Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 27: Cuộc Chiến Vương Quyền

Trà Mục trở về liền đến nói chuyện này với Vĩnh Tử Sâm

"Là thật sự có độc?" hắn cũng không tin lại trùng hợp như vậy

"Ta có thể khẳng định là vậy chỉ là một lượng quá ít nếu muốn có tác dụng phải ngửi thật lâu" Trà Mục đáp rõ

"Thật không ngờ Hoàng Hậu lại là một kẻ nhanh nhạy như vậy nhưng lại thật đen đủi khi gặp phải ngươi, ta chỉ là nói vài lời để bà ta nghe mà thôi nào ngờ bà ta thật sự đến tìm phụ hoàng" Vĩnh Tử Sâm nhếch mép

"Sắp đến ngày đó rồi, vương gia ngày ấy người chắc chắn sẽ phải ở trong cung "cứu giá" Hoàng Thượng" Tống Bạc lên tiếng nhắc nhở

"Bên dư đảng Văn Thúc có đến báo sẵn sàng phục kích, chỉ chờ lệnh nữa thôi" Trà Mục bẩm báo về việc dư đảng

"Nhị hoàng tử dạo bây giờ không còn dáng vẻ như xưa nữa rồi, Vương gia không biết đâu đến bây giờ không ai quá thân cận với hắn, nếu không lập tức sẽ trở thành miếng mồi ngon, phải rất khó khăn đám tướng mới có thể bàn bạc kế hoạch được với hắn" Thiệu Bắc Phục đang phụ trách theo dõi Vĩnh Lâp Bân

"Còn bên Thái Tử chúng ta cũng đã gài người sẵn sàng hành động" Lãnh Kỳ sau đợt bị thương liền được phái đi theo dõi Thái Tử

"Trận chiến này chắc chắn sẽ rất gay cấn đó" Vĩnh Tử Sâm hài lòng với những gì mọi người báo cáo, mọi thứ đều đi theo đúng hướng hắn vẽ ra

Ngày mười lắm tháng bảy Trà Mục nhớ đó là ngày nàng đến đây vậy mà cũng đã tròn hai năm rồi, hôm nay cũng là mười lăm tháng bảy ngày kinh thành phải hứng chịu một trận mưa máu, Nhị hoàng tử đem quân phản loạn vào thành trực tiếp đánh đến cổng thành, quân doanh ở trong thành phản kháng yếu ớt, suýt nữa thì đại bại, trong phút ngàn cân treo sợi tóc thì phe phái của Thái Tử xuất hiện, quân của Nhị hoàng tử đành phải lui dần vào đến bên trong nghĩ rằng khống chế được Hoàng Thượng sẽ có đường lui nào ngờ cấm vệ quân phản kháng mạnh mẽ quyết chiến mặc kệ sống chết bảo vệ cung Hoàng Thượng, bị kẹp ở giữa khiến đạo quân nhanh chóng bị diệt Nhị hoàng tử may mắn được đám tử sĩ vứt bỏ mạng sống đẩy hắn ra ngoài để hắn có thể chạy thoát, Thái Tử liền lập tức cho người đuổi theo, Thái Tử muốn tự mình xuất hiện trước mặt Hoàng Thượng chỉ là đều bị cẩm y vệ ngăn cản, hai bên cứ rằng co bên ngoài, bên trong lại thập phần im ắng chỉ có hai con người đối diện với nhau

"Phụ hoàng ngày hôm nay cuối cùng cũng đến rồi, đã lâu rồi nhi thần không cùng người ngồi đối diện như vậy, lần cuối cùng chính là lúc ta tám tuổi, mẫu thân bệnh chết, ngoại tổ phụ, bá phụ, thúc phụ đều tử trận trên sa trường, từ một người có tất cả liền biến thành một kẻ mất tất cả, ngày đó đúng hơn là quỳ gối trước phụ hoàng muốn xin một chút lòng thương từ phụ hoàng nào ngờ người chỉ lạnh nhạt nói rằng nam nhi phải tự mình gây dựng cơ đồ không phải dựa vào người khác, ta chính là làm theo lời người xây dựng phương Nam lớn mạnh đến mức người phải đề phòng chính con ruột của mình, người nói ta phải biết thương huynh đệ ta liền để bọn họ có cơ hội được hóa rồng một lần, người nói ta không quá tàn bạo không phù hợp ngồi ở ngai vàng, ngày hôm nay ta ngồi đây chính là để chuẩn bị bước lên ngai vàng chứng minh cho người thấy ta hoàn toàn xứng đáng với ngôi vị đó" Vĩnh Tử Sâm ngạo nghễ nói ra những lời mà hắn đã giấu trong lòng từ lâu

