Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9: Hồi phục

Tỉnh ngộ sau đó, Thượng Quan Vân Ngôn an tâm tĩnh dưỡng. Mặc dù bên tai vẫn có thể lắng nghe người bên cạnh nói chuyện. Nhưng vì độc tố không tầm thường cho nên Thượng Quan Vân Ngôn không thể sớm tỉnh lại.

Hoàng Đế hạ triều liền đi thẳng về Minh Ngọc cung, sự vụ bận rộn nhưng tổng không thể ngăn lo lắng cho thân thể Hoàng nhi của hắn.

Hắn tối không ngờ trùng kích sớm tìm Đến Thượng Quan Vân Ngôn như vậy, lần này chính là hắn không cẩn thận bảo hộ "nhi tử", thật may mọi chuyện vẫn còn cứu vãn được. Càng nghĩ càng đáng giận.Thời điểm Hoàng Đế di giá tới Minh Ngọc cung, Hoàng Hậu, ba vị Hoàng tử, Công chúa cũng đã có mặt.

Tứ Hoàng tử tối quan trọng người của Hoàng cung, là bảo bối trong lòng tất cả mọi người. Cho nên ai nấy đều mang một mảnh sầu lo thương tiếc. Đại Hoàng tử chính là đem bàn tay không lớn là bao của mình cầm lấy bàn tay nhỏ của Tứ đệ hắn bọc lại. Kiên định bên tai âm điệu thề son sắt sau này không thể để bất cứ ai khi dễ tổn thương Hoàng đệ của hắn.

Dư âm Tiểu Thuận Tử công công hô hoán Hoàng Đế tiến vào. Đại Hoàng tử Thượng Quan Tấn Sinh nhún người đứng dậy hành lễ. Hoàng Đế vốn lo lắng cho Tứ "nhi tử" nhìn thấy Đại nhi tử lo lắng quan tâm Hoàng đệ ánh mắt càng thêm nhu hòa. Khởi tày đem đỡ nhi tử, yêu thương cánh tay đặt lên vai, nói:

'Sinh nhi là đang lo lắng cho Hoàng đệ sao"

Thuận thế đi tới ngồi xuống nhìn sắc mặt Thượng Quan Vân Ngôn, thấy nguyên bản sắc mặt trắng bệch hôm qua đã hồng hào không ít. Tâm nhất thời buông lỏng.

'Vâng! Thưa Phụ Hoàng. Lý Thái Y nói Hoàng đệ tính mạng không đáng ngại. Do tổn thương, cơ thể mệt mỏi chống chọi không được dược tính cho nên ngủ trầm chưa tỉnh."

Hoàng Đế gật đầu, sau đó đứng dậy li khai ra ngoại gian điện chính. Hướng chủ vị ngồi.

Đại Hoàng tử theo sau đó, cắn răng nghiêm chỉnh nói:

"Phụ Hoàng, Hoàng nhi có chuyện muốn thỉnh cầu!'

Hoàng Đế hứng thú nhìn, đánh lên tinh thần nghe xem đại nhi tử muốn nói gì:

'Sinh nhi nói Trẫm nghe xem'

"Nhi thần muốn cầu phụ Hoàng chuẩn cho nhi thần ra cung tới Phủ Vệ Thân Vương ngoại công học võ theo quân."

Hoàng Đế vẫn chưa biểu hiện gì, mắt nhìn thẳng Đại Hoàng tử.

Thượng Quan Tấn Sinh nuốt nước bọt nói tiếp:

'Nhi thần muốn học giỏi võ công để bảo vệ Hoàng đệ, theo Ngoại công gia gia học binh pháp để sau này thành tướng quân bảo vệ Đại Minh. Chính là.. hôm qua nhi thần thấy Hoàng đệ bị thương, nhi thần thật ghét bản thân mình vô năng không bảo vệ được Hoàng đệ.

Hoàng đệ nhi thần không bảo vệ được, vậy sau này làm sao bang trợ Phụ Hoàng bảo vệ Minh quốc."

Đại Hoàng tử ngôn từ bức thiết, khúc ảo não sầu bi, lúc kiên quyết chiến ý. Đứa trẻ non nớt mới lên quyết tâm hừng hực, mắt lóe lên kiên định nhìn vào Phụ Hoàng hắn.

'Được, Phụ Hoàng đống ý. Thế nhưng vẫn phải 3 ngày về lại hoàng cung một lần. Nếu không Mẫu Hậu con không an tâm. Còn có muội muội đệ đệ sẽ không thích ứng."

