Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 68

Có thể làm cho Park tổng vả mặt như vậy, không cần phải nói, khẳng định chính là Lisa.

Lisa bận rộn một ngày, vừa từ thư viện trở về, điện thoại di động hết pin, vội vàng đi vào ký túc xá là muốn sạc thật nhanh rồi nhắn tin cho Chaeyoung. Lão Park nhà cô , luôn im lặng chịu đựng, không nói nhiều, thật ra luôn dính lấy, khi nói đến yêu đương, luôn phải bất cứ lúc nào cũng phải báo cáo hành trình.

Có lẽ, bất kể là phụ nữ ở độ tuổi nào cũng vậy, khi đối xử với tình cảm, sự ghen tị và ham muốn chiếm hữu đều giống nhau.

Lisa cảm thấy cô đã đủ cẩn thận rồi.

Lisa biết cậu trai trẻ trước mặt này, mắt thấy mặt đàn anh nghẹn đến mức giống như màu cà tím, trong tay cầm hoa tươi, khóe miệng co rút, trong lòng cô lạnh lẽo, chỉ vào ống kính: "Đây là cái gì vậy? "

Cái này là đang thu hình sao? Quay đầu nếu bị Chaeyoung nhìn thấy, cô liền chết chắc.

Người bạn đằng sau họ mỉm cười và nói, "Trường đang phát sóng trực tiếp." "

Phát sóng trực tiếp.

Vẫn là trường học.

Chỉ có tài khoản nội bộ của sinh viên đại học mới có thể xem, chờ đợi còn chưa lan truyền, cô sẽ gọi điện thoại cho chị gái để tìm cách để làm sạch không phải là được sao?.

Lisa thở ra một hơi, sắc mặt hòa hoãn một phần.

-----

Phía bên kia màn hình.

Taeyeon và Sooyoung nhịn cười nhìn Lisa .

Taeyeon quay đầu nhìn Park Chaeyoung mặt không chút thay đổi, "Cậu" '' tôi thấy Lisa nhất định là nghĩ rằng cậu sẽ không xem được, sẽ không nhìn thấy live này ''.

Nghe Kim tổng phân tích, Park Chaeyoung hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm màn hình.

Đám đông bắt đầu ồn ào.

Cậu trai trẻ đưa hoa trong tay cho Lisa : "Học muội, em... Ngay từ lần đầu tiên tôi nhìn thấy em đã yêu, từ đó, không có cô gái nào có thể lọt vào mắt tôi. "

Lisa nghe rất ngạc nhiên, "Đàn anh, anh lần đầu tiên gặp em, không phải em đang ném bóng ở sân vận động sao? "

Ký ức của cô đặc biệt khắc sâu, lúc ấy Lisa đang nhe răng trợn mắt, cách đó không xa, có một nam sinh giống như ngốc nhìn chằm chằm vào cô, lúc ấy cô còn cân nhắc người nọ có phải chưa từng thấy qua thiếu nữ xinh đẹp lực lượng như vậy hay không.

Cậu trai trẻ cười , "Đúng, anh chính là thích người thanh tú thoát tục không làm ra vẻ, em chính là em, Lisa độc nhất vô nhị, Lisa, cả đời này, anh sẽ coi em là bảo bối trong tay để che chở. "

Lời này của hắn nói là xuất phát từ nội tâm, ngược lại càng thêm tự tin. gia cảnh giàu có, dọc theo đường đi thuận buồm xuôi gió, đừng nhìn hắn hiện tại khẩn trương như vậy, ngày thường thực sự là một người đặc biệt ngạo khí, đối với những tiểu cô nương theo đuổi hắn căn bản là chướng mắt. Duy chỉ có đối với Lisa, hắn mới biết được yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên rốt cuộc là như thế nào. Hắn vừa nhìn thấy Lisa liền hãm xuống, trước đó, trên TV, hắn cũng từng nhìn thấy, nhưng hoàn toàn là hai loại cảm giác. Lisa không trang điểm bộ dáng quá đẹp mắt, còn có nụ cười của cô... Nó quá ngọt ngào.

Lisa còn chưa tiếp lời, hắn chuyên chú nhìn cô, quỳ một gối xuống đất.

