Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phiên Ngoại 1.1: Bí mật của Cố Quân Nam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by Náppu

(Cảnh báo trước phiên ngoại có song tính nhen quý dị)

#

“A... Ngô... Đủ rồi! Đều sưng lên... Không cần cắn!” Cố Quân Nam ngồi trên đùi một nam nhân gầy nhưng rắn chắc, quần áo bị cởi một nửa, lộ ra mảng ngực trắng nõn, trước ngực là hai điểm đỏ hết sức gây chú ý! Mà nam nhân chôn đầu trước ngực hắn đang mút vào hai điểm đó, tay vỗ mông hắn, cực kỳ bất mãn, nhưng ngay sau đó vẫn mạnh mẽ chà đạp vài cái, khó khăn lắm mới buông tha đầu nhũ đáng thương kia.

“Thơm quá...” Giọng nói của Biện Thần trầm thấp sa vào tình dục làm cho tai Cố Quân Nam đều đỏ bừng, ngây người một lúc, đầu lưỡi đỏ thắm của Biện Thần lại đem đầu nhũ ướt át ánh sáng ngậm vào trong miệng.

Dục vọng giữa hai chân Cố Quân Nam đã sớm từ lúc Biện Thần sờ eo hắn mà mẫn cảm có phản ứng, hiện tại bị Biện Thần gặm cắn làm cho toàn thân lửa nóng, dường như đang chờ được người lâm hạnh.

“Ân... Nhẹ một chút...”

Biện Thần hơi nâng mắt, đáy mắt dần hiện lên ôn nhu chưa từng có, mơ hồ nói: “Được...”

Thân thể Cố Quân Nam tám năm trước bị hủy hoại không ít, nhưng trong tám năm này, mấy người kia nơi nơi tìm thuốc, để hắn ngâm tắm, hiện tại cũng khá hơn nhiều, nhưng khẳng định vẫn kém hơn so với lúc ban đầu, sức đề kháng không tốt, có lẽ cũng là vì tuổi tác...

Cố Quân Nam năm nay đã bốn mươi...

Rất nhiều hồi ức trước kia, mặc kệ tốt hay xấu, hiện tại ở đáy mắt Cố Quân Nam đều là những hồi ức trân quý, hắn chưa từng quên, nhưng cũng sẽ không cố tình đề cập đến.

Có lẽ Biện Thần nhìn ra được, có thể cùng Cố Quân Nam có quan hệ như vậy, quả thực là trời cao ban ân lớn cho y, nhưng Cố Quân Nam lại thấy, hết thảy đều là Biện Thần nên có được... Lúc trước Biện Thần ở trong nước biển lạnh băng gắt gao ôm hắn, có một số việc nhất định đã thay đổi...

Chẳng qua Cố Quân Nam không biết, lúc ấy Biện Thần không chút nào sợ hãi cái chết, có lẽ còn có chút hưng phấn bởi vì người chết cùng y là Cố Quân Nam! Biện Thần dị thường cực đoan cảm thấy nếu bản thân vĩnh viễn không chiếm được đồ vật y muốn... Chết cùng một chỗ như vậy, ít nhất còn có thể cùng nhau qua cầu Nại Hà, không phải sao?

Biện Thần nghĩ rất tốt, đáng tiếc có du thuyền tiến lại đây, còn nói muốn mang Cố Quân Nam đi, mà y lại chỉ có thể lưu lại, Biện Thần có chút chua xót, giống như là có một búng máu nghẹn ở yết hầu, nghẹn hơi cuống phổi khổ sở không thể nhổ ra, bởi vì không có hy vọng, y cảm thấy được cùng Cố Quân Nam chết là phi thường tốt! Nhưng lúc này hy vọng đã tới, y lại không thể nhẫn tâm...

Cuối cùng lúc đưa Cố Quân Nam lên du thuyền, y cũng đã buông tha, lại nghe được Cố Quân Nam nói muốn cứu y cùng đi, Biện Thần không đi truy cứu hắn rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì, được ở trong lòng hắn, mặc kệ là hận cũng được! Áy náy cũng được! Chỉ cần trong lòng hắn có thể nhớ thương chính mình, y liền không yêu cầu xa vời...

“A... Không được! Ân... Đủ rồi! Biện Thần... Hôm nay không làm.” Tay Cố Quân Nam vốn dĩ đang ôm bờ vai dày rộng rắn chắc của Biện Thần bỗng nhiên buông ra, bắt lấy quần lót sắp bị Biện Thần kéo rớt.

Khí chất của Biện Thần ngày càng thành thục nội liễm, trộn lẫn khí tức nồng đậm của thú đực, y nghi hoặc liếc mắt một cái, làm Cố Quân Nam mạc danh có chút chột dạ, nhưng hắn vẫn kiên định rút tay ra khỏi tay Biện Thần, một bên từ trên đùi Biện Thần đi xuống, một bên lấy giấy trên bàn, chà lau đầu vú có chút phát đau của mình.

Phát hiện ánh mắt Biện Thần theo động tác chà lau của hắn cũng trở nên ngày càng thâm thúy, Cố Quân Nam lập tức xoay người, sau đó đem quần áo kéo lại, nhàn nhạt nói: “Không cần suy nghĩ nhiều, mấy ngày nay ta đều không muốn làm... Bọn họ cũng giống vậy, ngươi không cần nghĩ quá nhiều.”

Bỗng nhiên sau lưng có một thân thể rắn chắc tới gần, sau đó vòng lấy eo hắn, chóp mũi dựa gần lên cổ, giống như động vật nhỏ cầu an ủi, làm cho đáy lòng hắn tức khắc mềm mại, hắn chuyển người, ở khóe miệng Biện Thần hôn một cái, sau đó liền đẩy ra nói: “Được rồi, chiều nay không phải có việc gì sao? Qua đó sớm một chút.”

