Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương III: Nguyền Chú Bậc Trung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Magneta, nằm ở phía Tây Nam, giáp sát với vùng biển Raski, là một trong những thành phố phồn vinh và nhộn nhịp nhất thời bấy giờ của đất nước Alrie. Từ hàng trăm năm trước đây đã là nơi sinh sống của các Phù Thủy. Trừ người không sở hữu pháp lực hoặc ở nơi khác chuyển đến còn đâu cư dân chính gốc ở đây không ai không sử dụng ma pháp qua dụng cụ ma thuật. Tuy nhiên, kẻ nào dám đến đây sinh sống cũng phải có sức chịu đựng lớn lắm, bởi lẽ chỗ này vào thì dễ mà ra lại khó. Thử hỏi trên khắp thế gian, mấy ai chịu được sự cầm tù ấy?

Do đó, dù cho Magneta có hấp dẫn đến mức nào, dân di cư hàng năm vẫn chưa bao giờ chạm nổi tới con số năm mươi.

Cụ nội của Helen từng từ thị trấn Rosalia nằm ở phía Đông Bắc Alrie chuyển đến thành phố của các Phù Thủy cách đây tám mươi năm. Không rõ vì sao cụ lại làm như vậy, nhưng Helen nghĩ, đó quả thực là một quyết định đúng đắn.

Nhờ thế cô mới được trở thành một phù thủy, được sử dụng phép thuật, được gặp gỡ các đồng đội tốt bụng và sẵn sàng giúp đỡ bất kể khi nào cô gặp khó khăn. Tuy hàng ngày phải đối mặt với bọn quỷ, nguy hiểm tới nỗi có thể mất mạng, song đối với Helen, đây vẫn là cuộc sống vô cùng hoàn hảo mà cô hằng mong ước.

Đêm qua là một đêm nữa cô phải đối mặt với đám quỷ chết tiệt, hiểm nguy tràn ngập. Sau đó lại như thường lệ, cô cùng đội của mình đã đánh bại chúng. Dần trở nên thích ứng và vượt qua được nỗi sợ, Helen đã chẳng còn cảm thấy run rẩy mỗi khi chiến đấu chống lại kẻ thù nữa. Cô đã quen rồi, và giờ thì liều mạng mỗi tối đã trở thành thói quen của nữ Phù thủy. Hừng hực lao vào chiến trường rồi lại mệt nhọc trở về - luôn là như vậy. Thế nhưng, hôm nay có khác mọi hôm một chút: đội của cô có thêm hai người đồng hành mới.

Bọn cô tìm thấy họ nằm giữa rừng, lay mãi không tỉnh. Theo như Andrea, y sĩ của nhóm, hai người ấy do mấy ngày nay ăn uống không đầy đủ nên dẫn đến mệt mỏi ngủ sâu, không hề có vấn đề gì hết. Tuy nhiên, không cần biết lí do hai người xuất hiện ở giữa "ổ quỷ" là gì, nhưng  nếu như bỏ mặc họ ở đấy sẽ rất nguy hiểm. Đúng thật rằng buổi sáng đám quỷ sẽ xuất hiện ít hơn vì e ngại ánh sáng chói chang ban ngày, ấy vậy thỉnh thoảng vẫn có những con cấp cao với âm khí lấn át được hào quang mặt trời lảng vảng trong rừng. Gặp bọn chúng mà không phòng bị, coi như đã nắm chắc cái chết trong tay rồi.

Mà tất nhiên, đội Săn quỷ số một Hoàng gia sẽ không thấy chết mà không cứu. Thế là, vốn ban đầu quyết định đi bộ về sau khi hoàn thành nhiệm vụ cho đỡ tốn sức lực truyền pháp lực vào phương tiện ma thuật, Dannie lại quyết định ra lệnh cho đồng đội sử dụng chổi phép để di chuyển nhanh hơn. Và giờ, cả đội đang cưỡi chổi, hướng thẳng về thành phố của các Phù thủy - Magneta.

Helen cưỡi chung chổi với cô gái mới tìm được kia. Còn cậu con trai thì ngồi cùng Lily. Các cô gái thường rất giữ mình, kiêng kị đụng chạm quá thân mật với người khác giới. Lily lại không quá coi trọng phép tắc, vậy nên nghiễm nhiên cậu ta sẽ bị đẩy cho cô ấy rồi. 

Nữ Phù thủy tóc xanh cúi đầu nhìn dung nhan người đang ngồi trong lòng mình, không khỏi tấm tắc khen trong lòng. 

Đôi mày thanh tú, bên dưới là đôi mắt khép chặt, hàng mi dài cong vút theo nhịp gió cao mà rung nhẹ như cánh bướm. Mũi cô cao, dọc dừa, hoàn mỹ. Đôi gò má vì chưa quen với không khí lạnh trên cao liền trở nên ửng đỏ, nổi bật trên làn da nõn nà không tì vết, nhìn chỉ muốn cắn cho một phát. Rồi lại đến đôi môi kia... Nếu Helen là một thằng con trai, chắc chắn cô sẽ không ngần ngại cúi xuống hôn chụt lên đôi môi đỏ mọng đó!

