Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

VII.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


____
  

     Hơi thở giữa cả hai bất chợt trở nên thật rối loạn,ghép lồng giữa không gian im ắng một cảm xúc gần gũi khó tả. Cú thúc mạnh vào hạ bộ như một hành động thô bạo của Nobimaru đã tạo nên những cơn kích thích chạy dọc toàn thân Kabane,làm cho cậu phải lẩy bẩy run mình. Nhưng may mắn thay, nó chỉ mạnh mẽ nhất lúc đó,về sau vì phần đầu gối Nobimaru tại nơi ấy vẫn giữ nguyên không di chuyển thêm nên cơn sóng rung cảm mãnh liệt đó cũng tan dần. Giờ đây chỉ còn đọng lại một điều gì nhột nhạt,tê dại và ấm nóng của những động chạm nhẹ nhàng ma sát còn lưu luyến.

Kabane không biết rằng từ lúc nào mà khuôn mặt cậu đã bắt đầu đỏ dần lên,hồng hào và nóng ran đến lạ kỳ. Như một màn sương hồng mờ ảo quyến luyến khóa chặt lên mặt,chẳng thể trốn tránh. Và Kabane rùng mình khi nhìn thấy bản thân hiện lên trong con mắt đỏ quạch,đen sầm đầy khát vọng và dã tâm to lớn không dễ gì bộc bạch ra ngoài.

Nobimaru cắn mạnh môi,hai tay đang chống thẳng vặn vẹo ghì chặt từng ngón tay thon dài lên nệm,cố gắng ngăn chặn những hình ảnh đê mê dâm dục hiện lên lấp đầy trong tâm trí. Những hoạt ảnh quấn quít phóng khoáng,chập chờn mà mờ ảo, tua nhanh như một thước phim vội vã vụt thoáng tới đoạn cao trào không báo trước,khiến lòng người vô thức đạt đến đỉnh điểm mãnh liệt cả về thể chất lẫn tinh thần. Nobimaru tưởng chừng như mình không thể kìm chế nổi nữa. Kể cả là Kabane có nằm yên và im lặng không nói gì,Nobimaru thực sự vẫn rất muốn làm điều gì đó đen tối và suồng sã hơn trên chiếc giường bệnh này. Nobimaru muốn đè cậu xuống sâu hơn nữa,bằng những cách thức thô bạo hơn nữa.

Nhưng không thể. Những điều kiện bất lợi của hoàn cảnh đang bâu chặt lấy cậu ta. Kabane đang là một bệnh nhân. Thật ra đối với Nobimaru thì điều đó chẳng hề quan trọng. Cậu ta vẫn rất sẵn sàng cho một cuộc chơi trên giường. Tuy nhiên với lũ người kia thì lại khác. Chính vì Kabane đang là một bệnh nhân,nên kiểu gì họ cũng sẽ sớm tìm đến cậu mà thăm khám hỏi dò suốt cả ngày. Thậm chí ngay bây giờ đây,cậu ta đoán chắc cũng chẳng bao lâu nữa là đám người đó sẽ đến gõ cửa căn phòng này ngay. Chỉ một chút thay đổi trên thân thể Kabane cũng khiến họ chú ý. Nobimaru không thể làm những hành động quá mãnh liệt với Kabane lúc này. Là một con cáo gian xảo đã từng thực hiện vô số việc làm xấu xí chỉ để đem lại lợi ích cho mình,Nobimaru không bao giờ được phép để xảy ra một điều gì gây bất lợi cho bản thân. Chính vì thế,cậu ta phải không ngừng giữ được lí trí cho mình trong tình huống hiện tại.

Kabane nằm yên nhìn Nobimaru,không có ý định cử động hay nói gì thêm để phản kháng. Cậu có chút băn khoăn và thắc mắc với tình trạng của Nobimaru bây giờ,thậm chí là cảm thấy vô cùng lo ngại. Kabane mím môi. Cậu không hiểu được rốt cuộc Nobimaru đang phải chống chọi lại cái gì,kiềm chế lại điều gì. Cuối cùng,cậu nghiêng mặt quay sang một hướng khác,né tránh con ngươi như quỷ,quyết định sẽ nằm yên như vậy để Nobimaru mau chóng lấy lại tâm trí bản thân. Cậu nghĩ bây giờ càng chống cự,Nobimaru sẽ càng làm những hành động cưỡng ép và kỳ quặc nhiều hơn mà thôi.

