Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 25 : trả đũa vai thụ chính / giật lại mặt dây chuyền ngọc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ma , có ma" hai đùi Hà Miểu run bần bật

Hắn đang nhìn thấy cái gì vậy ? là Đường Tiểu Đường !

Rõ ràng cậu đã bị hắn đẩy vào đám thây ma rồi mà , hắn cũng tận mắt nhìn thấy cậu bị lũ thây ma vây kín lại

Vậy tại sao cậu lại xuất hiện ở chỗ này được chứ

Hắn quay người định chạy ra ngoài nhưng còn chưa đi được nửa bước thì lại có rất nhiều dây đằng xuất hiện rồi trực tiếp treo hắn lên sau đó ném thẳng đến trước mặt của Đường Tiểu Đường

"A !"

"Không phải lỗi của tôi đâu , cậu đừng tới tìm tôi mà !"

Hà Miểu cố gắng vùng vẫy nhưng vẫn không thể thoát ra được , hắn sợ đến mức nước mắt chảy đầm đìa trên mặt

Đôi mắt tròn xoe xinh đẹp của Đường Tiểu Đường trợn to , miệng nhỏ hơi mấp máy , cậu không ngờ vai thụ chính lại nhát gan như vậy

Lôi Đình cười chế giễu một tiếng rồi dùng ánh mắt tràn đầy khinh bỉ nhìn về phía Hà Miểu

Cái thứ nhát gan như vậy mà vì sự ích kỷ của bản thân rồi đi hãm hại bé con nhà mình , thật là không thể tha thứ mà

"Sao lại chạy ?" Hắn nói với cái giọng điệu mỉa mai

Cố Sở Dục cũng cười nhạt : "Bác sĩ tìm đến đây không phải là có chuyện hả ? Sao lại muốn đi nhanh như vậy ?"

Dây đằng bắt đầu buông lỏng Hà Miểu ra rồi biến mất chỉ trong nháy mắt , giống như tất cả mọi thứ ban nãy chỉ là ảo giác

Hà Miểu thì vẫn ngã trên mặt đất , răng hắn run lập cập , phải mất một lúc lâu sau hắn mới miễn cưỡng đè nén lại sự hoảng sợ đó , hắn bắt đầu ngẩng đầu lên rồi nhìn về phía thiếu niên đang ngồi trên đùi Cố Sở Dục một lần nữa

Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý trước nhưng hắn vẫn thấy rùng mình khi nhìn đến khuôn mặt quen thuộc ấy

Nhưng mà hắn đã xác nhận được một điều

Đó không phải ma !

Đường Tiểu Đường vẫn chưa chết !

Cơ mà mặc dù đã xác nhận được Đường Tiểu Đường không phải ma thì Hà Miểu cũng không cảm thấy an tâm một chút nào mà ngược lại hắn càng thêm hoảng sợ

Nếu cậu chưa chết thì chắc chắn cậu quay lại đây để trả thù

Hà Miểu ráng nhớ lại lúc đã đẩy Đường Tiểu Đường vào đám thây ma , hắn có thể khẳng định khi ấy không có ai nhìn thấy chuyện đó

Cho nên bây giờ hắn chỉ cần không chịu nhận , chỉ cần không chịu thừa nhận thôi , Đường Tiểu Đường sẽ không có bất cứ cái gì để chứng minh là hắn đã đẩy cậu hết

Đúng vậy ! Tuyệt đối không thể thừa nhận !

Trong lòng Hà Miểu vẫn còn đang nghĩ miên man thì Đường Tiểu Đường đã chỉ vào hắn rồi tố cáo với bọn người Cố Sở Dục :

"Chính là cậu ta , là cậu ta đã đẩy em vào đám thây ma , còn cướp đi mặt dây chuyền của em nữa !"

Hà Miểu đột nhiên ngẩng đầu trừng mắt với Đường Tiểu Đường :

"Cậu nói xàm cái gì vậy hả ? Muốn đổ tội cho người khác thì cũng cần phải có chứng cứ !"

