Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 72: Kế Hoạch hoàn hảo


Vân Ngôn, Sở Hàm đồng thời bị chặn bởi đám cao thủ lạ mặt. Chúng không giống với những kẻ Âm Y Môn phái tới lúc đầu. Cả hai từ xa liếc nhau, ra dấu cẩn trọng.

Lúc này những người khác cũng đang ở thế giằng co quyết liệt. Thượng Quan Minh Hề mang thân phận Nhị Công Chúa, tất nhiên sẽ không thoát khỏi tầm ngắm, nhất là khi nhìn thấy hai người Vân Ngôn võ công thượng thừa, việc bắt được Minh Hề xem ra dễ đối phó hơn. Khống chế được nàng, bọn chúng không sợ không uy hiếp được Vân Ngôn thúc thủ chịu trói.

Hữu Sứ là người còn lại trong Tứ Đại Hộ pháp, võ công của hắn khỏi phải nói so với những kẻ kia không thua kém gì. Thậm chí có phần khó đối phó hơn. Minh Hề chỉ mới luyện tới Bích Hàn công tầng thứ 6. Mấy ngày trước khi nàng được Vân Ngôn đã thông kinh mạch cũng không thể một sớm một chiều giúp nàng tăng nội lực nhanh chóng. Nàng tả hữu đột xung, kiếm trong tay linh hoạt thế như chẻ tre diệt gọn từng tên một xông tới. Mặc dù Bích Hàn kiếm pháp chiêu thức đẹp đẽ, mang tính nhu nhưng kiếm chiêu của Minh Hề lại có phần mạnh mẽ dứt khoát. Này một phần là do nàng đã từng được Sư Thúc bá lúc nàng còn ở Hoàng Cung dạy cho nàng một bộ khẩu quyết. Khi nàng ở Vân Ninh cung cho dù bị mất trí nhớ nhưng theo bản năng, nàng đã luyện Bích Hàn công sáng tạo hơn các những sư tỷ muội khác. Minh Hề thượng một đường kiếm, tên nam nhân cầm chùy lao tới lập tức vong mạng. Nàng ra tay dứt khoát, mau lẹ, có phần thẳng thắn. Chính là lúc kiếm nàng vừa dời khỏi người tên kia thì gặp ngay một tên khác chưởng tới.

Minh Hề không dám mạnh mẽ đối chưởng, chỉ có thể phản xạ nhanh né tránh. Thân hình linh hoạt xoay ngang gót chân, tung người lên không trung dời thân thể sang bên cạnh tầm ba bước chân. Chỉ là chưởng phong quá manh mẽ, nội lực hùng hậu khiến nàng dù né được nhưng vẫn bị ảnh hưởng. Nàng khụy gối, chống kiếm xuống nền đất. Mắt minh lượng nhìn lên kẻ vừa tấn công mình.

Hữu Sứ mắt lạnh, cười khẩy nhìn Minh Hề. Quạt giấy trong tay mở tung, nếu không là cái cười khẩy sát khí vừa rồi, người ta còn tưởng đâu là công tử nhà quyền quý nào đang đi lạc. Tay phải nắm quạt, dấu ở sau lưng. Hắn không nói không rằng, cả người hướng về phía trước, thân thể phảng phất như làn gió, hắn lướt qua, một đường bụi đá thổi dẹp bay sang một bên.

Minh Hề tập trung cao độ, biết rằng đã đụng cao thủ liền trở nên vô cùng thận trọng. Nàng bật người lên không trung, cú bật tạo đà lên cao đón địch giống như động tác Hổ Mang vồ mồi, nhanh và chuẩn. Hai người gặp nhau tại một điểm cắt trên không. Kiếm và quạt va vào nhau tạo âm thanh chói tai. Cú đụng giúp cả hai đo võ công của nhau, Minh Hề tay cầm kiếm khẽ run nhưng vẫn không chịu yếu thế. Ngay tại trên không trở mình, cước chân tung ra đá vào tay cầm quạt của hắn, một lần nữa mượn lực tung người lên khoảng không, kiếm chém từ trên cao chém xuống.