Vành mắt cậu trai trẻ đều đỏ lên, vô cùng nghiêm túc nhìn Lisa, hai tay cầm hoa.

       
-----

Phía bên kia màn hình.

Taeyeon cảm khái: "Lão Park tiểu tử này tôi đã gặp qua a ,xem ra rất quyết liệt. "

Sooyoung bày tỏ cảm xúc: "Tình yêu tuổi trẻ, luôn quyết liệt như vậy lại phấn đấu bất chấp thân mình. "

Taeyeon nở nụ cười, "Em' đây là có cảm xúc từ mình mà ra? "

Sooyoung nhớ tới Seulgi, mặt đỏ lên.

Taeyeon cảm giác phía sau lạnh lẽo, cô kiên trì quay đầu lại nhìn, ặc, Chaeyoung đã bắt đầu uống nước lạnh.

Lisa có chút cảm động, đồng thời lại nghĩ thật sự nên đem lão Park nhà cô kéo tới huấn luyện, huấn luyện, nhìn người ta nói tình cảm này.

''Đàn anh, thực xin lỗi."

Lisa xin lỗi cười cười nhìn thấy chiếc máy bay không người lái liền nói, "Đứng lên đi, nam nhi dưới gối có vàng, đúng rồi, máy bay không người lái này là ai làm? Thật tuyệt vời. "

Cô chưa bao giờ là một người muốn dây dưa dài dòng.

Chuyện tình cảm, tuy rằng cô trải qua ít, nhưng cũng biết cái gì gọi là giải quyết dứt khoát.

Không bao giờ vô nghĩa, đó là một nguyên tắc của cô.

Chaeyoung từ nhỏ đến lớn đã trải qua bao nhiêu, Lisa rõ ràng nhất, nội tâm lão Park nhà cô bất an, Lisa cũng rõ ràng, cho nên, cô sẽ dùng hành động thực tế của mình để mang đến cho chị an ổn.

Cô cả đời này, ngoại trừ lão Park nhà cô,cô sẽ không bên ai khác.

Cả đời một đời, tình yêu nồng đậm, nóng bỏng của tuổi trẻ đều dành cho Park Chaeyoung,Lisa ngẫm lại đã cảm thấy mình làm một chuyện đặc biệt lãng mạn.

Xung quanh một mảnh thổn thức, một năm nay, người tán tỉnh Lisa là không ít, nhưng đàn anh này coi như là xuất chúng, huống chi, hắn náo loạn như vậy.

Trái tim cậu trai trẻ lạnh lẽo, nhưng ánh mắt còn si mê nhìn Lisa, hắn thật sự chưa từng thấy qua cô gái thích cười lại ngây thơ xinh đẹp như vậy, bởi vì là đại học chuyên về nghệ thuật, không thiếu mỹ nữ, nhưng hắn cảm giác những cô gái kia đều giống như sản xuất trên dây chuyền lắp ráp, có người lại càng lạnh như băng không có tình cảm, cũng chỉ có Lisa, mỗi lần hắn nhìn nụ cười của nàng liền không cách nào tự kiềm chế.

Lisa tò mò nhìn máy bay không người lái, cô cảm thấy nếu mình học được cũng có thể sau này thổ lộ với lão Park một chút, cảm giác rất tốt.

Bạn học livestream vừa thấy lời thổ lộ này không có kết quả tốt, liền cắt ống kính, trực tiếp nói một câu "game over." "

Sự kiện trực tiếp kết thúc.

Taeyeon nhìn còn chưa thỏa mãn chép chép miệng.

Sooyoung ho một tiếng, nhìn sắc mặt sư phụ, "Sư phụ..."

Park Chaeyoung không nói gì, cô nhìn điện thoại di động, thời điểm này, nếu đã giải quyết xong rồi Lisa hiện tại chắc đang nghỉ trưa một chút, tại sao cô còn chưa nhận được tin nhắn? là có người được tỏ tình vui vẻ nên quên mất? Thích máy bay không người lái đó như vậy sao ?, đang nói chuyện với đàn anh về máy bay không người lái?.

Kim tổng là ai chứ.

Lúc này đương nhiên sẽ bỏ đá xuống giếng báo thù.

