Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 20: Hàm sư tử.

Những ngày tiếp theo, Rei Vương phi dường như mất tích trong mắt mọi người, bãi tập kiếm, khu huấn luyện quân đội hay thậm chí lúc Pharaoh chấp sự đều chưa hề xuất hiện.

Tất cả quan văn đại thần thực chất trong lòng trước giờ vẫn có chút khinh thường việc một nam nhân lại mê hoặc 2 đời Pharaoh, gây náo loạn triều chính. Nay Nam phi không còn xuất hiện và với lời nhắn từ tể tướng, lẽ đó không một ai nhắc đến vị Nam phi này.

Pharaoh cũng chưa từng nhắc đến, thậm chí cứ như chưa từng quen biết. 

Tể tướng Imhotep đứng lên bẩm: "Thưa Pharaoh vĩ đại, thần mạn phép xin thưa một điều. Theo thần thấy việc Pharaoh lập phi không nên tiếp tục chậm trễ. Tất cả các vị Pharaoh đời trước đều rất xem trọng vị trí Hoàng phi, hậu vị ổn thỏa, chọn người thích hợp, được lòng dân chúng, sẽ càng thêm củng cố địa vị. Thần cảm thấy Công nương Carol - Con gái nữ thần sông Nile xinh đẹp, nhân hậu, tài đức hơn người, được lòng dân chúng, rất thích hợp vị trí này."

Imhotep vừa dứt lời liền có người lên tiếng ủng hộ, cũng không ít hướng về công chúa Hittite.

Memphis trầm tư, hắn cũng cảm thấy Tể tướng nói không hề sai, Carol và công chúa Hittite đều rất thích hợp, nếu được cả hai là việc không thể tốt hơn, hắn cũng không rõ tại sao việc này tới giờ lại bị trì hoãn, hắn thậm chí trước giờ không có cung tỳ hầu hạ chăn gối.

Nhưng Memphis cảm thấy lòng hắn lại có chút mờ mịt, sâu trong nội tâm hắn đang kháng cự lại hôn nhân này.

Cuối cùng Pharaoh quyết định gạt bỏ cảm giác co rút đau đớn nơi lồng ngực, hắn đã đồng ý cưới Carol làm phi, bởi vì hắn không hề có lý đo để từ chối một việc vô cùng tốt, làm địa vị hắn càng thêm củng cố...

===========
======

Nửa tháng sau.

Dân chúng Ai Cập liền vui mừng reo hò lễ cưới của Pharaoh và Con gái nữ thần sông Nile.

Pharaoh trẻ tuổi tài hoa và Con gái nữ thần sông Nile xinh đẹp, nhân hậu.

Cả hai người bước lên xe tiến đến Thần điện để làm lễ, hai người vẫy tay chào dân chúng đang phấn khích hai bên.

Xe khởi động, Carol không quen đi loại xe này liền sợ hãi, bất giác hai tay ôm chặt lấy eo Pharaoh để đứng vững, nàng sợ hãi kêu lên một tiếng, mặt áp vào lồng ngực cường tráng của Pharaoh, nàng có thể nghe rõ cả tiếng tim đập từng nhịp từng nhịp của người nàng sắp lấy.

Thế nhưng Pharaoh chỉ ôn tồn nói một tiếng: "Giữ vững." Rồi cả quãng đường đi đều không hề lên tiếng thêm với nàng.

Carol có chút hụt hẫng, nhưng nhanh chóng tích cực nghĩ: dần dần nàng sẽ dùng tình yêu để cảm hóa hắn, để hắn yêu nàng thật lòng. Hắn và nàng còn rất nhiều thời gian, hết hôm nay nàng và hắn sẽ là vợ chồng hợp pháp.

==========

Nghi thức ở thần điện kết thúc, tiếp là nghi thức săn sư tử để hiến tế cho Thần Amen.

Memphis và Carol cùng dùng thuyền tiến đến bãi săn.

Pharaoh lệnh một số lính ở lại bảo vệ Carol ở trên thuyền: "Những người ở lại bảo vệ cho Hoàng phi, còn lại theo ta. Tất cả tuyệt đối không được khỏi thuyền."

Carol bỗng hoảng hốt nhớ lại Thầy nàng từng nói Memphis sẽ mất khi còn rất trẻ. Chẳng lẽ nào...

Thỉnh thoảng bên tai nàng vang lên tiếng gầm của sư tử và những tiếng hét của binh lính Ai Cập, làm lòng nàng càng rối bời.