"Ngươi nhất định phải làm vậy?" Vĩnh Nguyên đế đương nhiên biết tất cả việc này nhưng nó lại diễn ra sớm hơn do với hắn dự tính vậy thì ít nhiều cũng có bàn tay của Vĩnh Tử Sâm thúc đẩy

"Ta sẽ không bức người thoái vị, vẫn để sử sách lưu danh người là một vị vua tốt, chết trong ngày quân phản loạn" Vĩnh Tử Sâm rất chậm rãi nói ra mục đích

"Ngươi định giết chính phụ thân của mình?" Vĩnh Nguyên đế không thể ngờ Vĩnh Tử Sâm lại có ý định như vậy

"Vì sao lại không, người đã bao giờ coi ta là nhi tử mà đối đãi hay chưa, người đừng tưởng rằng đến bây giờ ta không biết những chuyện người âm thầm làm, vì sao ngoại tổ phụ, thúc phụ, bá phụ lại tử trận không phải một tay người thiết kế hay sao, vì sao mẫu thân ta lại mắc bệnh còn không phải người dù biết nhưng vẫn đề phi tần ám hại nàng hay sao, vì sao ngoại tổ mẫu lại tự tử còn phải người cố tình tiết lộ chuyện ngoại tổ phụ chết trên xa trường chết không toàn thây hay sao, tất cả những người yêu thương ta quan tâm ta đều bị người lần lượt hại chết vậy người tại sao lại đáng sống?" Vĩnh Tử Sâm hận không thể lập tức chém chết Vĩnh Nguyên đế nhưng người này chưa biết đủ, hắn muốn người này phải nghe cho thật rõ, người cứu được y chỉ có mình Vĩnh Tử Sâm hắn mà thôi

"Không phải ngày xưa phụ hoàng cũng làm cách tương tự hay sao, tể tướng trước khi chết đã nói rõ ràng chuyện này rồi, hắn còn nói ta giống y hệt người, từ tính cách đến hành động nhưng ta khôn ngoan hơn người không tự làm bẩn tay mình vì đám phế vật ngoài kia" Vĩnh Tử Sâm đã âm thầm giải quyết xong tể tướng, trước khi chết người này còn nói ra bí mật hoàng cung năm xưa cho hắn nghe

"Phụ hoàng người vẫn đang đợi cẩm y vệ tiến vào hay đang đợi đám người dư đảng triều đại cũ đến cứu vậy, sẽ không có ai đâu, cẩm y vệ giờ đã là người của ta rồi người trung thành với người đã không muốn trung thành nữa rồi, đám người dư đảng kia Tàng Long Sơn đã giải quyết rồi à cũng cho người biết một chuyện thật sự Trà Mục chính là minh chủ của Tàng Long Sơn, bây giờ thì không còn ai còn cứu được người nữa rồi" Vĩnh Tử Sâm cầm lấy thánh chỉ mà hắn đã chuẩn bị sẵn, bày trước mặt Vĩnh Nguyên đế "Phụ hoàng người có thấy chữ viết này thập phần giống của bản thân hay không?"

Vĩnh Nguyên đế cảm giác được sự sợ hãi trước khí thế áp đảo của Vĩnh Tử Sâm, nhìn thánh chỉ không rõ là ai viết nhưng lại giống chữ của Vĩnh Nguyên đế đến mức cứ như thể do chính bản thân Vĩnh Nguyên đế viết, hắn định giả truyền thánh chỉ

"Ngươi không sợ người đời phỉ nhổ ngươi hay sao?" Vĩnh Nguyên đế tức giận nhìn Vĩnh Tử Sâm nói

"Ta không ngại tiết lộ cho người biết một chuyện ta đã tìm thấy ngọc tỷ rồi, người nói xem người có ngọc tỷ trong tay ai còn dám nói gì nữa chứ, hơn nữa thánh chỉ này là do người viết, vậy chuyện để người đời phỉ nhổ là gì đây?" Vĩnh Tử Sâm nở nụ cười quỷ dị nhìn Vĩnh Nguyên đế

"Người nói ngọc tỷ?" Vĩnh Nguyên đế không thể tin được vào tai mình, đó là thứ hằng mong muốn cũng là thứ hắn đáng đổi để đám du đảng vào kinh

"Không phải nói Tàng Long Sơn đang diệt đám dư đảng đó hay sao, người chắc cũng biết ngày đó ai là người đánh cắp ngọc tỷ còn không phải Tàng Long Sơn hay sao?"