Thượng Quan Tấn Sinh nghe được Phụ Hoàng đồng ý, sáng lạng cười.

"Tạ Phụ Hoàng ân chuẩn, Nhi thần nhớ kỹ"

************-******.

Hoàng Hậu quay về nội điện liền thấy hai phụ tử ngồi tán gẫu gì đó, tươi vui thần sắc thấy rõ. Thu liễm tâm tình cười đạo:

"Phụ tử hai người trò chuyện gì vui vẻ như vậy."

Hoàng Đế sai sử cho Đại nhi tử một cái ánh mắt, sau đó tiếp cánh tay của nương tử kéo tới ghế ngồi bên cạnh.

Đợi Hoàng Hậu nhấp đi một ngụm trà, Thượng Quan Tấn Sinh nói:

'Mẫu Hậu, nhi thần xin phép Phụ Hoàng được tới Vệ Thân Vương phủ ngoại công tập võ, theo quân. Nhi thần mong Mẫu Hậu đồng ý."

Hoàng Hậu liếc mắt nhìn sang Hoàng Đế, nhìn thấy ý nghĩ trong mắt đối phương, liền đáp lại giả vờ hờn dỗi:

'Phụ Hoàng con đã đồng ý rồi con còn hỏi ta làm gì"

Đại Hoàng tử lấy lòng:

'Mẫu Hậu đừng sinh khí, Nhi thần sẽ thường xuyên trở lại cung thăm người. Nhi thần muốn biến cường để bảo vệ Phụ Hoàng Mẫu Hậu, đệ muội, bảo vệ Đại Minh. Có ngoại công hỗ trợ, nhi thần sẽ không sao. Mẫu Hậu đừng lo lắng"

Vệ Hậu hoàn lại nụ cười, hiền từ đối:

'Nếu con đã quyết tâm thì cứ theo ý con mà làm. Mẫu Hậu không có ý kiến"

"Nhi thần tạ Mẫu Hậu thành toàn. Canh giờ không con sớm, nhi thần có việc nên cáo lui về tẩm cung"

Hoàng Đế phất tay ứng.

Đợi bóng đại nhi tử khuất. Hoàng Đế mặt mày nghiêm túc hỏi sang Hoàng Hậu:

'Có chuyện gì sao."

Ngay khi Hoàng Hậu bước vào sắc mặt không tốt lắm, sau đó dù có nhanh chóng che dấu nhưng vẫn nhìn ra được.

Hoàng Hậu trầm trọng biểu tình đáp:

'Vừa rồi trong thuốc Ngôn nhi phát hiện trong thuốc cư nhiên có độc. Độc vị không màu không mùi khó phát hiện. May mắn Lý thái Y tại cho nên kịp thời ngăn trở.

Như Nhu đi xem kia dược phòng phụ trách nấu thuốc liền đã mất tích. Tạm thời không tìm được"

Hoàng Đế nghe xong, sắc mặt âm trầm. Nén giận biểu tình. Hoàng Hậu sớm biết người này phản ứng như vậy, đem tay vỗ lên bàn tay kia của Hoàng Đế:

"Hoàng Thượng nhưng đừng sốt ruột, thần thiếp đã để Lý thái Y cùng Như Nhu đích thân trông coi thuốc cho Ngôn nhi. Chuyện này không nên làm lớn, chỉ có thể âm thầm điều tra. Xem ra trong cung người có không ít nội gián."

Hoàng Đế bình tĩnh, đồng tình:

'Được rồi, theo lời nàng làm. Trẫm sẽ liệu để ám vệ trong tối nhìn xem. Minh Ngọc cung đã tăng thêm nhân thủ. Trẫm đem Ám Nhất tặng cho Ngôn nhi đi. Thân thủ của Ám nhất số 1 số 2 ám vệ, để hắn âm thầm bảo vệ Ngôn nhi "

"Thần thiếp thay mặt Ngôn nhi cảm tạ Hoàng Thượng tặng người"

Hoàng Đế không hài lòng, hờn giận hư không nói:

"Là Trẫm nên làm, cảm tạ cái gì"

Hoàng Hậu cười cười không nói. Đế Hậu còn trẻ, vốn chân chính yêu đương cho nên thập phần tình nùng ý mật. Có khi còn hơn tình cảm phu phụ bình thường. Hoàng Hậu biết tính Hoàng Đế, chân chính thực tâm yêu thương mẫu tử bọn họ cho nên không nhiều ý kiến.