Sau đó hắn lại nhìn về phía Cố Sở Dục và Lôi Đình với ánh mắt né tránh một cách rất mất tự nhiên rồi dùng giọng điệu khá dõng dạc : "Cố đội trưởng , Lôi đội trưởng , lúc trước tôi và cậu ấy có chút mâu thuẫn , đây rõ ràng là cậu ấy đang muốn hãm hại tôi"

Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Đường Tiểu Đường sau đó cười lạnh nói : "Cậu nói tôi là tôi đẩy cậu vào đám thây ma à , nói láo cũng không sách nữa , nếu thật là như vậy thì bây giờ cậu còn sống tốt được như vậy hả ?"

Tuy là không biết tại sao Đường Tiểu Đường lại thoát khỏi lũ thây ma được nhưng hiện tại cậu đã không bị gì thì nói ra chắc chắn sẽ không có ai tin hắn đã đẩy cậu

Đường Tiểu Đường tức giận đến nỗi thở phì phò , má cũng phồng lên :

"Tôi không có nói dối !"

Hà Miểu thấy cậu quả nhiên không thể đưa ra bằng chứng thì càng yên tâm hơn , hắn cười lạnh nói "Cậu nói tôi hại cậu thì đưa ra bằng chứng đi chứ , tôi còn chưa nói đến chuyện cậu vì cướp mặt dây chuyền của tôi mà cố ý hãm hại tôi nữa đó !"

Vừa dứt câu , vẻ mặt của hắn đột nhiên trở thành ủy khuất rồi nhẹ giọng nói "Đường Đường , mặt dây chuyền ngọc đó là mẹ tôi để lại cho tôi , xin cậu hãy trả nó lại cho tôi đi"

Ánh mắt của hắn quét qua bọn người Cố Sở Dục rồi tiếp tục giả bộ đáng thương : "Chỉ cần cậu có thể trả nó lại cho tôi thì tôi sẽ đổi lại cho cậu cái khác , được không ?"

"Cậu nói bậy !"Đường Tiểu Đường trở nên tức giận "Nó rõ ràng là của tôi mà , là mẹ đã để lại cho tôi , trên mặt dây chuyền đó còn..."

Cố Sở Dục véo khuôn mặt nhỏ xinh của cậu , lời nói của Đường Tiểu Đường lập tức dừng lại

Hà Miểu không nhận ra sự giao tiếp ngầm của hai người , hắn chỉ thấy Đường Tiểu Đường đang nói thì đột nhiên ngừng lại , điều này làm cho hắn càng thêm khẳng định cậu không thể đưa ra được bằng chứng

Vẻ mặt của Hà Miểu càng thêm ủy khuất , nước mắt trào ra rồi từ trong mắt mà lăn dài xuống

"Đường Đường , mặt dây chuyền đó đối với tôi thật sự rất quan trọng , cậu trả nó lại cho tôi được không , tôi cầu xin cậu mà"

Hắn bảo đảm : "Tôi biết là cậu không thích tôi , chán ghét tôi , chỉ cần cậu trả mặt dây chuyền ngọc đó lại cho tôi thì tôi hứa sau này sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt cậu nữa , được không ?"

Dáng vẻ của hắn giống như là đang cực kỳ nhượng bộ

Đôi mắt to tròn xinh đẹp của Đường Tiểu Đường bùng lên từng ngọn lửa nhỏ , vốn dĩ virus thây ma trong cơ thể cậu còn chưa được tiêu trừ hoàn toàn , ngay lúc này cậu đã không thể ngồi yên được nữa , cậu bắt đầu giãy dụa muốn thoát ra khỏi lòng ngực của Cố Sở Dục để đi xuống đánh vào cái kẻ miệng đầy lời dối trá này

"Cậu là cái thứ xạo ke , chính cậu là người đã đẩy tôi , mặt dây chuyền đó không phải của cậu mà là của tôi , cậu đã cướp nó từ tay tôi , cậu là cái thứ không biết mắc cỡ , cái thứ siêu xấu xa , tôi muốn đánh chết cậu !"

