Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 59: Huyền cơ


Tại một cửa tiệm y phục tại phố lớn Ninh Thành, lúc này đang chứng kiến một cảnh tượng kỳ lạ xưa này chứng từng có. Đó là hàng dài người tập trung đông đúc trước cửa tiệm để nhìn ngắm một nữ nhân mặc y phục. Và đám đông còn có xu hướng tăng lên theo cấp số nhân.

Nguyên nhân là bởi vì, cách đó vài khắc thời gian. Sở Hàm kéo Vân Ngôn vào một tiệm y phục để thử đồ, là thử váy nữ nhân. Sẽ không có chuyện gì xảy ra nếu như Vân Ngôn trước đây không ba hoa kể về những chuyện nữ nhân thời hiện đại thường làm khi mua sắm, những sàn trình diễn thời trang bắt mắt. Vì vậy, hôm nay Sở Hàm trong lúc hứng khởi, bắt Vân Ngôn mặc đủ tất cả các loại màu trong tiệm y phục, mọi kiểu dáng và làm người mẫu trình diễn những thứ này.

Sở Hàm miệng cười đạm nhiên đạo:
" Tiểu Vân, muội nói xem. Chiếc váy màu xanh nõn chuối này nhưng hợp muội, còn cả chiếc váy màu hồng cánh sen này nữa, thêm màu tím..."

Vân Ngôn đỡ trán:
" Tỷ không phải muốn muội mặc hết những thứ này rồi để cho mọi người quan khán chứ....!!?

Sở Hàm tay vẫn cầm chiếc váy màu tím mỉm cười đáp lại:
" Sao! Không thích. Hay là Tiểu Vân chỉ thích leo mái nhà uống rượu bên mỹ nhân, vậy thì tỷ đây lại không thể phụng bồi rồi.!"
"Ách...tỷ nói gì thế. Muội là con gái hiền thục đoan trang, sao lại có thú vui leo cái kia mái nhà uống rượu chứ.. muội mặc ..muội mặc."

Vân Ngôn nội tâm khóc ròng một trăm dòng sông. Lão bà của cô ghen cũng đặc biệt quá đi.

Lúc này bà chủ tiệm vẫn đang tủm tỉm cười chờ đợi hai người. Chả là ngay khi vào tiệm, Sở Hàm đã phân phó Zero nhắc nhở nhẹ với bà chủ. Cứ để bọn họ làm gì thì làm, tiền sẽ đưa tới tay hậu hĩnh. Được ngắm nhìn mỹ nhân như hoa như ngọc hai nàng, lại được nhận tiền, tất nhiên bà chủ rất vui lòng đồng ý.

Zero cùng ba người còn lại không hiểu thiếu phu nhân nhà họ muốn làm gì. Chỉ có thể nghe theo chỉ thị. Ban đầu khi hai đại mỹ nữ bước vào cửa tiệm đã gây không ít chú ý, cho nên Cửu cũng dễ làm việc. Cộng thêm ngoại hình tuấn lãng cho nên việc thu hút đám đông cực kỳ dễ dàng.

Cửu theo lời Sở Hàm ra đứng trước cửa tiệm, chắp tay phía trước, đối với đám đông, nguời qua đường dùng một chút nội lực hô to:
" Các vị hương thân phụ lão , các vị tiểu thư, các vị nam tử có nhu cầu mua quần áo đẹp, nhu cầu ngắm mỹ nhân thì vui lòng tụ tập lại thành hàng dài. Bây giờ cửa tiệm Y phục Hương Sắc chúng tôi sẽ cho quý vị khách quan chứng kiến các kiểu váy lụa đẹp nhất ở Ninh Thành. Nếu quý vị nào sau đó mua đồ ở bổn tiệm thì không cần phải trả tiền, còn các vị nào đứng đây chiêm ngưỡng, cảm thấy vị cô nương lát nữa bước ra sắc nuớc hương trời thì xin hãy để ra vài văn tiền coi như là phí xem mỹ nhân. Nhanh chân dành chỗ ..nhanh chân dành chỗ". Rất nhanh bởi vì hiếu kỳ tò mò, mọi người liền tụ tập lại. Càng ngày càng có xu hướng đông hơn.

