Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16: Quỷ

"Vậy vương gia định xử lý việc này như nào?" Trà Mục không quan tâm đến Thái Tử như thế nào nhưng Vĩnh Tử Sâm thì nàng phải quan tâm dù sao hiện tại đây là đây cũng là "sếp" của nàng

"Chúng ta không cần phải vội, ta tin Nhị ca sẽ xử lý tốt" Vĩnh Tử Sâm không có nhu cầu thể hiện trước mặt Hoàng Thượng nên hắn cũng không coi trọng việc này lắm

"Không được người không thể để việc này cho Nhị hoàng tử hoàn toàn xử lý được" Trà Mục lập tức phản đối, thử suy nghĩ mà xem nếu việc này thành công không phải Vĩnh Lập Bân sẽ có được vùng Kha Nhu hay sao, việc này đối với Vĩnh Tử Sâm là một bất lợi, khi không có dân tâm dù ngồi trên ngai vàng cũng không thể thái bình.

"Vì sao?" Vĩnh Tử Sâm bất ngờ trước phản ứng của Trà Mục, Kha Nhu chỉ là một vùng đất không mấy quan trọng nên hắn mới không có dã tâm

"Vương gia nơi nào không phải là của thiên tử cơ chứ, dân nào không phải là con của thiên tử, một đất nước có thể phát triển không phải chỉ dựa vào vua mà còn xuất phát từ dân, quan tài tướng giỏi đều là từ dân mà đi lên, ta chiếm được một phần dân tâm thì đã chiếm được một phần thắng lợi, vua có thể bình yên ngồi trên ngai vàng còn không phải do dân không loạn không phản hay sao một triều đại mới được sinh ra cũng chính từ những cuộc chiến của dân, người dân đứng lên đòi quyền lợi cho bản thân nên mới đấu tranh, nếu có được dân tin dân phục dân yêu thì sẽ không có phản loạn" Trà Mục ra sức thuyết phục Vĩnh Tử Sâm "Tuy Kha Nhu chỉ là một vùng đất nhỏ nhưng chưa chắc nơi đó sau này sẽ không giúp đỡ được người" Trà Mục tiếp tục nói

Vĩnh Tử Sâm nghe xong liền trầm ngâm một lúc vẫn chưa lên tiếng làm Trà Mục có chút lo lắng bản thân thuyết phục chưa đủ

"Vương gia Trà Mục nói đúng, chuyện này chúng ta không thể đứng ngoài" Tống Bạc từ ngoài tiến vào hắn đã nghe rõ từng lời mà Trà Mục nói, hắn thầm cảm thấy may mắn vì Trà Mục hiện đang ở trước mặt Yên vương chứ không phải người khác, nếu không với tầm nhìn rộng lớn kia có lẽ bọn họ sẽ khó có cửa thắng lợi

"Ngươi đã quay lại" Vĩnh Tử Sâm nhìn Tống Bạc có chút phong trần mệt mỏi liền có chút thông cảm, mấy ngày nay lão đã vất vả rồi.

"Có phát hiện liền trở về" Tống Bạc uống một ngụm trà mới tiếp tục lên tiếng "Kẻ luyện vu thuật kia đã xác định được tên là Dụ Huyễn là nam tử, hắn lúc nào cũng trốn ở sâu trong phủ Nhị hoàng tử, trước đây có một lần Nhị hoàng tử bị tập kích liền được người này cứu, từ đấy hắn liền đi theo Nhị hoàng tử, hắn có vẻ ngoài phải gọi là xinh đẹp có lời đồn chính là người kề bên gối của Nhị hoàng tử"

"Nam sủng, tên này cũng lạ ghê" Trà Mục nghĩ đến cỗ tà khí kia liền có chút thắc mắc

"Lạ như thế nào?" Vĩnh Tử Sâm nghe thấy Trà Mục tìm được điểm nghi vấn liền quay sang hỏi

