Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 25: Tiết Lộ Thân Phận

Ngày hôm nay Trà Mục không lập tức trở về Yên Vương phủ mà nàng đến Bắc Tửu lâu

"Tiên sinh" Văn thúc vừa thấy bóng dáng Trà Mục đã tiến đến đưa nàng tiến vào bên trong nơi bí mật của Bắc tửu lâu. Bên trong có rất nhiều người, tất cả đều là tử sĩ của Tàng Long Sơn lúc này cũng có người đi phía sau Trà Mục, đó cũng là các tử sĩ đảm bảo an toàn cho Trà Mục không để ai theo dõi nàng

"Minh chủ không có kẻ bám theo" một người bẩm báo

"Tình hình ngoài kinh thế nào rồi? Các toán quân có động thái gì hay không?" Trà Mục từ ngày bắt đầu vào chữa bệnh cho Vĩnh Nguyên đế đã tính toán với Cao Lãng việc tập hợp những tử sĩ này lại, không có quá nhiều người, nhưng con số sáu mươi này đối với Trà Mục vậy là đủ rồi, bởi nàng không hề có ý định để Tàng Long Sơn thực sự tái xuất giang hồ, đây chỉ là sự tình cấp bách mới đưa những người này trở lại.

"Vĩnh Lập Bân đã nối hai đạo quân này lại với nhau, theo như thuộc hạ điều tra được thì ngày mười lăm sẽ hành động, ngoài thuộc hạ có cả người của Yên vương gia cũng thăm dò gần đó, thuộc hạ thấy hắn nên lập tức rút lui không để chúng ta bị phát hiện" một người lên bẩm báo

"Có thể dự đoán được tổng bao nhiêu binh hay không?" Trà Mục đã dặn bọn họ không được để lộ hành tung hay va chạm với người của Vĩnh Tử Sâm, mục đích lần này của Tàng Long Sơn không phải chiến đấu trực diện.

"Hơn năm nghìn" Văn thúc đưa một bàn tay lên

"Phía bên Thái Tử thì sao?" Trà Mục không bất ngờ với con số này, chắc chắn Vĩnh Lập Bân đang dốc hết sức đánh cược vào trận đánh này hắn không còn khả năng để quay lại

"Không hề ít hơn" Văn thúc không biểu cảm

"Các ngươi cũng biết ta tập hợp lại mọi người không phải để bảo vệ ta mà là người Tàng Long Sơn chọn để lên ngôi vị cao nhất, trận chiến của Thái Tử và Vĩnh Lập Bân các ngươi không cần quá bận tâm chỉ cần chú ý Yên vương là được rồi" dù Trà Mục biết bên cạnh người Yên vương gia có rất nhiều người bảo vệ với lại bản thân Vĩnh Tử Sâm võ nghệ cũng không phải hạng xoàng nhưng nàng không muốn có một chút biến cố nào xảy ra, việc này càng nhanh chóng kết thúc sẽ càng tốt.

"Các ngươi sắp xếp đội hình tạo thành một vòng bảo vệ ngoài cùng là được rồi, không cần tiến quá gần, tử sĩ của Yên vương có thể sẽ hiểu nhầm xảy ra giao tranh không đáng có là việc cần tránh, khi mọi chuyện kết thúc lập tức rút lui" Trà Mục dặn dò thêm "Có tin tức gì của Dụ Huyễn hay chưa?" một việc khác nàng cũng rất để tâm đó là tìm ra Dụ Huyễn, thứ nhất nàng thật sự coi hắn là bằng hữu, thứ hai nàng và hắn vẫn còn một cái điều kiện chưa thanh toán xong nàng không muốn nợ nần.

"Thuộc hạ vô năng vẫn chưa có tin tức"

"Không cần vội cứ từ từ tìm liên lạc cả những người ở địa điểm khác trợ giúp" Trà Mục biết lần này Dụ Huyễn trốn đi cơ bản sẽ không muốn người khác tìm thấy vì vậy có lẽ nàng sẽ phải khá tốn công mới có thể phát hiện ra hắn nếu hắn không chủ động liên lạc với nàng.

