Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13: Kẻ trộm

Sáng hôm sau tại Đại điện Lâm triều, Hoàng Đế thần sắc phấn chấn nhìn văn võ bá quan. Ánh mắt nhìn tới Tiểu Thuận Tử công công bên người. Tiểu Thuận Tử nhận được ý chỉ liền đứng lên một bước đứng trước quần thần dõng dạc hô nói:

'Phụng thiên thừa vận Hoàng Đế chiếu viết:

Nay quốc thái dân an, con cháu Đại Minh an cư lạc nghiệp, không ngừng sinh sôi nòi giống. Trẫm vì nghĩ đến tương lai thế hệ sau của đất nước, bách tính mọi nhà được hạnh phúc viên mãn. Nay lấy hai vị Công Chúa làm gương, tuổi mãn 18 mới chuẩn tới hôn kỳ. Tới tuổi thành hôn sau vì hai vị Công Chúa tổ chức kén Phò Mã, lấy ý mong ước của Công Chúa làm chủ.

Lệnh ban thiên hạ tuổi qua 18 mới được thành hôn, nếu hai bên không ứng thuận bị ép gã, đem lên quan tố giác luận tội trừng trị theo pháp luật.

Khâm thử."

Nếu Thượng Quan Vân Ngôn nghe được thánh chỉ bây giờ chắc sẽ vỗ đùi khen văn viết lấy cớ hay. Thực ra cái này oan cho Hoàng Đế.

Ý kiến của Thượng Quan Vân Ngôn không chỉ giúp hắn giải quyết ý nghĩ của hai nước Tề, Lương mà còn giúp Hoàng Đế dẹp bỏ tâm tư của nhóm đại thần muốn làm thông gia với Hoàng Đế. Hai vị Công chúa còn nhỏ tuổi, thế nhưng sớm chút đặt gạch gây ấn tượng biết đâu sẽ được Hoàng Đế chấp thuận.

Dưới đài, quần thần chả hiểu sao tự nhiên Hoàng Đế đưa ra đạo thánh chỉ thình lình như vậy, nhưng vẫn cúi đầu hô vạn tuế. Một số người e rằng trong lòng có quỷ cho nên chột dạ cúi đầu.

Một vài người để ý, thông minh hơn chút sẽ thấy từ ngày Tứ Hoàng Tử sinh ra, Hoàng Đế càng để ý tới việc nòi giống, dòng máu kết hôn này nọ.

Tất nhiên rồi. Thượng Quan Vân Ngôn kiếp trước làm Bác sĩ, Nghiên cứu Sinh học tế bào, tâm lý này nọ làm sao chịu nổi đùng đùng một ngày trong tương lai sẽ kết hôn với biểu huynh biểu muội gì đó, còn có nhìn cảnh bé gái 14, 15 tuổi đã lấy chồng sinh con. Đó là tảo hôn nha.. ảnh hưởng tới sinh trưởng, cấu trúc gen... túm lại là bệnh nghề nghiệp cùng với tâm lý cho nên Thượng Quan Vân Ngôn nhất định phải phòng ngừa triệt để.

Thực ra thì Thượng Quan Vân Ngôn hơi nhiễm kịch truyền hình, Đại Minh cũng không tới nổi 14, 15 tuổi cưới gả nhiều lắm..nhưng là vẫn có...

************-************.

Sáng Thánh chỉ truyền ra, phản ứng trong cung, ngoài cung dân chúng rất tích cực vui mừng. Thành phần vui đầu tiên chính là hai vị Công chúa Thượng Quan Minh Hề, Thượng Quan Minh Kỳ.

Lúc nhận được tin tức, hai vị Công chúa vẫn ngồi bên cạnh Vệ Hậu uống trà. Không ngoài dự đoán, hai người cự kỳ ngạc nhiên, còn có vui mừng lộ rõ trên khuôn mặt. Cổ đại trẻ con trưởng thành rất sớm, sinh trong Hoàng gia số phận của Công chúa khó có thể tự định đoạt, tệ thì bị xa gả hòa thân, nhẹ thì kết hôn với con quan đại thần để củng cố Vương quyền. Minh Kỳ, Minh Hề cũng biết rõ, cho nên đạo Thánh chỉ này thực nói rằng rất ý nghĩa với họ.

