Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 24: Vợ khả năng dậy thì thất bại

"Hoàng Thượng đã nói chuyện với Ngôn nhi rồi!"

"uhm, Ngôn nhi đồng ý.

"Chuyện này liệu có không công bằng với Ngôn nhi, còn có Tần Quốc Công trưởng nữ. Thần thiếp nghe nói, nữ nhi này của ông ấy được Tần Phủ rất yêu thương, cưng chiều. Lỡ mai này...."

Hoàng Hậu lo lắng, chuyện Ngôn nhi đồng ý cọc này hôn sự không làm cho nàng vui sướng, ngược lại cảm thấy lo lắng và phiền muộn. Ngôn nhi của bọn họ cứ như vậy hiểu chuyện mà đau lòng.

Hoàng Đế trấn an nói:

'Nàng đừng nghĩ nhiều, Hoàng Hậu nàng phải tin tưởng Ngôn nhi, Trẫm tin "nhi tử" của trẫm sẽ xử lý tốt chuyện này. Hiện tại Tần Quốc Công chủ động đề nghị, coi như giúp chúng ta một chuyện.."

"Nhưng! Ngôn nhi cũng không phải nam tử. ..."

Hoàng Đế cười cười.

"Với tính cách này của Ngôn nhi, Trẫm tin nam nữ đều bị hài nhi chúng ta thu phục."

"Tần Quốc Công chịu để con gái bảo bối thành thân với nữ nhi sao. Thiếp vẫn không yên tâm. .."

Hoàng Đế không cho là vậy:

'Tương lai Ngôn nhi tiếp nhận vị trí chí tôn của Đại Minh, kẻ nào dám không phục. Chỉ cần Ngôn nhi mạnh, không kẻ nào không phục tùng. Với tài trí của nó, sáu tuổi đã khủng bố như vậy, nàng không lẽ nghi ngờ con chúng ta...."

Hoàng Hậu trong lòng sớm dự được trượng phu nàng muốn truyền ngôi cho Thượng Quan Vân Ngôn, nhưng bây giờ nghe Hoàng Đế thoải mái nói như vậy trực tiếp cũng lấy làm ngạc nhiên.

"Hoàng Thượng người sớm nhìn trúng Ngôn nhi, nhưng Sinh nhi thì thế nào..."

"Nàng không phải không biết tính tình Sinh nhi, Sinh nhi tài hoa nhưng tâm trí đặt ở hành quân đánh giặc. Sinh nhi muốn làm đại tướng quân anh dũng sa trường, giống như Vệ Vương và Tiên Đế năm xưa mà thôi.

Trẫm là Phụ Hoàng của nó, làm sao không hiểu tâm tư con cái.

Hay là nàng còn có người khác dự cái này vị trí, nàng định sinh cho trẫm thêm vài Hoàng tử sao.."

Vệ Hậu đang nghiêm túc suy nghĩ thì bị lời nói không đứng đắn của Hoàng Đế chọc giận, đỏ mặt lườm hắn.

Hoàng Đế thấy vậy liền ho khan, chuyện này cuối cùng cũng dừng lại. Thượng Quan Tấn Minh cũng không rảnh rỗi, ngồi thêm một khắc rồi trở về Thừa Minh cung xử lý tấu chương.

*******-********

Thượng Quan Vân Ngôn chậm chạp đi tới cung điện của hai vị Hoàng tỷ, trên mặt đã không còn ỉu xìu như lúc đầu, chỉ là không được hoạt bát như mọi ngày.

Thượng Quan Minh Kỳ đang ngồi luyện chữ thì cung nữ vào bẩm báo Tứ Hoàng tử tới thăm.

Nhìn canh giờ không còn sớm, bình thường giờ này Thượng Quan Vân Ngôn ít khi tới đây cho nên cũng lấy làm kỳ lạ. Tay đẹp buông bút xuống, dặn dò cung nữ chuẩn bị chút đồ ăn vặt cho tiểu Hoàng đệ, rồi đi ra ngồi ở chủ điện chờ đợi.

Vừa nhìn thấy tam Hoàng tỷ xinh đẹp, Thượng Quan Vân Ngôn Vân Ngôn miệng nhỏ dẩu lên, ủy khuất âm thanh hô.

"Tam Hoàng tỷ, Ngôn nhi khổ sở."

Âm thanh vừa dứt, thân thể Thượng Quan Vân Ngôn đã nhào vào lòng Minh Kỳ.

Thượng Quan Minh Kỳ nào biết chuyện gì xảy ra, thấy Hoàng đệ như vậy ủy khuất, liền cũng phối hợp giang tay ôm tiểu nhân nhi vào lòng.

Thiếu nữ mười ba tuổi miễn cưỡng ôm đứa trẻ gần sáu tuổi, may mắn có ghế ngồi tựa nếu không thì chắc chắn hai tỷ đệ lăn đùng ra đất.