Carol nắm chặt tay, quyết định rời khỏi thuyền, nàng muốn lại gần quan sát Memphis, nàng rất sợ Memphis sẽ...

Mặc cho sự can ngăn của binh lính, Carol kiên quyết muốn đi: "Ta chỉ đứng đằng xa để xem, sẽ không hề làm mọi người phân tâm. Ta thật rất lo cho Pharaoh."

Binh lính đứng đầu trong nhóm ở lại nhìn nữ nhân đẹp đẽ trước mắt đang lo lắng vì Pharaoh, có chút mềm lòng, liền nghe theo nàng, dẫn binh tiến đến gần chỗ Pharaoh săn sư tử. Nhưng vẫn hết sức cảnh giác xung quanh, và giữ khoảng đủ xa để không ảnh hưởng Pharaoh.

Carol nhìn con sư tử to lớn đang mở hàm răng sắc nhọn gầm gừ về phía Pharaoh, thấy nó vồ tới gần chàng liền đứng bật dậy, may thay binh lính kịp giữ lại để nàng tránh ảnh hưởng cuộc săn.

Bởi vì bọn họ đều hiển nhiên tin rằng Pharaoh của họ là người tài ba, săn sư tử chỉ là một việc nhỏ.

Đúng như đoán, Pharaoh nhanh chóng tự mình xử lý xong con sư tử. Máu con sư tử văng lên khuôn mặt tuấn mỹ sắc bén của Pharaoh khiến chàng càng thêm mị lực.

Carol từ xa quan sát cảm thấy mặt mình đã ửng đỏ thẹn thùng. Người nam nhân tuyệt vời kia là chồng của mình.

Trong lúc Carol còn đang vẩn vơ suy nghĩ, một con sư tử to lớn hơn cả con sư tử vừa bị hạ, nó dùng hàm răng sắc nhọn ngậm lấy bờ vai Carol, lao đi nhanh chóng, binh lính Ai Cập không trở tay kịp.

"NHANH ĐUỔI KỊP! HOÀNG PHI BỊ SƯ TỬ MANG ĐI RỒI!!!"

Đoàn người Memphis đang trở lại thì thấy tiếng hét của Carol và binh lính bên kia. Memphis nhíu mày chạy lại.

Nghe sơ lược nàng ta tự ý rời thuyền lòng liền phiền chán, nhưng không thể không cứu, liền nhanh chóng bày trận vay quanh con sư tử để tránh nó chạy vào rừng.

Memphis: "Đoàn quân bên phải nghe lệnh dùng đuốc mồi lửa vây quanh nó, không để nó chạy xa. Cử hai người cầm nỏ nhắm hướng nó. Phía cánh trái cầm khiên và mũi giáo sẵn sàng chiến đấu!"

Con sư tử ngậm vai Carol thấy mình bị lửa vây quanh, chạy không được càng tức giận, hàm răng gầm gừ càng mài vào vết thương Carol, nàng sợ hãi thét lên cầu cứu.

Nhóm dùng nỏ bắn trúng hai mắt con sư tử, nó đau đớn hét lên buông ra Carol, Carol bị nó quăng ngã vào một bên, binh lính gần đó nhanh chóng đưa nàng ta hộ phía sau. Carol coi như an toàn.

Memphis nhân lúc con sư tử hoảng loạn, cùng toán quân nhanh chóng dùng giáo giải quyết nó.

Memphis: "Nó đã chết. Nhanh chóng về thuyền. Mùi máu sẽ làm bầy sư tử kéo đến!"

Đoàn quân nhanh chóng chạy về thuyền, nhưng giữa đường, hai con sư tử to lớn không kém con vừa rồi lại đột ngột xuất hiện trước mặt Memphis.

Memphis mặt trầm đi, thầm than không ổn, có vài con đã đánh hơi tiến tới đây, trong lòng lại không khỏi buồn bực vị Hoàng phi vô cớ làm mọi chuyện thêm rắc rối. Nếu hắn hoặc nàng ta có chuyện gì trong buổi săn tế lễ thông thường này, chẳng khác nào làm trò cười cho thiên hạ, cười hắn đường đường một Pharaoh lại bất tài vô dụng, không giết nổi mấy con sư tử.

Kì này hai con sư tử có vẻ khác thường, chúng nó hung tợn hơn, Memphis thấy chúng như muốn nhăm nhe tiến đến chỗ Minue đang ôm Carol chạy đi.

