Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Những tưởng đã kết thúc rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

15 năm - một quãng thời gian không dài cũng không ngắn, nhưng đủ để chứng kiến biết bao sự thay đổi của đời người. Quãng thời gian ấy đủ để thay đổi nhiều thứ, kể cả số mệnh hay tình cảm của cô và anh. Thời gian trôi qua nhanh như một cái chớp mắt, có những thứ tưởng chừng không bao giờ suy chuyển, mà giờ đã đổi dời ...

-----------------------

Cô và anh lớn lên cùng với nhau, là thanh mai trúc mã. Hồi nhỏ, cô vẫn luôn nghĩ anh là anh họ của mình, tình cảm cô dành cho anh đơn thuần chỉ là tình cảm của tình thân. Thành phố của cô và anh sinh sống cách nhau gần 200 km, chỉ khi nào có dịp về thăm quê ngoại, họ mới được gặp gỡ nhau. Anh là con trai nuôi của bác cô. Bố của Hoàng là anh trai ruột của mẹ cô. Từ nhỏ, cô và anh vẫn luôn như hình với bóng, dù cứ gặp là lại chí chóe rồi đánh nhau. Nhưng sợi dây tình thân và sự vô tư thời thơ ấu không có chỗ cho những giận hờn, hai đứa trẻ vẫn nhìn nhau trưởng thành, từ ngày còn bé xíu tới lúc đã chớm trưởng thành.

-

-

-

-

Ngày hôm nay là ngày lễ đính hôn của anh.

Năm nay, cả anh và cô đều đã tròn 28 tuổi. Từng ấy năm qua đi, anh đã có cho mình một sự nghiệp ổn định, có một chuỗi doanh nghiệp riêng, nên cuộc sống của anh vô cùng ổn định trong khi nhiều người ở tầm tuổi ấy vẫn đang vật lộn với cơm áo gạo tiền. Còn cô, thì đang làm công việc của một họa sĩ vẽ minh họa tự do, với một mức thu nhập tạm gọi là đủ sống.

Anh không những có sự nghiệp, còn có cả tình yêu đẹp. Người anh chuẩn bị kết hôn là Mai Chi, một giáo viên một trường cấp 3 nổi tiếng. Ai nhìn vào cũng khen họ là một cặp thật đẹp đôi, xứng về cả tính cách và học vấn. Mai Chi cao ráo, khá xinh đẹp, mái tóc dài chấm lưng đen nhánh, kiểu phụ nữ đẹp đậm chất truyền thống, sánh bước bên anh - một người đàn ông tuy không phải đẹp trai xuất chúng nhưng cũng mang trong mình cái vẻ phong trần, dạn dĩ của một người đàn ông trưởng thành và tự chủ.

Ngày hôm đấy, có lẽ là ngày buồn nhất đối với cô, ngày mà cô phải nhìn người mình yêu sánh đôi bên một người con gái khác. Hóa ra, tình yêu cũng không thể giữ lại người mình yêu nhất bên mình. Bao nhiêu năm qua, dù biết rõ tình cảm của anh và cô đã phát triển tới mức vượt qua cả thứ tình cảm nam nữ thông thường, nhưng tình yêu cũng không thể nào xoay chuyển được số phận. Cô mỉm cười thật tươi khi gặp đôi vợ chồng sắp cưới, thật lòng chúc phúc : "Em mong lễ thành đôi của hai anh chị sẽ thật mỹ mãn, mong anh chị bên nhau tới răng long đầu bạc !". Cô mỉm cười rạng rỡ như ánh mặt trời đầu hạ, phải công nhận là cô có một nụ cười rất đẹp. Mỗi khi cô nở nụ cười, đôi mắt long lanh của cô cong lại thành hình bán nguyệt, má lúm đồng tiền cũng theo đó mà hiện ra, đủ để làm tim gan người đối diện xôn xao, náo nhiệt. Anh nhìn cô, trái tim cũng thoáng lên tia đau thương, xôn xao lạ thường. Nếu không phải vì ngày ấy, gia đình anh nợ gia đình Mai Chi một ân tình, có lẽ, giờ phút này anh đã được ở bên người con gái anh thương nhất. Trong ngày trọng đại ấy, biết bao người vui vẻ, thật tâm chúc phúc cho anh. Nhưng họ nào đâu biết, lòng anh cứ như đang có ai châm lửa đốt...

Tiệc tàn, người cũng đi cả rồi ... Hai bên gia đình cũng đã thống nhất ngày lành tháng tốt để cử hành hôn lễ ...

Những tưởng mọi chuyện sẽ êm xuôi, từ nay, anh và cô sẽ vĩnh viễn rời xa, chấp nhận trả mọi chuyện trở về quá khứ thì một tai nạn đã xảy ra - sự kiện không may đã đảo ngược tất cả. Phải, Phương Vy gặp tai nạn nghiêm trọng sau lễ ăn hỏi một ngày ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top