Âm thanh ôn nhu, mềm mại quan tâm của Minh Kỳ từ đỉnh đầu truyền tới:

'Ngôn nhi làm sao như vậy ủy khuất, có thể nói cho ta nghe sao."

Thượng Quan Vân Ngôn cọ cọ đầu trước ngực tỷ tỷ, cảm thấy ôm đủ liền lùi ra, bẹp miệng lên má nhà mình tỷ tỷ ôn nhu. Sau đó đi tới ghế bên cạnh ngồi xuống.

Đúng lúc này cung nữ mang trà bánh lên, Thượng Quan Vân Ngôn nói muốn dùng cơm vì trưa nay chưa ăn. Minh Kỳ nhìn canh giờ đã qua giờ Ngọ thiện, nàng Hoàng đệ lại chưa ăn gì. Tình cảnh ủy khuất, liền đau lòng không thôi. Minh kỳ phân phó người nhanh chút chuẩn bị thức ăn đưa lên.

Nội tâm Thượng Quan Vân Ngôn ấm áp, mỉm cười với Tam Hoàng tỷ kể lại ngắn gọn tình huống, sau đó đơn giản chốt một câu.:

"Tam Hoàng tỷ, Ngôn nhi đã là người có gia thất rồi, mới nhỏ như vậy đã mang tròng cổ. Ngôn nhi rất khổ sở."

Minh Kỳ nghe xong câu chuyện, cảm thấy rất thương này đệ đệ, còn nhớ lần trước thánh chỉ giải quyết phiền toái hôn sự là này Ngôn nhi đứng ra nghĩ cách, nàng và Minh Hề mới tránh khỏi kiếp số Công chúa gả xa.

Bây giờ Ngôn nhi rơi vào như vậy hoàn cảnh, nàng không làm gì được, chỉ biết an ủi. Minh kỳ cảm thấy bản thân vô năng.

Nhưng mà nghe xong lời cảm thán của tiểu đệ đệ, Minh Kỳ lại buồn cười.

"Ngôn nhi tại sao nói lấy vợ là mang tròng cổ. Ai nói với Ngôn nhi như vậy lý luận."

"Ngôn nhi cảm thấy vậy, có vợ sớm như như vậy, sau này ra đường phải giữ trong sạch, còn có giữ trong sạch rồi, Ngôn nhi nào biết cái kia nữ nhân mặt ngang mũi dọc, quỷ ma thế nào. Nhỡ xấu, ác độc nữ tử, Ngôn nhi ăn khổ.

Túm lại, có vợ, mà vợ kiểu như vậy rất phiền phức."

Thượng Quan Minh Kỳ nghe vậy, cười trêu ghẹo.

'Là đệ sợ có vợ này rồi không được chơi đùa nữ nhi gia đúng không, còn có Hoàng tỷ đã thấy qua Tần Quốc Công trưởng nữ, là đứa bé xinh đẹp khả ái, mai này chắc chắn là một mỹ nhân."

Thượng Quan Vân Ngôn không cho là đúng, đáp:

'Không phải như vậy, với lại nhiều đứa trẻ lúc nhỏ trông rất đẹp, nhưng lớn lên xấu như quỷ. Cái đó gọi là dậy thì thất bại. Đâu phải ai cũng có gen tốt như chúng ta tỷ đệ, đẹp từ trong bụng Mẫu Hậu, đẹp tới già luôn."

Minh Kỳ....!!!..

Cũng may đúng lúc cung nữ đưa thức ăn lên, bụng Thượng Quan Vân Ngôn đã sớm kháng nghị, cho nên tiểu nhân nhi bỏ qua lý luận quái gỡ đi lại ngồi ăn cơm.

Thượng Quan Minh Kỳ cười lắc đầu.

***********-********

Ăn được nửa lưng bụng, Thượng Quan Vân Ngôn mới nhớ tới tới không thấy nhị Hoàng tỷ liền hỏi.

"Tam Hoàng tỷ, Minh Hề tỷ tỷ đâu rồi. "

Minh Kỳ bất đắc dĩ:

"Tỷ ấy dùng thiện xong đã lén ra cung đi chơi rồi, nghe tỷ ấy nói là đi tìm vị gì đó Thần tiên tỷ tỷ võ công siêu phàm."

Thượng Quan Vân Ngôn gật gù, lại tiếp tục ăn.

Giường như ăn uống là liều thuốc tốt nhất để giải tỏa phiền muộn, đánh chén no nê. Thượng Quan Vân Ngôn chỉ thấy buồn ngủ, liền chào tạm biệt Minh Kỳ rồi trở về tẩm cung nghỉ ngơi.