Cậu giãy dụa làm cho Cố Sở Dục mém chút không ôm được nữa , hắn nhanh chóng dùng tay giúp cậu hạ hoả

"Được rồi , được rồi , đừng tức giận nữa , có anh ở đây rồi" Hắn nhẹ giọng dỗ dành cậu

Nhưng Đường Tiểu Đường vẫn còn tức giận , không chịu cho hắn ôm

Lôi Đình liền duỗi tay ôm Đường Tiểu Đường vào lòng mình : "Ngoan , anh tin em"

"Cậu ta dám hại em hả , anh giúp em trả thù nha ?"

Đường Tiểu Đường nghe vậy thì lập tức ngừng giãy dụa , cậu ngước mặt lên nhìn hắn :

"Thật không ?"

"Thật " Giọng điệu của Lôi Đình không chút do dự mà vô cùng kiên định

Hà Miểu lập tức trở nên luống cuống : "Lôi đội trưởng , sao anh lại có thể..."

"Câm miệng" Lôi Đình tức giận gầm lên , hắn ném ra một ánh mắt đầy sát khí rồi cười lạnh "Mới nói cùng mày có hai câu mà mày đã xem tao như một thằng ngu mà lừa đúng không ?"

"Mặt dây chuyền này là của mày hả ?"

Nói xong Lôi Đình móc mặt dây chuyền ngọc ra

Hà Miểu vừa nhìn thấy được mặt dây chuyền thì vẻ mặt tức khắc trở nên kích động , giống như muốn lao đến giật lại nó ngay lập tức

"Đó chính là của tôi , rất nhiều người ở trong căn cứ có thể chứng minh"

Lúc trước khi vô ý thì hắn thật sự đã bị không ít người nhìn thấy mặt dây chuyền này nhưng những người đó không hề biết về bí mật trong mặt dây chuyền mà chỉ xem nó như một mặt dây chuyền ngọc bình thường thôi

"Ha !" Lôi Đình cười lạnh

Da mặt của người này đúng thật là dày như mặt đường , nói láo cũng không biết ngượng luôn chứ

Cố Sở Dục đưa tay duỗi lấy mặt dây chuyền trong tay Lôi Đình rồi cười nói : "Ủa kỳ vậy ta , cậu nói đây là mặt dây chuyền của cậu nhưng sao trên đây lại có tên của Đường Đường vậy ?"

Cái gì ?

"Trên đó có tên gì ?"

Hắn cẩn thận nhớ lại , trước đây hắn đã kiểm tra rất kỹ và chưa bao giờ nhìn thấy nhìn thấy bất cứ cái tên gì trên đó , nhưng bây giờ Cố Sở Dục nói vậy là có ý gì ?

"Cậu lại đây" Cố Sở Dục đột nhiên ngoắc tay với hắn

Hà Miểu ngơ ngác tiến đến , hắn liền nhìn thấy Cố Sở Dục nhấc mặt dây chuyền lên rồi đưa về phía ánh mặt trời đang chiếu qua từ cửa sổ , ngay lúc ánh mặt trời chiếu vào mặt dây chuyền thì bên trong lập tức xuất hiện một chữ nhỏ "Đường"

Hà Miểu trở nên cứng đờ , đồng tử của hắn co rút lại

Cố Sở Dục nhướng mày cùng với giọng điệu nhàn nhã nói : "Vậy thì bác sĩ cũng phải giải thích tại sao trên mặt dây chuyền của cậu lại có tên của Đường Tiểu Đường đi chứ"

Hà Miểu không nói nên lời , trong đầu ong ong cố gắng nghĩ cách để lấp liếm

"Đó chỉ là , chỉ là...."

Nhưng mà hắn không biết nói cái gì hết

Lôi Đình vốn đã mất kiên nhẫn , hắn cười lạnh "Chỉ là bên trong có linh lực để chữa lành thôi hả ?"

Hà Miểu đột nhiên ngẩng đầu rồi kinh hãi hét to "Các người đã biết hết rồi ?"

Quả nhiên bọn họ đã biết hết , cái tên ngu xuẩn Đường Tiểu Đường như vậy mà dám đem bí mật quan trọng đó nói hết cho họ

Đầu óc của hắn trở nên hỗn loạn , chính bản thân hắn còn chưa kịp phản ứng thì cả người đã lao về phía mặt dây chuyền ngọc

Không được , hắn phải lấy lại nó !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top