Hữu sứ không lấy gì vội vã, quạt mở tung ra phất mạnh hướng tới Minh Hề, nội lực kèm theo ám khí nhỏ từ đầu quạt bắn ra, mượn dịp đáp người xuống đất. Tư thế vẫn ngạo mạn như cũ. Minh Hề không dám sơ xuất, kiếm trong tay chặn đứng chưởng phong, trên không lộn một vòng tránh đi ám khí hắn bắn ra. Minh Hề tránh được hai nhưng không được ba cái ám khí. Lúc ám khí cuối cùng sắp chạm được vào người nàng, Tịch Băng đúng lúc có mặt.
" Không sao chứ"
Tịch Bằng một bên đứng bên cạnh Minh Hề, mắt quét qua tiểu sư muội xem có bị thương ở đâu không, sau đó mới yên tâm chuyển mắt qua nhìn Hữu sứ. Môi mỏng nàng khẽ nhấp.
" Cẩn thận"
Dứt lời kiếm trong tay liền vung lên, nàng chủ động tấn công trước, Minh Hề lập tức sát cạnh theo sau. Bấy giờ là hai đánh một. Hữu sứ mắt nhăn lại tắm tối, một chân khụy xuống nền đá, tay phải xoè ra năm ngón chạm xuống, mắt sắc lạnh, miệng lẩm bẩm gì đó. Chốc lát xung quanh không khí lạnh lẽo âm u, thật giống với tu la địa ngục. Nền đá tự động tách ra thành cái rãnh dài hướng tới vị trí Tịch Băng , Minh Hề. Âm khí tán loạn từ vết tách bay lên, cuộn xoáy như gió lốc, hắn dùng quạt trong tay phất mạnh, ám khí đồng thời theo động tác bắn ra. Tịch Băng tay linh hoạt dùng kiếm đỡ lấy ám khi, chân di chuyển thoăn thoắt tránh đám âm khí được điều khiển bởi nội lực của hắn. Tới khi đối đầu trực diện với vòng lốc xoáy đâm thẳng vào nàng. Tịch Băng hành động tạo xoáy vòng tương tự, chỉ có điều quanh nàng phát ra một lớp khí, màu lam rồi xoáy cuộn vào nhau hình xoắn ốc. Tay nàng cầm kiếm hướng thẳng phía trước. Hai cơn lốc nội lực đối đầu nhau, Tịch Băng đem cả thân thể mình phá tan lốc xoáy do hắn tạo ra. Càng lại gần, tốc độ của nàng càng nhanh. Hữu sứ thu hồi quạt trong tay, tại thời điểm kiếm Tịch Băng đâm tới trước mặt, thân quạt liền chặn đứng, mặc dù vậy hắn bị nàng mạnh mẽ chấn lùi một bước trượt dài. Minh Hề tận dụng cơ hội, kiếm vung tới. Mồ hôi trên trán hắn rịn xuống, cắn răng đỡ kiếm của Tịch Băng, mắt liếc Minh Hề công tới, hắn ngã rạp người ra đất.. kiếm Tịch Băng đâm thẳng song song với thân thể hắn, ngay lập tức kiếm Minh Hề ập tới. Hắn lạnh lẹ lăn người qua một bên, nơi kiếm chém xuống nền đá nứt toác. Minh Hề không buông tha, kiếm theo sát truy đuổi. Hắn dùng quạt đỡ kiếm, lật người đứng vững, phản đòn lại sắc bén. Vì ưu thế nội lực của hắn hơn hẳn, cho nên mỗi nhát chém hắn vung ra, Minh Hề đều phải hết sức đỡ lấy. Thấy Minh Hề cật lực phòng thủ, hắn một mặt dùng quạt so kiếm với Minh Hề, nàng đỡ lấy liền lùi lại vài bước, hắn thắng thế quay người xoay chân đạp thẳng vào ngực nàng. Minh Hề chỉ kịp đẹp tay thủ trước ngực đỡ lấy cú đá. Lực đá mạnh mẽ làm Minh Hề bị đánh bay ra một đoạn, khoé miệng rĩ máu. Tịch Băng có mặt kịp thời ngăn chiêu tiếp theo của hắn, trực tiếp vận 8 phần nội lực Bích Hàn công. Nội lực va vào nhau gây chấn động xung quanh, bản thân hai người bọn họ bị đẩy lùi mấy bước chân, đều ôm ngực thở dốc. Đợi lớp bụi mù mịt tản ra, cả hai đăm đăm nhìn nhau.

