Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#14. Phá bỏ ngượng ngùng ban đầu

"Có lạnh không? Anh có nên hạ AC xuống không?" Jeno hỏi, cố gắng phá vỡ sự ngượng ngùng này. Anh thực sự muốn mối quan hệ giữa mình và Jaemin sẽ được phát triển, nên anh sẽ cố gắng hết sức để giành lấy trái tim cậu và biến cậu trở thành omega thật sự của mình.

"Không, không sao đâu. Em thích lạnh mà." Jaemin trả lời mà không nói lắp và quá thoải mái so với những gì mình mong đợi. Bây giờ cậu đã trở nên thoải mái hơn so với lần đầu Jeno nói chuyện với mình.

"Anh sẽ lưu ý điều đó."

"Jisung có ở nhà không?" Jaemin nghĩ con trai của Jeno sẽ là một chủ đề dễ dàng để họ thảo luận và cậu đã đúng. Jeno thật sự rất thích nói về Jisung.

"Anh nghĩ nó đang ở nhà. Nó đã đi học hết cả tuần và thường kết thúc lúc 4 giờ chiều, hôm nay là thứ sáu và nó sẽ tập bóng đá cho đến tận 6 giờ tối nhưng nó đã xin huấn luyện viên của mình bỏ qua hôm nay vì nó muốn dành cho em một sự chào đón thật nồng nhiệt." Jeno nở một nụ cười tươi khiến đôi mắt của anh cong như mảnh trăng lưỡi liềm, điều mà Jaemin chỉ nhìn thấy một lần ngắn ngủi trong cuộc phỏng vấn khi nói về con trai mình.

"Jisung quả là một đứa trẻ ngọt ngào. Em cá là việc nuôi dạy bé rất dễ dàng." Khi nói về Jisung, một nụ cười từ từ nở trên môi Jaemin mà cậu không hề nhận ra.

"Nó thực sự là một mối đe dọa khi còn nhỏ. Nó thường khiến mọi người đau đầu nhưng em nói đúng, nó cũng rất ngọt ngào và đáng yêu nên thật lòng không thể nổi giận với nó được." Jaemin cười khúc khích khi nghĩ đến việc cậu nhóc Jisung đã làm cho bố mẹ mình cảm thấy khó khăn và rồi lại trở thành một đứa bé cực kì dễ thương. Cậu rất nóng lòng muốn gặp Jisung một cách đàng hoàng.

"Em nghĩ tất cả chúng ta đều có giai đoạn đó khi còn bé xíu mà. À, mà công việc của em thì sao? Anh vẫn chưa cho em biết nhiệm vụ cụ thể của mình là gì cả."

Jeno buồn bã thở dài sau khi nghe thấy câu nói của Jaemin, nhưng anh đã để nó lướt qua vì mới chỉ là bắt đầu và anh hiểu rằng người nhỏ hơn vẫn cần thời gian để thích nghi.

"Anh đã nói với em là đừng coi đây là một công việc nữa rồi mà, nhưng nói sơ qua cho em biết thì anh không thể nấu ăn và tụi anh chủ yếu ăn ở ngoài, chọn đồ ăn nhanh hoặc giao đồ ăn tới thôi. Trong nhà thì phần lớn thời gian đều rất lộn xộn, vì anh bận rộn và cũng không thích thuê người giúp việc cho lắm." Jeno nói trong khi cảm thấy hơi ngại về lối sống của họ. Nhưng Jaemin ở đây là để sửa chữa lại cho cuộc sống của họ mà.

"Nhưng hãy cứ làm bất cứ điều gì mà em nghĩ là đúng với tư cách là ba của Jisung đi." Sau đó, giọng của Jeno trở nên nhẹ nhàng hơn và khe khẽ gần như là một tiếng thì thầm. "Và với tư cách là chồng của anh nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top