, thanh niên anh tuấn chỉ là mỉm cười, duỗi tay cầm lấy quả táo: "Anh nói gì đấy? Bác sĩ."

"A! Không, không nói gì cả!" Lạc Tái vội vã đổi chủ đề, "Cậu nhìn nè, phía trên còn dán tờ giấy, có phải là giá không? Tôi nhìn xem!"

Tờ giấy dán phía trên không có mã vạch, cũng không có giá, mà là một chuỗi ký tự kỳ quái Lạc Tái không đọc không hiểu.

Or nhìn thoáng qua: "Đây là tiếng Hy Lạp cổ, ý là 'Tặng cho bạn'."

"'Bạn'? 'Bạn' nào? Cũng không viết rõ ràng, quả táo này là ai gửi tới vậy?"

Or cúi đầu ngửi quả táo, ngoại trừ mùi táo ngọt ngào, như còn có một thứ mùi khiến cậu lo lắng: "Bác sĩ, tôi ngửi thấy mùi của mẹ chúng tôi. Tôi nghĩ, quả táo này là bà ta gửi tới."

"A?"

Kỳ thực đối với chuyện Mẹ của lũ Quái Vật không tính kết thúc ở đây, Lạc Tái tự hỏi mình vẫn có chuẩn bị tâm lý. Phải biết, trong vô số bộ phim về quái vật vừa đáng sợ vừa kinh khủng, cho dù là bị máy cán thép nghiền nát, bị lửa mạnh thiêu cháy, hoặc bị ném vào biển sâu, thậm chí bị trực tiếp hất ra ngoài không gian, lũ quái vật Boss đều sẽ lấy sức sống khiến người phải kính ngưỡng, tư thái đủ để khiến nhân vật chính làm ác mộng suốt mười nghìn năm, không thể tin được chết mà sống lại.

Càng không cần phải nói là Mẹ của lũ Quái Vật.

Câu nói 'Ta sẽ trở lại!' cũng không phải lời nói đùa.

Nhưng lo lắng cũng không có thể làm cơm ăn, đừng nói nuốt cậu, có bản lĩnh thì nuốt luôn mớ hóa đơn gửi tới cho cậu đi... Cho dù ngày mai là tận thế, hoá đơn hôm nay dám không trả thử xem?

Tuy rằng chuẩn bị tâm lý đã rất đủ, nhưng kiểu nghịch tập này vẫn rất ngoài dự đoán mọi người.

Bà dì đó chẳng lẽ định... khiến cậu ăn táo bất cẩn bị nghẹn chết à?

Mẹ của Or và Thrus có phải gần đây xem trúng một bộ phim kỳ quái gì không... Thí dụ như hoàng hậu ác độc xinh đẹp hoa lệ gấp mấy mươi lần Snow White mày rậm mắt to tướng như thôn cô, hoặc là Snow White trực tiếp đội thiên nga lên đầu tham gia vũ hội gì đấy.

Or tiện tay ném quả táo trong tay lên bàn, quả táo vàng tắm mình trong ánh hào quang, lớp vỏ ngoài màu hoàng kim như màu của thứ kim loại hiếm có nhất, quý giá nhất chỉ có ánh sáng Mặt Trời có thể sánh cùng.

Vàng, một nét đẹp thuần túy mị hoặc lòng người.

"Đây là quả táo bất hòa."

"A? Sao cậu biết?"

Or kéo ghế dựa ra để bác sĩ ngồi xuống cạnh bàn ăn: "Táo vàng là đặc sản của vườn thánh Hesperides. Trông coi khu vườn ấy là con rồng khổng lồ có trăm cái đầu Ladon, một trong số các anh em của tôi."

"Ồ... Vậy vì sao lại gọi là quả táo bất hòa?"

"Ừ, là vì trước đây tại buổi hôn lễ của anh hùng Peleus xứ Argo và Nữ Thần Biển Thetis, Nữ Thần Bất Hòa Eris đã từng lấy ra một quả táo vàng, trên đó viết 'Tặng cho người đẹp nhất', ba vị nữ thần được công nhận là đẹp nhất ở buổi hôn lễ ấy là Hera, Athena, Aphrodite vì giành được quả táo vàng này đã xảy ra tranh chấp."