"Cũng không hẳn vì chưa xác định được nên ta chưa thể nói rõ được khi nào có phát hiện sẽ lập tức bẩm báo" Trà Mục nghĩ bản thân phải cẩn thận nghiên cứu một chút về vu thuật và người có thể giúp nàng chỉ có Cao Lãng

"Vương gia việc ban nãy Trà Mục nhắc đến người cũng nên để tâm nhiều một chút, việc ở Kha Nhu không thể để Nhị hoàng tử thập phần chiếm được" Tống Bạc thấy Trà Mục không có ý định tiết lộ liền nói sang việc khác

"Ngươi nói phải làm như thế nào, ta có thể đảm bảo Nhị ca sẽ không để ta nhúng tay vào" Vĩnh Tử Sâm quá hiểu bản tính của Vĩnh Lập Bân, kẻ này đã nhìn thấy cái gì liền lập tức muốn cướp cho bằng được

"Vậy thì chúng ta phải làm cho Nhị hoàng tử không thèm để mắt đến nó" Tống Bạc có chút bí hiểm khi nhắc đếm việc này

Trà Mục không có để tâm quá đến mấy việc này, chỉ một Tống Bạc đã quá đủ rồi, hắn mưu lược cao minh chính vì vậy Trà Mục liền im lặng chỉ ngồi một bên nghe

"Trà Mục ngươi thấy thế nào?" Tống Bạc hướng Trà Mục như xin thêm ý kiến

"Đương nhiên là hoàn hảo rồi, chỉ cần đưa Nhị hoàng tử tránh xa việc này là chúng ta liền có lợi, tuy lợi ích không hiện ngay trước mắt nhưng nó sẽ ngấm lâu dài, nhưng cũng phải lưu ý động tĩnh của hắn nữa, những chuyện vốn đang điều tra vẫn nên tiếp tục, về việc Dụ Huyễn ta sẽ suy nghĩ thêm xem có thể phát hiện được gì không" Trà Mục suy nghĩ có lẽ đêm nay phải tìm Cao Lãng lập tức

Việc đánh lạc hướng Vĩnh Lập Bân đã có Tống Bạc và Vĩnh Tử Sâm lo, nàng không cần biết đến quá trình chỉ cần biết kết quả là đủ rồi. Đếm ấy Trà Mục có ý định tìm Cao Lãng còn chưa kịp gọi thì lão đã tự mình tiến vào.

"Đem đến cho ngươi tin tức đây" Cao Lãng tự do như nhà của mình tiến lên tự mình rót nước uống "Tên người kia là Dụ Huyễn, là một người chuyên dùng vu thuật làm bùa chú, chuyên nghiên cứu độc dược cổ, chuyên dùng cổ để hại người, dã tâm người này rất lớn, từ nhỏ hắn đã dùng máu thịt người nhà của mình để luyện cổ rồi, chuyện này nổi tiếng một thời nhưng ngày đó mọi người gọi hắn là A Ngũ ông nội của hắn chính là người truyền cho hắn những thứ đó, những cái ta kể cho ngươi chỉ là tin đồn truyền miệng, ngươi cũng biết đấy đã là truyền miệng chỉ cần thêm vài người câu chuyện liền khác với bản gốc nhưng ngươi cũng có thể tin được một nửa rồi"

Trà Mục không ngờ Cao Lãng có thể điều trà cả họ hàng hang hốc nhà hắn

"Kẻ này có phải rất có xu hướng đoạn tụ hay không?" Trà Mục trước hết cần xác định mối quan hệ của hắn cùng Vĩnh Lập Bân