Bỗng Kabane cảm thấy có gì đó đang lần mò từ ngực cậu đi lên. Kabane quay lại hướng đối diện với Nobimaru,đưa mắt nhìn xuống dưới,nhận ra đó là những ngón tay thon dài của Nobimaru đang xòe rộng ra trườn bò sờ soạng. Cảm giác nhồn nhột dâng lên trong lồng ngực. Cuối cùng những ngón tay lành lạnh ấy dừng lại ở vị trí vòng quanh cổ Kabane. Rồi đột ngột,bàn tay Nobimaru bóp chặt lấy cổ cậu.

- " Ứm!..mh.."

Kabane kêu lên một tiếng yếu ớt trước khi bị ngắt đi luồng hơi thở. Cậu đưa hai tay lên nắm lấy cổ tay và bắp tay Nobimaru. Mặt đỏ lựng lên vì khó thở,nhăn nhó chống cự. Cảm thấy mọi việc trở nên không ổn,Kabane có suy nghĩ Nobimaru đang thực hiện âm mưu xấu xa nào đó với cậu để đạt được một mục đích không hề tốt đẹp.

Nghĩ đến đó,cậu lập tức muốn phản kháng. Thế nhưng ngay khi Kabane định đưa chân lên đạp Nobimaru ra khỏi giường thì bỗng nhiên bàn tay ấy nới lỏng ra,giữ nguyên ở đó một khoảng cách nhỏ đủ để cậu thở. Giữa những nhịp thở dốc,mái tóc vàng rủ xuống ngày một sáp lại. Giữa cái khoảng cách gần gũi đến thân mật đó,cậu cảm thấy có một cảm giác mềm mại lướt qua môi mình. Kabane ngạc nhiên mở to mắt. Đôi môi cứng đơ hé hờ. Cảm giác như bản thân đã quên cả việc hít thở.

Một suy nghĩ vụt qua trong tâm trí cậu. Nobimaru,cậu ta đang hôn cậu ư?

Sự mềm mại đó vẫn được giữ nguyên. Đôi môi của Kabane được Nobimaru nhẹ nhàng di miết,ấn sâu,rồi dùng răng cắn nhẹ bờ môi bên dưới. Toàn bộ quá trình đó thân người Kabane tựa như đóng băng.

Về những việc làm thể hiện tình cảm gắn bó mật thiết giữa người với người,không phải Kabane hoàn toàn không biết. Thế nhưng cậu chỉ mới được nói về những hành động nhẹ nhàng,dịu dàng bên ngoài chứ chưa hề được hiểu về những thứ suồng sã và đen tối tọa lạc sâu bên trong. Và Kabane cảm thấy,mọi sự nhẹ nhàng của Nobimaru đều dồn hết vào trong cái hôn mân mê này,mà không biết nó chỉ là vỏ bọc chứa đựng và bao che cho đầy rẫy những điều đen tối khác.

Nụ hôn chỉ dừng lại ở bên ngoài môi. Và nó vẫn đang tiếp tục. Trước khi Kabane kịp nghĩ ra mình nên làm gì trong tình huống này,thì một bàn tay khác lại chầm chậm đưa đến gần mặt cậu. Hình như nó đang từ đỉnh đầu định vuốt xuống mắt. Trong phút chốc,Kabane chợt nhận ra đó là cách mà Nobimaru đánh ngất cậu,cưỡng ép cậu đi vào giấc ngủ. Kabane giật mình muốn di chuyển để né tránh nhưng nhận ra đã không còn kịp nữa. Bàn tay đó rất nhanh đã vuốt xuống đến vùng mắt,che đi con ngươi đang mở ra một cách đầy đề phòng và bất lực. Và Kabane chẳng thể chống chọi,cơn buồn ngủ ập đến lấn át cả tâm trí,chẳng còn cách nào khác phải thiếp đi như bị thôi miên.

Nhưng hình như,chỉ vỏn vọn vài giây trước khi nhắm mắt,cậu lờ mờ cảm thấy một cảm giác rất mơ hồ,một thứ gì ấm nóng,ẩm ướt đang khẽ tách nhẹ hai bên môi của cậu ra. Đi qua cả hai hàm răng trắng đang thả lỏng,chậm rãi tiến sâu vào bên trong...

.......

Kabane đã thiếp sâu đi. Hai hàng mi đóng khép lại,kéo tâm trí đến một màu đen tăm tối.

Nobimaru đưa lưỡi vào sâu bên trong,lợi dụng sự thả lỏng hoàn toàn của cơ thể cậu mà thỏa mãn mình qua những nụ hôn nhớp nháp và trầm đục.

Miệng Kabane đỏ hồng và ấm nóng. Nobimaru tiếp tục nụ hôn sâu,vội vàng và liên tục. Dư vị ngọt ngào quấn quít và quyến luyến chảy trôi trong sự va chạm điên dại của hai chiếc lưỡi. Bàn tay giữ chặt tại cổ Kabane nãy giờ đưa lên,ngón tay cái vuốt chạm vào cằm của Kabane,rồi chầm chậm đưa lên chen vào giữa những nụ hôn,đẩy bờ môi ra,chạm vào phần răng ở hàm dưới rồi đẩy xuống để mở rộng miệng cậu.

