Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Gặp Lại

Gặp Lại

// suy nghĩ của nhân vật sẽ nằm trong hai gạch chéo nha //

/ - Han Noah : " Cậu đừng có làm phiền tôi được không.!?"

- Han Noah : " Tôi không ngờ cậu lại là người đồng tính luôn đó. Ôi nghĩ đến đã thấy sởn da gà đấy."

- Nam Yejun : " Tớ....tớ... xin lỗ..i mà Noah cậ..u đừn..g ghét tớ được khô..ng"

- Han Noah : " Tại sao lại đừng nhỉ ? nói đúng hơn là tôi rất ghét cậu"

- Nam Yejun : " Không, đừng mà Noah.. tớ xin lỗ..i.. hức" /

- - - - - - -

< Tại phòng ngủ của Yejun >

- Nam Yejun : " KHÔNG... KHÔNG được.. đừng mà Noa..". cậu thét to và bật dậy

      Tiếng chạy uỳnh uỵch bên ngoài phòng

- Bamby : " Úi có chuyện gì vậy anh Yejun, em ở phòng kế bên nghe tiếng anh la too quá nên chạy qua xem. Anh có sao không vậy người anh đổ mồ hôi quá trời luôn". Bamby mở cửa phòng đi đến cạnh Yejun và hỏi nhanh

- Nam Yejun : " À.. ờ anh khôn..g sao. Cảm ơn em nha ". Yejun cất giọng nói nhỏ nhẹ

- Bamby : " Aiss làm em lo sốt vó. Mà thôi bỏ qua đi anh mau sửa soạn đi rồi em với anh đi học nè". Bamby vừa nói vừa giục Yejun

- Nam Yejun : " Rồi anh biết rồi em ra ngoài đợi anh 20p nha". Yejun cười và nói

- Bamby : " Nhanh đó nha, em sẽ đợi anh ở cửa. Vừa hay em xem trên Tiktok một video review về quán Phở ngon lắm cũng gần trường đấy. Mình ghé qua đó ăn rồi đi học luôn" . Bamby nói với chất giọng vô cùng vui tươi và vẻ mặt tươi cười

- Nam Yejun : " Wao được đó, anh sẽ xong ngay thôi".

\ 20 phút sau \

- Nam Yejun : " Mình đi thôi, Bamby"

- Bamby : " Okee"

< Trên đường >

- Bamby : " Ối, Phở ngon anh ha cái vị vừa miệng ghê thanh thanh lại thơm nữa nói chung là ngon quá trời quá đất".

- Nam Yejun : " Ừa anh cũng thấy ngon nữa". Yejun vừa nói vừa cười mĩm

Bamby và Yejun vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ với nhau thì bỗng Yejun nhìn thấy bóng dáng thân quen của ai đó ở bên kia đường Cậu liền khựng lại và đưa mắt nhìn sang bên đó. Cậu cảm thấy bóng người ấy rất quen mắt nhưng Cậu vẫn nhận ra được người đó là ai. Bamby liền vỗ vai Yejun và hỏi

- Bamby : " Anh sao vậy Yejun, tự nhiên đứng lại chi vậy".

- Nam Yejun : " Ờ..à hình như anh vừa thấy ai đó trông quen lắm". Yejun quay sang nói với Bamby vừa chỉ tay về bên kia đường

- Bamby : " Ơ anh chỉ ai vậy?? em có thấy ai đứng bên đó đâu ta". Bamby đưa mắt sang nhìn bên kia đường

- Nam Yejun : " Ủa anh vừa thấy người đó ở đây mà sao kì vậy ta." Yejun dụi mắt và nói

- Bamby : " Thôi kệ đi anh, mình đi lẹ không trễ giờ". Bamby kéo tay Yejun đi và nói

- Nam Yejun : " Ừm mình đi thôi". Yejun vừa đi và không quên ngoảnh đầu lại nhìn

< Tại phòng học >

• Yejun học khoa kinh tế nghành Quản Trị Doanh Nghiệp năm 3

• Bamby học khoa truyền thông nghành Tổ Chức và Quản Lý Sự Kiện năm 2


- Giảng Viên : " Các em mở tài liệu môn Marketing trang 108, hôm nay chúng ta sẽ học Chương 7 Quản trị sản phẩm và dịch vụ".

- Nam Yejun : //Chẳng lẽ mình hoa mắt hả ta rõ ràng nhìn thấy bóng ai đó quen lắm mà ??// Yejun nằm lên bàn và suy nghĩ

- Giảng Viên : " Yejun....Yejun à... NAM YEJUN" . giảng viên hét to

- Nam Yejun: " D..ạ dạ em đây.." cậu đứng dậy ấp úng trả lời

- Giảng Viên : " Ừm.. em hãy nêu khái niệm về sản phẩm cho cô và các bạn nghe xem".