"Sao ngươi biết, trước đây hắn chính là đem lòng yêu mến huynh trưởng của mình, tự tay hắn đã dùng dao xẻo từng miếng thịt của đại tẩu cho cổ trùng ăn, hắn coi vị đại tẩu này chính là kẻ cướp đi người thương yêu hắn, nhưng sau đó vì bị huynh trưởng không những từ chối còn lăng mạ hắn bệnh hoạn hắn liền một đường chém đứt đầu vị huynh trưởng hắn yêu quý" Cao Lãng khi nói đến cách hành động của người này còn có chút không chấp nhận được

"Thật sự tàn nhẫn như vậy hay sao?" lần đầu tiên Trà Mục chứng kiến một kẻ đáng sợ như vậy tồn tại trên đời

"Hắn bây giờ đang ở tại phủ của Nhị hoàng tử, có vẻ hắn coi Vĩnh Lập Bân là miếng thịt đầu quả tim của bản thân, nhưng ta cảm thấy hình như chỉ có một mình Dụ Huyễn trao tình cảm mà thôi, tên Vĩnh Lập Bân kia chỉ tìm đến Dụ Huyễn khi trao đổi công việc cũng không thân cận với hắn quá, càng nghĩ càng có ẩn tình chỉ là không thể tra rõ" Cao Lãng có chút bài xích việc hai gã nam nhân với nhau

"Đúng rồi hôm nay ta có bắt mạch cho Vĩnh Lập Bân, mạch của hắn thật sự rất khó dò cứ chạy đi mất khiến ta không thể đuổi theo được, hơn nữa còn có một cỗ tà khí xuất hiện trong người hắn nữa, lão nói có phải Dụ Huyễn đã dụng cổ thuật trên người Vĩnh Lập Bân hay không?" Trà Mục kể lại việc ngày hôm nay

"Mất mạch sao, chuyện này không giống như dùng cổ thuật mà giống như là cổ độc thì đúng hơn, ngươi đã từng nghe đến huyết xà hay chưa?" Cao Lãng đăm chiêu khi nhắc đến cái tên này

"Huyết xà, dùng máu rắn độc trộn cùng một trăm loại dược độc khác nhau, độc này vốn không thể đùa được đâu" Trà Mục đã từng nghe đến "quý danh" đáng sợ này

"Ngươi nói chưa hết rồi, rắn này là được nuôi đặc biệt bằng tử thi, ngày nào chúng cũng được ăn thịt xác thối, uống máu tươi, chính vì vậy máu của chúng rất đặc biệt vô cùng độc, nghe ngươi nói ta nghĩ có thể Vĩnh Lập Bân đã dùng độc này"

"Không thể nếu thế không phải hắn đã thăng thiên rồi sao?" Trà Mục không tin vào tai mình

"Nếu để cổ trùng uống trực tiếp máu rắn độc sau đó lại nuôi trực tiếp trong cơ thể sẽ khác, cách làm này chỉ với những kẻ có tâm nguyện cả đời sẽ phải uống máu mới dám làm" Cao Lãng dù rất thích máu người nhưng cũng chưa từng nghĩ bản thân sẽ dùng phương pháp này.

"Kẻ này thật sự điên rồi, thế nuôi như vậy được tác dụng gì?" Trà Mục không thể nghĩ rằng lại có kẻ điên loạn như vậy

"Nghe đồn chính là không thể chết, bởi vì sau này khi hắn già đi vốn bản thân phải chết nhưng trùng ở trong người vẫn có thể điều khiển người này giống như người bình thường, sống sờ sờ" Cao Lãng nhấn mạnh việc trùng điều khiển người

"Người này không thể để sống, thật sự không thể để sống, hắn mà làm hoàng đế chắc chắn đó sẽ là thời kỳ đen tối nhất của Trấn Tây quốc, không khéo còn cả hai quốc gia còn lại" Trà Mục nhíu mày

"Ta đoán hắn chấp nhận để Dụ Huyễn ở bên người chính là do Dụ Huyễn có thể duy trì giúp hắn ngày ngày cung cấp máu"