Trà Mục trở lại Yên vương phủ đã là đêm muộn, mệt mỏi khiến Trà Mục không muốn làm bất cứ thứ gì cả sau khi từ tịnh phòng đi ra Trà Mục lập tức leo lên giường, nào ngờ vừa nằm xuống đã đụng phải một thân thể, vì không thắp nến nên trước ấy Trà Mục không có để ý trên giường có người. Còn chưa kịp phản ứng lại đã bị người ấy ôm vào lồng ngực

"Ngươi trở về ngày càng muộn, phụ hoàng thật sự thích ngươi" Vĩnh Tử Sâm nhanh chóng chôn mặt vào hõm vai Trà Mục, rồi đột nhiên mở miệng ra cắn cái cổ trắng của Trà Mục

"Vương...vương gia đau" Trà Mục nhận cái đau liền đẩy người Vĩnh Tử Sâm ra nhưng người này cứ như bức tượng ngàn tấn không thể di chuyển

"Ta không thích ngươi tiếp xúc quá gần với phụ hoàng, đây là sự trừng phạt" nói rồi Vĩnh Tử Sâm hướng môi Trà Mục mà giày vò, một tay giữ gáy một tay nắm chặt hai cổ tay của Trà Mục không cho phép "hắn" phảng kháng, cũng may hắn còn một tia lý trí nhớ tới lời hứa với Trà Mục, chỉ khi chuyện Vĩnh Lập Bân kết thúc hắn mới có thể hành động trên người Trà Mục.

"Vương gia .....Hoàng Thượng ngày mai....sẽ thượng triều" Trà Mục vừa cố bình ổn lại hơi thở vừa nói

"Vĩnh Lập Bân sắp tiến đánh rồi, hôm nay Thái Tử cũng đã âm thầm gửi thư cho tướng sĩ của mình" Vĩnh Tử Sâm ôm Trà Mục vào lòng, tay còn xoa xoa vết cắn hồi nãy, ban nãy đúng là bản thân hắn đã tức giận khi hắn đến nơi này đã là giờ cuối giờ tuất mà vẫn không có ánh sáng, vì tránh Hoàng Thượng nghi ngờ chính vì vậy hắn không cho người âm thầm bảo vệ Trà Mục, nếu như vậy chắc chắn người của cẩm y vệ sẽ phát hiện, ai mà biết Hoàng Thượng còn có bao nhiêu con cờ chưa xuất đầu lộ diện cơ chứ.

"Vương gia người nói xem Hoàng Thượng đã biết chuyện này hay chưa?" Trà Mục ở trong cung ngày ngày tiếp xúc với Vĩnh Nguyên đế nhưng không thấy hắn có chút biểu hiện lo lắng hay buồn phiền gì cả.

"Chỉ sợ phụ hoàng biết nhưng cũng không có ai tin tưởng, bây giờ ngoại trừ cẩm y vệ sợ chẳng còn ai nguyện trung thành với Hoàng Thượng" Vĩnh Tử Sâm có thể biết chắc chắn như vậy bởi chính hắn cũng gài gắm không ít người trong triều, đặc biệt là tướng sĩ, chính vì vậy trận chiến này có khả năng dù là ai cũng rất dễ bức vua thoái vị theo hắn thì Vĩnh Nguyên đế đã trở thành bù nhìn rồi.

