Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 101: Hố cha


Chuyện không thể trì hoãn, Tần kiều trước thả ra thần thức bao trùm phạm vi rộng lớn xung quanh, tạm thời chưa phát hiện hơi thở của kẻ địch nguy hiểm. Nàng không dám thác đại, cẩn thận thả một cái trận pháp bao bọc Thiên Phong Thành. Trận pháp này có thể tạm thời chống chọi được tấn công của Nguyên Anh kỳ. Nàng đem nhẫn trữ vật chia cho hai người để Sở Hi chủ động phòng địch. Làm xong chuẩn bị nàng lập tức biến mất.

Trận pháp có thể ngăn chặn người tu tiên, nhưng với phàm nhân thì không có tác dụng gì vì họ không có linh lực. Chỉ khi người có linh lực tấn công, pháp trận phòng ngự mới khởi động. Nhược Hi đi tới trướng của Chủ soái hội cùng chư tướng. Nàng với tư cách đại diện Lăng, Lương hai nước liên minh đánh Tề cùng Minh quốc. Ngoài ra còn bọc thêm một cái danh phận chính thức khâm định Thái Tử phi.

" Mạt tướng cho rằng hiện lại chúng ta quan trọng nhất là thủ thành. Chờ viện quân chi viện tới hộp hợp mới tính tới đối kháng với địch. Đánh trực diện chúng ta không có lợi."

Nàng bước vào doanh trướng mọi người vẫn đang nghị luận sôi nổi. Sự xuất hiện của Nhược Hi không khiến bọn họ bất ngờ nhưng cũng không thực chú ý. Trong nhận thức đa số của nhiều người nữ nhân đầu óc không thượng được trên mặt bàn. Có chút khinh thường chính là " đàn bà đái không qua ngọn cỏ" tính gì tới bày binh bố trận.

Lý Quân trước gật đầu tiếp đón nàng, đệ cho nàng một vị trí dễ dàng quan sát trận đồ bố phòng. Thượng Quan Tấn Sinh vẫn tập trung thương nghị, miệng đạo.
" Hiện giờ chỉ có thể thủ. Tạm thời Tề Quốc thế mạnh như chẻ tre, địch mạnh ta yếu. Sợ rằng chúng sẽ sớm công thành. Thiên Phong Thành dễ công khó thủ, lần này thủ càng khó khăn.."

Nhược Hi chăm chú quan sát tình huống, tiếp lời.
" Nếu đổi thành toà thành khác thì thế nào,.... Chẳng hạn như..Sa Thành. ."

" Ý Nhược Hi là, bỏ thành."
" Đúng vậy"
Hai người ánh mắt tương giao, Thượng Quan Tấn Sinh ninh mặt.

Những vị tướng khác lâm vào tự hỏi. Một vị trẻ tuổi tướng lĩnh hỏi:
" Tại sao lại là Sa Thành. ".
Nàng chậm rãi chỉ lên bản đồ.
" Sa Thành địa thế cao, hai mắt giáp núi, vách núi dựng thẳng đứng bao bọc, không sợ địch lẻn vào đánh lén. Cửa Bắc tường thành chắc chắn, xây cao kiên cố, hướng Đông cửa có sông bao bọc. Địch muốn vượt sông công thành khó khăn.

Sa Thành gần với đường vận lương, tiếp tế dễ dàng. Quan trọng là từ Sa Thành có thể quan sát được Đông Nam Tề Quốc tuyến đường. "

Doanh trướng tiếp theo rơi vào trầm mặc. Chủ soái sau một hồi cân nhắc quyết đoán âm thầm bỏ thành, tránh cho địch phát hiện. Quân lệnh truyền xuống, toàn quân chuẩn bị nửa canh giờ sau đại bộ đội di chuyển.

_---_------_____-____-__----__----_____-____-__

Sở Hàm thả ra một cái trận pháp đơn giản che mắt. Chỉ cần không phải Nguyên Anh kỳ, hoặc có thiên nhãn người thì sẽ không nhìn được trong thành tình huống. Bọn họ gấp gáp động tác tiến hành, Ảnh đem người trước đi Sa Thành do thám mở đường.

Gia Hình Luật nắm được bốn toà thành tâm hoa nộ phóng. Cực kỳ vui vẻ khao quân, lúc hắn trở về không lâu, hai người thình lình xuất hiến trước mắt hắn, sát khí cùng máu tươi nồng nặc. Vẫn là kẻ kia nam nhân giọng khàn khàn ra lệnh
" Ra ngoài, canh phòng không được cho phép bất cứ kẻ nào tới gần."

Gia Hình luật kìm xuống giận dữ, vội vàng đồng ý rồi chạy không thấy bóng dáng. Hai người kia đồng thời tức tốc lên giường đả toạ. Bọn hắn không quên trước đó gửi đi một cái thông tinh thạch, yêu cầu chi viện gấp. Năm người, bọn họ mất đi ba người, hai người thương nặng trở về. Bọn họ không thể ngờ, chỗ này nhưng có kẻ mạnh như vậy. Chưa biết là kẻ nào nhưng thực lực không thể khinh thường.

Lưu quanh ảnh qua thông tin thạch nhanh chóng truyền đi. Nữ huyết y chiếu ra hình ảnh cấp hồng y nữ tử khác xem. Nàng ta tắm mắt xao động rồi trở về nguyên vẹn lãnh khốc.

" Không ngờ là Tuyết Liên tiên tử, năm xưa vẫn là để chạy. Ả vẫn chưa phục hồi. Cần tranh thủ thời gian diệt trừ chúng để tránh gây tai hoạ."

