Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 9 : . 1 câu chuyện khác .


Narise : Etou... Trước khi đọc chap nỳ tui có vài điều mún nói :)))
     1 . Đây là chap kể về quá khứ của Aiko , 100% ko liên quan gì đến cốt truyện chính nên mấy bác ko đọc cx đc =)
     2 . Só ry vì đã ra chap muộn nha :3 ( mặc dù bt chả ai hóng truyện :(( )

    Thế thôi ! Bái bai :)))

--------------------------------------

    Trước kia , Aiko từng là con gái của 1 nhà thợ may ở thị trấn ven rừng . Mùa hè năm đó , họ có thuê 1 người giúp việc , cô ấy là Miwa - mới chỉ 19 tuổi nhưng mẹ đã mất .. dù vậy cô rất chăm chỉ , siêng năng và dịu dàng . Aiko rất thân với Miwa , sau khi tan học là lại quấn quýt bên cô không rời ...

      ... Buổi chiều , vào 1 hôm nào đó ...:)
  
- Aiko , em đang làm gì đấy !? Sao cứ chui vào bụi cây thế hả ?

- Oé ! Chị Miwa ! À .. Ừm .. Không có gì đâu ! Chỉ là em thấy có con thỏ thôi ! Hì hì !

Aiko ngoảnh mặt lại với vẻ bối rối khiến Miwa nghi ngờ ... Trên tay có vài vết xước nhẹ nhưng vẫn còn rỉ máu ... Đôi chân trần nhỏ nhắn đã lem bẩn do chạy qua những vùng bùn nâu . " Aiko , em đang làm gì vậy hả ? " - Miwa lo lắng ..

- Chị Miwa , em đói ... - Aiko trưng bộ mặt đáng yêu làm cho Miwa ko thể cưỡng lại được , cô đành đưa em đi ăn mà ko hỏi gì thêm ....

Aiko nắm tay Miwa , vừa đi vừa ngoanh đầu lại , em cười với vẻ mặt hạnh phúc ..

" Cậu hãy đợi mình nhé ! Yato.. "

-------------------------------------

Buổi tối , sau bữa cơm , Aiko lén mang gói thức ăn về phía bụi cây sau nhà , đi thật nhẹ nhàng để ko bị m.n phát hiện . Tối hôm đó trời thật nhiều sao a ...

- Này Yato ! Tớ mang thức ăn đến cho cậu nè ! - Aiko nói nhỏ ..

Soạt .. soạt .. tiếng bụi cây vang lên .. 1 bóng người nhỏ bé chui ra , trên mình mặc 1 bộ đồ màu xanh thẫm .. Mái tóc xanh cùng với cặp mắt sáng .. Đó là Yato - hồi còn nhỏ :) .

- Aiko .. Cảm ơn cậu .. - Yato cúi mặt xuống , lấy tay đón lấy gói thức ăn .. vẻ mặt có phần rầu rĩ ..

- Hì hì ! Cậu đừng khách sáo thế chứ ! Chúng ta là bạn mà phải không ? - Aiko hí hửng ..

Ừm ... Cậu thật tốt ... - Yato cười nhẹ

Nhìn thấy nụ cười đó , Aiko an tâm hơn hẳn . Cùng Yato nằm trên thảm cỏ xanh , vừa trò chuyện vừa tâm sự với cậu .. Chỉ thế thôi đã đủ khiến Aiko vui lắm rồi ... " A .. Tối hôm nay trời đẹp ghê ~~ ".. Vì trước kia cô chưa từng có 1 người bạn nào cả ...

    - Yato này , cậu định bỏ nhà đến bao giờ nữa hả ? Bố cậu chắc lo lắm đấy !

   - Ừm .. Nhưng mà mình ko muốn về ! Bởi vì ... mình ko muốn " giết " thêm ai nữa .. - Giọng Yato nhỏ dần , nhỏ đến nỗi Aiko ko thể nghe thấy câu nói cuối cùng ..

     Bịch ..! Một tiếng động lạ vang lên khiến 2 người giật mình . Vài quá táo chín mọng đang lăn chậm trên thềm .. 1 bàn tay dài thon thả đang nhặt chúng ... " A ! Đó chẳng phải chị Miwa hay sao ! Thôi rồi , mình bị phát hiện rồi ! " .

- Aiko ! Trả lời thật với chị ! Rốt cuộc cậu bé này là ai hả !? - Miwa sốt sắng ...

- Em ... Em ... - Aiko lắp bắp ..

