Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

24.Tôi và cậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm nay trời mưa nên đoàn dẹp sớm,người trong đoàn nhanh như chớp nhoáng trên trời tất bật thu dọn đồ đạc vào trong.Mãi sau một lúc mới xong,lúc này trời cũng mưa nhiều hơn giông gió làm nghiêng ngả mọi thứ.Chỗ Nam Trung ngủ bị dột ban đầu cậu định sẽ chịu được nhưng mưa càng ngày càng lớn cậu đành chạy qua hỏi chị Mai Lệ xem có ngủ nhờ được ai qua đêm nay không,chị bảo:

_Mai Lệ: Thằng Quốc nó ngủ một mình có gì em qua đó ngủ với nó đi

Cậu có chút ngại ngùng,bẽn lẽn hỏi lại chị:

_Nam Trung: Chị Lệ ơi,chứ mấy chị khác không ai ngủ một mình hết hả chị
_Mai Lệ: Không có em ơi,con Đào nó ngủ với thằng Sơn,mày thử tách "vợ chồng" nó ra đi,ngày mai nó lãi nhãi cái miệng chịu không được đâu.Con Mai với con Loan thì tụi nó ngủ chung,chỗ chị thì đồ đạc không à.Thằng Sơn ngủ ngay đầu cổng giữ đồ,còn thằng Quốc cũng giữ nhưng nó gần đây đỡ chạy xa ướt người em.Thôi ra ngủ với nó đi không sao đâu

Cậu cho chút do dự mãi chưa đưa ra câu trả lời cho Mai Lệ,chị cười nói:

_Mai Lệ: Chị biết em đang lo lắng điều gì nhưng em đừng sợ thằng Quốc nó không làm gì đâu,chị biết tính nó mà.Nó rất tôn trọng và chừng mực với mấy đứa trong này thì đối với em nó cũng sẽ thế thôi.
_Nam Trung: Dạ,em biết rồi em cũng xin lỗi chị nha khuya khoắt khuya lơ mà em làm phiền chị quá
_Mai Lệ: Có gì đâu mà phiền trời ơi.Chị còn phải xin lỗi em vì cho em ngủ chỗ không được đàng hoàng thôi để ngày mai chị ra chợ mua cho em cái tấm bạt em về phủ lên cho đỡ dột nhen
_Nam Trung: Dạ

Cậu cười tươi đáp lại chị,sau đó cậu chạy ra chỗ Chính Quốc.Thấy cậu anh có hơi giật mình,nhưng vẫn ân cần hỏi:

_Chính Quốc: Sao không ngủ ra đây làm gì
_Nam Trung: Chỗ em ngủ bị mưa dột,anh cho em ngủ nhờ một đêm nha

Chính Quốc bất giác mỉm cười vì trong giọng điệu của cậu có chút đáng yêu.Liền nhích qua một bên vỗ vỗ xuống ý là kêu cậu lại nằm,cậu chui vào vừa khít chỗ luôn.Cậu trùm mền ngủ thật lẹ,còn Chính Quốc cứ nằm đó nhìn cậu mãi,anh cũng bất ngờ vì chẳng hiểu sao con người này lại tự nhiên thế này.Cười nhếch miệng một cái rồi anh cũng nhanh chóng nằm xuống thiu thỉu chìm vào giấc ngủ

Thật ra cậu cũng không phải người tự nhiên thế đâu.Chỉ là đang cố gắng giấu nhẹm đi cái cảm giác ngại ngùng như muốn nổ tung ở trong lòng.Sáng Chính Quốc dậy sớm để kiểm tra đồ đạc mọi cử chỉ đều rất nhẹ nhàng.Cậu cảm nhận được hết tất cả,trái tim cậu đập nhanh lắm.Nó làm cậu nhớ đến Thế Hưng,cũng lâu rồi cậu không còn gặp nó nữa.Sau đêm định mệnh đó,cậu cho mọi thứ vào dĩ vãng muốn quên đi tất cả nhưng người đàn ông này lại làm những hành động khiến cho cậu xao xuyến mãi không nguôi.Cậu nghĩ chắc bản thân lại sắp rơi vào lưới tình với Chính Quốc rồi nên cậu phải tỉnh táo lên thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top