"Nữ thần đẹp nhất à? Cuộc thi hoa hậu Olympus phiên bản Thần Thoại!" Ánh mắt Lạc Tái bật sáng, tuy rằng cậu là xử nam cấp bậc đại ma pháp sư, nhưng thỉnh thoảng nương cuộc thi hoa hậu các quốc gia giải tí nghiện cũng là được phép , "Có phải sẽ lên đài đi catwalk, biểu diễn tài nghệ gì đấy, tranh thủ phiếu bầu của các fans không?"

"Cụ thể tôi không biết, lúc đó tôi không có mặt ở đó." Or nghiêm trang, "Zeus bảo hoàng tử Paris của Troy làm trọng tài. Vì giành được quả táo vàng, ba vị nữ thần đồng ý sẽ ban cho hoàng tử Paris những điều kiện mê người, Paris cuối cùng chọn sẽ có được người con gái đẹp nhất thế giới, cho nên trao quả táo cho Nữ Thần của Tình Yêu và Sắc Đẹp Aphrodite."

"Như vậy xem ra, Thần Giới cũng có quy tắc ngầm..."

"Về sau vì báo đáp hoàng tử của Troy, Aphrodite bắt vợ của người khác, một người phụ nữ tên là Helen đưa cho Paris, rồi hớn hở ôm quả táo vàng đi."

"Bao giết không bao chôn! Cũng quá vô trách nhiệm?" Đối với sự không đáng tin của các vị Thần Olympus Lạc Tái lại được hiểu sâu hơn, vì một quả táo, hại các quốc gia Hy Lạp và Troy ngày sau đánh đến thiên hôn địa ám nhật nguyệt vô quang, còn diễn ra kinh điển ngựa gỗ thành Troy truyền lại đời sau, đây tuyệt đối là siêu xui xẻo?

Bác sĩ đưa mắt nhìn về phía quả táo vàng: "Cũng tức là nói, quả táo xoắn xuýt này──"

"Bác sĩ, là quả táo bất hòa!"

"... Khụ khụ, đâu có gì khác đâu, mẹ cậu vì sao lại gửi quá táo này cho tôi?"

Ánh mắt Or lóe lên tia sáng u ám, ngay cả thần linh cũng chạy không thoát sự mê hoặc của quả táo vàng, vậy một nhân loại bình thường thì sao?

Quả táo bất hòa có thể khiến người nảy sinh sự tham lam, tham dục, thường thường là bắt đầu để hủy diệt một người.

"Quả táo này thật đẹp..." Lạc Tái vươn tay ra, cầm quả táo vàng, trong ánh mắt lộ ra dục vọng nông cạn dễ thấy.

Trái tim Or căng thẳng, lẽ nào mẹ của cậu thành công? Bà ta quả nhiên muốn dùng quả táo vàng có thể phóng đại sự tham lam của lòng người, dụ bác sĩ đọa lạc...

Khi cậu siết chặc nắm tay tính đoạt lấy quả táo đáng sợ ấy vứt tới nơi tận cùng của thế giới, Lạc Tái bỗng nhiên xoay đầu lại nhìn cậu, hỏi: "Táo trong nhà hình như đã ăn hết rồi thì phải?"

"A? A... A, phải." Cứ như vừa rồi còn đang nghe 《Secret Garden》 phiêu miểu kỳ ảo lại điềm tĩnh sâu lắng, làn điệu đột nhiên đổi thành 《London Bridge Is Falling Down》... Đổi nhanh quá, tế bào thần kinh não sắp không phản ứng kịp, Or sững sờ chỉ có thể đáp lại theo bản năng: "Trong tủ lạnh cũng hết rồi, tôi đang chuẩn bị đi mua, hôm nay siêu thị có giảm giá..."

