Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1

Trans: Wen

Cô đã có một giấc mơ.

Không phải về cuộc sống hiện tại, mà là về tiền kiếp của cô.

***

Daisy's POV:

Tôi đang ngồi trên xe buýt, liếc nhìn khung cảnh đêm khuya tĩnh lặng bên ngoài cửa sổ. Sau đó cúi xuống nhìn điện thoại rồi thở dài. Tiếng thở dài như hòa lẫn với làn gió nhẹ mát mẻ.

[Nữ chính thuần hóa nam chính cao lãnh. - Truyện dài kỳ hot nhất hiện nay!]

'Bộ này mà hot á? Hình như đây là cuốn tiểu thuyết trước đây mình đọc rồi bỏ nửa chừng mà nhỉ?'

Tôi chuyển sang khu đọc truyện và nhấp vào chương đầu tiên.

Tôi không định hoàn thành bộ tiểu thuyết, nhưng khá tò mò về cái kết của nó.

[Sao anh ta lại là nam chính?? Lúc đầu tôi tưởng anh ta chỉ là một nhân vật làm nền, đứng sau sân khấu, ai ngờ càng đọc truyện, bức màn bí mật càng được vén lên.]

[Bình luận này của tôi sẽ nói về dàn nhân vật phụ:

Bọn trẻ vô cùng đáng yêu khi chúng cười, kể cả khi chạy nhảy nô đùa với nhau. Trí thông minh, trái tim, và tính cách đều hoàn hảo. Cả Tyler nữa... Nhưng tôi không ưa bà quản gia cùng tên đầu bếp tí nào.

Hoàng Thái Tử khá đáng thương. Lần đầu là gãy tay trái, lần thứ hai là bị thương ở chân phải, còn lần thứ ba thì suýt chết. Không phải anh ta chỉ là một nhân vật phụ thôi sao?

Sau khi phân tích sâu vào cốt truyện, liệu bộ tiểu thuyết này còn hay như trước không?]

[Wow, lầu trên đọc truyện kỹ quá.]

Tôi mải mê đọc bình luận của truyện tới mức quên phải xuống xe. Lướt nhanh xuống cuối, vài bình luận gần đây nhất cái nào cũng tràn đầy những icon hoạt họa cảm xúc.

Ngay sau đó, tôi thấy một bình luận có rất nhiều lượt thích.

[Sao trên đời lại có cái thể loại tiểu thuyết như này nhỉ?? Tác giả tuyệt vời đấy <theo nhiều nghĩa>. Nam chính trong truyện nên đi chế-]

→ P/s: Bình luận này mang hàm ý mỉa mai tác giả của cuốn tiểu thuyết.

Ch*t? Ý là bảo anh ta đi ch*t à? Bỗng nhiên cơ thể tôi trở nên mềm nhũn.

"BỐP!"

Tôi nắm trượt tay cầm, đầu đập mạnh vào thành ghế rồi ngã xuống sàn xe. Tầm nhìn trở nên mơ hồ dần.

Và đó là cách tôi kết thúc cuộc sống trong quá khứ.

-------

Chết vì làm việc quá sức!

Tôi sống khá siêng năng, cần mẫn, nên mỗi ngày đều tăng ca đến nửa đêm hoặc thậm chí đến bình minh. Nhưng tôi không muốn chết vì lý do đó.

'Có lẽ do mình đã căng thẳng quá mức.'

Nghĩ lại thì cái chết của tôi khá đột ngột, nhưng cũng không đến nỗi.

'Ít nhất thì mình không phải xuống địa ngục.'

Tôi đã xuyên thành một nhân vật phụ trong bộ tiểu thuyết [Nữ chính thuần hóa nam chính cao lãnh] gần sáu tháng. Cô ấy là một tiểu thư quý tộc xinh đẹp và sống khá thực tế.

Để tránh được 'death flag' khi kết hôn với nam chính, tôi đã tuyên bố:

"Con sẽ không bao giờ kết hôn cho đến khi tìm thấy tình yêu định mệnh của đời mình."