"Ta thì lại cảm giác Hoàng Thượng hoàn toàn có khả năng lật ngược tình thế nhưng lại muốn xem khả năng ai mới là kẻ đứng sau bức màn ấy, người nghĩ mà xem làm gì có vị vua nào biết mình bị tính kế mà còn thản nhiên dưỡng bệnh như vậy cơ chứ hơn nữa thái độ rất thoải mái khi bắt mạch cũng không phát hiện ra bất kỳ dấu hiệu bất thường nào cho thấy Hoàng Thượng bị căng thẳng do lo sợ cả, chắc chắn Hoàng Thượng còn có lá bài cuối cùng" Trà Mục là người đứng từ bên ngoài nhìn vào chính vì thế nàng có thể nhìn ra được vài điểm khác biệt

"Lá bài cuối cùng?" Vĩnh Tử Sâm nhíu mày suy nghĩ lại lời của Trà Mục đúng là rất có lý, vì cớ gì Vĩnh Nguyên đế lại bình tĩnh như vậy " Ta sẽ bảo Tống Bạc để ý động tĩnh của phụ hoàng, ta thật muốn biết con bài này trông như thế nào?"

Trà Mục thì tính sẽ tìm Cao Lãng không có chuyện gì lão không moi ra được, nàng tin tưởng lão sẽ tra ra manh mối nhanh hơn Tống Bạc

Ngày hôm sau đương nhiên Trà Mục vẫn phải vào cung, Trà Mục đứng một bên nhìn Lý công công giúp Vĩnh Nguyên đế mặc long bào.

"Ngươi nói xem hôm nay trên triều sẽ có chuyện vui hay không, đám người đó sẽ bày khuôn mặt gì khi nhìn thấy trẫm?" Vĩnh Nguyên đế lên tiếng hỏi để Lý công công giúp mình chỉnh đai rồng

"Hoàng Thượng chuyện này ta không thể đoán được dù sao ta cũng không phải bọn họ" Trà Mục rất bình tình mà đáp

"Vậy nếu ngươi đứng trên điện thì sẽ có cảm giác gì?" Vĩnh Nguyên đế nhướng mày liếc nhìn Trà Mục

"Nếu ta là người một lòng vì nước vì dân ta sẽ thở phào, nếu ta là một quan viên đứng là một phe phái nào đó ta sẽ nghi ngờ người phía trước mặt thật sự đã khỏe" Trà Mục suy nghĩ một chút mới trả lời, nàng đúng là thuộc phe phái của Vĩnh Tử Sâm nhưng nàng không hề có suy nghĩ như những gì nàng nói, vì nàng minh bạch mọi chuyện nên việc nàng nghĩ là thắc mắc Hoàng Thượng người có thể bình tâm đến khi nào?

Vĩnh Nguyên đế không có đáp lại, hắn nhìn Trà Mục một cách thật sâu sau đó bước đi ra ngoài hướng chính điện thượng triều. Ngày hôm Trà Mục liền tìm Cao Lãng

"Lão nói Hoàng Thượng vì sao không sợ?" Trà Mục ngồi đối diện Cao Lãng lên tiếng hỏi

"Có rất nhiều khả năng, thứ nhất Hoàng Thượng bất tử, chính vì vậy không thể chết"

"Không thể nào ta trực tiếp chữa bệnh cho Hoàng Thượng, ta hiểu rõ nhất dù cố gắng thế nào cũng chỉ qua được năm sau mà thôi, hơn nữa trên đời này không có bất tử bớt nói nhảm đi" Trà Mục lập tức phản bác

"Nếu vậy thứ hai Hoàng Thượng có trong tay ngọc tỷ rồi"

"Càng không thể, người bên cạnh Hoàng Thượng bây giờ đã khó có kẻ trung thành nếu Hoàng Thượng tìm ra ngọc tỷ thì chắc chắn cái mạng còn dễ mất đi hơn là bây giờ, còn nữa ta chắc chắn chỗ lão Lục đặt ngọc tỷ không dễ tìm, cái khóa này cũng thập phần đặc biệt không thể phá" Trà Mục còn nhớ trong sách bí mật của Tàng Long Sơn lão Lục đưa có ghi về cách mở hộp đựng ngọc tỷ, thấp phần phức tạp.