Rồi, bờ môi vốn mím chặt kia khẽ mở, giọng nói trong trẻo ấm lòng người từ cổ họng nhẹ nhàng truyền tới tai Helen một lời cảnh báo: "Nguy hiểm." 

Helen còn chưa kịp hiểu chuyện gì, đôi mắt cô gái đáng lẽ đang phải khép chặt lại bỗng mở trừng ra. Cô ấy bật dậy khỏi lòng cô, cầm chặt lấy cán chổi phép và gì mạnh nó xuống. Hướng bay của chổi theo đà đó bị thay đổi, nhờ vậy mới tránh được mũi tên màu đen vừa lao tới kia. 

"Khốn kiếp, chúng ta bị tấn công!"

Dannie bay đằng sau gào lên. Đội Săn quỷ số một lập tức quay trở lại trạng thái căng thằng. Mũi tên đen vừa rồi là của quỷ dơi cấp C. Thông thường đám cấp C này không bao giờ có đủ âm khí để chống chọi với ánh sáng mặt trời, ấy vậy mà chúng lại xuất hiện ở đây!

Đám quỷ truy đuổi họ lần này gồm bảy con. Tên thế nào hình dạng thế đó, chỉ có điều kích cỡ của chúng gấp dơi bình thường phải mười lần. To một cách khủng khiếp. Mắt chúng đỏ ngầu, nhìn thẳng vào con mồi như muốn ăn tươi nuốt sống. Sát khí ẩn sau ánh mắt ấy lớn vô cùng, chỉ cần lướt qua cũng đủ khiến da gà da vịt người ta nổi hết cả lên. 

Cấp C, từ khi nào lại mang sát khí nặng đến vậy!

Những con dơi khổng lồ ấy đồng loạt há miệng, từ cổ họng bắn ra hàng chục mũi tên đen sắc bén, phóng thẳng tới chỗ của các nữ Phù thủy. Quá bất ngờ nên chẳng ai kịp chở tay, tất cả những gì họ làm được chỉ là đứng đó, nhìn và chờ số tên ấy xuyên qua cơ thể mình.

May thay, đã có người phản ứng nhanh hơn, lao mình tới trước cản lại đòn tấn công đó.

Cô gái trong lòng Helen vùng khỏi vòng ôm của cô, cầm đầu chổi phép và chuyển hướng đi của nó đến trước toàn đội một. Rồi, ngay khi mũi tên sắp chạm đến trán của nàng, cô gái liền hô lớn: "Thanh tẩy!"

Một làn sóng ma thuật màu trắng ngà tỏa ra từ người nàng, mãnh liệt mà ấm áp. Tựa như ánh hào quang sáng ngời của một vị thần, nó ôm trùm lấy vạn vật và chở che. Thứ mang đầy tà khí kia chỉ cần đến gần, ắt sẽ biến mất không còn dấu vết.

"Kyo!" 

Chàng trai vốn đang ngủ say trong lòng Lily chẳng biết từ khi nào đã thức giấc, mắt phượng lười nhác liếc về phía người vừa gọi tên mình, khẽ tặc lưỡi: "Hiểu rồi, Vie." 

Vie gật đầu, trước sự ngỡ ngàng của Helen, nhảy khỏi chổi phép.

Ngay lập tức, Kyo giơ tay kết ấn, miệng nhanh chóng niệm chú pháp. "Triệu hồi Thần gió phương tây Zephyrus, triệu hồi Thần gió phương nam Notus. Hỡi hai vị thần tối cao cai quản gió hai phương, xin hãy trở thành đôi cánh dũng mãnh xẻ dọc được cả bầu trời - φτερό*!" 

*φτερό n. [fteró]: cánh  

Gió đột nhiên tụ lại sau lưng nữ Phù Thủy, chỉ trong khoảnh khắc đã hóa thành hình dạng một đôi cánh lớn mạnh mẽ, giữ nàng không tiếp tục rơi xuống nữa. Chỉ chờ có thế, Vie co người lấy đà, sau đó phi thân lên trên bằng tốc độ cực kì kinh khủng. Trong lúc đó, nàng đưa tay giật xuống sợi dây chuyền vỏ sò đeo trên cổ, nắm chặt. Ánh sáng lóe lên, và sợi dây đã trở thành một cây thương dũng mãnh vô cùng. 

"Ma khí tuyệt đối, vương thần bất lực, quỷ pháp chú. Diệt!"

Cô gái trẻ nâng cây thương lên không trung, nhẹ nhàng mà chậm rãi, và khi nàng hạ xuống, ác quỷ đều đã tan biến hết. 

Còn chưa đầy một lần chớp mắt.

Helen đứng gần nhất, và cô hoàn toàn khẳng định mình luôn dõi theo bóng lưng Vie. Nhưng không hiểu sao, cô lại không thể nhìn thấu chiêu thức vừa rồi. Rõ ràng là một nguyền chú bậc trung, vậy mà cô chẳng thể thấy nổi chuyển động ma pháp của nó! 

Rốt cuộc, cô gái này là thần thánh phương nào chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top