     Yato thở dài , đành đứng dậy kể hết mọi chuyện cho Miwa nghe 1 cách nghiêm túc  .. Về phần lí do cậu bỏ đi , có lẽ Yato đã nói dối ... Tiếng gió thổi nhè nhẹ , mang theo mùi hương của hoa anh đào lan tỏa khắp mảnh vườn sau nhà ... Miwa im lặng 1 lúc , rồi bắt đầu nói .. :

    - Aiko .. Buổi chiều em lúi húi trong bụi cây , là để che dấu em ấy đúng không ?

     Aiko gật đầu ... Vẻ mặt khá lo lắng ...

    - Thôi đc rồi ! Chị sẽ cho Yato ở lại đây vài ngày , đừng để mọi người phát hiện đấy nhé ! - Miwa nở nụ cười dịu dàng ..

       Nhe !!!!!! - Aiko hớn hở

   Và trong suốt những ngày sau đó , Yato đã rất vui  vì làm quen đc với 2 người bạn mới , luôn ở bên và chăm sóc cậu .. Có lẽ đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy vui và thoải mái đến vậy ... Cho đến khi , cái ngày cậu phải về đến ...

--------------------------------------

   - Aiko , chạy nhanh lên ! Hắn đến rồi !

    ( hộc .. hộc ) Thế còn bố mẹ em thì sao !? Em phải quay lại !

- Không ! Họ đã giao trách nhiệm cho chị rồi ! Chị không thể để em quay lại đó đc ! - Miwa mặc dù mệt , nhưng vẫn cố nói tiếp ...

Ở thị trấn - nơi gia đình Aiko ở có đồn đại 1 lời nguyện : mỗi năm , cứ đến đầu mùa đông , sẽ có 1 đàn quạ lông đen tuyền bay đến , đó là thời khắc mà hắn ta đến , gieo rắc sự chết chóc của mình lên cả thị trấn ...

" A !!!! "

" Cứu với ! "

" Đừng giết tôi ! "

" Làm ơn ...! "

- Chị Miwa ! Yato đâu rồi ! Cậu ấy đâu ! - Aiko bật khóc ..

- Em ấy ... đã biến mất ... trước khi hắn ta đến rồi .... - Miwa mặt tối sầm lại ... gương mặt lộ rõ vẻ tức giận ..

       Bùm ! Một tiếng nổ lớn vang lên , làm cho những ngôi nhà xung quanh cháy theo .. Mọi người hoảng loạn chạy tán loạn , 1 vài người kêu thảm thiết như thể có ai định giết mình vậy ... Aiko cố gắng quay mặt đi , vài giọt nước mắt lã chã rơi xuống đất .. Miwa thấy vậy , cũng chẳng vui vẻ gì , cô lấy trong túi áo mình 1 chiếc quạt lan nhỏ , đưa cho Aiko và nói .. :

- Aiko , đây chiếc quạt do mẹ chị làm , từ hồi còn nhỏ đến giờ chị chưa bao giờ rời xa nó , hôm nay chị trao nó lại cho em , hãy cố gắng giữ gìn nó nhé !

- Chị ... Nhưng ... tại sao chị lại đưa cho em vậy ? Nó chẳng phải là vật chị yêu quý nhất sao ? - Aiko tò mò , cố gắng đoán ra trong đầu Miwa đang nghĩ gì ...

- Hửm ... Chị cũng ko biết nữa ! Chỉ là chị muốn đưa cho em thôi ! - Miwa nhẹ nhàng ngồi xuống 1 vách đá ven rừng , phủi nhanh những vết bẩn trên váy ..

Bất giác , chân Aiko chuyển động , lao thật nhanh về phía Miwa , sà vào lòng cô và ôm thật chặt bằng cả tấm lòng của mình . Miwa ngạc nhiên nhưng lại phì cười , xoa đầu Aiko thật nhẹ ...

" Miwa .. Chị sẽ luôn ơn bên cạnh em mà phải không ..? "

Aiko ôm 1 lúc rồi thả ra , nhanh chóng cùng Miwa lên đỉnh núi lánh nạn .. Nhưng em đâu ngờ rằng , cái ôm đó lại chính là lần cuối cùng em ôm Miwa ... 1 cái ôm ấm áp cuối cùng vào đầu mùa đông..

-----------------------------------

Quác .. Quác .. ! - Tiếng quạ kêu ngày 1 to hơn ..

Miwa bảo Aiko lấp sau mình , lấy con dao gọt hoa quả ra , chĩa thẳng về phía trước - nơi 1 khoảng không màu đen mờ mờ ảo ảo đang xuất hiện ...