Bố mẹ tôi có vẻ ngạc nhiên trước tuyên bố đột ngột đó, nhưng cuối cùng họ vẫn đồng ý.

Thậm chí họ còn ủng hộ tôi, nên mọi thứ diễn ra suôn sẻ.

Tôi chỉ cần sống yên ổn với tư cách là một nhân vật phụ, không, như một nhân vật làm nền, sống theo nguyên tắc 'không hề tồn tại'.

Đó là những gì tôi nghĩ.

Nhưng đời không như là mơ.

"Daisy, cách đây không lâu, Công tước Jean đích thân viết thư ngỏ lời muốn con trở thành phu nhân của người con trai thứ của ông ấy."

Tôi cũng đã đoán trước được đi điều này. Tuy nhiên, bố mẹ tôi sẽ từ chối nhà Công tước thôi.

Mẹ tôi bật khóc nức nở. Trước hành vi bất thường đó, tôi nghiêng người theo bản năng.

'Họ đã gửi thư từ chối rồi mà? Bức thư có vấn đề sao? Sao họ lại lo lắng như vậy?'

Hửm, chờ một chút.

"Ta không hề muốn ép con làm điều mà con không muốn..."

Bầu không khí bỗng trở nên kì lạ. Họ tránh ánh mắt của tôi và cúi đầu như thể đã phạm một tội lớn.

Tôi bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.

"Thực ra dự án mà ta đầu tư gần đây là lừa đảo. Nếu con không kết hôn với gia đình Công tước, thì cứ đà này con sẽ phải kết hôn với Bá tước Duster."

Lừa đảo? Phần này không hề có trong tiểu thuyết!

Trong tình huống này, tôi chỉ muốn túm cổ áo tác giả và tra hỏi anh ta.

Mẹ tôi nắm tay tôi và nói với giọng buồn buồn:

"Bá tước Duster cố tình gây áp lực cho chúng ta vì chúng ta không có nhiều tài sản quý giá và vị thế trong giới quý tộc."

Ha, lại cái 'motip' cũ rích.

Hơn nữa, thật vô lý khi Bá tước Duster là một lão già khắm khú, hơn tôi tận 30 tuổi.

Cha tôi bặm môi, nói:

"Con biết đó người con trai thứ của Công tước... Đúng là anh ta xấu xí, bị nguyền rủa và khá đáng sợ... Nhưng ta nghĩ anh ta vẫn đỡ hơn Bá tước Duster."

"Bọn ta đã suy nghĩ rất nhiều về điều đó. Ai sẽ tốt hơn, Bá tước Duster hay Hầu tước Jean? Nên ta đã gặp trực tiếp Hầu tước Jean và đưa ra quyết định này."

(P/s: Con trai cả của Công tước sẽ trở thành một Tiểu Công tước, và con trai thứ sẽ được phong tước Hầu tước. Đó là lý do tại sao con trai thứ của Công tước Jean gọi là Hầu tước Jean.)

Có vẻ là Hầu tước Jean nhã nhặn hơn.

"Cả hai người đều đã ly hôn, nhưng có nhiều tin đồn rằng vợ cũ của Bá tước Duster đã chết sau khi chia tay ông ta. Trong khi đó, vợ cũ của Hầu tước Jean vẫn còn sống."

"Cả hai đều có con, nhưng ít nhất con của Hầu tước Jean không lớn bằng con của Bá tước Duster."

Những điều họ nói đều khá hợp lý.

Bá tước Duster thực sự là một tên khốn, không, hắn còn không xứng đáng làm người. Ông ta có hai người vợ, nhưng họ đều đã chết.

"Hầu tước Jean đã ly hôn với Hầu tước phu nhân vì một mối thù, và cô ta cũng đồng ý ly hôn."

