Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

080. Bắt cóc cún con (thượng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Noah Động Vật Chẩn Sở Bệnh Lịch Ký Lục Bộ
(Hồ sơ bệnh án của phòng khám thú y Noah)

| Quyển 3 |

080 - 1 | Hồ sơ bệnh án trang thứ bảy mươi chín: Bắt cóc cún con (thượng)

Hôm nay phòng khám thú y cũng rất an tĩnh, ngoài cửa treo lên tấm bảng "Tạm ngừng kinh doanh".

Sáng nay Lạc Tái phải tới nông trường của cậu trai bán nhân mã để chích vắc-xin phòng bệnh viêm não ngựa Venezuela cho con unicorn yêu quý của cậu ta, vì lộ trình khá xa nên Or lo lắng đi theo.

Về phần hai con sói dữ Bắc Âu ký túc ở đây lại là ra ngoài đánh dã thực, lũ yêu quái có tí thịt sống quanh đây đã bị hai con sói này ăn sạch, lũ nhiều xương ít thịt còn lại bọn họ chê, thế nên phải chạy đi xa hơn để kiếm ăn.

Vì thế ngoại trừ thỉnh thoảng vang lên mấy tiếng "Chít chít" của côn trùng, phòng khám vô cùng an tĩnh.

Nhưng cho dù không có ai ở đây, con cún Labrador màu vàng vẫn tận trung với cương vị công tác mà nằm sấp ngay cửa.

Phải, hôm nay nhân vật chính bé nhỏ của chúng ta ── Puppy vẫn rất cố gắng, nó đang gánh vác trọng trách bảo vệ cửa chính cho phòng khám thú y Noah.

Phải biết, cha của Puppy là chó ba đầu Cerberus đáng sợ phụ trách trông coi cửa Địa Ngục trong truyền thuyết.

Cerberus là thú cưng Minh Vương Hades thuần dưỡng, cực kỳ hung mãnh, không hề có tí lòng thương hại nào, bất cứ ai mưu toan xông vào Địa Ngục đều sẽ bị hàm răng bén nhọn của nó xé thành mảnh vụn.

Thân là con trai độc nhất của Cerberus, Puppy quyết chí thề kế thừa y bát của cha, từ nhỏ đã tích cực rèn luyện bản thân, cố gắng trở thành một người thủ vệ cửa Địa Ngục xứng chức.

Giờ, nó đang thực tập ở đơn vị của chú mình ── phòng khám thú y Noah.

Mặc dù chỉ là thực tập, nhưng Puppy vẫn siêu nghiêm túc với phần công tác này. Mỗi ngày nó cố gắng học tập kiến thức chuyên nghiệp về giữ cửa và kỹ năng đối phó với những kẻ xông vào.

Và giờ mặc kệ là người, hay không phải người, chỉ cần mưu toan xông vào phòng khám thú y Noah, chắc chắn sẽ nhận lấy đòn công kích "hung mãnh" và "đáng sợ" của cún ba đầu Địa Ngục.

Vậy hãy để chúng ta xem nào... Khụ khụ, đừng xem thường cái vẻ mệt mỏi rã rời cuộn mình lại nằm thoải mái phơi nắng của con cún ấy, kỳ thực đầu nhiều tương đối chiếm tiện nghi!

Chỉ cần một cái đầu mở mắt phụ trách trông coi thôi, hai cái đầu khác có thể phụ trách ngủ ngon.

Bỗng nhiên, ánh nắng rơi trên người Puppy bị thứ gì đấy che lại, như một tầng mây dày cộm che khuất bầu trời, bầu trời bên ngoài hoàn toàn bị bóng ma nuốt chửng.

Cái đầu phụ trách trực ban kỳ quái ló ra xem, thình lình thấy được một con mắt to đùng xuất hiện ngoài cửa thủy tinh!

Đôi ngươi hình tròn xoay chuyển, như đang quan sát tình huống trong phòng khám, khi thấy được con cún Labrador nằm ngay cửa, nó như là phát hiện được điều gì thú vị, con ngươi mở to nhích lại gần Puppy.

"Uông!!" Cái đầu trông coi sủa một tiếng cảnh báo, hai cái đầu còn lại trợn to đôi mắt mơ màng, kế cũng phát hiện con mắt to đùng đang nhìn mình bên ngoài.

Một con mắt thôi đã to như thế, vậy con quái vật sở hữu con mắt này rốt cuộc lớn đến cỡ nào?! Con quái vật bên ngoài có phải tưởng phòng khám là hang chuột.

Uông!