Nếu Cửu biết, đối tượng mà hắn đang đem đi rao là Tứ gia của bọn họ, chắc chắn cắt lưỡi hắn cũng không dám làm vậy. Thế nhưng đó là nếu mà thôi. Đó là lý do Vân Ngôn dù không muốn vẫn đáp ứng làm model ở cổ đại như thế này.

Từ cửa lớn của tiệm, Zero, Cửu, Thập, Thập Nhất phân chia bốn vị trí để đảm bảo đám đông không xô đẩy chen lấn.

Sở Hàm lấy một cái ghế ngồi phía trước.. xem như là điểm xuất phát. Đợi chờ Vân Ngôn bước ra. Lúc thấy Sở Hàm bước ra, rồi thong dong ngồi ở đó, đám đông bắt đầu sôi trào. Đúng là có mỹ nhân, hơn nữa còn là tuyệt thế mỹ nhân. Nam nhân dần dần tụ tập đông hơn, phụ nhân, một vài vị tiểu thư cũng có mặt quan khán.

Rồi khi cả đám đông đang sôi trào hừng hực vì nhìn thấy Sở Hàm thì tự dưng im bặt, sau đó là tiếng hút khí lạnh, không dám thở mạnh vì sợ vị tiên tử hạ phàm này biến mất.

Vân Ngôn âm thầm nuốt nước mắt vào trong, bỏ qua ánh mắt sùng bái của bà chủ tiệm cùng người làm, hít sâu một cái bước chân ra khỏi cánh cửa. Đập vào mắt là cả trăm con mắt muốn rớt ra nhìn chăm chăm, còn sở Hàm nàng ấy cũng nhìn cô, vui vẻ gật đầu ..ý bảo ." Đi đi, trình diễn đi a.."

Vân Ngôn hồi tưởng lại phong thái mấy người mẫu hàng đầu ở các tuần lễ thời trang cô từng tham gia, từng thấy trên các sàn diễn. Sau đó nở một nụ cười rực rỡ tràn đầu sức sống, nháy mắt với đám đông, cố tình hất tung làn váy lên rồi sải bước đi trên con đường đám đông dọn đường tạo ra sẵn.

Vân Ngôn sải bước tự tin nhìn về phía trước, tay không không quên đưa ra làm hành động bắn tim với mọi người xung quanh. Một vài công tử gia nhìn thấy cô hành động như vậy cũng đưa tay mình lên học lại cử chỉ đó làm lại đối với mỹ nhân. Đến cuối đường, Vân Ngôn xoay vòng điêụ nghệ, giống như màn hất váy của các siêu mẫu quốc tế, còn không quên nháy mặt nghịch ngợm với đám đông.

Những cử chỉ đáng yêu, nụ cười ngọt ngào, sắc vóc động nhân của cô khiến cho cả những vị tiểu thư ở đấy tán thưởng. Có câu nói " Bạn giỏi mới khiến người ta ghen tị, nhưng bạn suất sắc thì sẽ được nể phục". Trường hợp của Vân Ngôn chính là vậy, cô đẹp từ thần thái, dung nhan, cho tới cử chỉ. Cộng thêm nụ cười ngọt ngào thanh thuần của Vân Ngôn, khiến cho đám đông cả nam lẫn nữ động tâm.

Trong lúc mọi người sôi trào nhìn cô, thì Vân Ngôn trong đầu cảm cảm thấy nhiệt bởi vì lúc nãy xoay có chút quá đà, một bên ngực " dởm" có chút lệch lạc.

Sở Hàm ngồi thư giãn uống trà, nhìn ngắm nữ nhân của nàng thoả sức biểu cảm, có lẽ đấy là một Vân Ngôn thực sự. Nếu Vân Ngôn được lựa chọn ngày từ đầu, có lẽ nàng ấy sẽ lựa chọn sống với hình tượng nữ nhân như bây giờ.

Vân Ngôn bước đi, nhìn thấy Sở Hàm nàng ấy ánh mắt ôn nhu nhìn cô, nội tâm liền mềm một mảnh. Sao cô có thể không hiểu điều Sở Hàm nghĩ cơ chứ.. người này, có phạt cô cũng dụng tâm như vậy.