"Khả năng cuối cùng chính là có cao nhân giúp Vĩnh Nguyên đế đảm bảo ngôi vị"

"Cao nhân như thế nào có thể đảm bảo được ngôi vị cơ chứ?" lần đầu Trà Mục nghe đến chuyện như thế này

"Ngươi có biết đến đám người đến ám sát lão Lục hay không?" Cao Lãng thập phần nghiêm túc nhắc đến chuyện này, đây là chuyện lão vô tình phát hiện ra trong một lần về thăm mộ lão Lục.

"Nghe lão Lục nói đó là đám người dư đảng của triều đại cũ, vì sao lão lại nhắc đến đám người này, ta nghĩ sau khi bọn chúng ám sát lão Lục sẽ tiếp tục đi tìm những người khác, nhưng dù có tìm được thì sao cơ chứ, vẫn không thể khôi phục những thứ đã mất, hơn nữa..." đang nói Trà Mục đột nhiên im bặt

"Ngươi đang nghĩ cái ta nghĩ đúng không?" Cao Lãng phải công nhận Trà Mục rất thông minh chỉ cần nhắc nhở một chút liền có thể phát hiện ra vấn đề

"Ý ngươi là đám người đó vì không có cách nào moi được ngọc tỷ liền đánh chủ ý lên Vĩnh Nguyên đế, trợ giúp Vĩnh Nguyên đế sau đó lật độ như vậy mới có cơ hội lật tung mọi nơi tìm ngọc tỷ xây dựng lại triều đại" Trà Mục từ ngày rời thôn Đông đã không còn nghe được tin tức gì của đám người dư đảng, đúng hơn là nàng đã quên mất một thế lực ngầm nguy hiểm này.

"Ta cảm thấy hai bên đang lợi dụng lẫn nhau, Vĩnh Nguyên đế sẽ không ngốc đến mức tin tưởng hoàn toàn đám người đó chứ, nếu không có thể tại vị yên ổn được từng ấy năm cơ chứ, chắc chắn Vĩnh Nguyên đế có tính toán sau khi dẹp loạn nội bộ thành công sẽ thanh trừng đám người đó"

"Vĩnh Nguyên đế không tính tìm người nối nghiệp hay sao?" nếu cứ để các đảng phái tự diệt nhau không phải triều đại Vĩnh Nguyên sẽ tuyệt hậu hay sao

"Đương nhiên là có rồi, Thái Tử từng ấy năm được bồi dưỡng đâu phải để làm bù nhìn, lần này dù có binh biến thì Vĩnh Nguyên đế cũng sẽ tìm cái cớ vinh danh Thái Tử mà thôi, Thái Tử là người được Vĩnh Nguyên đế chọn chắc chắn hắn sẽ bảo vệ Thái Tử dù gì hắn ta vẫn muốn thiên hạ này mang họ hắn"

"Ngươi có thông tin gì về đám người dư đảng đó hay không?" Trà Mục thấy dù thế nào Yên vương cũng sẽ không được đặt trong mắt Vĩnh Nguyên đế, nếu vậy thì bọn họ buộc phải gắn hình ảnh Vĩnh Tử Sâm vào mắt của Hoàng Đế

"Đương nhiên là ta có nếu không hôm nay ta cũng không nhắc đến chuyện này với ngươi, chúng ta cần phải diệt đám người này trước chặt đứt sợi dây cuối cùng của Vĩnh Nguyên đế cũng như hủy đi những rắc rối cuối cùng của Tàng Long Sơn" chưa bao giờ Cao Lãng lại mang giọng nói ấy, một giọng nói của địa ngục lão đã từng chứng kiến nhiều người bằng hữu bị chết dưới đao kiếm của đám người dư đảng đó chính vì vậy tâm niệm của lão lúc nào cũng là trả thù

"Có phải lão có ý nghĩ khác ngoài việc giúp đỡ Yên vương?" Trà Mục thấy rõ ý hận từ trong mắt Cao Lãng

"Ngươi chưa bao giờ nghĩ đến trả thù cho lão Lục hay sao?" Cao Lãng lạnh lẽo nhìn Trà Mục