"Vậy là tốt rồi!" Bác sĩ vui vẻ tìm con dao gọt trái cây, "Buổi sáng ăn táo có thể bổ sung đường, còn giúp cho tiêu hóa, giờ ăn là tốt nhất!"

"Thì đúng là thế, nhưng..."

Lạc Tái bên kia đã rất lưu loát cầm lấy con dao gọt trái cây bắt đầu gọt vỏ, thủ pháp thành thạo, quả táo vàng trong truyền thuyết lăn trên đầu ngón tay của cậu khéo léo bị lột đi lớp vỏ ngoài.

Or đã cạn lời, xin chờ đã bác sĩ... Nó, có vẻ như là bảo bối vô số anh hùng trong truyền thuyết liều sống liều chết mà trộm mà đoạt thì phải?

Lạc Tái rất đắc ý bỏ lớp vỏ màu hoàng kim hoàn toàn không bị đứt lên bàn: "Thế nào? Kỹ thuật không tồi đúng không? Tôi có luyện đấy!" Rồi giơ tay bổ xuống, cắt quả táo vàng đã được gọt vỏ thành miếng, nhanh tay nhanh mắt nhón một miếng bỏ vào miệng nhai nhai nhai...

Quả nhiên là dục vọng nông cạn... Thảo nào có thể lập tức nhìn thấu!

Or rốt cuộc đã rõ, tham dục của bác sĩ cũng chỉ là đến mức này mà thôi: muốn ăn táo.

"Mùi vị không tồi!" Phồng má vẻ mặt thỏa mãn, "Or có muốn ăn một miếng không?"

"... A? Không cần... tôi không thích nó lắm... Bình thường đều là Thrus ăn, mỗi năm thằng bé sẽ ăn một xe."

"Sức ăn của Thrus mạnh thật đấy? Nhưng làm vậy là không được, ăn nhiều trái cây trái lại sẽ không tốt cho thân thể của cún. Bên trong trái cây chứa rất nhiều vitamins C, sẽ làm cho nước tiểu của động vật axit hóa, tích lũy quá nhiều vitamins C trong thời gian dài ngược lại tạo thành sỏi tiết niệu. Cho nên nói tuy có thể ăn, nhưng tuyệt đối không được ăn nhiều!"

"Vậy à... vậy sau này, chúng tôi chỉ nếm một chút là được." Or vươn tay, dùng đầu ngón tay lau nhẹ vết nước dính ở khóe miệng bác sĩ, rồi thu tay lại đưa tới bên môi, lè lưỡi liếm vị ngọt còn sót ở đầu ngón tay, đôi ngươi màu hổ phách ánh lên màu sắc của quả táo vàng, phảng phất như nhuộm lấy một luồng sáng hoàng kim, khóe miệng nhẹ nhàng kéo lên độ cong mị hoặc, "Thật ngọt."

"Khụ khụ──" Lạc Tái suýt nữa bị táo ế, hiển nhiên, quỷ kế của Mẹ của lũ Quái Vật thật đúng là suýt nữa thành công.

"Đừng vội, bác sĩ, nếu anh thích, lần sau tôi bảo Ladon đưa mấy giỏ tới, ăn không hết còn có thể làm bánh táo hoặc mứt trái cây!"

"..."

Quả táo vàng này hình như là bảo vật thần kỳ trong truyền thuyết thì phải?

Sao nghe giống hàng vỉa hè bán hai đồng một cân thế...

...

Chú thích tham khảo:

Quả táo vàng: bảo vật trong thần thoại Hy Lạp, Nữ Thần Đất Mẹ Gaia mang về từ bờ biển Tây một gốc cây kết đầy táo vàng tặng cho Zeus và Hera làm quà, quả táo vàng được trồng ở vườn thánh Hesperides, do con rồng khổng lồ có trăm cái đầu trông coi, một trong số những kỳ công của Thần Lực Sĩ Heracles là lấy được quả táo vàng.

Ladon: con rồng khổng lồ trong thần thoại Hy Lạp, có một trăm cái đầu, chưa bao giờ ngủ hết, phụ trách trông coi quả táo vàng trong vườn thánh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#đam-mỹ