Tuy đã đưa ra quyết định nhưng bố mẹ tôi vẫn không hề thoải mái. Họ băn khoăn không biết lựa chọn đó có tốt cho tôi không.

Bá tước Duster và Hầu tước Jean. Cả hai người họ đều tệ theo cách riêng của họ.

Nhưng khi tưởng tượng ra Bá tước Duster với một nụ cười ranh mãnh, tôi vội vàng lắc đầu.

'Đúng như dự đoán, đời không như là mơ.'

Tuy nhiên, tôi có thể sống yên ổn và ly hôn sau một thời gian, phải không?

Đến lúc đó, Bá tước Duster sẽ có một người vợ mới.

Tôi định nới lỏng khóe miệng căng cứng, nhưng mẹ tôi lại tiếp tục nức nở:

"Bá tước Duster nói rằng con là định mệnh của ông ấy. Ông ta sẽ không kết hôn với bất kỳ ai khác ngoài con."

Hở? Cái QQ gì vậy?

Ngay khoảnh khắc đó, trạng thái 'poker face' của tôi hoàn toàn sụp đổ. Khuôn mặt tôi trở nên biến dạng.

"Ông ta nói sẽ đợi con mãi mãi, cho đến tận khi từ trần, và bất kể người đàn ông con sắp cưới có tước hiệu gì. Hức... Hức..."

Cha tôi cũng bắt đầu rơi nước mắt.

"Ta xin lỗi. Hức... Hức..."

Ông nắm chặt tay tôi. Mẹ cũng nắm tay tôi, họ xếp chồng tay lên nhau và òa khóc như những đứa trẻ.

Họ nói với giọng run rẩy:

"Con không nên ly hôn."

"Ừm, nếu có thể thì đừng bao giờ ly hôn."

Tôi cố gắng thả lỏng cơ mặt căng cứng của mình, nhếch khóe miệng.

'Kiếp này sống cũng chẳng dễ dàng gì.'

Tôi cần phải vạch ra một kế hoạch mới. Với tư cách là Hầu tước phu nhân Jean, tôi sẽ gây dựng danh tiếng, địa vị cùng giàu có.

'Mình sẽ trở thành một quý tộc không thua kém gì Bá tước Duster. Mình phải làm tốt vai trò Hầu tước phu nhân Jean.'

Mặc dù nam chính khá rác rưởi, nhưng anh ta vô cùng mưu trí và có khả năng thỏa hiệp. Để có được thành quả thì chắc chắn phải trả giá lớn thôi~

'Trước khi đến ngày cưới, mình cần phải nghiên cứu và điều tra về anh ta.'

Tôi phải sống sót bằng mọi giá.

***

Daisy trông hoàn toàn khác trong bộ váy thanh lịch. Cô đang mặc một chiếc váy diềm xếp nếp màu xanh nhạt.

"Xin chào, tôi là Daisy Colin."

"Ta là Carlyx Jean."

"Vâng, tôi biết."

Đó là cuộc gặp gỡ đầu tiên của họ trước khi kết hôn.

Bầu không khí xa lạ lắng xuống, nhưng cả hai đều coi sự xa lạ đó là điều tự nhiên. Không ai muốn dẫn dắt cuộc trò chuyện.

Nếu có ai nhìn thấy, họ có thể sẽ nghĩ rằng:

'Đây là tranh vẽ à?'

Một cô gái với đôi mắt xanh như sóng hài hòa cùng mái tóc vàng rực rỡ. Đối diện cô là một người đàn ông với mái tóc đen và đôi mắt màu tím than.

Ở đế chế này, màu tóc đen khá hiếm thấy và vô cùng đặc biệt.

Đây chính là nam chính của bộ tiểu thuyết mà Daisy đã đọc ngay trước khi qua đời - Carlyx.

Anh nhìn chiếc đồng hồ trên bàn và nói với giọng khô khốc:

"Ta biết cô có điều muốn nói."

