Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 28: Sinh Biến


********-*****

Ngày mai và ngày tiếp theo không thể đăng chương mới của truyện này cho nên hôm nay ra hai chương cho mọi người bù nha....!!!!

*******************-****************

Hai người nhanh hơn cước bộ di chuyển tới Phượng Nghi cung. Thượng Quan Vân Ngôn trong lòng không có gì băn khoăn, chuyện kia cô đã làm rồi, bây giờ chỉ cần chờ Phụ Hoàng hoàn thành thôi. Huống hồ còn có Tần Quốc Công, Vệ gia gia, chuyện này không sợ không thành. Vân Ngôn chính là muốn sau khi bản thân từ trên núi trở về, Đại Minh bộ mặt sẽ phần nào thay đổi. Lúc đó làm gì cũng dễ dàng.

Nếu bây giờ rời đi cũng không có gì chần chờ, cô nhất định phải đi. Đi để tìm kiếm sức mạnh, tự do và cả thực hiện ham muốn hoài bão của mình. Ở cái này thế giới, chỉ với này thân phận thôi không đủ, ít nhất là đối với Thượng Quan Vân Ngôn đó không phải tất cả những thứ cô muốn.

******-*****

Vân Ngôn, Minh Kỳ tới nơi thì đã thấy Phụ Hoàng, Mẫu Hậu của bọn họ ngồi ở chủ vị chờ sẵn, ghế bên dưới thứ nhất chính là Tử Tiêu Đạo nhân. Đại Hoàng huynh Thượng Quan Tấn Sinh ngồi ở ghế thứ hai bên đối diện.

Hai người đồng loạt hành lễ, sau đó Minh Kỳ lui về chỗ ngồi bên cạnh Đại Hoàng huynh, chỉ còn Thượng Quan Vân Ngôn đứng ở giữa chính điện.

Tử Tiêu Đạo nhân mặt đối mặt với tiểu nhân nhi sáu tuổi, hai người đánh giá nhau, ban đầu ánh mắt mừng rỡ, cảm hòai, rồi tới sau đó chính là mắt to trừng mắt nhỏ, mắt trẻ lườm mắt già.

Mọi người thấy này tràng cảnh không hiểu đầu đuôi cái gì tình huống. Chỉ có người trong cuộc mới hiểu mà thôi.

Thượng Quan Vân Ngôn nằm mơ cũng không ngờ người tên Tử Tiêu đạo nhân kia, Chín mươi chín phần trăm chính là ông nội ở thế giới bên kia của cô. Đến bây giờ Vân Ngôn mới tăng thêm nghi ngờ..cái này tuyệt đối âm mưu, tuyệt đối bị dở trò.

Kỳ quái lúc Viện Nghiên cứu gặp động đất, trước đó cô làm gì nhận được bất cứ thông tin gì liên quan tới bên trung tâm Khí Tượng Thủy Văn, không có cảnh báo nào hết.

Rồi có tại sao cũng là Thượng Quan Gia, còn có chiếc ngọc bội không thể quá mức trùng hợp được.

*******-******

Hoàng Đế, Vệ Hậu hai mắt nhìn nhau, cuối cùng Hoàng Đế vẫn người cắt đứt này tràng cảnh.

'Khụ...khụ...!!

Ngôn nhi, còn không mau cúi xuống hành lễ với Sư phụ."

Vân ngôn trong lòng bĩu môi, nhưng là vẫn nghe lời quỳ xuống hành lễ:

' Đệ tử, Thượng Quan Tấn Ngôn bái kiến Sư phụ!"

Đúng lúc A cẩn mang trà Đến tay Thượng Quan Vân ngôn, hiểu ý, tiểu nhân nhi tiếp tục:

"Đồ đệ mời Sư phụ dùng trà!'

Tử Tiêu đạo nhân thu hồi ánh mắt, hiền lành mỉm cười vuốt râu bạc. Nhận lấy tách trà nói:

'Ngôn nhi! Con đứng lên đi.

Vân Ngôn lòng run lên, đã bao lâu rồi không nghe thấy tiếng nói này quen thuộc. Không được, phải nhịn. Hiện tại không thể hỏi đi rõ ràng được.

******-****

Hoàng Đế có ý hỏi Tử Tiêu đạo nhân tại sao tới sớm hơn dự định. Thế nhưng chỉ nhận được câu nói mà cao nhân thường nói:

"Thiên cơ bất khả lộ.!

Thế nên mọi người cũng không thể giữ Thượng Quan Vân Ngôn thêm vài ngày.

Trước khi đi, Thượng Quan Vân Ngôn để lại phương thuốc cho Vệ Hậu, đúng vậy Vệ Hậu lại có thai rồi.

Đáng ra Vân Ngôn sẽ nói nhưng mà bây giờ không kịp, chắc chắc vài ngày nữa Vệ Hậu cùng Phụ Hoàng sẽ biết thôi.

Vân Ngôn dù gì cũng là Thiên tài Y học kiếp trước, Vệ Hậu phần vi để ý chuyện Minh Hề nữ nhi nên không để ý cơ thể thay đổi, Vân Ngôn thì không. Cho nên Vân Ngôn biết trước cả Thái Y lẫn Vệ Hậu.

Chuyện này không có gì lo lắng ở hiện đại, nhưng là cổ đại, phụ nữ mang thai độ tuổi này được coi là muộn, nếu không có phương thức đúng thì sẽ rất nguy hiểm. Cho nên Vân Ngôn phải dặn dò, viết kỹ mọi thứ trong tờ giấy.