Hắn đánh giá nghiêm túc Tịch Băng, tay cầm quạt phe phẩy phản cười. Sau đó bổng thân thể hắn biến đổi, môi mỏng thâm đen, trên mặt, trán, đặc biệt quanh mắt liền xuất hiện gân xanh chi chít dày đặc, mắt nổi tơ máu rõ rệt. Minh Hề bỗng nhớ tới câu chuyện Ngôn Nhi thường kể hồi bé về mụ phù thuỷ trong cái gì Nữ Hoàng Băng Giá, cơ mà này khác là phiên bản nam và chưa tiến hoá mọc sừng. Minh Hề nhìn hắn liền buồn cười, Tích Băng quan sát hắn cũng không quên canh chừng Minh Hề bên cạnh, thấy tiểu sư muội bỗng nhiên cười, mắt nàng liếc sang, Minh Hề liền im bặt, đằng hắng nghiêm túc. Hữu sứ vẫn tiếp tục biến đổi, tay trái của hắn biến đem sau đó lộ ra vân sắc kỳ lạ. Trông như loài bọ cạp. Cả hai đề phòng nhìn hắn, rồi cùng lúc xông lên ứng chiến.

-------_-------_-------_------_--------_--------_-----

Riêng Lăng Nhược Hi, nàng không quá gấp gáp hành động. Một mặt quan sát tình huống xung quanh, một mặt chống đỡ những kẻ chán sống xông tới. Bích Hàn Kiếm toát ra băng lãnh không kém gì so với Hàn Băng Kiếm là bao. Sau khi bị tên bắn phục kích, quanh nàng có thêm mấy người giúp đỡ nàng chặn tên đón địch. Nhận thấy thời cơ đã tới, Lăng Nhược Hi phân phó người của nàng hành động.

Đám người nhân sĩ ban đầu ẩn trong Viên Phủ một đường chém giết Âm Y Môn nhân, tất cả đều một kiếm chấm dứt sinh mạng chúng, động tác không chút nào chậm trễ. Đúng vậy, bọn họ hướng tới Gia Hình Luật, Luật Tề. Tất cả đều ăn mặc giống với Âm Y Môn nhân nhưng tay cầm kiếm liền khác biệt. Luật Tề tất nhiên thấy mọi chuyện diễn ra kỳ lạ. Đợi hắn phản ứng thì hắn đã bị áp sát. Những kẻ đi theo bảo vệ hắn đều là cao thủ, liền biết kẻ tới là địch, huy kiếm không khoan nhượng chém giết. Chỉ là khi bọn chúng xông lên, quanh chân chúng không biết khi nào có bóng người xuất hiện, cắt đứt gân chân hoặc tay chúng. Bóng người thoắt ẩn thoát hiện, như từ trên trời rơi xuống, dưới đất chui lên không thể phán đoán. Giống như là thổ độn vậy.

Đúng vậy, ở Lăng quốc có môn võ công thất truyền bí ẩn truyền từ lâu đời, dựa vào ngũ hành bát quái tương sinh tương khắc để vận hành. Đó chính là Bát Môn Huyền Thuật Độn Giáp. Lăng Nhược Hi lần này mang tới, chính là những người này. Luật Tề chưa từng chứng kiến huyền diệu của Bát Môn, tất cả cả kẻ khác cũng chỉ là nghe thấy. Trước mắt đồng bọn ngã xuống không để lại vết tích liền khiến bọn chúng căm tức cùng cảnh giác gấp bội. Lợi dụng như vậy tình thế, những kẻ đang lao tới lấy mạng Luật Tề thế như chẻ tre. Luật Tề vẫn đang trong vòng bảo vệ nhưng chuyện này khiến hắn không thể nào an tâm. Hắn phẫn hận, nhìn Vân Ngôn và người của cô tả hữu đột xông, hắn càng căm tức. Kiếm trong tay đỡ lấy đánh trả kẻ thù tấn tới. Nhưng hắn vẫn không quên mục đích tới nơi này. Khách đã được cử đi lấy mạng của Thượng Quan Tấn Ngôn, hắn nhất định phải diệt bọn sâu bọ này, đồng thời ghi hận kẻ hôm nay dám tính kế hắn. Luật Tề võ công không chút nào yếu kém, thậm chí là cao thủ trẻ tuổi hiếm có. Lúc hắn cảm nhận được có người tiếp cận phía sau, kiếm không lưu tình vung tới, đầu người kia liền lăn xuống đất, máu ướt vạt áo hắn, ánh mắt hắn chẳng chút nào rung chuyển. Người của Âm Y môn tất nhiên biết thân phận Luật Tề. Mấy tên Đường Chủ còn lại tập tung lại giải vây cho hắn. Người Lăng Quốc không yếu thế, Bát Môn độn giáp thoát ẩn thoát hiện khiến chúng khó nắm bắt vị trí địch. Bị tấn công bất ngờ, chúng dù cảnh giác nhưng thuơng vong càng nhiều, tinh thần chúng bắt đầu lâm vào hoảng loạn.