******-********

Chuyện của Tào Tuấn nhanh chóng được điều tra, lần này chứng cứ còn chỉ tới nhiều quan viên ăn hồi lộ, lợi dụng chức vụ để hà hiếp, cưỡng bức dân nữ. Hoàng Đế ví vậy giận dữ, đem tất cả tống vào ngục lao. Tào Tuấn cầm đầu bị phán chém đầu tử hình, những người khác bị cách chức quan, phạt đày.

Trận này gợn sóng nhẹ làm biển đổi tầng lớp trung tầng và hạ trung tầng quan viên trong triều.

Mặc dù đúng người đúng tội, nhưng mà nước trong thì không có cá. Thượng Quan Tấn Minh hắn biết điều này, cho nên chỉ những kẻ quá đáng hành vi mới đem ra xử. Xem như là răn đe cảnh cáo.

Huống hồ, đã có cảnh giác, rốt cuộc Tào Tuấn là do bọn kia thần bí dẫn ra, cho nên lần này điều động quan viên, Hoàng Đế cẩn thận lựa chọn tâm phúc bên người Vệ Vương, còn có Lý Vương. Còn có môn sinh Tần Quốc Công cũng được xếp vào, trận này thay đổi tất nhiên có người không hài lòng.

*****-******

Thượng thư phòng.

" Tìm ra chứng cứ cái gì khả nghi ở Tào Tuấn không!"

Hoàng Đế ngồi trên án thư, trông có vẻ nhẹ nhàng khoan khoái hỏi thăm Tâm Nhất.

Bên dưới người cung kính đáp:

"Bẩm Hoàng Thượng, Tào Tuấn quả thật mọi thông tin hắn phạm tội chứng cứ bên Hình bộ cũng đưa ra đầy đủ."

Nói xong, Tâm Nhất trong đầu cố gắng tìm ra thứ gì đó nghi ngờ, hữu ích. A..hắn nhớ ra rồi.

" Thuộc Hạ có điều này kỳ quái, ba năm trước Tào Tuấn cứu một trên khất cái, nghe nói là lúc đi trên đường cứu được. Sau đó tên khất cái kia giàu có, trở thành thương gia giàu có ở Kinh Thành, vài tháng trước, hắn đột nhiên chuyển hướng kinh doanh đi tới phía Bắc. Toàn gia đều di cư..

Với tính cách của Tào Tuấn, nói hắn có lòng trắc ẩn cứu mạng người dưng thì quả thật khó tin...."

Hoàng Đế trong lòng xoay chuyển, lát sau ra lệnh.

" Ngươi đi tìm hiểu xem người này lai lịch..con có nếu liên quan tới Tiền trang Thái Bảo thì nhanh chóng điều tra tung tích người này."

"Thần! tuân chỉ."'!

*******-------***

*********--***

Nhận được Thánh chỉ điều động quan viên các vị trí, vị kia đại nhân trở về liền triệu nhi tử hắn vào thư phòng.

Đối với đứa con trai này hiện tại hắn rất hài lòng, giọng nói uy nghiêm có phần nhu hòa đi không ít:

'Sáng nay các vị trí quan viên đã được sắp xếp, có vẻ như Hoàng Đế cũng nghi kị, hấn hành động cẩn trọng. Lần này vẫn là người Vệ Vương, Tần Quốc Công chiếm lĩnh.

Theo như ta biết được, Tần quốc công đã chủ động đề nghị tứ hôn con gái bảo bối của hắn cùng Tứ Hoàng tử.

Chưa biết Hoàng Đế biết hay không nhưng hành động sáng nay ít nhiều ám chỉ.

Con dặn mấy người kia an phận, cẩn thận làm việc."

Nam nhân kia cúi đồng xin vâng với phụ thân, lại nói tiếp cái vấn đề:

"Ngọc bội chúng ta đã tìm được, khi nào người muốn giao cho chủ tử bên kia"

"Chuyện này quan trọng, phụ thân muốn con cùng Sắc Mị tự đi một chuyển tới Tề quốc tận tay đưa cho chủ tử. Ngày mai các ngươi liền xuất phát đi."

"vâng! Hài nhi sẽ sắp xếp."

"Được rồi, lui ra đi"

*********-*******

Tối đó Hoàng Đế trở về Phượng Nghi cung liền bị đuổi đi, đơn giản vì Tứ Hoàng tử đã oa trong lòng Vệ Hậu ngủ.

Cả hai đều cảm thấy áy náy với Thượng Quan Vân Ngôn cho nên dung túng tiểu nhân nhi, không nỡ quấy rầy "nhi tử" bọn họ ngủ.

Chỉ là khi Hoàng Đế vừa rời tẩm điện, mắt đứa bé kia mở toang, cười đắc ý sau đó tiếp tục nhắm mắt đi vào giấc mộng.

*****--******

***********************----*******

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top