Có vẻ như nếu không vì điều này thì anh ta sẽ không đến đây. Nhưng Daisy cũng không hề kém cạnh. Cô bình tĩnh mở lời:

"Tôi muốn viết một hợp đồng trước khi chúng ta kết hôn."

"Cô đang nói về loại hợp đồng nào?"

"Hợp đồng ly hôn. Hãy ly hôn với tôi."

"Ta không nghĩ đó là những gì một người sắp kết hôn sẽ nói...''

Carlyx liếc nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng. Đôi mắt anh đầy nghi ngờ. Daisy tránh ánh mắt của anh, rồi nhấp một ngụm trà. Cô bình tĩnh trả lời:

"Tôi nghĩ đó chính xác là những gì một người sắp có cuộc hôn nhân vì lợi ích sẽ nói."

"Có vẻ cô không hài lòng với cuộc hôn nhân này."

"Đúng vậy."

'Ai lại muốn làm vợ của một tên vũ phu chứ?'

Thật khó chịu khi bị một kẻ đáng sợ như vậy nhìn chằm chằm.

Cô đành phải giải thích thêm để thoát khỏi tầm nhìn của anh ta:

"Không phải là tôi đã có người yêu. Mà bởi vì đây chỉ là một cuộc hôn nhân mà cha mẹ tôi mong muốn."

Cô quyết định nói dối thêm một chút.

"Tôi tin vào tình yêu định mệnh."

Tất nhiên vẫn có nhiều lý do khác, nhưng đây là cách dễ nhất.

Cho dù là ở tiền kiếp hay kiếp này, "tình yêu" là thứ không cần lý do. Cô dám khẳng định nó sẽ như vậy ngay cả trong tương lai.

Daisy lần lượt gập các ngón tay lại và liệt kê:

"Cô bé Lọ Lem. Người đẹp và quái vật. Rapunzel. Bạch Tuyết. Tôi muốn có một tình yêu như họ."

Cô không thể tưởng tượng nổi một tương lai với một người đàn ông sẽ lừa dối tôi với nữ chính sau này.

Mặc dù cô chưa hoàn thành cuốn tiểu thuyết, nhưng cái chết của Daisy khá đau khổ.

'Cô ấy đã mất tất cả. Nếu cô ấy không chết thì cô ấy đã có thể sống sót trong giới quý tộc với năng lực của mình. Nhưng cô ấy không thể làm được.'

Đối với Daisy - một nhân vật phụ trong tiểu thuyết, Carlyx là cả thế giới của cô ấy.

Khi anh ta biến mất, thế giới của cô ấy như sụp đổ. Giá trị của cô cũng vì thế mà giảm đi không ít.

"Chúng ta sẽ ly hôn sau hai năm."

Hai năm sau, anh ta ra trận lần thứ ba và chiến thắng trở về.

"Cô thậm chí còn đã chọn cả thời gian."

***

Carlyx's POV:

Carlyx xem nhẹ đề xuất của cô.

Thay vì một lời cầu hôn, cuộc trò chuyện khá căng thẳng. Ấn tượng đầu tiên của anh về Daisy: vô cùng dữ dội.

'Cô ta điên rồi.'

Anh không thể tin được rằng cô ta lại lảm nhảm về tình yêu trong truyện cổ tích.

Cô ta có vẻ là một người kỳ dị và trẻ con. Đúng loại người mà anh ghét phải dính líu đến.

'Tyler sẽ không thích cô ta.'

Tyler muốn một bà chủ có năng lực, nên chắc chắn sẽ không thích cô ta. Tuy nhiên, với anh, chỉ cần một người có vai trò của một người 'vợ' là đủ.

***

Carlyx hạ mắt nhìn Daisy. Anh mân mê chiếc đồng hồ với khuôn mặt vô cảm.

Ngay sau đó, một câu trả lời ngắn gọn vang lên.

"Được thôi."

Vậy là họ đã ngay lập tức ký hợp đồng chỉ sau một cuộc hội thoại ngắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top