Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 37:

Hai bên ngồi bàn bạc thêm một hồi liền tới giờ ăn, Ân Nhật Nhật hoàn toàn không khách khí mời người lại, nói mấy câu liền để Thang Lâm rời đi.
Chờ Thang Lâm đi rồi A Chiêu mới hỏi:
"Anh rể nói trước ngày tập hợp ở Quân bộ phải nắm được An Tinh, hiện tại đâu còn bao nhiêu thời gian nữa, đã chờ đến như vậy rồi, chờ thêm một chút có sao đâu."

Ân Nhật Nhật hiểu rõ Triệu Thanh cần nuốt trọn An Tinh trước cuộc họp tại Quân bộ, bọn họ đã phát hiện ra thiên thạch gây đại dịch tang thi, tư liệu này lại bị một con chuột nhỏ trộm được, bán cho không ít người. Một cuộc truy quét lớn sắp diễn ra, nhân loại sẽ tiến hành trận chiến cuối cùng trong khoảng hai năm nữa, cuộc họp mặt này sẽ là khởi đầu của trận chiến.

Ân Nhật Nhật không cảm thấy có ai xứng đáng cho vị trí tổng tư lệnh hơn cô. Cô kiêu ngạo, càng có vốn để kiêu ngạo. Alee và cô đều không nghĩ giao quyền điều khiển thế cuộc vào tay mấy lão già mãi không chịu chết cùng một đám ngu trung ở Quân bộ. Cái gọi là ngu trung chính là nói sự trung thành ngu dốt của một đám quân nhân, bọn họ ăn thuế của dân bao năm, có chuyện thì nhất nhất nghe theo mấy lão già cổ hủ hám quyền.

Ân Nhật Nhật xoa cổ đi vào phòng ăn với A Chiêu, nói:
"Để bọn Thang Lâm quản An Tinh đi, chỗ này lắm ngươi phiền phức, chúng ta cũng không muốn chia lương thảo cho bọn họ, bán một cái ân huệ đổi lấy một đồng minh, sau này còn không sợ ai không phục tranh giành."

Thằng nhóc đi phía trước không nói, ai nghĩ đại tỷ của nó tốt thì chính là kẻ ngu, nhấc tay một lần liền tìm được mấy kẻ làm công không cần lương.
Hai người nói chuyện một chút về việc sắp tới rồi Ân Nhật Nhật lên phòng tiếp tục nấu cháo điện thoại với Alee.

Hai người cứ như vậy yêu xa, thực ra họ có thể vào không gian gặp nhau nhưng Alee quản một Hiên Lãng to như thế, nhất thời không rút được thời gian. Bệnh công chúa của Ân Nhật Nhật thời gian trước không phát tác, không thể gặp thường xuyên cũng nhẫn nhịn, chỉ có điều hiện tại phần nhẫn nhịn này dường như sắp không đủ dùng rồi.
Phía Hiên Lãng cũng nhận được thiếp mời của Quân bộ, Ân Nhật Nhật có vệ tinh kháng được trường lực bị thay đổi của trái đất hiện tại, bọn họ còn cần tình báo của cô. Chiến lực của Hiên Lãng hiện tại đã cách Quân bộ một đoạn, có điều cách đây không lâu, mật thám báo về nói Quân bộ đang làm thực nghiệm gì đó để tạo ra vũ khí sinh hóa, bắt không ít tang thi.
Xem ra mấy lão già này càng sống giai càng sợ chết, không biết lôi đâu ra mấy tên bác học điên hùa vào nghịch dại rồi.

---------------------------------------------------
Trong một phòng ngủ thả rèm che hết ánh sáng bên ngoài, có hai người đang kề sát vào nhau. Cô gái dáng vẻ dịu dàng đôi mắt đong đầy nước nhìn chàng trai cao lớp trước mặt, mùi xạ hương nhàn nhạt trong phòng phần nào cho thấy cảnh xuân vừa qua dưới lớp chăn mỏng.

Triệu Thanh ôm Hoa Kỉ vào lòng, ôn nhu nói:
"Ngủ đi."
Ở một nơi Hoa Kỉ không nhìn thấy, ánh mắt Triệu Thanh trở nên lạnh lẽo, người đàn bà này, hắn quả thực đã nhìn lầm rồi.
Quân bộ nghĩ muốn dùng một nữ nhân bị người ta chơi nát để hắn bán mạng, có phải quá coi thường hắn hay không?

An Tinh hiện tại bị Hiên Lãng thò tay vào, một vũng nước đã lắng thoáng chốc bị khuấy cho đục ngầu, thế lực thật sự của An Tinh cũng bắt đầu rục rịch trồi lên, căn cứ này vốn là vật trong túi vậy mà hiện tại hắn có điểm nuốt không trôi. Sức mạnh của Hiên Lãng trong thi triều hắn đã thấy, không chỉ là vật tư đạn dược kinh người, sức mạnh đơn lẻ áp đảo của Ân Nhật Nhật, Alee, Từ Duẫn, tầm ảnh hưởng của Chris trong lòng người hay công nghệ vượt xa tất cả mà còn là hệ thống điều hành tinh vi hoàn hảo mà chỉ mình Hiên Lãng có. Ân Nhật Nhật và Alee, vừa là những quân cờ ưu việt vừa là kẻ thao túng bàn cờ, Yến Trương, Vũ Hải, Trầm Hạo, hay chính hắn, đều không đủ khả năng đối đầu với bọn họ. Huống chi hiện tại, nội bộ nên này còn không đoàn kết, Yến Trương và Vũ Hải vì Hoa Kỉ đấu đến ngươi sống ta chết, bản thân hắn ban đầu cũng mơ hồ thích nữ nhân này, thật quá khó hiểu.

Chờ Hoa Kỉ ngủ say, Triệu Thanh rời giường, tắm rửa rồi đi ra ngoài, người trốn bên ngoài lúc này mới thẫn thờ chạy đi. Thang Du sắc mặt tái nhợt, cô vì hắn hi sinh nhiều như thế, bất hiếu bất nghĩa với gia đình, vừa ngu vừa dại chạy theo hắn, hắn thà chọn một nữ nhân gặp ai cũng mở hai chân chứ không chọn cô.
Thanh Du không phải nữ nhân thông minh, luôn coi bản thân là trung tâm, tất cả phải xoay quanh mình, là một tiểu thư bị chiều hỏng. Hành động của cô cũng không khác trong nguyên tác chút nào, chạy về An Tinh, khóc lóc quậy đến gà bay chó sủa. Nếu còn như nguyên tác, cha cô sẽ vì hai mẹ con Thang Du ôm nhau khóc mà đấu một mất một còn với Triệu Thanh thì hiện tại, thực quyền rơi vào tay Thang Lâm, Thang Du khóc đến trời long đất lở cũng chẳng được gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top