'Được rồi, Trẫm cần trở về xử lý triều chính, nàng khi nào Ngôn nhi tỉnh thì sai người báo trẫm"

Hoàng Hậu ứng là xong hắn mới rời đi.

*******-*********.

Thượng Quan Vân Ngôn tỉnh dậy vào chính ngọ. Nội gian yên tĩnh không người ngồi cạnh.

Ám Nhất được lệnh ban cho Tứ Hoàng tử sau liền ngay lập tức phụng mệnh, trong bóng tối yên lặng canh giữ nhân.

"Ngô"

Cố gắng trở thân mình, Thượng Quan Vân Ngôn liền nhận được một trận đau nhức từ ngực truyền tới.

Rất nhanh bên ngoài cung nhân nghe được chạy vào, thấy được Tiểu Hoàng tử tỉnh liền vui vẻ chạy đi thông tri Hoàng Đế.

Hoàng Hậu phải trở về Phượng Nghi cung xử lý cung vụ, dặn dò cung nhân nếu gặp Hoàng tử tỉnh liền ngay đi thông báo.

Từ trước Minh Ngọc cung Tứ Hoàng tử không mấy trụ, đa phần đều thượng ở Phượng Nghi cung cùng Hoàng Hậu.

Minh Ngọc cung trụ cạnh Phượng Nghi cung vài bước chân. Ngày hôm qua Tứ Hoàng tử thụ thương nặng, Hoàng Đế vội vã đem về cung chữa trị gần nhất là Minh ngọc cung. Cho nên mới có chuyện Tứ Hoàng tử bị thương nằm ở đây. Vốn Hoàng Hậu định chuyển Hoàng tử về tẩm cung để tiện chăm sóc nhưng thân thể Hoàng tử chưa cho phép nên đành đợi thân thể ổn định rồi tính sau.

Chốc lát, thân ảnh Hoàng Hậu liền xuất hiện trước mặt Thượng Quan Vân Ngôn.

Hoàng Hậu thần sắc không dấu nổi vui mừng, bước nhanh tới bên người "nhi tử" ngồi xuống:

'Ngôn nhi còn đau lắm không"

Thượng Quan Vân Ngôn nằm im, mở mắt nhìn Mẫu Hậu xinh đẹp. mỉm cười cho Hoàng Hậu một cái an ủi:

"Mẫu Hậu đừng lo lắng, Ngôn nhi không đau. Mẫu Hậu thân Ngôn nhi, Ngôn nhi mau khỏe"

Hoàng Hậu bị ngôn từ "nhi tử" chọc cười, sủng nịnh đáp:

"sắc quỷ, bị bệnh cũng không quên chiếm Mẫu Hậu tiện nghi"

Thượng Quan Vân Ngôn không phục đáp:

'Mới không phải, đây là phúc lợi khi có Mẫu Hậu xinh đẹp"

Cung nhân phía sau nín cười, Như Nhu ánh mắt cũng toát ra yêu thương. Hoàng Hậu càng không cần nói, vui vẻ đáp trên má Thượng Quan Vân ngôn một cái chụt vang hôn.

Thượng Quan Vân Ngôn hài lòng. Lại hỏi:

"Mẫu Hậu, thích khách làm sao. Phụ Hoàng cùng mọi người có không bị thương'

Đúng là Thượng Quan Vân Ngôn sớm có lại ý thức, thế nhưng khi bị kiếm xuyên qua chuyện sau đó cô không thể biết. Vẫn là lo lắng mọi người bị thương.

Hoàng Hậu lắc đầu, đạo Thượng Quan Vân Ngôn yên tâm nghỉ ngơi. Mọi chuyện Hoàng Đế sẽ xử lý.

Tin Tứ Hoàng tử tỉnh nhanh chóng truyền khai, Không lâu sau Hoàng Đế, Đại Hoàng tử, Nhị Tam Công Chúa cũng tới thăm.

Nhìn thấy đệ đệ mình tỉnh, hai vị Công chúa mừng rỡ rơi nước mắt. Ô ô vui mừng hỏi han Thượng Quan Vân Ngôn tình huống.

Còn có Hoàng Đế quan tâm hỏi han, Đại Hoàng tử bớt lo lắng ngồi bên cạnh thăm nom.

Thượng Quan Vân Ngôn cảm giác hạnh phúc. Thật may mắn vì cô đã đầu thai vào gia đình Hoàng gia ấm áp này.

********-********************.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top