Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bdd

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       Em từ lâu vẫn luôn tự ti về những khuyết điểm của bản thân, vì em có một cơ thể mũm mĩm và nặng cân hơn so với các bạn nữ cùng tuổi nên từ khi em học cấp một em đã luôn phải đối diện với những lời miệt thị từ đám con trai và lời chê bai của đám con gái. Em luôn phải chịu đựng những biệt danh quái gở như "con khỉ béo phì!" hay "con heo nái!" dù em có cố gắng để giảm cân nhưng không thành công vì em thuộc cơ địa rất khó giảm cân hay học hành tốt lên cũng không thể nào làm các bạn ngừng xa lánh và chê bai em. Em chỉ có thể tìm niềm an ủi từ những ngôi sao giấy, em có thể gấp chúng mỗi ngày và luôn là vật bầu bạn với em. Em cũng không muốn nói cho gia đình biết về tình trạng của bản thân vì ba mẹ em rất bận rộn. Cuộc sống của em chỉ xoay quanh việc đi học, nhận lời miệt thị từ bạn bè và về nhà với rác đầy trong cặp cùng bộ đồng phục nhàu nhĩ. Nỗi đau, và sự tổn thương ấy kéo dài đến những ngày tháng khi em trưởng thành. Và em nhận ra được rằng khi em càng lớn, nếu em không có ngoại hình sẽ càng khó khăn hơn. Trong khi, em trầy trật trong công cuộc tìm việc thì những bạn nữ xinh hơn lại có được việc tốt  rất dễ dàng. Nhưng mà em vẫn có anh người yêu Boseong, anh luôn luôn là người vỗ về những tổn thương của em. Mỗi khi em gặp chuyện buồn, em thường có xu hướng dấu đi những cảm xúc tiêu cực và tỏ ra mình vẫn ổn mặc dù trong lòng đầy những sự sứt mẻ, nhưng em không bao giờ nói dối được Boseong cả, anh sẽ luôn xuất hiện khi em cần mặc dù lịch trình của một tuyển thủ chuyên nghiệp khiến anh áp lực và mệt mỏi nhưng anh vẫn rất nâng niu em, sẵn sàng dành cả buổi tối để cùng em nấu ăn và cùng nhau đi ngủ. Em rất thích những đêm được Boseong ôm vào lòng trên chiếc giường cả hai đã mua, thích được anh vỗ về và khi ấy em sẽ khóc như một đứa trẻ mà không cần quan tâm rằng sẽ có ai soi mói mình hay không. Và vì là một tuyển thủ nên em biết anh vẫn luôn đối mặt với những nỗi sợ hãi chỉ anh mới có thể hiểu được. Và em cũng sẽ làm như anh, sẽ ôm lấy tấm lưng tuy đủ vững vàng để bảo vệ em nhưng trên ấy vẫn còn rất nhiều vết thương đang rỉ máu. Dù hai ta đều không hoàn hảo nhưng may mắn rằng chúng ta có nhau, ở bên cạnh nhau, và chữa lành cho những sứt mẻ của đối phương vậy là hạnh phúc rồi!
_____________END____________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top