Vân Ngôn tăng nhanh cước bộ, cười rạng rỡ đi về phía Sở Hàm. Sở Hàm không biết Vân Ngôn định làm gì nhưng vẫn trấn định nhìn nữ nhân đang lại gần mình.
Vân Ngôn đi vòng ra sau lưng Sở Hàm, rồi thân thể mềm mại không xương cố tình ghé vào người nàng. Lợi dụng ống áo rộng lớn, Vân Ngôn nhanh chóng ghé sát vào tai Sở Hàm, ẩm ướt lướt nhẹ nói: " Ngực của ta bị lệch rồi.."

Sở Hàm thoáng đơ người rồi suýt nữa bật cười. Cái người này thật là. Còn đám đông nhìn cử chỉ ái muội thoáng qua của hai người chỉ biết cảm thán, hai nữ nhân xinh đẹp, làm gì cũng xinh đẹp.

Vân Ngôn sau đó nhanh chóng lướt đi vào trong để thay đồ. Cô còn cả mấy bộ nữa cần mặc đi tiếp theo. Haiz, Sở Hàm cũng thật là lắm trò..

Bên ngoài đám đông không ngừng nghị luận, tiếng văn tiền, nén bạc không ngừng rơi xuống trong giỏ bốn người Zero. Cả bốn người bọn họ cũng bị cử chỉ của vị "biểu muội" của thiếu phu nhân làm kinh sợ. Họ chưa từng được thấy một nữ nhân, có nhiều hành động cuốn hút như vậy. Thập Nhất nhìn theo bóng lưng " vị biểu muội" này mà tâm hồn càng nhộn nhạo.

Trong đám đông, đâu đó vẫn có một vài nữ nhân thấy nam nhân xung quanh bị Vân Ngôn lôi cuốn liền mở miệng mỉa mai.." Thân làm nữ nhân lại bày ra cho thiên hạ cử chỉ lẳng lơ, đúng là phường không có giáo dưỡng"
Lời này nói ra ngay lập tức bị người khác phản ứng, một tráng hán bên cạnh cố tình lấy thân mình che lấp , đùn đẩy cô gái kia đi ra, miệng đạo:
" Không xem thì tránh cho người khác xem, bộ mặt xấu xí không dám trưng diện ra cho mọi người nhìn thì bớt cái miệng lại."

Mọi người gật đầu phụ hoạ, và vị cô nương kia tất nhiên bị đẩy ra không thương tiếc. Hay đây đó có một vài nam nữ chen lấn quan khán, thấy vậy cũng to nhỏ nghị luận. Vị cô nương kia tặc lưỡi: " Bộ y phục kia cô nương ấy mặc thật đẹp,.lát nữa phải vào xem thử mới được."
Ấy vậy mà lại nghe được lời đáp của vị xem chừng là đệ đệ: " nàng ấy mặc là đẹp người, đẹp thần thái. Còn tỷ mặc, chỉ y phục đẹp, người không đẹp.." xem chừng vị cô nương này bị tiểu đệ của mình chọc khí, liên tục dậm chân bất mãn.

Xung quanh, còn một vài nam nhân luống tuổi, tai bị phu nhân đi bên cạnh lôi kéo, miệng không quên nhắc nhở: " Thấy gái đẹp là đủ thứ nước chảy, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Ông lau miệng đi.".
Rồi nam nhân chối đây đẩy, phân bua đứng xem vì lát nữa chọn y phục cho nữ nhi mà thôi. Một vài tiểu nhạc đệm xảy ra, không hề ảnh hưởng tới không khí háo hức trong đợi lần ta tiếp theo của vị nữ tử ban nãy.

_____-______-______-______-____-____-___

Tràng diện như vậy cứ thế trải qua tới gần một canh giờ, Vân Ngôn thay tổng cộng hơn 10 bộ y phục. Thần thái thể hiện từ ngây thơ, thanh thuần, ngọt ngào, ma mị, quyến rũ đều có cả. Đám đông đã lên tới hơn vài trăm người. Giỏ đựng tiền của bọn họ đã đầy ắp.

Theo thoả thuận trước đó, chỉ cần Vân Ngôn thu hút được hơn 200 người quan khán thì được dừng lại. Số tiền thu được từ các giỏ sẽ được Sở Hàm đem cho Zero phân phát tới các hộ dân nghèo khó ven rừng, bìa biển Ninh Thành. Chẳng là hôm qua nàng có xem qua báo cáo về tình hình Ninh Thành do Ám Nhất đưa lên, trong có có vài mục đề cập tới chuyện này. Nàng chỉ muốn sẵn tiện giúp đỡ họ một chút. Dù sao bản thân nàng không có nhiều tiền, nên đành bán nhan sắc của Vân Ngôn để kiếm tiền vậy.