Nobimaru cắn lưỡi Kabane. Máu chảy ra đỏ thẫm. Ngọt ngào. Hương vị thơm ngon ấy tan ra trong từng chuyển động ẩm ướt. Cậu ta đoán chắc rằng nếu Kabane không bị chìm vào giấc ngủ,hẳn sẽ luôn thở dốc đau đớn mà rên rỉ đẩy cậu ta ra.

Cuối cùng,sau một lúc lâu,Nobimaru mới dừng lại. Môi cậu ta rời ra khỏi khóe miệng người kia,níu lại trên đầu lưỡi sợi chỉ bạc của sự ham muốn.

Nobimaru ngẩng người lên,nhìn lại vết cắn bản thân đã lưu lại trên cổ Kabane. Một chút băn khoăn sượt qua trong tâm trí,cậu ta nãy giờ vì quá chìm đắm trong dục vọng mà quên đi mất những biến đổi lạ lùng của bản thân. Cậu ta tự hỏi tại sao mình lại cắn,và uống máu một cách say mê đến như vậy. Răng nanh của cậu ta chỉ bất chợt dài ra lúc đó,sau khi kết thúc lập tức thu lại. Có lẽ,nếu cậu ta biết rằng mắt mình thậm chí còn đỏ rực lên nãy giờ thì sự nghi hoặc ấy còn mạnh mẽ hơn cả thế. Nhưng tạm thời bây giờ không phải là lúc để tìm hiểu về những vấn đề này,Nobimaru cần phải xử lí vết thương của Kabane nhanh nhất có thể,lũ người kia đến mà nhận ra thì rách việc.

Nụ hôn kia đã phần nào kìm hãm được ham muốn trong lòng cậu ta. Nobimaru rời giường,nhìn xung quanh căn phòng để tìm kiếm thứ đồ khử trùng thích hợp. Cậu ta tìm thấy trên bàn một hộp sơ cứu dành cho vết thương hở loại nhẹ,liền mau chóng cầm lấy và lên giường ngồi cạnh Kabane ở phía cổ có vết thương,sơ cứu qua cho cậu.

Sau cùng,Nobimaru cẩn thận dán một miếng băng keo cá nhân lên che phủ vết cắn. Vậy là xong.

Đáng lẽ ra việc bây giờ của Nobimaru phải là khe khẽ rời đi,để Kabane một mình trong phòng. Nhưng cậu ta lại chẳng làm như vậy.

Ham muốn đen tối chỉ được giảm bớt đi chút ít,chứ không hề biến mất. Nobimaru nhìn vào môi của người kia,chẳng biết suy nghĩ điều gì,vô thức đưa một tay lên chạm vào, dùng ngón cái vuốt ve hai bờ môi trên dưới.

Ngón tay cái lại khẽ khàng kéo nhẹ bờ môi dưới,để lộ những chiếc răng trắng nhỏ bé. Nobimaru tiến sâu hơn vào bên trong,cảm nhận cái tê tê nhẹ của hai hàm răng thả lỏng đang mân mê vào ngón cái. Nobimaru điều khiển ngón tay đó vuốt dọc sóng lưỡi ấm áp và nóng hổi.

   Tiếp sau đó,cậu ta rút ngón tay đó ra. Nhét hai ngón tay trỏ và giữa vào trong miệng Kabane,tách ra khua khoạng bên trong. Được một lúc,hai ngón tay chụm lại vào nhau, cấu chặt vào hàm răng dưới. Lưỡi của Kabane thả lỏng đặt xuống bên trên. Bàn tay Nobimaru vừa ghì chặt ở cằm,vừa bấu giữ lấy khuôn miệng của Kabane ở hàm răng dưới. Nước bọt thấm đẫm ngón tay.

   Con ngươi Nobimaru lại bắt đầu để lộ những dục vọng sâu thẳm chưa được giải tỏa. Màu đỏ mới nãy vừa dịu đi giờ đây lại loang ra thẫm sầm và đen tối. Ánh mắt dường như chỉ tập trung vào từng chuyển động của bàn tay,miệng và lưỡi. Cuối cùng,cậu ta khẽ khàng rút hai ngón tay đó ra,mỗi ngón đặt lên một phần hàm răng ở bên trên và phía dưới,nhẹ khẽ tách rộng hai bờ môi ra. Khuôn miệng của Kabane hiện lên nhỏ bé,hồng hào và ẩm ướt. Thật là chật hẹp...

_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top