Biện Thần sờ sờ khóe miệng, an tĩnh gật đầu, gọi điện thoại cho tài xế, mang theo ý cười nói buổi tối sẽ trở về sớm một chút, sau đó rời đi. Sau khi đem cửa đóng lại, Biện Thần đứng một hồi lâu, nhìn xe của mình đang chờ ở nơi đó, sau khi lên xe y cũng không có đi tới cục cảnh sát, mà là đi tìm nơi ở của trung y, muốn tìm cho Cố Quân Nam một vài phương thuốc dưỡng sinh tốt...

Mỗi tháng đều có mấy ngày, bất luận kẻ nào trong bọn họ đều không được phép chạm vào Cố Quân Nam, rất kỳ quái, hỏi hắn cũng không nói, cũng chỉ có thể nghĩ hắn mệt...

Lúc Biện Thần đi rồi, Cố Quân Nam mới ngồi trên sô pha mềm mại, còn cầm một cái túi chườm ấm đặt trên bụng, ở trên sô pha xem TV, chỉ chốc lát sau đã ngủ.

Chính là một giấc này có chút không an ổn, bụng có chút đau, nói không nên lời cái cảm giác này, nhưng vẫn còn có thể chịu đựng.

Cố Quân Nam đều đã quen, vì thế trở mình, tiếp tục ngủ.

Qua không đến mười phút, hắn đang nằm nghiêng trên sô pha đột nhiên mở to mắt, nhấp đôi môi, mặc kệ túi chườm ấm rơi trên mặt đất cũng chạy hướng phòng vệ sinh, nhanh nhẹn cởi quần, đem quần lót cởi ra, quả nhiên nhìn thấy quần lót dính máu!!

Trên mặt Cố Quân Nam có chút xấu hổ, có lẽ là còn chưa thể thích ứng, động tác có chút cứng đờ đem quần dính máu vứt trên mặt đất, kéo một chuỗi giấy vệ sinh dài lau đi chất lỏng màu đỏ đang theo đùi chảy xuống, từ sâu trong ngăn tủ bên trái lấy ra một bao nilon màu đen nào đó căn bản không có khả năng tồn tại ở chỗ này–– Băng vệ sinh Tampon.

Cố Quân Nam ngồi trên nắp bồn cầu, đem một chân nâng lên, sau đó cúi đầu, thả lỏng tiểu huyệt rồi đem vật kia nhét vào, lại mặc vào quần lót sạch sẽ, đem mấy vệt máu nhỏ rơi trên mặt đất lau đi, muốn đem cái quần tràn ngập chứng cứ giặt sạch sẽ, đương nhiên, làm xong hết thảy còn muốn tắm rửa một cái!

Ngay lúc này, một giọng nam dễ nghe bỗng nhiên từ cầu thang truyền đến, có chìa khóa lầu hai trừ bỏ hắn cùng Thuyền nhỏ, cũng chỉ dư lại mấy người kia, Cố Quân Nam hoảng loạn, đem quần toàn bộ ném vào thùng rác, đậy nắp lên, vào phòng ngủ nhanh chóng cởi ra áo trên, thay đổi một cái áo ngủ dài rộng thùng thình...

“Ân? Nam thúc, chuẩn bị ngủ trưa sao?” Trình Quyền một bên cởi ra áo khoác, quét vài sợi tóc trước mắt ra sau đầu, nới lỏng cà vạt, đem áo khoác tùy ý ném lên giường, sau đó đi đến trước mặt Cố Quân Nam, nâng lên hàm dưới của hắn cho hắn một cái hôn sâu.

Theo nụ hôn thâm nhập, thân mình Cố Quân Nam liền mềm mại, cả người nghiêng về phía sau, Trình Quyền theo động tác của hắn càng thêm cường thế đè nén, cánh tay hữu lực ôm lấy sau eo hắn, thẳng đến khi hắn xác thật chịu không nổi, mới miễn cưỡng buông tha.

Trình Quyền nhạy bén ngửi được mùi máu tươi nhàn nhạt trên người Cố Quân Nam, nhưng chưa kịp nghĩ sâu xa, đã thấy Cố Quân Nam đi lấy túi chườm ấm lại đây, nói mệt mỏi, buồn ngủ.

“Ta giúp ngươi làm ấm không tốt sao?” Trình Quyền hôn trán Cố Quân Nam, nhướng mày, một bộ biểu tình ‘ta tuyệt đối có thể đảm nhiệm’.

Hiện tại đã đến mùa đông, cho nên Trình Quyền cũng không cảm thấy lúc này dùng túi chườm ấm có vấn đề gì.

Cố Quân Nam cũng không nhìn Trình Quyền, xốc lên chăn đi vào, chậm rãi nói: “Ta muốn cái này...”

“Được, được, được!” Trình Quyền cười lắc đầu, đáy mắt là sủng nịnh không thể hòa tan, nói, “Ngươi biết mà, thứ ngươi muốn ta nhất định sẽ thỏa mãn!”

Trình Quyền thích Cố Quân Nam cùng y nói chuyện, đáng tiếc thời điểm như vậy cũng không nhiều.

Đi đến phòng khách, thấy bên cạnh sô pha có một túi chườm ấm lẻ loi, y chống tay lên sô pha cúi người nhặt lên, lại phát hiện chỗ tay chống lên kia, ẩm ướt!

Sửng sốt một chút, ngửa tay xem, phát hiện trên tay là một mảng máu đỏ chưa khô!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top