"Hai kẻ điên ở với nhau đúng là chuyện gì cũng dám làm" Trà Mục cảm thán "Có một chuyện nữa hôm nay ta dùng cái khăn tay chuyên bắt mạch cho nữ nhân cho Vĩnh Lập Bân cuối cùng đã cầm đi cái khăn tay của ta không biết có việc hay không, nếu Dụ Huyễn phát hiện ra liệu hắn có dùng bùa trú hại chết ta không?" biết Dụ Huyễn là kẻ đáng sợ Trà Mục liền lo lắng

"Không đến mức đó đâu, ngươi nghĩ chỉ cần một cái khăn tay là có thể hại người dễ dàng như vậy hay sao, với lại cái khắn tay ấy từng tiếp xúc với rất nhiều người, dù chiếc khăn ấy đã nhiễm mùi của ngươi cũng không dễ dàng tìm ra ngươi như thế, tuy nhiên nếu ngươi vẫn lo lắng ta sẽ đi tiêu hủy nó giúp ngươi" Cao Lãng rất hào hiệp mà ra tay

"Vĩnh Lập Bân là kẻ nguy hiểm đó lão có chắc bản thân sẽ lại gần được hay không?" Trà Mục liền có chút nghi ngờ

"Hắn ta chỉ là bạo gan mà thôi, ta có thể đảm bảo với ngươi dù có Dụ Huyễn ở đó hắn cũng không thể phát hiện ra ta" Cao Lãng chính là một cao thủ trong truyền thuyết

"Còn một việc nữa, lần này lão hay điều tra kẻ tên Triệu vương một chút, ta nghi ngờ hắn chính là tộc nhân của đám người thờ thần Nữ Oa, hắn có thể đang dùng dịch dung, bọn ta muốn bắt đầu từ hắn" Trà Mục nhớ tới việc Vĩnh Tử Sâm nói Vũ Ảnh vẫn chưa có tin mới

"Được không vấn đề, hai ngày sau ta liền cho ngươi đáp án, đúng rồi ....ta giúp ngươi hủy cái khăn có phải nên bồi thường cho ta hay không?" Cao Lãng ánh mắt sáng rực nhìn Trà Mục

"Không phải nói mười lăm hàng tháng hay sao?" Trà Mục bảo sao lão này bỗng tốt bụng làm giúp nàng việc kia hóa ra là đã tính kế sẵn rồi

"Nhưng đó là liên quan đến Dụ Huyễn, lần này liên quan đến Vĩnh Lập Bân còn cả chuyện tộc nhân kia nữa, ngươi cũng nên công bằng chút chứ, hơn nữa hôm nay là sinh nhật sủng vật của ta, ta muốn cho nó chút quà" Cao Lãng mặt dày bày ra lý do khiến Trà Mục thật sự muốn xỉu

"Vậy hai ngày nữa là sinh nhật lão bà của sủng vật ngươi phải không, rồi thêm vài ngày nữa lại là sinh nhật của lão tử của sủng vật ngươi rồi lại vài ngày là đến mười lăm rồi, tính ra ta mới là người thiệt chứ, hơn nữa từ hôm cho ngươi máu vết thương của ta còn chưa có bong vẩy đâu" Trà Mục muốn nổi đóa với kẻ này, sủng vật cũng có sinh nhật sao

"Được rồi mà không nhiều sinh nhật như ngươi nói đâu, sủng vật của ta chưa có cưới vợ làm gì có lão bà với lão tử, ngươi cho ta xin một ít đi mà, chính là máu ngươi rất đặc biệt nó mới dùng vài ngày đã khỏe mạnh rất nhiều" Cao Lãng bày ra bộ mặt năn nỉ

Trà Mục thật sự thấy phiến liền dứt khoát cho máu rồi nhanh chóng đuổi Cao Lãng đi, nàng nghĩ có phải khi xưa lão Lục cũng khổ sở như nàng hay không. Lại nhìn phần cẳng tay vốn mịn màng giờ đã có hai vết rạch ở đó rồi lại nghĩ đến lúc mọi chuyện kết thúc có phải tay nàng sẽ toàn sẹo là sẹo hay không, nàng chắc chắn sẽ phải chế thuốc trị sẹo không thể để cánh tay bị xấu xí.