Địch tấn công uông!

Có kẻ xâm nhập uông!

Đừng tưởng rằng chó Labrador không có tính công kích là không biết đánh nhau, đó là vì nó chưa bị chọc giận, thông thường người hiền lành một khi phát uy, là còn lợi hại hơn cả chó chăn cừu Đức thích sủa thích nhảy còn thích khiêu khích.

Mặc dù tính về mặt thân hình nó nằm trong hoàn cảnh siêu xấu, nhưng bé Puppy không hề luống cuống, nó lồm cồm bò dậy, chân trước kéo căng chống trên đất, chân sau duỗi thẳng đẩy trọng tâm hướng về trước, cái đuôi lắc lư trên mông cũng ép thẳng, phần lông ngắn củn trên lưng dựng đứng lên phát ra tiếng gầm cảnh cáo.

Uông!!

Thấy không uông!!

Trong nhà có chó dữ (cảnh)* uông!!

Địch ý của con cún khiến quái vật bên ngoài nháy mắt một cái, tuy rằng không thấy vẻ mặt của nó, nhưng tầm mắt từ từ cong lên ấy làm người phát hiện nó đang nở nụ cười.

Kế con mắt to ấy biến mất theo một tiếng "Đùng đoàng", ra vẻ là con quái vật khổng lồ ngẩng đầu lên.

Bầu trời đã trong trở lại, nhưng trước cửa của phòng khám thú y, xuất hiện một gã đàn ông khôi ngô.

...

*Mãnh (měng) khuyển – chó dữ và Manh (méng) khuyển – chó đáng yêu/chó cảnh đồng âm với nhau.

...

Noah Động Vật Chẩn Sở Bệnh Lịch Ký Lục Bộ
(Hồ sơ bệnh án của phòng khám thú y Noah)

| Quyển 3 |

080 - 2 | Hồ sơ bệnh án trang thứ bảy mươi chín: Bắt cóc cún con (thượng)

Hoàn toàn làm lơ tấm bảng "Tạm ngừng kinh doanh", gã đàn ông ấy đường hoàng đẩy cửa.

Tuy rằng lúc Lạc Tái ra ngoài đã khóa cửa lại, nhưng gã chỉ cần tốn tí sức vặn một cái, "Răng rắc", cái khóa đã triệt để yên nghỉ.

Gã đàn ông bước vào phòng khám có một thân hình khôi ngô đến mức che khuất cả ánh nắng bên ngoài, các cơ ở ngực cũng vì quá vạm vỡ mà khiến lưng gã có chút gù, ở cái tiết hè nóng rực này, gã không mặc áo khoác da cừu màu xám xa hoa, đội mũ da cừu che tai nữa, thay vào đó là một chiếc áo gió màu đen và mũ dạ cùng màu.

Giây phút bóng tối và ánh sáng giao chuyển, có thể thấy một sợi xích bán ẩn hình treo trên cần cổ u thịt của gã, khi bóng ma chao nghiêng lại có bốn sợi xích như ẩn như hiện cũng lóe lên trên cổ tay và cổ chân gã, nó là sợi xích bị nguyền rủa mà chư thần Bắc Âu trong truyền thuyết đã nhờ bộ tộc người lùn sống dưới Svartalfheim dùng rễ của núi, tiếng bước chân của mèo, hơi thở của cá, râu của phụ nữ, gân của gấu và nước dãi của chim để tạo ra ── Gleipnir.

Khi tháo mũ dạ xuống, khuôn mặt hằn đầy những vết sẹo dữ tợn, tỏ rõ thân phận gã không phải là người lương thiện, thoạt nhìn gã cứ như phần tử khủng bố phản xã hội bất cứ lúc nào cũng có thể rút cây súng máy MG42 giấu dưới áo gió màu đen ra càn quét tất tần tật, rồi đạp lên mớ thi thể bị xé nát như vải rách ấy bước đi vậy.

Nhưng khiến người đỡ trán là, gã không hề tàn nhẫn vươn tay ra bóp chết Puppy, thậm chí còn đặc biệt có kiên nhẫn ngồi xuống, nhìn Puppy xù lông như một thanh kiếm đã tuốt vỏ, yết hầu phát ra tiếng cười khẽ thâm trầm chẳng khác gì dã thú: "Con là Puppy à? Thoạt nhìn, con rất giống Cerberus đấy."

"Uông nha?" Nghe thấy đối phương nhắc đến cha, Puppy có chút nghi ngờ.

"Chú tên Fenrir, là bạn của Cerberus."