" Hắn đến rồi ! "

- Ồ ..! Đây chẳng phải là Miwa , con gái của Chizu sao ? Tại sao con lại chĩa con dao bẩn thỉu đó vào mặt ta chứ ? - 1 người đàn ông xuất hiện , trên mình mặc bộ quần áo đen , lại gần Miwa và nhếch môi cười ...

- Ông ! 3 năm trước , chính ông dã giết mẹ tôi ko thương tiếc , làm tôi mất đi tất cả ! Ông trong mắt tôi chẳng khác nào 1 con quỷ đâu ! - Miwa nói lớn , căm phẫn nhìn người đàn ông đó , tay run run cầm con dao nhỏ ...

  Người đàn ông đó cười nhạt , mắt liếc nhìn sang thân hình mảnh khảnh đang lấp sau Miwa . Ông ta lấy ra 1 cuộn giấy cũ , đọc 1 lời thế chú nào đó mà ko ai có thể hiểu , sau đó chỉ tay về phía Miwa .. Bất ngờ , cô quỵ xuống , nôn ra rất nhiều máu , lấy tay ôm bụng thật chặt như thể có 1 lưỡi gươm vừa đâm thẳng vào bụng mình vậy ... Aiko hốt hoảng , van xin :

   - Xin ông đừng giết chị ấy ! Chị ấy đã ... làm gì sai cơ chứ !? Làm ơn ... ! - Aiko gào lên ..

   - Này cô bé , cô có muốn biết sức mạnh thật của mình ko ? - Ông nhìn thẳng về phía Aiko .. Yato ! Đã đến lúc con ra mặt rồi đấy ..!

" Yato ? Chẳng lẽ ... ! "

- Yato ! Đây chính là bố cậu sao !?

- Phải .. Đó là bố tôi .. còn về phần bỏ nhà , tôi đã nói dối đấy .. ! Tôi chỉ là đến đây để thăm dò tình hình thôi .. Thật ko ngờ cô lại ngây thơ đến vậy .. - Yato lạnh lùng  ...

Người đàn ông đó xoa đầu Yato với vẻ mặt hài lòng . Ông quay mặt lại nhìn Aiko , biến ra 1 con dao găm sắc :

  - Nào cô bé , giờ hãy chọn đi ! Một là để người chị của cô chết 1 cách đau đớn , hai là tôi sẽ cứu Miwa còn cô phải chết ! ... Thế nào ..?

   Aiko sửng sốt , nắm thật chặt cây quạt lan , run rẩy tiến lại gần chỗ bố Yato . Em đưa bàn tay yếu ớt của mình ra , chạm nhẹ vào con dao găm sắc ... :

    - Tôi sẽ cứu chị ấy ! Hãy đưa con dao đó cho tôi !

    .......

   " Chị Miwa ... em thật sự xin lỗi .. Có lẽ em ko thể  giữ cây quạt này rồi .. Ít ra trước khi đi , em muốn đc nhìn thấy chị còn sống .. sống 1 cách vui vẻ và hạnh phúc ... Tạm biệt  ... ~~ "

     Em liếc nhìn Miwa lần cuối , nhẹ nhàng cho cây quạt lan vào túi áo , cầm lấy con dao và rồi ....

  <^ Đoạn này máu me quá a :(( Mà Na lại ko quen viết cảnh này ... thôi thì chuyển cảnh nhé :3 ^>

------------------------------------
       A ... Đau quá ... Đây là ..?

  Aiko nhìn xung quanh .. Vẫn là cánh rừng đó , yên tĩnh đến lạ lùng ... Tiếng suối chảy róc rách nghe thật êm tai .. Những cành lá xào xạc theo cơn gió nhẹ ... Chỉ là ..  vài giọt máu nhỏ ấy vẫn còn đang chảy trên nền đất ..

      Á !! .. Trời ơi , đây chẳng phải là .. ?

   Em giật mình .. Trước mắt Aiko là 1 cái xác mặc bộ đồ đỏ thẫm đã thối rữa , tay đang cầm chặt cây quạt lan nhỏ đã rách , tóc thì xoã xuống trông thật kinh dị ! ... " Đây là xác của mình sao !? Mình đã trở thành 1 linh hồn sao !? " .... Mặt Aiko tối sầm lại , vội vàng chạy xuống chân núi ..

      " Thị trấn đã ... "

    Trước đây , mảnh đất này từng là 1 thị trấn nhỏ , thanh bình và hạnh phúc , nơi mà em yêu quý nhất ... Nhưng .. giờ đây nó đã đc thế chỗ bởi những dãy nhà ngoại ô cổ điển ... Aiko đi xung quanh , nghe mọi người nói em mới biết hiện tại là năm 1950 - đã 300 năm kể từ khi chết ...