Vĩnh Tử Sâm lôi một lọ dược ra, thứ này là do Trà Mục điều chế, hắn vốn muốn dùng đao kiếm nhưng Trà Mục nói nếu như vậy chắc chắn sẽ làm nổi lên làn gió lạ trong kinh, mọi người sẽ không tin Vĩnh Nguyên đế cứ thế mà chết, còn nếu dùng dược hoàn toàn có thể đổ tội cho Hoàng Hậu, vài ngày trước Vĩnh Nguyên đế cho người giam Hoàng Hậu vì phát hiện loại sáp thơm kia có độc, chuyện này chỉ lưu truyền trong cung chưa có truyền ra ngoài, sau này khi Vĩnh Nguyên đế chết hoàn toàn có thể lấy việc này vừa áp đảo được Thái Tử vừa áp đảo được quan viên.

"Phụ hoàng đến giờ lành rồi, người muốn tự động thủ hay ta ra tay" đây là tôn nghiêm cuối cùng Vĩnh Tử Sâm cho Vĩnh Nguyên đế

"Ta vậy mà thua rồi, hahaha ta lại thua trong tay nhi tử của mình, ngươi có thể cho ta gặp Trà Mục hay không, ta không muốn đau đớn" Vĩnh Nguyên đế chỉ có một đề nghị đơn giản, dù Vĩnh Tử Sâm không rõ vì sao Vĩnh Nguyên đế lại đòi gặp Trà Mục nhưng có hắn ở đây tuyệt đối sẽ an toàn vì vậy hắn liền cho Vũ Ảnh đưa Trà Mục đến

"Hoàng Thượng" Trà Mục đứng trước mặt Vĩnh Nguyên đế vẫn hành lễ đầy đủ

"Minh chủngươi có phải là người bảo hắn để ta dùng độc hay không?" Vĩnh Nguyên đế như già thêm vài tuổi giọng nói yếu ớt hỏi Trà Mục

Trà Mục bất ngờ trước cách gọi của Vĩnh Nguyên đế nhưng nàng không phủ nhận việc này "Đúng vậy, Hoàng Thượng yên tâm độc này không có vị khó uống, uống vào cũng không khó chịu chỉ cần ngủ một giấc mà thôi"

"Đến cuối cùng người nghĩ đến cảm giác của ta lại là ngươi thật nực cười, nếu ngươi đã thương xót ta vậy ngươi có thể từ bi cuối một lần giúp ta một việc được không?" Vĩnh Nguyên đế mở lời

"Xin mời nói, chỉ cần việc trong khả năng ta sẽ giúp" Trà Mục không cảm thấy sự nguy hiểm gì nữa cả nên rất nhanh chóng nhận lời

Vĩnh Nguyên đế nở nụ cười vẫy vẫy tay bảo Trà Mục tiến lại gần Vĩnh Tử Sâ ngăn cản Trà Mục nhưng nhìn ánh mắt của nàng thì hắn liền biết nàng tự có thể đề phòng, đợi đến lúc nàng ghé tai lại hắn mới nhỏ giọng nói "Ngươi giúp ta trông trừng hắn đừng để đến cuối đời hắn lại phạm sai lầm như ta, ta không mong hắn cũng sẽ phải gặp thảm kịch như ta, cũng giúp ta nói với hắn một câu xin lỗi là ta đã quá ích kỷ rồi nhưng đế vương ai là người không ích kỷ chứ" nói xong Vĩnh Nguyên đế tự mình uống viên lọ dược kia, đúng là vị ngọt không khó chịu, uống xong liền thấy buốn ngủ "Ta đi rồi ngươi không cần vất vả nữa rồi" nói xong liền tự mình nằm xuống Vĩnh Nguyên đế vĩnh viễn chìm vào giấc ngủ ngàn thu