Nàng hạ lệnh xuống, mười kẻ Nguyên Anh kỳ kèm 5 kẻ kim đan kỳ được phái đi. Đại kế hoạch vẫn đang thực thi, mấy tên nhảy nhót vai hề không cần chạy loạn.

Người được bọn họ Ma tộc cao tầng nhớ thương, nhảy nhót vai hề gì đó hiện tại đang ở Hoàng cung thưởng trà.  Tần Kiều vừa xuất hiện ở trong cung liền đi tìm Minh Kỳ, Minh Kỳ lại là đang ở tẩm điện của Hoàng Hậu cùng Hoàng Đế ngồi.

Tần Kiều xuất hiện bất ngờ, may mắn Như Nhu ma ma bị doạ sợ nhưng nhận được nàng. Đem nàng đưa tới thấy người.

Tần Kiều vẫn là phó gương mặt kiều dung nhậm người thích, tinh nghịch đôi mắt chỉ có chút phai đi, mày liều mắt ngọc linh động, môi nhỏ ý cười không mất đi đoan chính hành lễ.

" Tần Kiều Khấu kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu kim an, gặp qua Tam Công Chúa."
" Tiểu Kiều không cần đa lễ".
Nàng cúi người phúc thân, Vệ Hậu nhanh đem nàng đỡ kéo vào ngồi tới bên cạnh.

Hoàng Đế Vệ Hậu hai người nhưng có chút chột dạ. Năm xưa một đạo thông gia cấp lừa, giờ chân trước nhận phong một vị khác công chúa là thái tử phi, chân sau vị này chính thất thái tử phi hụt xuất hiện. Mặt già hai người như thường, nội tâm vẫn là hổ thẹn hổ thẹn.

Tần Kiều tươi cười xưng là, ngoan ngoãn lễ tiết mà ngồi xuống, Minh Kỳ cũng là mỉm cười đón lấy. Bọn họ đều biết Tần Kiều ở biên quan thế nào hành sự. Đúng là không có nàng, Nhược Hi Vân Ngôn  thế nào kết cục họ có thể nghĩ.

Ngạc nhiên là Hoàng Đế mở miệng trước.
" Tiểu Kiều, Trẫm vẫn là cảm ơn ngươi, cũng thực xin lỗi. Năm xưa một đạo tứ hôn nhưng là Trẫm hạ cho Tần Quốc công. Bấy giờ làm trễ ngươi hôn nhân đại sự. Ngươi đừng trách Tứ nhi tử của ta. Ta nhưng nhớ tới hồi đó Vân Ngôn gặp ngươi một lần ngự hoa viên nhất kiến như cố, lúc hạ chỉ tứ hôn cho hắn hắn còn vui mừng quên ngủ. Nay tình thế bắt buộc, đại sự đặt lên hàng đầu, ngươi chớ trách "

Vân Ngôn nếu nghe được những lời này hẳn là kinh rớt cằm. Lời thoại cảm động nhưng là nhân vật không phải cô. Cái gì kinh hỉ quên ngủ, hố cha thì có.

Tần Kiều nghe trong lòng nghi hoặc..." Thật chăng, nàng nhớ Vân Ngôn gặp nàng nhận ra được thân phận nhưng là giống chạy trối chết, giống như gạt bỏ không quan hệ. Chẳng lẽ, dậy thì xong quên đi rung động đầu đời. Hơn nữa hồi bé thích nàng, sau lại chung tình ái dính Sở Hàm tỷ tỷ là thế nào. Đây là một cái hoa tâm củ cải. Mặc dù nàng biết thực sự nguyên nhân duyên phận bốn người bọn họ."

Vệ Hậu cấu tay Hoàng Đế ý bảo.." chàng thấy chưa đủ loạn.."

Minh Kỳ cười cười nhấp trà.

Tần Kiều tỏ ra hiểu lễ nghĩa mà đáp rằng:
" Hoàng Thượng chớ nói lời này. Việc đến tồn vong quốc vận, nhi nữ tình trường không thể so sánh. Sở Hàm tỷ, Nhược Hi tỷ cùng Tiểu nữ đều có lòng dạ người, tỷ muội tình thâm. Chúng nữ một lòng cùng Thái Tử đồng hành cũng là duyên phận, chỉ mong Đại Minh sớm qua ải. Mọi người một nhà tề tụ, dân chúng sớm hưởng thái bình. "

Vệ Hậu trong lòng chuyển vòng, bọn họ không hiểu khúc chiết bên trong. Nhưng nghe những lời này, có lẽ ba nàng một nữ ở chung không thành vấn đề.

Tần Kiều sau đó chạy nhanh nói mục đích đi tới một chuyến. Minh Kỳ dứt khoát đưa ra nửa kia ngọc bội. Xong việc nàng không lưu luyến lưu lại mà nhích người biến mất khỏi Hoàng cung.

Tần Kiều vừa đi, Vệ Hậu bàn với Hoàng Đế thay nhi tử giải quyết nan đề. Vậy là trong lúc Vân Ngôn đi ngủ, cô được hai siêu cấp phụ mẫu đem về ba bà vợ thông qua một đạo thánh chỉ, chờ cô trở về liền thành thân.

Hoàng Đế hôm sau thượng triều làm ra một cái dài dòng thánh chỉ ca ngợi câu chuyện tình của bốn người. Sau đó lấy bình thê danh phận cấp Sở Hàm huề Tần Kiều, địa vị không nhường so với Nhược Hi một tấc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top