------------------------------------------

        5 năm sau ......

   - Hừm .. Đây là di tích của vua thời Edo sao ? Cũng hoành tráng ghê ta ~~ !  - Aiko trầm trồ nhìn sơ đồ ...

  - Này , sao cô lại ở đây ? Chẳng lẽ .. - 1 anh chàng tóc trắng đi đến , trên mình mặc bộ đồ đã cũ ...

  - Anh nhìn thấy tôi !? - Aiko giật mình ..

  Aiko nhìn chằm chằm anh 1 lúc bằng ánh mắt khó hiểu , suy nghĩ xong , cô bước đến :

- Anh là người mà tất cả linh hồn ở đây độn đại là Người biết tất cả mọi thứ phải không ? .. Liệu có thể giúp tôi chuyện này đc ko ?

( nhìn mặt ) Hừm ... Hiếm lắm tôi mới đi giúp linh hồn đấy ! Vậy .. Namai e qua ? ( Tên ? ) .... - Anh biến ra 1 tờ giấy và 1 cây bút ... viết gì đó ..

  .... Takahi Aiko ....

  - Vậy bây giờ tôi sẽ nói cho cô biết ..! Thứ nhất , cô là cận thần , mới chỉ chạm vào ngưỡng cửa của 1 vị thần .. Thứ hai , nếu cô cứ giữ mối hận ấy trong lòng thì sẽ ko thể trở thành thần đc đâu !

    " Mối hận .. sao ? .. À đúng rồi .. là chuyện đó .. Yato , tôi hận cậu lắm đấy !! "

  - Chỉ khi nào cô rửa hận mới có thẻ trở thành thần đc .. Còn bây giờ , tôi sẽ dạy cô 1 chút phép thuật vậy .. 

   - Dạy ấy hả !? Tôi ko thích ..! - em quay đi , phụng phịu nói ....

   - Hừm .. Ko thích cũng phải học ! Tôi bây giờ sẽ là sư phụ của cô !

     WT* ! ( bậy à nha =)

- Anh có thể cho tôi xem cảnh thị trấn Kaharu ven rừng 300 năm trước đc ko ? Nếu ko thì .. CÒN LÂU TÔI MỚI HỌC !

   " Cô đúng là cứng đầu quá đấy !! " - Anh thở dài..

  Anh lấy 1 tấm gương nhỏ có khung là những con chim trắng ra , xoa xoa vài lần rồi đưa cho Aiko xem .. Trước mắt em là cảnh 1 gia đình nhỏ , mặc dù nghèo nhưng vô cùng ấm áp .. Người mẹ thì đang dệt vải bên cửa sổ , người cha thì đang đun nước , 2 đứa trẻ hiếu động chạy quanh nhà .... " Người phụ nữ ... Đó chẳng phải là chị à Miwa sao !? "

  - Chị ấy đã sống .. Vậy là tốt quá rồi ... - Em rưng rưng nước mắt ...

  Sau ngày hôm ấy , anh và Aiko đã đi chứ du khắp nơi . Dạy cho em bao nhiêu phép thuật và các chuyện liên quan đến thần , kể cả các shiki .... Em ở cùng anh càng lâu , thì lại càng quý anh nhiều hơn ..

    - Sư phụ , ngài tên thật là gì vậy a ? - em ngây thơ hỏi ...

   - Ta ko có tên .. Sao con lại hỏi vậy ?

  - Hì hì .. con chỉ hỏi vui thôi ! Vậy con đặt cho sư phụ 1 cái tên nhé ? - Aiko hí hửng ...

  - Thú vị đấy ! Con định đặt là gì ?

  - Neki nhé sư phụ ! Con thấy cái tên này rất vui và hài hước a !

  - Neki sao ..? Cũng đc đấy ! Vậy từ giờ ta tên là Neki à ?

  - Ừm ! - Em cười tươi ...

  Ngày tháng dần trôi , vậy là đã 12 năm em ở cùng sư phụ rồi ... Đến ngày đi , dù ko lỡ nhưng em vẫn phải từ biệt Anh ... Em hướng mặt về phía mặt trời rực rỡ , nghĩ thầm ..

   " Yato .. Bây giờ tôi đã đủ sức để đi tìm cậu rồi !.. Còn bây giờ tôi sẽ cho cậu nếm mùi trả giá cho những gì cậu đã làm !! "

    









 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top