Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bữa tối dưới ánh nến.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhắc mới nhớ, đến giờ Hoàng Nhân Tuấn cùng Lý Đế Nỗ còn chưa từng nghiêm túc trải qua một bữa tối dưới ánh nến nào, cuộc sống của dân đi làm chính là thực tế như vậy.

Lần đầu tiên nghĩ đến chuyện này là vào kỷ niệm 1 năm ngày yêu nhau, Hoàng Nhân Tuấn từ sớm đã đặt bàn trước ở nhà hàng, hân hoan phấn khởi đi tới nhưng Lý Đế Nỗ lại phải tăng ca làm hạng mục mới, thức hai đêm mới làm xong, bữa tối đã đặt trước cũng đành tan thành bong bóng.

Lần thứ hai Hoàng Nhân Tuấn đổi một phương pháp khác, cậu đặt trên mạng một cái giá cắm nến phong cách châu, quyết định tự ở nhà sửa soạn, lúc đó hai người đã sống chung hơn một năm, là thời điểm thích hợp để hâm nóng tình yêu. Kết quả người xảy ra vấn đề lại là Hoàng Nhân Tuấn, một gia đình tranh chấp bị cậu moi ra một đống đầu mối biến thành án hình sự, bản tin chưa quay xong còn phải đến đồn công an giúp đỡ xử lý đến rạng sáng mới về, chào đón cậu chỉ có mỳ gói của Lý Đế Nỗ đang bốc khói nghi ngút, cũng coi là an ủi đêm khuya.

Quá tam ba bận, có kinh nghiệm thất bại từ hai lần trước, Hoàng Nhân Tuấn không cho phép tình huống ngoài ý muốn diễn ra thêm lần nữa, cậu nhất định phải cùng Lý Đế Nỗ ăn một bữa tối dưới ánh nến vào lễ tình nhân. Sau khi tỉ mỉ phân tích sắp xếp rốt cuộc cậu cũng đưa ra một phương án hoàn mỹ: hai người cùng xin nghỉ phép một tuần, không đi đâu cả, ở nhà trước lễ tình nhân 3 ngày để chuẩn bị bữa tối, thỏa mãn cảm giác nghi thức của đôi tình nhân.

Thật ra trong lòng Lý Đế Nỗ cũng không chấp niệm lắm, nhưng mà anh thấy Hoàng Nhân Tuấn cứ nói mãi chuyện này, thấy vô cùng đáng yêu nên cam tâm tình nguyện xuống tay làm một trợ lý nhà bếp nhỏ, bóc tỏi rửa bát phân loại rác, thỉnh thoảng còn có thể hôn trộm đầu bếp chính, thực sự là một chuyện quá tốt.

Hoàng Nhân Tuấn một lòng một dạ muốn giành khoảng thời gian hai người với Lý Đế Nỗ, hoàn toàn quên mất chuyện bình thường ở nhà cũng chỉ có hai người, cậu bận bịu mua thức ăn nấu cơm, còn kéo Lý Đế Nỗ đi 8 cây số đến chợ bán đồ cũ mua về một đống đĩa nhạc, tiếng nhạc cổ điển vang lên trong phòng như tiếng nước chảy réo rắt, cuối cùng cũng làm ra một bữa tối dưới ánh nến đúng nghĩa.

Thịt bò bít tết nhập khẩu cùng hương thảo mua ở siêu thị M9 tỏa ra mùi thơm mê người, Hoàng Nhân Tuấn đã sắp quên luôn bản chất của bữa tối hôm nay, một lòng nhìn đồ ăn ngon không kiềm chế được mà chảy nước dãi. Cuối cùng vẫn là Lý Đế Nỗ đứng dậy cầm chai rượu, cái nắp bật ra kêu thành tiếng mới kéo được Hoàng Nhân Tuấn từ thế giới thịt bò trở lại.

Rượu vang là do Lý Đế Nỗ chuẩn bị, một tháng trước nhờ người mang từ Italia về, bày trong tủ nửa tháng mới được lên sân. Hoàng Nhân Tuấn vốn rất thích nhìn Lý Đế Nỗ khui rượu, ngón tay anh thon dài, dùng lực một chút sẽ có gân xanh nổi lên trông vô cùng hấp dẫn, trong đầu chỉ còn lại ít hình ảnh không phù hợp với trẻ con.