"Đương nhiên là có, lão Lục không muốn ai vì lão mà phải bán mạng đi cả, lão muốn ta hoàn thành tâm nguyện của Tàng Long Sơn kết thúc nghĩa vụ cuối cùng của Tàng Long Sơn, lão muốn những người còn lại có một cuộc sống bình thường không còn phải ngày đêm ở ẩn trong bóng tối, dù ta rất hận đám người đó nhưng ta sẽ không đem mạng sống những người còn lại vào cuộc chiến này chỉ vì muốn trả thù cho lão Lục mà cuối cùng mọi công sức đều trở thành bọt biển, cái chúng ta hướng đến là ý nguyện tìm ra người có thể làm vua" Trà Mục đã hiểu hóa ra Cao Lãng muốn nàng điều động người đi trả thù cho lão Lục.

"Nghĩa là ngươi không hành động?" Cao Lãng đột nhiên tức giận

"Ta không nói là ta sẽ không hành động, đúng là lão Lục không muốn chúng ta trả thù nhưng không có nghĩa ta sẽ quên thảm cảnh ngày đấy, nhưng việc trả thù phải đi kèm với lợi ích cũng như phải giảm tổn thất xuống mức thấp nhất" đúng vậy nàng hoàn toàn có thể điều động người để đi giết đám người kia nhưng cần phải đợi, đợi đến lúc Vĩnh Lập Bân tiến đánh, đợi đến lúc Thái Tử bị kích động muốn phản loạn, như vậy lúc ấy Hoàng Thượng chỉ có thể dựa vào Vĩnh Tử Sâm, ngôi vương sẽ nắm chắc trong tay.

"Ngươi có kế hoạch?" Cao Lãng suy nghĩ lời nói của Trà Mục mới phát hiện bản thân đã quá kích động, tất cả sẽ bị phá hỏng nếu giờ đây bọn họ lập tức diệt đám người kia, Hoàng Thượng vẫn còn Thái Tử để dựa vào.

"Kích động Thái Tử không còn tin tưởng rằng Vĩnh Nguyên đế muốn truyền ngôi cho bản thân rồi cuối cùng khi không còn sự lựa chọn dù muốn hay không đều phải truyền ngôi cho Vĩnh Tử Sâm" Trà Mục tiết lộ

"Kích động kiểu gì, đối với Thái Tử chúng ta không có bất cứ thứ gì để đe dọa" Cao Lãng thắc mắc

"Chuyện này phải để chính Vĩnh Tử Sâm ra tay rồi hắn chắc chắn đã có kế hoạch cho Thái Tử rồi"

"Ngươi có ý định sẽ tiết lộ thân phận cho Vĩnh Tử Sâm biết hay không?"

"Đây chính là thời điểm thích hợp nhất" Trà Mục lập tức quyết định, sắp đến ngày các đạo quân xảy ra chiến tranh, nàng cũng không cần phải giấu diếm thân phận này nữa như vậy cũng sẽ dễ dàng nói chuyện bàn bạc việc loại bỏ đám người dư đảng hơn

Đúng lúc này Vĩnh Tử Sâm cho người gọi Trà Mục đến thư phòng

"Hai người tâm ý tương thông quá" Cao Lãng bật cười nhìn Trà Mục

"Đi thôi" hai người đi song song nhau đến thư phòng, bên trong ngoài Vĩnh Tử Sâm còn có Tống Bạc, Sở Truy, Thiệu Bắc Phục và Lãng Kỳ

"Vương gia" Trà Mục và Cao Lãng cùng tri lễ, Vĩnh Tử Sâm có chút bất ngờ khi thấy Trà Mục dẫn Cao Lãng đến hắn đoán có lẽ có việc cần nói

"Sự xuất hiện của người này là có việc gì hay sao?" Vĩnh Tử Sâm đợi hai người an vị mới lên tiếng hỏi