- Nam Yejun : " À...a thưa cô là khai niệm sản phần có 2 quan niệm là Truyền Thống và quan niệm Marketing. Quan niệm Truyền Thống sản phẩm là tổng hợp của các đặc tính vật ý và hoá học được tập hợp trong 1 hình thức đồng nhất, là v..ật man..g gi..á tr..ị ....v.v

< Giờ giải lao >

- Nam Yejun : " Phù..~ cuối cùng cũng xong môn". Yejun dũi người mà nói

    Yejun nằm gục trên bàn rồi bỗng nhiên Cậu nghe tiếng ai đó trò chuyện với giảng viên, lớp khá im ắng và 1 phần do Yejun ngồi khá gần bục giảng nên Yejun có thể nghe khá rõ giọng nói và cuộc trò chuyện của họ.

- Giảng Viên : " Aiss cái thằng này về nước mà không nói mẹ tiếng nào vậy mẹ biết để mẹ còn ra đón chứ, con đi đường có mệt không vậy".

- Ai đó : " Ui mẹ bận đi dạy mà con cũng lớn rồi tự về được mà mẹ, mẹ cứ lo quá thôi" .

     Yejun bất ngờ vì bóng lưng người đó giống với người mà lúc sáng Yejun đã thấy bên kia đường. Giọng nói ấy khiến Yejun phải khựng lại vài giây vì cảm giác rất quen thuộc với Yejun. Cảm thấy tò mò nên Yejun nghẩng đầu lên nhìn và...

- Nam Yejun : " ...L..à No..ah, tạ..tại sao Cậu ấy ở đây" . Yejun run rẩy nhìn Giảng viên và người kia

     Cậu không thể ngờ sau từng ấy năm bây giờ cậu có thể gặp lại được Noah người mà cậu từng thầm thích bấy lâu và đến hiện tại vẫn vậy. Dáng vẻ của Noah bây giờ thật sự rất trưởng thành mái tóc vàng óng ánh khuôn mặt điển trai vẫn như ngày nào chỉ có thân hinh của bây giờ thật sự rất cao và to.

-Nam Yejun : // Bây giờ cậu ấy khác thật có vẻ cao hơn mình một chút rồi. Ủa tại sao cậu ấy ở đây ?? chẳng nhẽ cậu ấy là con của Cô // Yejun gục mặt xuống bàn và suy nghĩ

-Giảng Viên : " Sao con biết lớp của mẹ dạy mà vào đây vậy" .

-Han Noah : " Haha con cái gì mà không biết". Noah cười và nói

Giảng Viên và Noah nói chuyện vui vẻ tại bục giảng bỗng Cô nhìn quanh lớp rồi đưa mắt nhìn sang Yejun. Cô tiến gần đến Yejun và lay người cậu và nói

- Giảng Viên : " Ô Yejun dậy nào, để Cô giới thiệu với em đây là con trai của Cô Han Noah người mà Cô hay kể với em đó haaha, thằng bé vừa từ Mỹ về đó. À Noah còn đây là Nam Yejun học sinh giỏi nhất nhì ở Khoa Kinh Tế mà mẹ cũng hay nhắc đến đó, ôi mẹ quý Yejun lắm í. Mà hình như hai đứa cùng tuổi nhau đó". Cô vừa nói lại vừa vỗ vai Yejun và Noah

   Bầu không khí bổng dưng trở nên im lặng đến lạ thường. Yejun và Noah lại đứng đơ ra chẳng ai nói câu nào. Mẹ Noah đành vỗ vào lưng cả hai người thì họ mới hết đơ người ra.

- Mẹ Noah : " Aiigoo!! Hai cái đứa này bị gì thế hả sao lại đơ người ra vậy không tính chào hỏi nhau à?" .

- Han Noah : " Hm..chào Cậu tớ là Han Noah hmm tớ đã nghe mẹ kể về Cậu khá nhiều. Chắc Cậu giỏi lắm ha?". Noah nhìn Cậu dò xét và mĩm cười chào hỏi

- Nam Yejun : " À..chào Cậu tớ là Nam Yejun tớ cũng nghe từ Cô rất nhiều về Cậu á, Cậu giỏi quá trời từng tuổi ấy đã đi du học rồi ais tớ thì bình thường chứ kh giỏi kkk".

[ từ khúc này thay Yejun bằng cậu và Noah là anh, anh ta mỗi khi miêu tả nhé ]

- Han Noah : " Ờ tớ cũng bình thường không có gì giỏi đâu."

- Mẹ Noah : " Ôi cái gì zay tròi sao mà hai đứa ngượng ngùng vậy, thoải mái lên coi. Mà thôi còn 30p nữa là vào tiết rồi đó hay mình đi ăn chút gì đi nha hai đứa mẹ đói chết mất".

- Han Noah : " Dạ sao cũng được". Noah đưa mắt nhìn sang Cậu rồi nhìn mẹ mình trả lời.