Ngay cả có binh lính bị thương dùng máu để dụ nó đổi hướng cũng không tác dụng.

Kì lạ hơn hai con sư tử không hề tách nhau tấn công, chúng nó một mực nhằm thẳng vào Carol, như đây là con mồi duy nhất của chúng.

Carol bỗng bất ngờ đẩy Minue ra: "Các ngươi chạy đi! Toàn thân ta là máu, nó chỉ nhắm đến mình ta!"

Minue có chút vô ngữ, binh lính Ai Cập mà để Hoàng phi ở lại bầy sư tử, chả khác nào nói bọn hắn vô dụng. Minue cũng không tranh cãi với nàng, nắm lấy nàng, tránh cho nàng chạy lung tung, cầm kiếm phòng vệ trước hai con sư tử.

Memphis cùng đoàn quân chặn chúng nó tấn công về phía Carol, thì Memphis liền bị một con vồ đè dưới đất, Memphis dùng khiên chống lại móng vuốt của nó, trong lúc dằn co, hắn một kiếm đâm vào bụng con sư tử. Binh lính phía sau cũng đâm vào lưng nó không biết bao nhát.

Nó bị đau máu tuôn chảy ra nhưng sức lực lại không hề suy giảm, vẫn mở to hàm răng sắc nhọn chỉ tập trung muốn ăn tươi Memphis, không hề quan tâm người khác

Con sư tử còn lại nhanh chóng lại vồ ngậm lấy Carol làm Minue và đám người không đỡ kịp, nó quá nhanh và hung hãn. Tình hình Carol hết sức nguy hiểm, nàng ta không có khả năng chiến đấu.

Minue lo lắng cho Pharaoh, vì đoàn quân Ai Cập ở đây không đủ nhiều để cùng lúc lo cho hai người.

Lúc hắn định tập trung tiến tới bên Pharaoh.

Thì bên kia, Memphis bị con sư tử vồ không thoát thân được, nhanh chóng hét lên: "Tập trung giải cứu Hoàng phi, ta và mấy người bên đây sẽ kéo dài thời gian. Minue chúng dường như đã bị kích thích, không thể giết chúng dễ dàng đâu."

Minue tuân lệnh, binh lính Ai Cập đều tin vào Pharaoh của họ vô cùng mạnh mẽ, tập trung giải cứu Hoàng phi.

Memphis và đám binh lính bên đây thật ra đã có dấu hiệu kiệt sức, bọn hắn đã dùng sức đối phó với hai con trước, con này còn hung hãn hơn, nó điên cuồng mà tấn công bất chấp đau đớn, như là bị ai chuốc thuốc.

Nhưng giờ đây Memphis không nghĩ được xa như vậy. Tay Memphis khẽ run cường chống con sư tử, lại một nhát đâm vào bụng nó.

Và rồi một người mảnh khảnh, vải che kín mặt và tóc, chỉ lộ đôi mắt xanh thăm thẳm, người đó liều lĩnh nhảy lên người con sư tử, cắm một kiếm vào đầu nó. Con sư tử lần này thật sự bị đau đớn, hét gầm lên, nhưng vẫn còn rất nhiều sức, giãy giụa đong đưa lắc thân mình lên nhằm ý đồ muốn lắc rớt người đang cưỡi lên nó.

Người nọ nắm chặt kiếm, đổi tư thế ngồi vào trên lưng nó, hai chân vòng kẹp lấy bụng nó để không thoát ra.

Memphis bật dậy, dù không biết đó là ai, nhưng điều trước mắt là cùng nhau giết con sư tử kia. Bên phía Minue đông hơn và con sư tử có vẻ không dai sức bằng con bên phía Memphis, nên nhanh chóng hạ nó, liền tập trung về phía Memphis.

Con sư tử chạy loạn đến gần vách núi, bên dưới là sông. Người bí ẩn ra lệnh cho đám binh lính gần đó, với giọng nói hết sức quen thuộc: "Tất cả tập trung bắn nỏ và dùng giáo tấn công chân nó!"

Đoàn quân mơ hồ đoán được thân phận người bí ẩn, bất giác nghe theo tiến hành.

Con sư tử liền bị liên tiếp bị nỏ và giáo đâm vào hai chân trước thân hình nó lảo đảo không đứng vững, không biết lấy sức lực nào đó lại chạy tiếp tránh xa đám người làm nó bị thương, nhưng lối thoát chỉ còn vách núi trước mặt.