"Chính là muốn nói đến lá bài cuối cùng của Hoàng Thượng" Trà Mục nhìn thẳng Vĩnh Tử Sâm đáp

"Các ngươi có phát hiện?" Tống Bạc bất ngờ nhìn Trà Mục

Cao Lãng bèn kể lại một lượt truyện người đứng sau Vĩnh Nguyên đế

"Sao ngươi có thể biết chắc rằng đám người đó muốn xâm nhập vào cung là để tìm ngọc tỷ, dù sao thứ đó cũng đã mất tích cách đây rất lâu rồi, không còn ai nghe đến tin tức từ nó" Sở Truy nghi ngờ nhìn Cao Lãng

"Bởi vì chính sư phụ ta là người đã cất giấu nó" Trà Mục lên tiếng thay cho Cao Lãng

"Lão Lục?" Vĩnh Tử Sâm phát hiện ra sư phụ mà Trà Mục nhắc đến chỉ có một người mà thôi

"Chính xác, nói cách khác lão Lục chính là minh chủ của Tàng Long Sơn, tổ chức đã lấy đi ngọc tỷ năm đó, nhưng ta cũng muốn minh bạch một điều năm đó nếu không lấy đi ngọc tỷ thì chắc chắn Trấn Tây quốc không còn tồn tại, Hoàng Đế là hôn quân, nhát gan sợ chết bán nước bán dân, bọn ta vì bất bình mới nghĩ ra kế sách đó, với mong muốn sau này sẽ tìm được người thích hợp để trả lại, nhưng có quá nhiều việc xảy ra nên ngọc tỷ mới phải ở ẩn lâu như vậy, vốn dĩ chỉ định mặc kệ số phận của ngọc tỷ thật không ngờ lão Lục lại nhận Trà Mục làm đồ đệ giao cho "hắn" hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng này, ta không rõ vì sao Trà Mục lại chọn vương gia nhưng ta tin tưởng vào con mắt của Trà Mục, các lão nhân của Tàng Long Sơn vốn đã rửa tay gác kiếm nhưng vì sự việc lần này liên quan đến đám người dư đảng năm đó chính vì vậy nguyện sẵn sàng quay trở lại giang hồ đứng dưới hàng ngũ binh sĩ của Vương gia" Cao Lãng lên tiếng minh oan cho tiếng xấu năm đó cũng như thay lời tất cả nhưng vị chủ chốt năm đó đang ẩn mình trong tối kia nói rõ quyết định

Trà Mục thật không ngờ Cao Lãng sẽ một lần nói rõ mọi chuyện như vậy, lại còn nêu rõ quan điểm của đám lão Tôn, có vẻ mấy người này đã liên lạc với nhau rồi

"Trà Mục những gì Cao Lãng nói là thật, ngươi hiện tại là minh chủ của Tàng Long Sơn uy danh trong quá khứ" Thiệu Bắc Phục như không thể tin vào mắt mình, một người như Trà Mục đúng là có thông minh hơn hắn thật nhưng thật không ngờ địa vị trong giang hồ lại lớn như vậy, ai mà không biết Tàng Long Sơn đáng sợ đến như nào cơ chứ, còn không phải lão thái quân nhà hắn khi xưa đêm đêm đều phải cho người canh gác cẩn mật hay sao, chính là sợ bị đám người này trong im lặng đến lấy cái mạng.

"Có thể nói như vậy" Trà Mục có chút khó xử nàng cảm thấy mình không nên lừa dối những người này, nhưng thân phận phức tạp như vậy cũng không thể cứ thế mà tiết lộ được vì vốn dĩ Tàng Long Sơn đã ẩn danh

Vĩnh Tử Sâm nhìn Trà Mục thật lâu, hắn cảm giác mình căn bản chưa từng hiểu về con người này rõ ràng một bí mật lớn như vậy mà hắn lại không có khả năng tra ra, hắn nhớ rằng trước kia Trà Mục từng nói không được giết "hắn" dù "hắn" có làm ra chuyện gì đi chẳng nữa, không lẽ chính là vì bí mật này.