Trà Mục nhìn người trước mặt đang lạnh dần đi, chính vì tình người nên nàng mới cất công chế ra loại độc này, thật không ngờ đến cuối cùng gương mặt của Vĩnh Nguyên đế cũng không thanh thản, chuyện hắn nhờ nàng không rõ có thể giúp được đến đâu nhưng nàng chắc chắn sẽ làm dù Vĩnh Nguyến đế không dặn

"Người nói gì với ngươi?" Vĩnh Tử Sâm từ xa tiến lại

"Không có gì dặn dò ta nói hộ lời xin lỗi đến Vương gia vì sự ích kỷ của người, cũng dặn ta đừng để người phải gặp thảm kịch như ngày hôm nay" Trà Mục thành thật nói lại

"Lời xin lỗi này có chút muộn màng nhưng có còn hơn không" Vĩnh Tử Sâm nở nụ cười chua xót, kẻ thù lớn nhất của hắn lại chính là phụ thân của bản thân, thật nực cười, vốn tưởng sẽ không chút xúc cảm vậy nhưng khi nhìn cái xác trên giường kia vẫn có chút cảm xúc khó tả

Trà Mục cũng Vĩnh Tử Sâm cùng đi đến chính điện, Trà Mục tiến đến ngai vàng vòng ra đằng sau lần mò một lúc liền tìm được chỗ cắm chìa khóa, mở ra một hộp gỗ cao quý thứ này được thiết kế đặc biệt, cần có hai thứ để mở được nó, một là miếng ngọc bội hình rồng mà lão Lục đưa cho nàng, thứ còn lại chính là máu người, Trà Mục tự mình lấy dao muốn tự mình lấy máu thì Vĩnh Tử Sâm ngăn lại

"Để ta" hắn muốn lấy con dao từ tay Trà Mục nhưng nàng lắc đầu

"Không thể chỉ có máu của minh chủ Tàng Long Sơn mới có thể mở được, máu này hợp nhất với miếng ngọc bội này" chuyện này là sau này nàng mới biết không rõ từ khi nào lão Lục đã lấy máu của nàng hợp với miếng ngọc này thành một thể

Thế là Trà Mục vẫn cắt tay nhỏ từng giọt máu vào mắt rồng, từng tiếng xoay chuyển, bên trong hộp gỗ, cạch khóa được mở ra, Trà Mục tự tay mở hộp lập tức một khối ngọc quý giá hiện ra, Trà Mục đưa cả hộp đến trước mặt Vĩnh Tử Sâm

"Tàng Long Sơn bao năm qua đi mới chọn được một người xứng đáng với ngọc tỷ này, hôm nay ta thay mặt Tàng Long Sơn thiên địa chứng giám ngọc tỷ truyền quốc quay trở về với chủ nhân vốn có, từ nay Tàng Long Sơn vĩnh viễn không còn can hệ với việc của triều đình" nói xong Trà Mục lập tức quỳ xuống lạy Vĩnh Tử Sâm ba lạy, đây cũng là yêu cầu mà lão Lục yêu cầu nàng phải làm khi trao lại ngọc tỷ

Vĩnh Tử Sâm thấy nàng trịnh trọng như vậy cũng lập tức nghiêm túc đúng với vị trí một vị đế vương, hắn một tay nâng hộp gỗ một tay đỡ Trà Mục

"Ta phải cảm tạ Tàng Long Sơn bao năm qua bảo vệ ngọc tỷ nguyên vẹn không để rơi vào tay kẻ ác"

Bên ngoài vừa đánh vừa lui, Thái Tử nôn nóng muốn tiến gặp Vĩnh Nguyên đế chính vì vậy giết càng hăng, đúng lúc này cửa cung mở ra, Vĩnh Tử Sâm cùng Lý công công xuất hiện, trên tay có thánh chỉ, và một thứ khiến Thái Tử không thể tin vào mắt mình chính là ngọc tỷ bao năm mất tích

"Đây là chuyện gì?" Thái Tử nhìn Vĩnh Tử Sâm tràn đầy nghi ngờ

Lý công công thấy vậy lập tức mở thánh chỉ đọc, từng câu từng chữ khiến người ta khiếp đản, phế bỏ Thái Tử và Hoàng Hậu vì ý đồ mưu hại Hoàng Thượng, chém đầu Nhị hoàng tử vì ý đồ phản loạn bức vua thoái vị và cuối cùng là truyền ngôi cho Vĩnh Tử Sâm

