Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên bàn làm việc

Cạch .....Cạch .....Cạch tiếng gõ máy tính vang lên . Những ngón tay thon thả trắng mịn đang gõ bàn phím một cách điêu luyện không ai khác chính là Trần Tuyết Băng chủ tịch tập đoàn lớn trên thế giới . Bên ngoài cô là một người ít nói nhưng chỉ khi cô ở nhà hay ở cùng cô bạn thân Minh Ngọc , thì Tuyết Băng là một người cuồng ngôn tình , thích đồ ngọt và rất trẻ con . Cô có mái tóc màu đỏ như máu dài đến thắt lưng , đôi mắt cô có màu xanh của biển , làn da trắng hồng

- Hơi....cuối cùng cũng xong

Cô thở dài một tiếng cuối cùng cô cũng làm xong công việc của mình

Reng ...... reng ...... reng tiếng điện thoại của cô vang lên Tuyết Băng cầm điện thoại lên chưa kịp nói thì người bên kia đã nói trước :

- Băng Băng bà đọc cuốn truyện của tớ viết chưa bà thấy thế nào hay không tớ..

Chưa đợi Minh Ngọc nói hết Tuyết Băng liền lên tiếng cắt ngang :

- Minh Ngọc cậu làm gì gấp vậy tớ vẫn chưa đọc cậu cũng biết mà , mình có rất nhiều việc cần phải làm nên không có thời gian rảnh để đọc nó . Tớ vừa hoàn thành xong công việc đang định đọc thì cậu lại gọi

- Vậy sao , vậy cậu nhanh đọc đi rồi cho tớ ý kiến nha bye tút .... tút .... tút

- Cúp máy rồi sao ?

Cô không quan tâm ném điện thoại qua một bên rồi lấy cuốn truyện có tên " Mèo nhỏ em không thoái khỏi tôi đâu " do Minh Ngọc tự tay viết . Cô cầm cuốn truyện rồi leo lên chiếc giường kingzine thân yêu của mình

30 phút sau , một tiếng hét vang lên

- cẩu huyết , truyện qúa cẩu huyết

Vâng tiếng hét đó không ai khác chính là Tuyết Băng cô ném cuốn truyện vào trong sọt rác ( cuốn truyện : em có tội tình chi ...) rồi cô cầm điện thoại lên gọi cho Minh Ngọc

- cmn Minh Ngọc bà viết truyện kiểu gì vậy hả cái gì mà nữ chính dịu dang , yếu đuối mà trong lòng lại là đồ rắn độc hãm hại người khác . Còn các nam chín gì mà thông minh tài giỏi vậy mà không nhận ra được bộ mặt thật của cô ta . Còn bực hơn nữa là tại sao bà dám lấy tên tôi đặt cho con nữ phụ , đường đường là một chủ tịch tập đoàn lớn vậy mà bà dám lấy tên tôi đặt cho con nữ phụ lẳng lơ , ngu ngốc , hám trai , ham ăn thì thôi đi mà còn mập ú nữa chứ !!!

Cô hét lớn làm cho Minh Ngọc hoảng sợ vội giải thích :

- Băng Băng à , mình không cố ý đâu tại lúc đó mình bí quá mới lấy tên của bà . Thôi mình có hẹn rồi tạm biệt bà nha tút .... tút .....tút

- Cái con Minh Ngọc đáng chết bà đây chưa nói xong mà dám cúp máy à mi chờ đó
Cô bực mình quăng điện thoại qua một bên rồi đi xuống lầu lấy nước uống vừa đi cô vừa mắng :

- Minh Ngọc đáng chết , đồ đáng chết ta không tha cho mi đâu

Vì lo mắng nên không để ý thế là cô trượt chân té xuống cầu thang Tuyết Băng từ từ nhắm mắt lại

" chẳng lẽ mình sẽ chết sao mình không cam tâm mình còn rất nhiều truyện chưa đọc , nhiều bánh ngọt chưa ăn nha ta hận ngươi con Minh Ngọc đáng chết "

Đó là suy nghĩ cuối cùng của Tuyết Băng khi cô nhắm mắt lại thì có một luồng sáng bao quanh cô trong tích tắc cô đã biến mất

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top