" Màn trình diễn thời trang " kết thúc, Vân Ngôn mệt lã người. Bọn họ khó khăn lắm mới cắt đuôi được đám nam nhân theo sau.

Sau một hồi đi gấp, thậm chí dùng khinh công để thoát khỏi con phố đầy người, Vân Ngôn không hình tượng ỉu xìu tựa đầu lên vai Sở Hàm thở.
" Hôm nay như vậy, có không vừa lòng nàng!?"
Vân Ngôn truyền âm chỉ có hai người có thể nghe thấy hỏi Sở Hàm.
" Vậy Tiểu Vân có vui không?"
Vân Ngôn thẳng lưng đứng dậy: " Vui nhưng rất mệt. Nàng thì hay rồi, chỉ ngồi và nhìn"..
Sở Hàm mỉm cười không nói gì, chân hướng về phía trước đi.
" Về thôi, sắp tới giờ ngọ rồi. Chiều nay tiếp tục. "
Vân Ngôn phồng má tính thương lượng. Nhưng chỉ còn thấy bóng lưng Sở Hàm.
" Tỷ ..đợi muội.." Nếu lúc này Vân Ngôn có thể thấy vẻ mặt tươi cười của Sở Hàm, chắc chắn sẽ bị trụy tim. Nàng ấy rất ít khi cười như vậy.

Thập vẫn là nhìn bóng dáng hai nữ nhân phía trước.. lẩm bẩm.
" Thế nào ta vẫn cảm thấy có cái gì sai sai.."
Thập Nhất mắt trông theo bóng Vân Ngôn rồi đi hỏi lại:
" Sai gì cơ..?"
" Không có gì!. đi theo thiếu phu nhân thôi."
Bốn người gấp rút đuổi theo bóng dáng hai nữ nhân xinh đẹp phía trước.

-----_____-___----------_________-________

Luật Tề sau khi trở về liền gặp ngay mật thám của bọn họ tại Ninh Thành. Có chút bất ngờ thông tin hắn nhận được chính là Lăng quốc người cũng có mặt tại đây. Xem ra bọn họ vẫn là xem thường Lăng Quốc. Chỉ có điều bọn hắn vẫn chưa tìm được vị trí của bọn người Lăng quốc. Cho nên chỉ có thế dặn dò đám thuộc hạ cẩn thận.

Đợi tên mật thám rời đi, hắn đổi với Sát hỏi:
" Đã gửi thư tới Khương Cát đại nhân"
Sát cúi đầu xưng vâng:
" Bây giờ chắc ông ấy đã nhận được thư.
Sắp tới khi nào thiếu gia tới Kinh thành."
" Không vội. Cứ chờ xem bọn người Lăng quốc làm gì, đề cao cảnh giác là được. Lệnh người truyền tin về Tề Quốc, gia tăng quấy nhiễu biên quan Lăng quốc. Chỉ dừng lại ở khiêu khích, nếu bị tấn công, thủ, không đánh. Quan sát thật kỹ tình hình biên quan giữa ta và Minh Quốc, vũ khí đã chuẩn bị tới đâu rồi!?"

Sát kính cẩn đáp:
" Vâng, thuộc hạ nhớ rõ. Vũ khí hiện tại sắp đầy ba kho. Gần một tháng tới sẽ chuẩn bị được đầy đủ như thiếu gia muốn."

" Tốt"
Luật Tề thoải mái hô, sau đó lại nói:
" Bổn thiếu gia biết ngươi thắc mắc cái gì. Thiên cơ bất khả lộ. Tới lúc ngươi cần biết sẽ biết. Lui ra đi."

" Vâng. Thuộc hạ minh bạch"

_____-----&______-_______-______-____

Sát rời đi, Luật Tề đi lại án thư lấy bút lông, chọn một cuộn giấy ra bắt đầu chắp bút. Hắn muốn vẽ nàng..
Khách trong bóng tối quan sát, thấy vậy bèn mở miệng nói:
" Thiếu gia định tháng sau tấn công Đại Minh??"
Luật Tề thoáng dừng tay, miệng đạm nhiên đáp:
" Xem xem khi nào Lương Quốc có biến. Ngươi để ta tĩnh tâm vẽ nàng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top