Giọng nói của gã có mùi thân cận, nhưng... bạn của cha?

Puppy nghiêng đầu, mấy cái đầu bé xíu của nó rất khó hiểu, vì xưa nay nó chưa thấy bên cạnh cha xuất hiện bất cứ sinh vật gì có thể xưng là "bạn", mặc kệ là yêu quái hay ma thú, lũ quái vật đến gần cha cho dù ngoài mặt không để lộ, nhưng ánh mắt luôn không ngoại lệ lóe lên sự sợ hãi.

"Đừng sợ, bé con, chú Fenrir không phải người xấu."

Gã đàn ông vén tay áo trái lên, chỉ thấy trên cánh tay vạm vỡ ấy, có một vết thương khiến người nhìn cũng phải sởn tóc gáy, những lỗ máu đáng sợ, vết rách nham nhở, hiển nhiên là tạo ra từ một con dã thú sở hữu hàm răng sắc bén, không chỉ vậy, phần thịt xung quanh dấu răng, đã xuất hiện vết bỏng nặng do nọc độc ăn mòn, sợ rằng ngày sau cho dù lành rồi, cũng sẽ để lại những vết sẹo đáng sợ.

Nhưng gã đàn ông này vẫn thờ ơ với vết thương sớm nên đưa tới bệnh viện trị liệu trên tay, thậm chí còn dí vào lỗ mũi của Puppy để nó ngửi: "Ngửi thấy không? Đây là mùi cha con để lại trên người chú Fenrir."

"Uông nha?..." Đúng là mùi của cha!

Puppy rất mơ hồ, cha tuy rằng hung ác, nhưng tuyệt đối không phải một con chó hư tùy tiện cắn người, trừ phi gặp được lưu manh và đạo tặc muốn phá hỏng quy định xông vào cửa, cha mới có thể không chút lưu tình dùng nanh vuốt và răng nanh cưỡng chế rời đi.

Vẻ mặt của gã đàn ông lộ ra sự sung sướng khôn cùng, gã không hề che giấu nói cho con trai độc nhất của kẻ đã tặng cho gã vết thương này: "Trước đây không lâu, chúng ta từng rất thân mật dây dưa lẫn nhau, còn cùng nhau trải qua một buổi tối vui vẻ."

"Uông?" Chú này kỳ quái quá uông...

Gã đặc biệt có kỹ xảo mà đổi chủ đề: "Phải rồi bé con, con biết hai thằng con trai ngu ngốc của chú chứ? Ý chú là, Skoll và Hati."

"Uông!"

Biết chứ uông!

Anh sói là bạn (trai) của con đó uông!

Cho nên cha của anh sói không phải là người xấu uông!

Kết luận cuối cùng đã có trong đầu Puppy, thân thể nó không còn kéo căng nữa, cái đuôi rái cá cũng hớn hở lắc lư.

"Thật là một cậu bé đáng yêu." Bàn tay to đùng nhẹ nhàng bế Puppy lên, cánh tay vạm vỡ vòng ở trước ngực, sáng tạo ra một không gian rộng rãi để Puppy có thể nô đùa trong lòng gã.

Con cún đầy lòng hiếu kỳ tò mò nhìn sợi xích trong suốt giam cầm tứ chi gã đàn ông, thỉnh thoảng nâng móng vuốt lên quào quào.

Sợi xích được chế tạo từ những nguyên vật liệu không tưởng được của thế gian, không giống mấy sợi xích vừa cứng vừa lạnh dùng để giam cầm người khổng lồ Titan dưới vực sâu Địa Ngục mà Puppy biết. Ban đầu chư thần Bắc Âu vì lừa ma lang Fenrir đồng thời lợi dụng lòng kiêu ngạo của nó khiến nó đồng ý bị xích lại, đã rèn cho sợi xích này hình dạng mềm mại như một dải lụa, thoạt nhìn xinh đẹp và vô hại.

Nhìn con cún Labrador hoạt bát ngây thơ trong lòng, gã hừ nhẹ: "Xem ra hai thằng con ngu ngốc của chú đến giờ vẫn còn chạy sau đuôi con? Thật là không tiền đồ mà. Không nương tay với thứ mình thích, nuốt chửng những kẻ dám ngấp nghé thứ thuộc về mình." Gã chỉ tiếc rèn sắt không thành thép thở dài, "Hai thằng ngu ngốc ấy phải bị ném ra ngoài trải đời nhiều hơn nữa mới có thể trưởng thành..."

"Uông!"