Về Minh Hề Hoàng tỷ, Vân Ngôn biết rằng mọi người trong lòng sầu muộn cho nên cô đã nói với bọn họ rằng Tử Tiêu đạo nhân tiết lộ Minh Hề tỷ tỷ rời đi chính là may mắn tạo hóa của Minh Hề, tỷ ấy sẽ không có việc gì, hơn nữa còn thực sự nhận được ân trạch từ trời cao.

Vân Ngôn nói dối có thiện tâm nhưng là thực có căn cứ cơ sở của mình, huống hồ tổng không thể để Vệ Hậu tâm thần bất an dưỡng thai nhi.

*******-*******

Giờ chia tay, Vân Ngôn ôm từng người, hôn lên má từng người một. Đây thực sự là gia đình của cô, một gia đình trọn vẹn.

Trước cửa cung, một chiếc xe ngựa đơn giản không thể đơn giản hơn đợi chờ.

Vân Ngôn được Tử Tiêu đạo nhân nắm tay rời đi, tới rồi trước xe ngựa, Vân Ngôn quỳ xuống.

Tiểu nhân nhi bé nhỏ thân hình, lưng gầy thẳng tắp, dập đầu xuống ba lạy.

"Ngôn nhi hôm nay cáo biệt, không thể ở lại bên Phụ Hoàng, Mẫu Hậu, Đại ca,tỷ tỷ để phụng bồi. Kính xin mọi người giữ sức khỏe, chờ Ngôn nhi trở về bảo vệ mọi người. Nhất định!"

Dõng dạc khí phách lời nói chấm dứt, tiểu nhân nhi dứt khoát đứng dậy một mạch rời đi lên xe ngựa. Tới khi rèm cửa khuất đi thân hình nhỏ bé cũng không hề quay đầu.

Vệ Hậu trào nước mắt, nàng lại xa thêm một "nhi tử", ánh mắt yêu thương không tha nhìn xe ngựa rời đi. Bỗng nhiên nàng khó chịu, nôn khan.

Người phụ nữ từng bốn lần sinh nở làm sao không biết cái này dấu hiệu, mệt mỏi thân thể dựa vào người trượng phu. Nhớ tới kia tờ giấy "nhi tử" đứa ban nãy, Vệ Hậu mang ra xem, thần sắc kinh ngạc, vui mừng rồi hạnh phúc xoa xoa bụng nhỏ.

Hoàng Đế tất nhiên ở cạnh quan sát nhìn thấy hết thảy, hắn thở dài. Này hắn "nhi tử' thực sự quá thần thông, và hắn cũng thở dài vì không ai dành "nãi.." với hắn nữa... !!!!

********-*******

Vân Ngôn ngồi lên xe ngựa, mặc kệ Tử Tiêu đạo nhân hay là ông nội Thượng Quan Vân Thần, mắt sưng đỏ cúi đầu gục xuống.

Trên xe vẫn còn một tiểu nữ hài nữa nhưng Thượng Quan Vân Ngôn lúc này tinh thần không dư thừa để quan tâm nữa. Lúc này rời đi thực sự mới cảm thấy cái này gia có bao nhiêu yêu thương ý nghĩa.

Tiểu nữ hài trông lớn hơn Vân Ngôn vài tuổi yên lặng ngồi bên cạnh. Chỉ thấy khuôn mặt non nớt phấn nộn tiểu nữ bình đạm, không ra cái gì sắc mặt biểu cảm. Mắt đẹp nhắm lại dưỡng thần, mi mắt cong dài nổi bật trên làn da trắng mịn. Tất cả ngũ quan trên khuôn mặt của tiểu nữ hài chỉ có thể dùng từ suất sắc để đình dung. Tiếc là bây giờ, vân Ngôn không có tâm tình để quan khán.

*******-********

"Lão gia! Đại công tử đã trở về, còn có đặc sứ bên người chủ tử cũng tới"

Người kia được gọi Lão gia đang ngồi trên án thư đọc sách liền buông xuống, đích thân đứng dậy ra ngoài nghênh đón.

Hai người trước sau rời khỏi thư phòng, chỉ là khi gặp được người, phản ứng của họ không giống như trong tưởng tượng của hắn.

Hắn chắp tay đố với người kia làm lễ.

"Ngài đặc sứ! mời vào trong rồi nói.!"

Lúc đi vào, hắn liếc qua Đại nhi tử, chỉ biết được rằng chuyện nghiêm trọng xảy đến.

Hắn để vị kia ngồi ngang hàng nơi chủ vị, cẩn trọng hỏi:

'Không biết kia "Ngọc bội" đã tới tay chủ tử!"?

"Ông hỏi nhi tử của ông xem!'

Giọng nói trầm khàn, lạnh lẽo khí tức của người kia vang lên. Hắn nhìn sang của hắn đại nhi tử ý hỏi đáp án:

'Phụ Thân, kia ngọc bội..là..giả..!"

Tên kia nói xong, cúi đầu không dám nhìn phụ thân.

"Trụ nhi! Con nói cái gì!..ngọc bội là giả!?'

Hắn tính đạp bàn nhưng sau đó đó kiềm chế, tay nắm chặt thành quyền.

"Hơn nữa, cái kia ngọc bội hiện theo tay Thượng Quan Tấn Ngôn rời đi cùng Tử Tiêu đạo nhân cách đây nửa canh giờ."

Đại nhi tử của hắn lại nói thêm một đạo thông tin, hắn tức dận không thể phóng. Tức chết hắn.

"Toàn lực đuổi theo Thượng Quan Tấn Ngôn, bằng mọi giá không được để hắn rời đi lên núi Vân Sơn."

*****-**********

Sở Hàm-đại lão bà-sư tỷ của Vân Ngôn

Sở Hàm-đại lão bà-sư tỷ của Vân Ngôn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top