Không không không! Hoàng Nhân Tuấn kịp thời vớt não lại, chuyển sự chú ý về lại bữa tối lãng mạn mang đầy tính nghi thức này!

Lý Đế Nỗ rót cho cậu một chút rượu, mặc dù Hoàng Nhân Tuấn là người Đông Bắc nhưng tửu lượng một chút cũng không Đông Bắc, uống hai hớp mặt mũi đã đỏ bừng, trời đất quay cuồng đứng không vững, chỉ biết ngồi trên ghế cười. Lý Đế Nỗ nói biểu hiện lúc uống rượu của cậu là chức năng gan không tốt, bình thường luôn hạn chế không cho cậu uống, chỉ có những dịp như này mới đại từ đại bi thả ra để cậu nếm thử một chút.

Hoàng Nhân Tuấn giơ tay cụng ly cùng Lý Đế Nỗ, kể những chuyện vụn vặt trong ngày, nghe nói phí dịch vụ của chung cư lại tăng lên, hôm nay đi làm gặp 3 cái đèn đỏ, lần sau ngồi tàu điện ngầm cho xong, lần trước mẹ anh gọi điện bảo dạ dày không khỏe, tuần tới có thời gian phải đưa mẹ đi bệnh viện xem. Cậu lải nhải một hồi mới chợt bừng tỉnh, bầu không khí này sao có thể nói mấy chuyện củi gạo dầu muối này chứ?

Sắc mặt cậu như đưa đám, Lý Đế Nỗ chỉ liếc mắt cũng biết cậu đang nghĩ gì, không nhịn được đưa tay sửa lại tóc cho Hoàng Nhân Tuấn, nở nụ cười không che giấu được sự vui vẻ "Tớ rất thích nghe cậu nói mấy chuyện này."

Suy nghĩ của Lý Đế Nỗ với Hoàng Nhân Tuấn không giống nhau, đối với anh mà nói, ăn cơm ở đâu cũng giống nhau, ăn cơm một mình hay hai người mới khác biệt. Trừ lúc ăn sáng thì hai người đã lao vào thị trường lao động như anh và cậu không có nhiều thời gian ăn cùng nhau, những lúc thế này dù có ăn mỳ gói anh cũng xem như mỹ vị trần gian.

"Nhưng nếu thế thì chẳng khác gì ăn cơm bình thường cả..." Hoàng Nhân Tuấn phiền não nhíu mày, trong lòng xoắn xuýt giống như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, chuẩn bị lên cơn nóng nảy lại bị một nụ hôn trên trán của Lý Đế Nỗ kìm lại, mềm mại như mật hoa.

Mặt Hoàng Nhân Tuấn đỏ lên, đã yêu nhau nhiều năm như vậy cậu vẫn xấu hổ trước mặt anh, đầu cúi thấp chỉ lộ ra mái tóc xù lên, giọng nói như tiếng muỗi kêu, không nhìn ra chút gắt gỏng ban nãy đâu nữa "Ăn cơm xong bọn mình cùng nhau ngắm sao được không?"

Lý Đế Nỗ cười, mắt cong cong giống hệt cún con. Anh đối với Hoàng Nhân Tuấn luôn rất bao dung, chuyện suy nghĩ của cậu luôn kỳ lạ như đứa trẻ anh cũng luôn để trong lòng, chưa bao giờ nghi ngờ những yêu cầu ngớ ngẩn của cậu.

Anh đưa tay nhéo gò mà toàn thịt của Hoàng Nhân Tuấn, lời tỏ tình hôm nay của chàng lập trình viên có thể mở lớp dạy luôn cũng được "Được, cậu ngắm sao, tớ ngắm cậu."

"Tớ thích nhất được ở bên cậu
Trải qua những ngày bình đạm giản đơn
Mặt đối mặt cùng nhau ăn tối
Thời gian yên bình nhất là thế thôi."*

*Trích lời bài hát "Anh ơi anh à" - Nhậm Mộng Huyên.

/End./

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top