Gã sờ đầu Puppy: "Lục địa này nóng quá, bé con, con có muốn tới một nơi thú vị làm một kỳ nghỉ hè thoải mái không?"

"Uông?"

"Một nơi trải đầy mảnh vụn của sao trời, nép mình giữa bóng tối lặng yên và vĩnh hằng của vạn vật, sẽ không có bất kỳ ai tới quấy rầy cuộc vui của con, con có thể chơi xếp gỗ bằng mảnh vỡ của Cây Cầu Vồng Bifröst đã bị nghiền nát, Cung điện Vàng của Những người Anh Hùng đã lụi tàn cũng sẽ thú vị như một tòa mê cung."

"Uông..."

Puppy do dự.

Có lẽ mê cung của Những người Anh Hùng chỉ như một công viên giải trí lớn tí xíu chưa tính là hấp dẫn với Puppy, nó cũng không mấy hứng thú với món đồ chơi đủ màu mang tên Cây Cầu Vồng gì đó, nhưng Puppy sinh và lớn lên ở Địa Ngục, nó không thể luôn vờn quanh những ngôi sao như chúng thần trên núi Olympus, thế nên mỗi khi ngửa đầu nhìn lên bầu trời, nó sẽ sinh ra sự hướng tới với những ngôi sao lóe sáng trên không.

Không chờ Puppy nghĩ xong có nên đáp ứng hay không, gã đàn ông đã quyết đoán ôm nó lên, đẩy ra cửa phòng khám: "Đi thôi nào, bé con, để chú Fenrir dẫn con đi tham quan di tích đồ sộ nhất thế giới này ── nơi chư thần bị hủy diệt."

...

Gần tới chạng vạng, Lạc Tái vội vã chạy về, mặc dù đã để lại chút khẩu phần ăn, nhưng con cún Labrador khẩu vị rất lớn ở nhà không thể bị đói được, vì thế cậu cự tuyệt lời mời ăn tối nhiệt tình của cậu trai bán nhân mã, lộn trở về chuẩn bị đồ ăn cho Puppy.

Nhưng khi lấy chìa khoá ra chuẩn bị mở cửa cậu lại phát hiện cửa chính chỉ khép hờ, bác sĩ ngây người, lẽ nào lúc ra ngoài cậu quên khóa cửa, chờ nhìn kỹ lại, cậu đột nhiên phát hiện cánh cửa nhà mình bị nạy ra một cách thô bạo!

Có trộm vào nhà!!

Lạc Tái lập tức khẩn trương lên, ai sẽ dòm ngó cái phòng khám rách nát của cậu?!

Tiền mặt trong phòng khám không vượt quá ba hàng đơn vị, chớ nói chi là đồ quý giá, nếu tên trộm xui xẻo nào mò tới phòng cất chứa nhìn thấy con ngươi đáng sợ cùng mớ đồ như bị quỷ ám trong tủ, không bị hù chết đã là may mắn lắm rồi.

So với chuyện này, Lạc Tái lo lắng cho con cún Labrador thích chạy lăng xăng trong nhà hơn, thường ngày vừa nghe được tiếng bước chân của cậu hoặc Or và Thrus, Puppy đã hớn hở xộc ra, nhưng hôm nay cả một tiếng sủa cũng không có.

"Puppy! Puppy!!" Lạc Tái vừa gọi tên Puppy vừa tìm khắp các ngõ ngách trong nhà, phòng khám vốn chẳng lớn mấy, không cần bao lâu cũng đã tìm xong, nhưng vẫn không nhìn thấy con cún ngốc đến đáng yêu đó, Lạc Tái càng tìm càng sốt ruột, cậu gần như đánh mất lý trí mà lao ra cửa: "Or! Chúng ta mau đi báo cảnh sát!! Có kẻ trộm Puppy đi rồi!!!"

Or lặng lẽ đứng trong sân, nhìn chằm chằm vết chân cực kỳ đáng sợ ở ngay đó, một vết chân to đến độ cả vườn hoa nhỏ này cũng không chứa nổi.

Nghe được tiếng kêu của Lạc Tái, Or trấn định giữ chặt bác sĩ đã quên cả việc gọi điện tính trực tiếp chạy tới cục cảnh sát báo án: "Bác sĩ, không cần báo cảnh sát, vô dụng."

"Gì?!"

"Tôi nghĩ cảnh sát nhân loại không cách nào đặt chân đến vườn Aesir."

Lạc Tái ngây ra: "Cái gì? Cậu biết Puppy bị mang tới công viên nào à? Tốt quá! Chúng ta hãy lập tức tới đó tìm đi!"