Cô cười tủm tỉm nói: "Ai da, tình yêu khi còn trẻ a, không phải là kiên trì như vậy sao? Nếu tôi đang học đại học, gặp được bảo bối như Lisa, đừng nói là đang cầm trong tay, tôi phải ngậm, cự tuyệt sợ cái gì, quấn quýt lấy nhau vài lần. Con gái ah, luôn luôn dễ dàng di chuyển, tuổi của tôi, dường như không có nhiều người theo đuổi. "

Kim tổng này quả thực là mở to hai mắt nói dối.

Park Chaeyoung mím chặt môi, Sooyoung im lặng nhìn Kim tổng. Lisa này từ khi nào đã đắc tội Kim tổng?

"Tôi đi ra ngoài một chuyến." Park Chaeyoung cầm lấy túi xách, sải bước đi ra ngoài, dưới chân giống như gió thổi.

Taeyeon hài lòng nở nụ cười, cô cầm điện thoại di động gọi điện thoại cho Lisa: "Lisa. "

Lisa : "Làm gì vậy, Kim tổng, lại hẹn rượu sao? "

Trong khoảng thời gian này cùng Tiffany tách ra, Kim tổng tìm cô hoặc đi chơi, hoặc là uống rượu, đặc biệt suy tàn.

Taeyeon: "Làm gì có a, lát nữa tôi nhờ một người bạn đưa đến cho em một món quà, sau đó em lại đưa cho Chaeyoung nha đảm bảo cậu ấy sẽ thích a, đó là tôi ở nước ngoài, đặc biệt chuẩn bị cho em tặng Chaeyoung. Em tốt hơn đừng mở ra , để tặng Chaeyoung một bất ngờ. "

Lisa ngẩn người: "Món quà? "

Tiffany gật đầu, "Cũng không phải do tỷ tỷ đau lòng em, muốn giúp em sao. "

Điện thoại bị cúp máy, Sooyoung nhìn chằm chằm nụ cười xấu xa trên mặt Kim tổng, trong lòng phát rét. Thật đáng sợ, vẫn là đại ngốc nhà nàng đơn thuần.

Dọc theo đường đi, nội tâm Park Chaeyoung rối rắm dày vò.

Cô không phải không tin Lisa.

Thế nhưng hình ảnh cậu trai trẻ đó quỳ một gối xuống đất không ngừng dâng lên trong đầu.

Lisa... Cư nhiên còn cười với cậu ta, còn nhớ rõ lần đầu tiên cậu ta nhìn thấy em ấy ở trên sân thể dục...

Đây có phải là ấn tượng đầu tiên tốt?

Tốc độ xe rất nhanh, đường lại thông suốt, lúc Chaeyoung sắp đến trường của Lisa, thì nhận được điện thoại của cô.

"Chaeyoung, chị đang làm gì vậy?" Lisa thanh âm mềm nhũn, cô nằm trên giường ký túc xá đùa nghịch máy bay không người lái, đàn anh trước kia là nhân vật cấp bậc của trường, da mặt mỏng, tuy rằng bị cự tuyệt, không có nhận hoa của hắn, nhưng máy bay không người lái thì nói là lấy đi nghiên cứu khoa học.

Park Chaeyoung rất lãnh đạm, "Đã tự học xong? ."

Lisa gật gật đầu, tay đùa nghịch máy bay, trong miệng nhịn không được "ầm" một tiếng. Thật ra nếu không phải biểu diễn, năm đó cô muốn học kỹ thuật cơ khí, cô rất thích những thứ này, cảm giác trí tuệ nhân tạo đặc biệt cao lớn.

......

Hít một hơi thật sâu, tay Park Chaeyoung đang nắm vô lăng siết chặt.

Hai người không mặn mà không nhạt tán gẫu mười phút.

Khi Lisa buông máy bay xuống, mềm nhũn nói: "Em nhớ chị''.

Đúng lúc xe dừng lại Chaeyoung cũng nói, "Em" đi xuống đây. "

À???

Giật mình một cái, Lisa lập tức từ trên giường ngồi dậy, cái này... Chaeyoung tới đây ư?

