Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 29: Anh thích cơ thể của cô

"Ra ngoài? Chúng ta không phải vẫn còn làm việc sao?" Ngô Mị ngạc nhiên hỏi.

"Dẫn em ra ngoài chơi." Lâm Mạc giải thích đơn giản.

"Đi đâu? Mua sắm sao?" Ngô Mị nghe nói đây là thiên đường mua sắm. Dù sao cô cũng là phụ nữ, tự nhiên sẽ thích mua sắm.

Với vốn kinh nghiệm yêu đương ít ỏi của mình, Lâm Mạc không hề biết cách để khiến người khác vui vẻ. Nếu Ngô Mị đưa ra gợi ý như vậy, Lâm Mạc cũng thuận theo đó mà đồng ý.

Ngô Mị nhìn ví mình mà ngượng ngùng, nhưng cô vẫn rất nhiệt tình thử quần áo. Nhất là khi bên cạnh cô có Lâm Mạc cả người mặc toàn hàng hiệu đi theo làm một đám nhân viên tư vấn cùng tràn lên chỗ cô.

Ngô Mị biết loại ngành nghề này chắc chắn có trích phần trăm để chia hoa hồng, cô lặng lẽ mang từng bộ quần áo mình thích vào phòng thử đồ rồi lén tự sướng trong đó rồi lại coi mấy tấm hình đó như báu vật. Cô không ngốc đến nỗi bỏ ngần ấy tiền để mua một chiếc váy như vậy. Cuối cùng Ngô Mị đắc ý rời đi mà không mua một món nào, để lại vẻ mặt ngạc nhiên của đám nhân viên và Lâm Mạc.

"Anh mua gì mà nhiều thế?" Ngô Mị vừa đi mua một cây kem Kungfu thì nhìn thấy Lâm Mạc xách túi lớn túi nhỏ ra khỏi cửa hàng.

Đầu óc Ngô Mị quay cuồng, không thể nào? Cô nhét thẳng hai miếng kem cuối cùng vào miệng mình, giành lấy chiếc túi trong tay Lâm Mạc, không ngờ trong đó đều là những bộ quần áo cô từng thử qua.

Nhiều thế này phải mặc đến bao giờ mới hết? Tuy anh rất giàu nhưng cũng không cần làm đến mức này chứ? Sô tiền này Ngô Mị không trả nổi, tình cảm này cũng vậy.

"Mua cho em à?" Ngô Mị run rẩy trong lòng.

"Ừ." Lâm Mạc gật đầu, đôi mắt anh ta sáng rực lên. Đột nhiên Ngô Mị nhận ra, thật ra người đàn ông này cũng rất thuần khiết.

Trên đường trở về, Lâm Mạc tự mình lái xe. Anh ta có hơi khó hiểu, đàn anh của anh ta nói chỉ mua cho cô ấy thứ mà cô ấy thích, thanh toán hết những món trong giỏ hàng của cô thì cô sẽ vui vẻ. Tại sao cô không phấn chấn như trong tưởng tượng của anh ta mà lại buồn bã tựa đầu vào cửa sổ xe.

Ngô Mị đang tự trách đây mà! Đang yên đang lành lại phá hoại trụ cột quốc gia đang gieo mầm cho đất nước chỉ để thoả mãn hư vinh cho người khác xem.

"Ăn đi, vụn rong biển mà em thích này." Trên bàn cơm, Lâm Mạc vô cùng quan tâm mà gắp thức ăn cho cô.

Cách lấy lòng không thành thạo này của anh bị Ngô Mị nhìn thấu. Cô lại càng áy náy hơn, anh đốt tốt với cô như vậy, cô lại không có cách nào để báo đáp. Hơn nữa cô còn đang mập mờ không rõ với hai người đàn ông khác.

Nếu đã như vậy rồi, không phải anh thích cơ thể của cô sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top