"Đây chắc chắn là giả thánh chỉ có lẽ bây giờ gặp phụ hoàng đã không kịp nữa rồi, tất cả các tướng sĩ kẻ trên kia mới là người mưu sát Hoàng Thượng ai lấy được đầu Vĩnh Tử Sâm ắt sẽ được trọng thưởng" lời Thái Từ vừa dứt tất cả binh sĩ liền liều mạng lao lên, vì sao bọn họ dám à chính là thấy lực lượng của Vĩnh Tử Sâm quá ít ỏi, nhưng bọn họ đoán sai rồi, từ khi Trà Mục tiết lộ thân phận nàng đã bảo Vĩnh Tử Sâm vẫn nên đưa quân từ phương Nam đến, chính vì tránh tình huống này xảy ra

Bỗng từ đâu rất nhiều binh sĩ xuất hiện, số lượng áp đảo quân của Thái Tử, từng mũi tên được bắn ra lập tức rất nhiều người ngã xuống, cưỡi ngựa dẫn đầu chính là lão Cường, vậy là trận huyết chiến lại tiếp tục, cả hoàng cung như bị nhấn chìm trong biển máu.

Phía bên này cũng đã thanh trừng xong bọn dư đảng, Cao Lãng giữ lại mấy tên chủ chốt của đám người đó, từ từ tra tấn, lão nói nếu không tra tấn bọn chúng thì lão không hết hận đám người này, mọi người cũng không quan tâm, dù sao cũng là trả thù cho lão Lục cứ để bọn chúng chết thì đơn giản quá ít nhất cũng phải dày vò một chút.

Trà Mục đứng trước hơn một trăm người của Tàng Long Sơn lớn giọng tuyên bố "Các vị huynh đệ, ngày hôm nay ta đã thay các vị tìm ra được người có thể nắm giữ thiên hạ và đã trao lại ngọc tỷ cho hoàng gia, từ ngày hôm nay Tàng Long Sơn không còn liên quan đến việc của triều đình nữa, cũng chính từ hôm nay cái tên Tàng Long Sơn sẽ vĩnh viễn biến mất trên giang hồ, các vị không cần phải sống lẩn trốn ở tron bóng tối nữa, hãy đường đường chính chính bước ra ngoài tìm lại cuộc sống của một người bình thường"

Mọi người ai trở về cuộc sống của người ấy lần lượt rời đi, lão Tôn, lão Vệ, lão Phú, lão Tằng quyết định trở lại thôn Đông dù sao cũng đã sinh sống nhiều năm nên không muốn bỏ, Văn thúc vẫn tiếp tục tiếp quản kinh doanh Bắc tửu lâu, Cao Lãng sau khi giết chết mấy người kia quyết định tiếp tục hành tẩu giang hồ

"Trà Mục ngươi sau này không cần phải đóng giả nam nhân nữa, rõ ràng là nữ nhân vì sao phải chịu khổ như vậy cơ chứ" lão Tôn rất hài lòng với kết quả ngày hôm nay

"Ngươi sau này định thế nào?" lão Vệ lên tiếng hỏi "Có muốn cùng bọn ta trở về thôn Đông hay không?"

"Đúng vậy trở về thôn Đông vẫn yên bình hơn là kinh thành" lão Phú cũng chen vào thuyết phục

"Ở yên một chỗ có gì vui cơ chứ, chi bằng ngươi đi cùng ta, tuy rằng nay đây mai đó nhưng sẽ được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của thiên hạ" Cao Lãng không bỏ qua cơ hội này

"Nàng ấy sẽ không đi đâu hết" Trà Mục còn chưa kịp đáp thì đã có một giọng nói quen thuộc vang lên, Vĩnh Tử Sâm bước đến bên cạnh, tháo áo choàng khoác lên người nàng "Ta không có ý định sẽ để nàng ấy đi đâu hết, chủ hậu cung còn trống" Trà Mục thấp phần không ngờ tới Vĩnh Tử Sâm sẽ nói đến vị trí này