Vệ Hậu nhìn hai nhi nữ vui vẻ ra mặt, như thoát được gánh nặng, cảm thấy rất hạnh phúc, còn có cảm tạ tiểu nhân nhi kia.

Minh Kỳ rời đi sung sướng cảm giác, tò mò hỏi Mẫu hậu:

'Mẫu Hậu, tại sao Phụ Hoàng tự nhiên lại ban Thánh chỉ như vậy"

Vệ Hậu cười cười, đơn giản nói lại tình huống cho hai nữ nhi. Nghe hết thảy cả hai lại càng cảm thán Tiểu "đệ đệ" trí khôn, còn có vui sướng cảm kích tự hào.

"Ngôn nhi đúng là không phải người thường. Còn có chúng nhi thần cảm ơn Mẫu Hậu, Phụ Hoàng yêu thương che chở"

Minh Kỳ, Minh Hề biết chỉ khi Phụ Mẫu yêu thương đau hai người mới có Thánh chỉ hôm nay.

Vệ Hậu xoa đầu hai đứa trẻ.

"Nói ngốc, là Phụ Hoàng, Mẫu Hậu nên bảo hộ các con, để các con vui vẻ khoái hoạt sống."

********-*********.

Nơi thứ hai vui mừng chính là dân chúng đi. Dù giàu nhân gia hay nghèo nhân gia đều vô cùng vui sướng. Rốt cuộc họ không sợ bị chèn ép này nọ mà đem con đi gả. Còn còn nhân gia cô nương vì không bị ép hôn, mà nhiều thời gian hơn với phụ mẫu, có thể chọn lựa tình lang của mình.

Dẫu chưa chắc nơi nơi nhà nhà đều làm được, quan gia quản được hết nhưng âu cũng là chỗ dựa cho họ hi vọng.

Nho nhỏ số nhà giàu đệ tử hống hách buồn thiu vì bị cấm quản. Kẻ khóc người cười, nhưng phần đông vẫn là hoan hỉ.

Thượng Quan Vân Ngôn tại Minh Ngọc cung nghe Như Nhu a di thông báo tin tức thánh chỉ, lập tức vui vẻ chạy tới cung hai vị Công Chúa đòi tranh công. Sau nửa đường nghe tới hai Công chúa đang ở Phượng Nghi cung cùng Hoàng Hậu thì chuyển hướng. Thân hình bé nhỏ loắt thoắt dọc hành lang, phúng phính hai má, mắt tròn đáng yêu mở to vui vẻ quên trời quên đất.

'Nhi thần thỉnh an Mẫu Hậu, Ngôn nhi gặp qua nhị Hoàng tỷ, tam Hoàng tỷ'

Vệ Hậu cười đạo:

"Ngôn nhi hôm nay lễ phép vấn an Mẫu Hậu như vậy, có chuyện muốn xin xỏ gì sao"

Thượng Quan Vân ngôn thật tươi nở nụ cười, chạy lại bên Vệ Hậu làm nũng:

"Mới không có, Ngôn nhi mỗi ngày đều ngoan mà. Phải không hai vị tỷ tỷ xinh đẹp"

Thượng Quan Vân Ngôn người vừa ghé vào Vệ Hậu, mắt đen láy sinh động nhìn tới hai vị Công chúa bên cạnh hỏi.

"Đúng thế, Ngôn nhi rất ngoan, còn rất thông minh. Chúng ta còn khen Ngôn nhi thông minh hiếu thuận đâu"

"Mẫu Hậu thấy không, ở đây ai cũng biết Ngôn Nhi hiểu chuyện hết"

"Được, được. Ngôn nhi ngoan nhất."

Thượng Quan Vân Ngôn chiếm được đồng tình, vui vẻ hôn lên má Vệ Hậu một cái, hai Hoàng tỷ mỗi người một cái. Sau đó lại chạy về ngồi lên ghế của chính mình.

Tình toán mở miệng;

'Mẫu Hậu hôm nay Hoàng huynh đúng ngày trở về Hoàng cung, Mẫu Hậu ân chuẩn cho Hoàng nhi tới phủ Ngoại công đón Hoàng Huynh được không. Tiện thể thăm Ngoại công bà bà ..."