Or lắc đầu: "Bác sĩ, chỗ đó không phải công viên bình thường, vườn Aesir là Cung điện Vàng chư thần Bắc Âu đã từng cư trú."

"?!"

"Muốn vào vườn Aesir phải băng qua Cây Cầu Vồng Bifröst hoa lệ, nhưng giờ Cây Cầu Vồng đó đã vỡ nát, bên dưới nó là Vực Thẳm của Lửa, kẻ rớt xuống sẽ không còn cơ hội bò lên. Hơn nữa, cho dù băng qua được Vực Thẳm, cũng phải đối mặt với bức tường bao quanh vườn, nó là bức tường do những người thợ khổng lồ tạo ra, đỉnh tường thậm chí đâm sâu vào tầng mây, còn kéo dài suốt mấy ngàn dặm, nhân loại căn bản không thể xuyên qua. Sau khi bị hủy diệt trong trận chiến chư thần hoàng hôn, vườn Aesir chỉ còn lại Fimbulwinter dài dằng dặc không có kết thúc, không có mùa xuân, mùa hè, mùa thu, chỉ có mùa đông lạnh lẽo vĩnh hằng, tôi sẽ không để bác sĩ mạo hiểm tới đó đâu."

"..." Lạc Tái cuối cùng cũng nghe ra điểm bất thường, "Bắc Âu? Lẽ nào kẻ mang Puppy đi là..."

Or rất khẳng định gật đầu, chỉ vào vết chân lớn đến khoa trương trên đất: "Trong vô số chủng tộc thần tiên ma quái trên thế giới có không ít quái vật tộc Sói, nhưng có thể để lại vết chân thế này, đại khái cũng chỉ có con sói Fenrir khi há miệng hàm trên chạm trời hàm dưới chạm đất mà thôi."

"Ông già dẫn Honey đi?!"

"Ông già bắt cóc Sweetheart?!"

Con sói Bắc Cực đeo vòng tai màu bạc vừa nghe tin dữ đã "lạch cạch" một tiếng đánh rơi miếng thịt không biết là của loài động vật nào đang ngậm trong miệng xuống.

Con sói Bắc Cực đeo vòng tai màu vàng lập tức xù lông như một con sói trẻ tuổi vừa đánh thắng con sói đầu đàn lại phát hiện vợ mình bị bắt cóc.

"Ngao ngao! Đáng ghét! Lại dám dòm ngó vị hôn thê của chúng ta!!"

"Ngao ngao! Đáng giận! Đó là cỏ non chúng ta dự định ăn!!"

"Cỏ non cái búa ấy!! Vị hôn thê cái búa ấy!! ──" Cơn giận của Thrus ngay cả Or cũng không khống chế được, thanh niên chỉ trong tích tắc biến thành chó hai đầu Địa Ngục, há miệng phun ra một ngọn lửa, đốt cháy phần lông ở mông hai con sói, dọa cho bọn họ lập tức câm miệng cúi đầu, thẳng người kẹp đuôi.

Nếu như người mang Puppy đi quả thật là quái vật ma lang bề ngoài y như Trùm xã hội đen đó, Lạc Tái lại càng không yên lòng, Puppy nhỏ như vậy, chẳng đủ để nhét kẽ răng!

Lạc Tái vội đến cuống cuồng: "Cảnh sát nhân loại không được... Vậy, vậy chúng ta đi báo án với cảnh sát Went và cảnh sát Shamir! Đây là một vụ bắt người, không, bắt chó tống tiền! Hơn nữa còn là tội phạm khóa cảnh, bọn họ không thể làm lơ!"

"Quấy rầy, bác sĩ Lạc."

Một giọng nói lãnh tĩnh tự giữ vang lên phía sau.

Ngữ điệu không mang theo bất cứ tình cảm cá nhân dư thừa y như người phát ngôn phía chính phủ này, cho dù là vào ngày hè nóng nhất cũng có thể khiến người nhớ tới cái hồ lạnh lẽo vĩnh viễn đóng băng ở sâu trong Địa Ngục.

...

Chú thích tham khảo:

Fenrir: con ma thú khổng lồ hình sói trong thần thoại Bắc Âu, tính cách cuồng bạo hung tàn, khi há miệng hàm trên và hàm dưới có thể nuốt lấy trời đất, vì mang đến đủ mọi tai nạn mà bị chư thần dùng kế cầm tù, cuối cùng chạy trốn, là kẻ đã nuốt chửng Chủ Thần Odin trong trận chiến chư thần hoàng hôn.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#đam-mỹ