"Vương gia, ngày hôm ta nguyện tiết lộ thân phận chính là muốn để người của Tàng Long Sơn có thể can dự vào việc này, không phải muốn dành thiên hạ chỉ muốn tự tay diệt đám người dư đảng đó, nhưng vì Hoàng Thượng bây giờ vẫn còn có thể bám lấy Thái Tử dù dư đảng bị diệt chính vì vậy muốn cùng Vương gia nghĩ cách kích động Thái Tử, để hắn tự động rời xa Hoàng Thượng việc này sẽ có lợi hoàn toàn đối với Vương gia" Trà Mục trình bày kế hoạch của nàng và Cao Lãng

"Không phải chỉ cần đưa ngọc tỷ ra là được rồi hay sao?" Lãng Kỳ không hiểu vì sao không sử dụng luôn ngọc tỷ

"Không thể được, thiên hạ hiện tại đang rất loạn, dù có ngọc tỷ trong tay chưa chắc sẽ thái bình, chi bằng diệt hết đảng phái trước ổn định thiên hạ, ngọc tỷ chỉ có thể làm ổn định quan viên trên triều" Tống Bạc lập tức phản đối

Vĩnh Tử Sâm đương nhiên biết rất rõ chuyện này, vậy thì không có lý gì mà không đồng ý kết hợp với Tàng Long Sơn, từ những việc Trà Mục làm cho hắn, hắn có thể nhìn ra "hắn' không có ý xấu nếu không có sự xuất hiện của dư đảng có lẽ hắn cũng không biết được bí mật của Trà Mục, "hắn" vộn không có ý định tiết lộ.

"Ta đồng ý lần liên minh này, nhưng các ngươi không thể tự mình hành động mà tuyệt đối nghe theo lệnh của ta" Vĩnh Tử Sâm hướng Trà Mục nói

"Chuyện này là đương nhiên, tất cả lấy chuyện của Vương gia làm trọng" Cao Lãng hiện tại có thể thay cho các lão nhân trả lời

Mọi người sau đó bàn bạc kế hoạch đến qua giờ hợi mới trở về

"Cao Lãng, lão liên lạc với đám người lão Tôn rồi sao?" trước khi Cao Lãng rời đi Trà Mục đột nhiên lên tiếng hỏi

"Chính là ngày giỗ của lão Lục bọn ta tập hợp lại liền phát hiện ra đám dư đảng đó trở lại thôn Đông điều tra, miệng không giữ kín liền nói ra bí mật tìm đến Vĩnh Nguyên đế chính vì vậy đám người lão Tôn mới âm thầm tự điều tra, còn ta thì có nghĩa vụ phải bảo vệ ngươi tránh đám người kia tìm ra manh mối"

"Đã biết hãy bảo bọn họ nhớ phải cẩn thận" Trà Mục nói xong liền trở lại phòng, ban nãy bỗng cảm giác ánh mắt Vĩnh Tử Sâm nhìn nàng thập phần xa cách, chẳng lẽ vì thân phận này hay sao, có phải tình cảm đều bị ngăn cách bởi sự nghi ngờ hay không, Trà Mục không có chút tinh thần nào cả, trong đầu chỉ hiện lên ánh mắt ấy, từ khi nào nàng lại sợ hãi Vĩnh Tử Sâm không thích bản thân đến vậy cơ chứ.

Lịch đăng chương mới: 28/02/2021

Chỉ là muốn khoe với các nàng ta đã tìm được việc làm thêm rồi ạ :)

Thêm một tin để khoe nữa là ta đã bắt đầu đăng tải những đoản văn do ta viết, kiểu những lúc không có ý tưởng để tiếp tục câu truyện thì sẽ đi viết đoản ý, các  nàng có thể truy cập wattpad để đọc nhé (chỉ đăng trên wattpad thôi nhé)

Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ

Love you

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top