Thượng Quan Vân Ngôn chăm chú nhìn Vệ Hậu, mắt không chớp chờ đáp án.

Vệ Hậu cân nhắc, nghe Thượng Quan Vân Ngôn ỉ ôi ba hồi mới đồng ý. Chỉ là phái cao thủ đại nội bảo hộ. Đi theo còn có hai vị tỷ tỷ.

********-******

Trên đường tới Vương phủ, ba tỷ đệ trong xe không ngừng thu được tiếng rao hàng nghị luận trao đổi của dân chúng. Giáo giác âm thanh này nọ không ngừng. Có lẽ là kinh thành cho nên nhộn nhịp phi thường.

Tại đây ba năm số lần Thượng Quan Vân Ngôn được ra cung đếm chưa được một bàn tay, tới giờ mới được ra cung lần thứ ba. Cổ đại có kẹo hồ lô, nhìn trên phim ảnh có vẻ được ưa chuộng. Thượng Quan Vân Ngôn hòa Minh Hề, Minh Kỳ đều đồng ý để Tiểu Lục Tử đi mua xâu hồ lô ăn thử.

Xe ngựa dừng lại bên đường, ba đứa trẻ tò mò xốc lên mạn che cửa nhỏ quan sát dân tình xung quanh.

Bây giờ chủ đề về Tứ Hoàng tử vẫn còn nóng hổi, người đi đường mua bán, trò chuyện một hai câu còn nhắc tới vị này Tứ Hoàng tử. Còn có nhất kiện mới ra thánh chỉ. Bà con dân chúng nhiệt tình thảo luận, tất cả đều rơi vào trong tai Thượng Quan chị em ba người.

Thượng Quan Vân Ngôn không ngờ bản thân nổi tiếng tới vậy, xét về hiện đại chắc là cỡ minh tinh đại ngôn gì đó. Quá sảng..

*****-******.

Tinh thần thoải mái bà người thêm mười mấy cái hộ vệ đi cùng tới Phủ vệ thân vương. Vệ Vương cả nhà nhận được tin báo trước đã đứng ở cửa chờ sẵn. Nhìn thấy xe ngựa cháu ngoại tới liền bước lên trước đỡ.

Thượng Quan Vân Ngôn ra trước được Vệ Vương gia ôm lấy đưa xuống, sau rồi hai vị Công chúa cũng tương tự.

Ba đứa trẻ đồng nhất một lời"

'Ngoại công gia gia, Ngoại công bà bà,,,gì..a di..Hoàng huynh. Lý ca ca"

'Tốt tốt..vào phủ nghỉ ngơi.."

Cả đoàn người vui cười đi vào. Mà phía xa bóng đen thoắt cái biến mất không dấu vết.

***********-********.

Thượng Quan Tấn Sinh ở Vệ Thân Vương luyện võ ba năm, thiếu niên 15 tuổi trổ mã cao ráo, thêm phần anh tuấn cường tráng. Chỉ giữ lại chút ít trẻ con non nớt. Tới Vệ Vương được đích thân Vệ Thân Vương dạy dỗ cõ công, binh pháp. Bắt đầu được vào quân doanh học tập quan sát.

Lý Quân cũng là cháu nội trai của Lý Thân Vương, con trai Lý Thái ý. Không theo Y lý nối nghiệp gia gia cùng phụ thân mà thích theo nghiệp quân. Cho nên tới phủ Vệ Thân Vương học cùng Đại Hoàng tử, danh vì thư đồng bạn học. Ba năm thân thiết như huynh đệ.

Vệ Kinh nương tử hơn một năm trước hạ sinh một cặp song sinh huynh muội. Tới giờ hơn 1 năm tuổi. Hoàng Thượng chúc mừng, phong Vệ Kinh vì An Quân vương, Vệ Khuê Tĩnh thân muội muội vì Tĩnh Quận chúa. Lấy con trai đầu phong làm Thế tử.

Vệ Khuê Tĩnh năm nay 16, nghịch ngợm hào sảng không giống lắm tiểu thư khuê các, chí tại giang hồ. Đáng ra hôm nay không có nhà thế nhưng vì biết tin ba tỷ đệ Thượng Quan Vân ngôn tới nên chờ tới tiếp đón.