Lăng Nhược Hi chưa trực tiếp tham gia tấn công, nàng một mực quanh quẩn các tỷ muội đồng môn, còn có người của Vân Ngôn hỗ trợ. Chỉ là Âm Y Môn nhân người đông như kiến, chúng cứ ào ào như ong vỡ tổ, hết tên này lại có kẻ khác xông lên. Có khi chúng đồng loạt xông lên cả chục người. Lăng Nhược Hi đón đầu vung Bích Hàn Kiếm, kiếm khí quét ngang, cả thảy đổ rạp xuống như rau cỏ. Những kẻ sau tới dẫm đạp lên xác chúng. Tình cảnh có chút sai trái khi phần lớn những kẻ xấu xí hay tăng sư bọn chúng không có a vào, mà những người có nhan giá trị cao trở thành điểm đến hấp dẫn. Thất, Bát, Thập Tam mấy người mặt mày biến đen.

Nhược Hi Tư Dung, Di Tuệ khỏi phải nói trở thành ngôi sao sáng, lần lượt đàn người như lũ chó cắn cuồng lao tới. Mắt dâm tiện thèm khát không chút nào giảm xuống. À cái này là phải trách chút một vị muội muội của Quỷ cốc. Nàng bên mình có mang cái gọi là " Xuân Tán Hương". Này loại hương túi này có tác dụng thu hút thú dữ động dục, giống như một loại xạ hương của giống cái hấp dẫn giống đực vậy. Tạm thời không biết nàng mang theo người làm gì, nhưng lúc nãy có kẻ chém trúng nàng, lỡ trúng luôn túi hương. Và hậu quả bây giờ là phạm vi xung quanh đó đều quanh quẩn loại mùi này. Cho nên bọn nam nhân giống đực kia mới điên cuồng lao tới. Lại nói nó chỉ kích phát khi tâm có dục vọng quỷ dữ nó mới phát tán mạnh như vậy. Trách ai bây giờ....

Tần Kiều ngay từ đầu đã được người của Vân Ngôn trông chừng, cộng thêm chính nàng võ công không kém, cho nên chống trả không mấy chật vật. Chỉ là bọn chúng kéo tới càng đông, nàng thấm mệt. Tay kiếm nàng chậm một nhịp, suýt chút nữa nơi cổ đã có một vết cắt ngọt lịm. May mắn lúc đó Thập Tam chặn kiếm thay nàng kịp, Nhược Hi đá kiếm dưới đất lên, thẳng hướng bụng tên kia đâm tới. Nguy cơ giải trừ, Tần Kiều hú hồn chim én..

Tới lúc này một trong những tên cầm đầu âm y môn ra hiệu cho tất cả những kẻ có nội công tốt tập trung lại. Bày trận âm công.

____-_____-_________-_______-________-__

Cả Viên phủ người đông nghìn nghịt rối loạn, tiếng binh khí va chạm, kêu rên máu chảy không dứt. Từ đầu cuộc chiến, mọi chuyện diễn ra ở bên trong đều được thu vào tầm mắt đám người áo đen bên ngoài. Tất cả chúng đều ngụy trang thật kỹ.. tay cầm kiếm sáng loáng, luôn trong tư thế sẵn sàng .

Sau một hồi quan sát trận thế, tên có vẻ như phó lĩnh hỏi tên cầm đầu.
" Công tử! Hiện tại chúng ta xông vào được hay chưa. "

Kẻ được gọi là công tử đích thị là Nhị công tử, Khương Thác. Hắn liếc trắng tên kia, im lặng trầm ngâm một lúc rồi mới đáp.
" Chưa tới lúc, tất cả các ngươi đều đề phòng. Chờ hiệu lệnh của Khác Đại Nhân."
" Rõ."
Hành động của bọn chúng lại lọt vào Tầm mắt của đám người phía sau.
" Tổng giám, Công Chúa đang gặp nguy hiểm. Chúng ta có nên xuất kích."
Người kia mang che mặt đáp nhẹ nhàng.
" Công chúa chưa hạ lệnh, không vong động. "

Ám Nhất thu hồi ống nhòm. Lẩm bẩm, đám người phía sau Âm Y môn người hình như có mục đích khác. Quan sát tiếp vậy. Cả đám ngồi phía xa quan sát tất thảy. Lần nữa cảm phục sự tính toán của Tứ gia bọn họ.

-------_____-_____-_____-_____-_________----


Hoàng Cung

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top