"Hắn biết ngươi không phải nam nhân?" lão Tôn nhìn Trà Mục híp mắt hỏi

"Đúng vậy" Trà Mục gượng cười đáp lại

"Nếu đã vậy thì yên tâm rồi, ta đang còn tính làm sao để mang ngươi đi bây giờ thì không cần đi nữa rồi" lão Tôn gật đầu chấp nhận chuyện này "Vương gia ta mong rằng thiên hạ bọn ta cố gắng dành từ tay hôn quân sẽ được trao vào tay minh quân" lão hướng Vĩnh Tử Sâm lên tiếng

"Ta sẽ không phụ lòng mọi người" Vĩnh Tử Sâm biết những lão nhân này chính là những vị chủ chốt tạo ra Tàng Long Sơn uy danh lẫy lừng năm đó, chính vì thế hắn cũng có phần kính nể

"Được rồi cũng lên đường thôi, Trà Mục sau này nếu muốn hãy quay lại thôn Đông, lòng đế vương không ai có thể chắc chắn" lão Tôn vẫn không quên nhắc nhở Trà Mục lại còn không kiêng nể mặt mũi Vĩnh Tử Sâm, bốn người bọn họ lập tức cưỡi ngựa đi luôn trong đêm

"Ngươi yên tâm nếu ta còn sống cứ tìm ta, ta đã từng nói rồi ta đủ khả năng mang ngươi đi" Cao Lãng nói xong cũng từ biệt

"Thật không ngờ bọn họ lại vì nàng mà sẵn sàng không cho ta chút mặt mũi" Vĩnh Tử Sâm ôm lấy Trà Mục nói

"Người thấy rồi đó, nếu đã có ý định thu ta thì suy nghĩ kỹ một chút, thứ nhất bản thân ta không phải là kẻ hiền từ, thứ hai bản thân còn biết y thuật cứu người hay hại người đều có thể nhận là cao thủ, thứ ba phía sau ta có rất nhiều người bảo vệ dù Tàng Long Sơn đã không còn nhưng chỉ cần ta lên tiếng chắc chắn bọn họ vẫn sẽ trở lại giang hồ, người nên suy nghĩ kỹ một chút sau này không thể hối hận nữa đâu" nàng cho phép Vĩnh Tử Sâm được đưa ra lựa chọn

"Nàng đừng hòng nghĩ đến chuyện rời đi, ta khó khăn lắm mới chiếm được nàng đâu dễ dang chỉ vì mấy lời nói đó mà sợ hãi buông tay, nàng không hiền từ rất phù hợp với ta không từ bi, nàng giỏi y thuật cứu người hay hại người đều được ta có võ công bảo vệ hay giết người đều không kém, phía sau nàng có Tàng Long Sơn phía sau ta chính là Trấn Tây quốc, chúng ta chính là trời sinh một cặp" Vĩnh Tử Sâm không chút do dự mà đáp lại

Trà Mục nghe xong liền cười lớn, không thể ngờ Vĩnh Tử Sâm lại so sánh như vậy.

Nhưng lúc trở về Trà Mục nói muốn đến Yên vương phủ lấy chút đồ nhưng vừa vào bên trong nàng lại gặp một đứa trẻ, đó không phải là đứa trẻ đưa thư của Dụ Huyễn sao, hắn xuất hiện rồi, Trà Mục đi theo đứa trẻ đó.

Vĩnh Tử Sâm đợi ở ngoài đã lâu liền cho Vũ Ảnh tiến vào gọi Trà Mục, nhưng kết quả lại thấy bóng dáng hớt hải của Vũ Ảnh "Vương gia không tìm thấy Mục đại phu"

"Không tìm thấy?" Vĩnh Tử Sâm nghe xong lập tức chạy vào trong tìm kiếm, những người theo sau cũng bắt đầu lật tung cả Vương phủ lên vẫn không thấy bóng dáng nào

"Lập tức cho người tìm kiếm xung quanh đây, chắc chắn nàng sẽ không bỏ đi có lẽ đã gặp chuyện rồi, cho người đi tìm cả Cao Lãng nữa" Vĩnh Tử Sâm dù lòng rất lo lắng nhưng lại không thể trực tiếp đi tìm Trà Mục, trong cung còn đang rất loạn hắn cần phải giải quyết