****-*******.

Thượng Quan Vân Ngôn trước đi thăm hai tiểu ca ca tỉ tỉ. Vệ Kinh vì lấy thê tử muộn cho nên mới có chuyện con muội muội lớn hơn con ca ca cả chục tuổi cũng có như vậy.

Sau rồi Thượng Quan Vân Ngôn đậu Vệ Vương hai người phu thê, vui vẻ nghe đại huynh cùng Lý Quân ca ca hai người kể chuyện trong quân.

Còn hai vị Công chúa bồi lại hai đứa nhỏ, sau bị Vệ Khuê Tĩnh a di tha đi chơi.

Cũng vì mối quan hệ khăng khít này, mà tương lai họ sẽ gặp gỡ dây dưa trắc trở tình trường, đau khổ chờ đợi nhẫn nhịn hòa theo đuổi. Chuyện đó lâu sau nữa sẽ rõ.

*****-*********.

Mà lúc này trong cung, Minh Ngọc cung.

Dáng người nhỏ nhắn không lắm cường tráng mặc quần áo công công lén lút nhìn trước ngó sau. Nhận thấy không người qua lại, thoăn thoắt thân hình lẻn vào bên trong tẩm điện.

Nhẹ nhàng một vòng tìm hiểu đông tây, sau đó ánh mắt lóe lên chạy tới thư phòng.

Hắn đánh giá tổng quan, lần nữa xác định không người tới mới lật lên xuống tầng sách, lọ hoa, bình sứ, án thư... tìm một vòng không thấy thư cần tìm. Hắn suy nghĩ chốc lát sau đó đem tay gõ gõ tường, gỗ, hộc tủ để xem có không cơ quan này nọ.

**.

Hoàng Đế biết Thượng quan Vân Ngôn tới Vệ Thân Vương phủ, nghĩ thế nào đó đi tới Minh Ngọc cung xem Hoàng nhi của hắn vẽ vời những gì. Nghe Tần Quốc Công đạo rằng tứ Hoàng tử viết tự càng ngày càng khá. Thêm nữa còn chủ động viết mấy cái luận giải cho nên muốn tới xem thử.

Hoàng Đế bên người Tâm Nhất phụ trách bảo vệ Hoàng Đế, nội công thâm hậu. Tới cửa điện liền nhận thấy có khí tức cao thủ bên trong. Hoàng Đế cũng nhận ra. Gật đầu cho Tâm Nhất đi vào trong. Bây giờ có cao thủ bên trong tẩm điện của Ngôn nhi chắc chắn là kẻ không mời mà đến.

Tâm Nhất nhoáng cái cầm kiếm đi vào, người kia tới khi Tâm Nhất lại gần với phát hiện.

Lập tức móc trong người mang theo ám khí phóng tới, nhằm cơ hội trốn thoát.

Tâm Nhất cỡ nào cao thủ, sao để hắn chạy thoát. Né tránh ám khí, như xà vọt tới. qua tới năm mươi chiêu, tên kia bị ăn đau một chưởng, khóe môi trào máu.

Hắn ánh mắt chăm chú nhìn Tâm Nhất, ác liệt lần nữa đánh tới.

Bên ngoài đã đông đúc quân lính bao quanh.

Không tới mười chiêu tiếp, hắn bị Tâm Nhất chế trụ.

Hoàng Thượng đã ngồi ở sảnh chính chờ.

"Nói! Là ai phái ngươi tới, ngươi muốn tìm cái gì"

Tâm Nhất đè hắn quỳ xuống trước Hoàng Đế, ép hỏi.

Hoàng Đế nhìn mắt hắn, tay chạm vào li nước trà, bắn ra một đạo nội lực. Hạt nước theo nội lực bắn tới cổ họng hắn, thành công ngăn hắn cắn lưỡi tự sát.

Hoàng Đế sai người đem hắn xuống để ám vệ đích thân thẩm vấn. Tâm thần lần nữa suy tư.

Chờ lúc sau, Tiểu Thuận Tử bên tai Hoàng Đế nói nhỏ:

'Bẩm Hoàng Thượng !hắn là người Sinh Ninh cung của Đại Hoàng tử."

********************-**********

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top