Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23: Nghiêng người về anh

Chỗ kề nhau của hai người chảy nước liên tục. "Thật đẹp!" Lâm Mạc vuốt ve nhũ hoa đỏ như ớt của cô rồi xoa nắn. Sau đó anh ta thẳng lưng chôn thứ đó của mình vào sâu bên trong người phụ nữ.

Đây là sự vui sướng anh ta chưa từng được trải nghiệm. Anh ta như một con ngựa hoang bị đứt dây cương, liên tục cắm vào mà không ngừng được.

Ngô Mị cắn môi, ngăn mình phát ra những âm thanh xấu hổ.

Cả hai đồng thời bừng tỉnh từ trong mộng.

Lâm Mạc nhìn chiếc quần lót đã ướt hơn một nữa của mình, anh ta nhắm mắt lại, nhớ lại thân hình quyến rũ mê người của người phụ nữ trong giấc mộng, nắm tay đang siết chặt của anh ta lại thả lỏng ra.

Ngô Mị kẹp chặt hai chân mình, ảo tưởng kia của cô như một dòng suối xuân nhuốm đầy sắc dục, vô cùng rung động lòng người.

Lúc Ngô Mị đến sân bay đã thấy Lâm Mạc đang đứng đợi ở đó. Cô vội vàng chạy về hướng Lâm Mạc.

"Lâm tổng, tôi đến muộn." Ngô Mị không hay tập thể dục, cô thở dốc một chút.

"Không, là tôi đến sớm." Ánh mắt Lâm Mạc dừng trên bộ ngực nhỏ đang phập phòng của cô.

Ngô Mị không phát hiện ra sự kì lạ, cô theo anh đi hoàn thành các thủ tục chuẩn bị lên máy bay.

Đây là lần đầu tiên Ngô Mị ngồi khoang hạng thương gia, quả nhiên theo cấp trên đi công tác thì khác hẳn. Tối qua cô ngủ muộn, vừa ngồi xuống, cô có hơi buồn ngủ.

Đầu cô dựa trên vai anh ta, trái tim Lâm Mạc đập dữ dội, có chút hưng phấn, có chút bối rối, cuối cùng anh duỗi tay ôm lấy vai cô.

Vậy mà khi tỉnh dậy, cô lại bày mưu tính kế Lâm tổng.

Tài xế đã chờ sẵn ở sân bay để đưa hai người đến khách sạn tốt nhất thành phố B. Ngô Mị chưa bao giờ thầy nơi này hoành tráng, sang trọng thế này. Dù chỉ là cái gạt tàn thuốc thôi, trông cũng có vẻ rất đắt tiền.

Ngô Mị thầm mắng mình thiển cận, chưa hiểu sự đời, lần này đi công tác hết mười ngày, công việc chính của hôm nay là chỉnh sửa lại các tài liệu, Ngô Mị mất cả buổi chiều mới làm xong.

Đến tối, công ty đối phương tổ chức một buổi tiệc tối nhỏ. Thân là nhân viên duy nhất đi theo, đương nhiên Ngô Mị phải tham dự cùng Lâm tổng.

Ngô Mị không thường tham gia các buổi tiệc thế này, tửu lượng của cô vô cùng thấp. Vốn là cô phải chắn rượu thay Lâm tổng, nhưng so với mấy lão cáo già đó, tửu lượng của Ngô Mị chẳng là gì cả.

Lâm Mạc thấy thế thì chỉ chạm cốc một lần rồi dẫn Ngô Mị đi. Trước kia những chuyện này đều được thư ký xử lý thay anh ta, đúng là cái mã đẹp thì cũng vô dụng mà! Mặt cô đỏ lên như quả táo, không gian trong xe chật chội, cả người cô liên tục nghiêng vào anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top