Khăn che đầu của người bị ẩn lỏng dần đi, thấp thoáng lộ ra mái tóc dài vàng rực như ánh mặt trời, đôi mắt xanh thẳm như lơ đãng lướt qua Memphis. Memphis như sựng lại, cũng là đôi mắt xanh và mái tóc vàng như Carol, nhưng lại làm hắn có cảm giác rất khác lạ...

Trong lúc Memphis thất thần, con sư tử bất ngờ đảo hướng, chân mang thương hụt vào vách núi.

Người bí ẩn không ai đó chính là Rei. Rei cảm thấy tình hình không ổn liền muốn nhảy ra khỏi người nó. Nhưng từ góc xa nào đó, ba mũi tên liên tiếp bắn vào ngực hắn, Rei ôm ngực không trở tay thoát kịp, mắt hướng về phía mũi tên bay ra, liền cùng con sư tử ngã hướng về vách núi.

Tất cả mọi việc xảy ra đều quá nhanh, Memphis và Minue chạy vội lại thì đã không còn kịp.

Hai người nam nhân vẫn luôn mạnh mẽ kiên cường, thét lên đau đớn tột cùng: "KHÔNG!!!!!!"

Tất cả khung cảnh xung quanh chợt như chậm lại, trong đầu dần trống rỗng, Rei nghĩ có lẽ đây là điều các vị thần mong muốn, hắn đã đến lúc đến bên Nefermaat, Ngài đã luôn chờ hắn.

Bên tai như thấp thoát nghe được tiếng của ai đó gọi hắn.

Nhưng Rei không muốn quan tâm nữa, Rei khép dần lại đôi mắt xanh thẳm lại, người buông xuôi tất cả, rơi vào sông Nile, để rồi Nữ thần sông Nile đưa hắn đến bên Nefermaat.

===========
====

Một góc khuất trong cánh rừng,  nữ hầu cận Ari chậm rãi cất cung nỏ lại, ánh mắt thù hận mang theo hả dạ.

Nữ hoàng Isis của nàng có thể bỏ qua không đoái hoài, nhưng nàng sẽ không để những kẻ làm tổn thương người được vui vẻ hạnh phúc. Đây chính là cái giá phải trả khi làm tổn thương chủ nhân kính yêu của nàng.

##### Hết chương 20 #####

Đôi lời phun tào:

Cái đoạn Carol tự ý rời thuyền đến bãi săn và gọi mn chạy đi để mình ở lại đều lấy từ nguyên gốc của truyện.

Lúc hôm qua đọc lại đoạn này t thấy nó thật vl. Ở yên trên thuyền không chịu, bảo lo lắng đến xem rồi cuối cùng Carol mới là người gây thêm chuyện để cho sư tử nó ngậm đi, làm binh lính giết sư tử mấy con liền mệt chetmie ra. Rồi tự ý cầm dao xông lên đâm sư tử bảo là cứu Memphis đang bị sư tử nó đè, nhưng cũng chả làm gì được còn làm thêm chuyện cho dân nó rối, 1 mình vua bị sư tử nó vồ đã mệt, còn thêm má này nhào vô chung. Rồi cả đoàn binh lính Ai Cập thấy đoạn này vô dụng vl. Người xung quanh còn khen nức nở Carol dũng cảm cứu người =))), nhưng xét một góc độ nhìn khác, việc Carol làm chính là phá rối ngta làm việc chưa kể người bắt đầu gây phiền phức chính là nàng ta. Binh lính Ai Cập bị hạ thấp quá mức, vốn nên được huấn luyện chiến đấu bài bản cho đã, rồi gặp sư tử thì đứng nhìn vua bị nó đè, để 1 mình Carol cầm dao lên đâm nó, rồi tung hô như chúa cứu thế. Ai muốn rõ hơn thì lục lại nguyên tác tập này đọc lại nhé hình như tầm tập 7,8,9 gì đấy.

Đây là chỉ là chút phun tào của e, vì truyện nào Nữ chính motip Mary Sue đều thế cả, nhưng vẫn thấy tình tiết nó vô lý cấn cấn sao sao, lúc nhỏ không thấy sao, lớn đọc lại thấy nó thật kỳ diệu.

Chương này gần 2500 từ, viết xong đuối vl.

Lần đầu viết cảnh hành động chiến đấu, thấy không hay hoặc lấn cấn gì thì mn góp ý mình nhé mình sửa nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top