Trà Mục đi theo đứa trẻ đến thôn nhỏ ngoài kinh thành, Trà Mục càng đi càng thấy không ổn, đứa trẻ này bình thường nàng có hỏi chắc chắn sẽ đáp nhưng hôm nay nàng ta một mực im lặng, bước vào bên trong không khí u ám hơn hẳn bên ngòai

"Nếu ngươi còn không nói gì thì ta sẽ không đi tiếp, bảo với hắn nếu muốn nói chuyện với ta thì tự đến tìm ta đi" Trà Mục đứng tại chỗ không tiếp tục di chuyển

Đứa trẻ cũng dừng lại sau đó nàng ta quay người lại nở nụ cười quái dị như mọi lần nhưng Trà Mục cảm giác nàng ta hình như không giống trước đây cho lắm, dung mạo vì sao lại thay đổi

Đột nhiên Trà Mục bị phục kích nàng bị một người khác ôm chặt hắn cầm cánh tay của nàng lập tức cắn một cái thật mạnh, Trà Mục ra sức đẩy hắn ta ra nhưng máu mất đi quá nhanh khiến nàng choáng váng lập tức muốn ngất, đúng lúc này người kia nhả ra không còn tiếp tục hút nữa, giọng nói đầy sự cười nhạo vang lên "Không ngờ máu của Mục đại phu lại có công dụng lớn như vậy, chỉ cần một chút thôi ta đã có thể thỏa mãn cơn thèm rồi"

Giọng nói này rất quen, Trà Mục vùng vẫy thoát khỏi sự không chế của người phía sau, cách xa hắn được vài bước Trà mục mới quay người lại "Nhị hoàng tử?" Nàng không thể tin được người dụ dỗ nàng là Vĩnh Lập Bân, vậy đứa trẻ kia Trà Mục nhìn sang vẫn dáng vẻ đó, chỉ là không giống hoàn toàn với đứa trẻ trước

"Là tỷ muội song sinh, ngươi không tin được phải không, khi Dụ Huyễn rời đi hắn ta đã vứt lại cái xác của nàng ta, song sinh thường tâm ý tương thông ta mới để cổ trùng vào người cái xác đó nó liền đi tìm ngươi, ta liền biết các ngươi trước đây liên lạc bằng muội muội của nàng ta" Vĩnh Lập Bân nhếch mép tự mình giải thích "Tử Sâm có được một mưu sĩ tài giỏi như Mục đại phu thật sự khiến tại hạ cảm thấy buồn thay vì đã không gặp Mục đại phu sớm hơn đó, không nhưng có thể cứu người mà còn biết cách thu phục lòng người, Dụ Huyễn vậy mà lại trở thành đồng đảng với ngươi"

"Ngươi căn bản không xứng đáng với ngôi vị cửu ngũ chí tôn, vì chính những hành động của ngươi, ngươi không nhìn ra được Vĩnh Nguyên đế thật sự cân nhắc ngươi hay sao, trong khi thái tử không cơ trí ngươi chính là người hợp lý nhất, nhưng suy cho cùng ngươi so với Yên vương còn thấp hơn một bậc" Trà Mục không chút run sợ trước Vĩnh Lập Bân

"Thấp hơn một bậc sao còn không phải do ngươi do Thái tử kia phá hết kế hoạch của ta hay sao, ngươi dám nói lời này có lẽ không còn sợ chết, nhưng yên tâm ngươi không chết sớm vậy được đâu máu của ngươi rất tốt cần một chút thôi đã có thể khiến ta thỏa mãn khác hẳn với nhưng người khác, chỉ cần ta nuôi ngươi đủ tốt thì chắc chắn sẽ dùng được lâu dài và cũng cho ngươi thấy được ta không thấp hơn Vĩnh Tử Sâm" Vĩnh Lập Bân quát lớn một đám người vây lại bắt Trà Mục, nàng không thể phản kháng số lượng quá áp đảo, thế là Trà Mục bị bắt nhốt trong một căn phòng không thể thấy ánh sáng.

Lịch đăng chương mới: 11/03/2021

Sorry các nàng nhiều ta bận quá không có thời gian viết cũng như up truyện trễ lịch đến tận 3 ngày, tự phạt rồi tự phạt rồi

Mai là 8/3 nên chúc một nửa của thế giới luôn luôn hạnh phúc nhận những được bó hoa đẹp, không nhận được cũng hãy tự thưởng cho bản thân những thứ bản thân yêu thích nhé 

Love You 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top