Hôm sau Trà Mục vì nghĩ đến việc chế thuốc liền xuất phủ đi mua dược, chỉ nghĩ là ra ngoài một chút liền trở lại ai ngờ nàng gặp chuyện ồn ào trên đường lớn, một bà lão tóc đã trắng khóc lóc ôm chân nam nhân đã trưởng thành miệng liên tục nói "ta không cần tiền chỉ cần ngươi sống" nam tử kia không nỡ nhìn mẹ già khổ sở đành chối từ đám người đang đợi hắn, đám người kia thấy thế liền tức giận lao đến đánh hắn, bọn họ cất công đợi hắn cuối cùng lại bị chối từ, nếu chuyến hàng này còn chậm chắc chắn sẽ bị trừ bạc.

Mọi người muốn ra can ngăn nhưng sự hung hãn của đám người kia thật sự quá đáng sợ, cũng may bọn chúng đang vội sau khi thấy tên kia không có động nữa liền đánh xe ngựa rời đi, Trà Mục có nhìn qua một chút thấy trong xe ngựa có vài người như đang ngủ say không có nhúc nhích.

Bà lão cố gắng đỡ con trai dậy nhưng lực bất tòng tâm liền cầu xin mọi người đi đường, chỉ là mọi người sợ đám người kia sẽ quay lại trả thù liền nhanh chóng rời đi, Trà Mục lắc đầu thở dài, tiến lên cùng bà lão đỡ thanh niên kia trở về nhà

"Tiên sinh cảm tạ ngài đã giúp đỡ, con trai của ta thật đáng thương mà" bà lão vừa nói cảm tạ vừa khóc đến đau lòng

"Ta là đại phu ta đã bắt mạch cho công tử rồi, hắn chỉ là bị thương ngoài da thôi không có gì đáng ngại, lão bà không cần lo lắng, ta có mấy thang thuốc trị vết thương ở đây hãy mau đi sắc" thật trùng hợp là Trà Mục mua toàn dược trị thương

"Ta ....ta không biết đun thuốc trước đây đều là nó làm" bà lão ánh mắt bất lực nhìn Trà Mục

"Vậy lão bà chỉ cho ta phòng bếp ta dạy bà sắc thuốc" bà lão nghe vậy liền đưa nàng đến phòng bếp, nàng bảo bà lão đun lửa rồi bỏ dược cũng như nước vào, canh như thế nào cho đúng, để bà lão canh thuốc Trà Mục liền đi tìm quanh bếp, người kia tỉnh dậy ít nhất phải có cái gì trong bụng mới có thể uống thuốc, vất vả tìm một hồi được một chút gạo, lại nhìn thấy con gà vừa đẻ được mấy quả trứng, Trà Mục quyết định nấu một bát cháo trứng cũng đủ ấm bụng.

Hai người ai làm việc nấy sau một hồi liền bưng vào cho thì thấy người kia cũng tỉnh lại, hắn ăn chỉ húp vài húp liền hết bát cháo sau đó liền uống thuốc, cảm giác thân thể tuy đau nhưng đã có vài phần khí lực liền quay sang cảm tạ Trà Mục

"Không có gì đâu, vị huynh đệ này có thể cho ta hỏi chút đám người kia vì sao lại đánh ngươi vậy?" Trà Mục thực ra thắc mắc đám người trong xe vì sao lại có tình trạng đặc biệt như vậy hơn