- Nam Yejun : " Em đi luôn hả c..ô @@". Cậu bối rối trả lời

- Mẹ Noah : " Ôi có sao đâu đi chung cho vui sẵn hai đứa làm quen nhá". Cô vừa nói vừa khoác tay cả hai người họ kéo đi

< Căn tin Trường >

    Khi cả ba bước vào căn tin, mọi người ai cũng trầm trồ vì nhan sắc cả 3 đều rất hài hòa và rất đẹp. Người nổi nhất có lẽ là Han Noah vì anh ta cao và sang trọng lịch thiệp nhìn vào chắc mọi người có thể nghĩ anh ta là hoàng tử bước ra từ trong truyện cổ tích đó. Thật sự rất đẹp cả Mẹ Noah và Yejun cũng không kém phần visual của họ rất đỉnh khiến cả căn tin xì xào bàn tán .

- Nữ sinh A : " Ui nhìn kìa đó có phải là Cô Han giảng viên môn Marketing và Nam Yejun khoa kinh tế không vậy, nhìn họ đẹp thật í tớ ít thấy họ đi chung và cũng ít thấy họ ra căn tin mà nay lại đi chung kìa... mà có anh chàng nào đi chung nữa".

- Sinh Viên axybz : "Anh ta là ai vậy??" .

- Nam sinh B : " Các cậu không biết á?? đó là con trai của Cô Han đó, hình như anh ta vừa về nước nên chắc đến đây thăm Cô Han".

Mọi người đua nhau bàn tán về ba người họ.

- Mẹ Noah : " Haiz bộ chúng ta có gì hot lắm hả sao mọi người bàn tán nhiều thế T.T".

- Han Noah : " Chắc do con trai mẹ đẹp và sáng như mặt trời nên mọi người bàn tán đó kkk" .

- Mẹ Noah : " Aiss tự khen mình là giỏi, à Yejun ăn gì cứ gọi nhé nay cô mời nên tự nhiên nhé kkk".

- Nam Yejun : " Ơ d..ạ thôi ạ như vậy kì lắm cô, cô cứ để con mời cho coi như mừng Noah về nước đi ạ". Cậu vừa gãi đầu ngại ngùng và nói

- Mẹ Noah : " Cái thằng bé này cô rủ em đi mà em nhận trả là sao hả, cô rủ cô mời em nên tự nhiên đi khách sáo làm gì không biết hà, với trước giờ chúng ta cũng chưa đi ăn cùng nhau mà bây giờ có thời gian thif ăn cùng nhau nè".

- Nam Yejun : " Dạ vậy em cảm ơn cô ạ".

Cả 3 người họ vừa ăn vừa trò chuyện về rất nhiều chủ đề khác nhau mặc cho nhiều sinh viên xung quanh nhìn ngó và bàn tán.

/ 15 phút sau /

- Mẹ Noah : " Úi còn 15 phút nữa vào lớp đó Yejun em cứ ăn từ từ rồi vào sau nha, cô có việc trên phòng giáo viên nên lên trước nhé, Han Noah ăn xong rồi về nhà với ba nhé đừng có đi lang thang đấy. Tạm biệt 2 đứa mẹ đi trước".

- Nam Yejun : " Dạ cô đi cẩn thận ạ."

Mẹ Noah quay lưng rời đi bỏ lại hai người ở bàn ăn. Hmm phải nói là từ nãy giờ Noah cứ nhìn chằm chằm cậu mãi thôi và.. cả bây giờ nữa...

- Nam Yejun : " B..ộ mặt t..ớ có dính gì hả ??". Cậu vừa nói vừa lấy tay xoa hết mặt

- Han Noah : " Hmm...haiz sao tớ cứ thấy cậu quen quen nhỉ, tớ và cậu đã gặp nhau ở đâu rồi đúng không nhỉ??".

- Nam Yejun : " A..à.. ờ chắc cậu nhầm thôi tớ.. tớ chưa từng gặp cậu !!". Cậu ấp úng trả lời

- Han Noah : " Trí nhớ của tớ cũng không tệ đâu nhá, nhìn cậu quen lắm hay là chúng ta từng học chung hả.?"

- Nam Yejun : " A..a chắc.. nhầ..m đó". Cậu bắt đầu lúng túng hơn

- Han Noah : " Hửm thật không, tớ cứ thấy cậu khá quen nhưng mà tớ không rõ là ... hmm". Noah vừa nói vừa tiến gần đến khuô mặt của Yejun

Nam Yejun: // Aiss cậu ấy mà nhớ ra mình chắc mình chết mất cậu ấy lại ghét mình thêm thì sao có khi cậu ấy lại kể chuyện mình thích cậu ấy với Cô Han rồi Cô Han ghét luôn mình aiss làm saoo đây sao mà gần quá vậyyy.//

- Han Noah : " Hình như cậ..u là..."

Nam Yejun: // Chết tiệt, đừng có nhớ lại mà xin cậu đó Noah à làm ơn đi .//

- Nam Yejun: " .... khô..ng m..à, kh..ông phải... KHÔNGGGG !!! ". 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top