Ngay cả quần áo của cô cũng không kịp thay, quá vui vẻ, bị kinh hỉ làm cho có chút mơ hồ, trực tiếp kẹp máy bay chạy xuống. Vừa xuống dưới lầu, cô gặp một cô gái vẫy cười cười với cô, "Lisa, đây là Kim tổng nhờ tôi cho ngươi. "

'' Cám ơn." Thời gian khẩn cấp, Lisa không kịp mở ra, cô tiện tay cầm theo, cười giống như hoa hướng dương một đường chạy, cô thở hổn hển một đường chạy đến cửa lớn, nhìn thấy xe Park Chaeyoung giang hai tay chạy tới.

Máy bay không người lái rơi xuống đất, và món quà rơi xuống đất.

Cô quay đầu lại liếc mắt một cái cũng mặc kệ bất chấp, trực tiếp chạy tới ôm lấy Chaeyoung.

Park Chaeyoung nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Lisa, ánh mắt lại dừng lại trên chiếc máy bay kia.

Lisa dùng sức ngửi mùi vị trên người cô, ngửi thế nào cũng không đủ, "Chị" sao lại tới đây? "

Vì cố gắng ôn tập để thi, cô cố ý dặn dò Chaeyoung không được đến tìm cô. Nhưng dù gì cô cũng vẫn là một nữ hài a, một bên ngoài miệng nói không cần, một bên thân thể lại thật nhớ nhung, Chaeyoung bất ngờ xuất hiện cô rất choáng váng, rất vui vẻ. Hơn nữa...
Chaeyoung hôm nay lại mặc váy tây, quả thực là quá gợi cảm.

Chaeyoung nhìn bộ quần áo của Lisa, nhàn nhạt: "Ăn mặc rất thuần khiết a. "

Chaeyoung cười yếu ớt, "Mấy ngày không gặp mà em đã có người theo đuổi rồi? "

Lisa : ...

Tại sao chị ấy lại nói vậy?

Chẳng lẽ...

Lisa cảnh giác nhìn Park Chaeyoung, Chaeyoung cùng cô nhìn nhau, trong mắt rất bình tĩnh.

Có chút chột dạ, Lisa điên cuồng chạy tới, cầm lấy máy bay không người lái đánh trống lảng : "Chaeyoung, chị xem. "

Máy bay không người lái bay lên rồi lại rơi xuống đất.

Chaeyoung, "Aizz, rớt rồi'' .

       
Lisa cười ha hả, "Không có việc gì", cô khom lưng đi nhặt, Chaeyoung lại đi về phía trước một bước, một cước đá bay máy bay không người lái.

Lisa: ...

Chaeyoung ôm cánh tay, đặc biệt lãnh đạm, "Xin lỗi, chị trượt chân. "

Lisa sống lưng lạnh toát, hai mắt tối sầm lại.

Xong rồi......

Lão Park đây là tới tính sổ.

Lisa lúc này trong lòng lập tức treo lơ lửng , cổ họng nghẹn lại, cô vội vàng xoay người đi đem món quà của Kim tổng nói chuẩn bị giúp cô nhặt lên : "Chaeyoung, hôm nay chị có mệt không? Tâm trạng hôm nay của chị có tốt hông ? Cái máy bay rách kia em không không cần nữa, chị nhìn nè, em còn đặc biệt chuẩn bị quà cho chị. "

Cô chạm vào nó và cảm thấy như một chiếc khăn lụa.

Park Chaeyoung nhìn chằm chằm Lisa, trong lòng hòa hoãn một chút, còn biết chuẩn bị lễ vật cho mình.

Mắt thấy mặt lão Park không còn căng thẳng như vậy, Lisa vội vàng mở hộp quà: "Đây là do em đích thân nhờ bạn chọn, em còn chưa kịp tháo ra nè ."

Thành hay bại liền nhờ Kim tổng lần này.

Mở gói quà ,lấy ra.

Thấy rõ đồ vật bên trong, Lisa hít sâu một hơi thầm nuốt nước bọt, Park Chaeyoung nhìn chằm chằm, ánh mắt híp lại.

Gió lạnh thổi qua.

trong tay Lisa cầm một chiếc mũ màu xanh lá cây.

Cái mũ này nhìn chất liệu đặc biệt tốt, toàn thân đều xanh , cũng không biết chất liệu gì.

Thanh âm của Park Chaeyoung phảng phất đến từ địa ngục, '' Ồ,thì ra em muốn tặng cho chị cái mũ xanh này sao , món quà đúng thật là thú vị ''.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top