"Có lẽ vì ta từ chối lời mời của bọn họ, không dấu gì tiên sinh đó là đám người môi giới chúng giúp người khác có việc làm có thể kiếm được tiền, đại ca ta chính là đi theo bọn chúng, ban đầu tiền gửi về đúng là sướng mắt, chỉ là vài tháng tiếp theo đại ca ta liền không rõ tung tích, cuối cùng nửa năm sau đám người kia đưa xác đại ca ta trở về nói rằng vì làm việc quá sức mà đại ca ta mắc bệnh qua đời, bọn chúng còn cho ta một số tiền nói ta có thể tiếp tục đến làm công việc mà đại ca ta đang làm. Ban đầu ta đồng ý chính là vì nghĩ bản thân bây giờ chính là trụ cột chính còn phải nuôi mẹ già, nhưng khi tận mắt chứng kiến xác của đại ca một cái xác gầy yếu, hốc hác xanh tím liền một lòng muốn tìm hiểu nguyên nhân cái chết của đại ca, nếu không phải vì nhìn thấy giọt nước mắt của mẫu thân có lẽ ta đã lên cái xe đó" người này kể một lèo ánh mắt nhìn bà lão chỉ có sự chua xót

Trà Mục nghe được câu chuyện liền có chút nghi hoặc "Không biết ta có thể xem xác vị đại ca đó hay không, ta là đại phu ít nhất vẫn có thể nhìn ra người đó mắc bệnh gì mà chết"

"Đã không còn kịp nữa rồi, đã an táng xong rồi, ta không muốn đại ca đến lúc chết cũng không yên ổn" người này lập tức từ chối

"Vậy huynh có thể miêu tả kỹ các hình dạng khi trở về của vị đại ca đó hay không?" Trà Mục vẫn không từ bỏ

"Đại ca của ta vốn rất khỏe mạnh lực lưỡng có thể bê được vài bao gạo cùng một lúc, thế nhưng lúc trở về chỉ còn cái da bọc xương gầy đến đáng sợ, mặt mũi hốc hác, trên người trắng bệch như bị rút sạch máu lộ ra những mảng tím có lẽ là bị đánh, tóc đã bị cạo trọc....ta chỉ nhớ có vậy thôi" người này kể ra từng đặc điểm nổi bật nhất

"Có thấy vết cắt ở tay hay không?" để có thể lấy máu trong thời gian dài mà còn nhiều lần thì chắc chắn cắt tay sẽ thông dụng nhất

"Đúng rồi tiên sinh nhắc ta mới nhớ ở tay có rất nhiều vết thương, có cả cũ cả mới chính là giống như dùng dao cứa vậy"

Trà Mục nghe xong liền khẳng định suy nghĩ của bản thân ít nhất đã đúng tám phần, con quỷ kia có khác nào cương thi dùng máu nuôi thân, chỉ vì ham muốn của bản thân liền độ ác ra tay.

Trà Mục trên đường trở về như kẻ thất thần, nàng cảm thấy sợ hãi trước kẻ này, sợ trước cách hành động không có nhân tính ấy vậy mà bản thân nàng đang trực tiếp đối đầu với hắn, nàng nếu sau này có cơ hội thật sự muốn moi tim hắn ra nhìn thử nó được làm từ gì. 

Thông báo: Mình cuối cùng cũng đã thi xong sau một tháng đăng truyện gián đoạn thì từ ngày hôm nay cứ bốn ngày sẽ có chương mới, chương tiếp theo sẽ ra mắt vào ngày 14/01/2021 nhé, các bạn hãy đón đọc 

Đọc truyện vui vẻ ủng hộ tác giả hây!!!!!! nhớ like nhé, không ai cũng nhớ bình luận nhé, ai cảm thấy không hợp có thể kích out nhé vì trái tim ta nhỏ bé mong manh không chịu nổi gạch đá T_T

Nếu có bất cứ lỗi chính tả nào (dù ta đã rà soát nhưng sợ vẫn có sai sót) hãy cmt cho ta biết nhé các nàng

Love you

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top