Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 29

Vương Nguyên phi thường buồn bực. Từ lần trước gặp Lạc Thủy Linh xong, qua hai ngày sau liền gặp lại nàng tại Nhất Túy Gian, hơn nữa còn có thêm Lạc Thừa Ân, sau đó, hầu như ngày nào họ cũng đến với lí do, ân nhân khó khăn lắm mới gặp lại, nay đã tới kinh thành, thì bọn họ phải tiếp đãi một phen.

Lạc Thừa Ân nhìn Vương Nguyên đang cúi đầu ăn cơm, không thể nhìn rõ vẻ mặt của cậu. Hắn hai năm trước cũng đã cưới thê ,nạp thiếp, hiện cũng đã có một con trai do chính phòng sinh, nên lần này hắn không còn ôm tâm tình với Vương Nguyên nữa. Chỉ là dù sao cũng là người mình từng tương tư lúc trẻ, nên khi nghe Lạc Thủy Linh nhắc đến, cũng muốn đi xem thử.

Mặc dù đã nhiều năm trôi qua, cậu vẫn không khác gì lúc trước, nhưng đến nay vẫn chưa lập gia đình. Lúc biết được điều đó, hắn thậm chí còn có ý tưởng sẽ nạp cậu làm thiếp,(đã nhắc lúc trước là đất nước này vẫn có thể cho nam kết hôn với nam nhé) nhưng sau khi nhìn thấy Tuấn Khải, lại bỏ ngay ý tưởng đó. Tên tiểu tử này vẫn như vậy, lúc nào cũng quấn lấy chú hắn, cái gì tốt cũng muốn đem cho chú, thử hỏi, một người như vậy sẽ để Vương Nguyên ủy khuất đi làm thiếp nhà giàu sao.

Lại nhìn qua muội muội của mình đang không ngừng gắp đồ ăn vào trong chén của Tuấn Khải, tình cảm của muội muội, hắn làm sao lại không biết, nhưng lúc đó, hắn chỉ nghĩ là muội muội còn nhỏ, sẽ chóng quên đi, nhưng không ngờ, nó lại kéo dài đến tận hôm nay.

Nhìn Tuấn Khải mặc dù tiếp nhận đồ của muội muội, gương mặt cũng rất ôn hòa, nhưng một người từng trải như hắn, làm sao không nhận ra, Tuấn Khải không hề có ý gì với muội muội chứ, huống chi thân phận của hai người cũng không hợp.

Dùng bữa xong, Vương Nguyên lấy lí do mệt mỏi, đi vào phòng ngủ, Tuấn Khải liền đi theo, không hề quan tâm hai huynh muội đang đứng đó.

Dường như vì đã quá quen với thái độ này của Tuấn Khải rồi, nên Lạc Thừa Ân không hề nói gì. Nhìn muội muội vẫn còn đang nhìn theo bóng dáng người ta, Lạc Thừa Ân liền lên tiếng:

-"Người ta cũng đã đi rồi, về thôi!"

-" Caca!"- Dường như bởi vì Lạc Thừa Ân biết được tâm tình cảm mình mà xấu hổ, nũng nịu kêu một tiếng.

Khi hai người về tới phủ thừa tướng, trước khi Lạc Thủy Linh trở về viện của mình, Lạc Thừa Ân liền giữ lại, nói:" Muội thích Tuấn Khải phải không?"

Nghe caca mình nói vậy, Lạc Thủy Linh liền đỏ mặt, im lặng không nói gì.

Lạc Thừa ân thấy thế, liền nói:" Muội nên biết, thân phận hai người không thích hợp, cha sẽ không để muội gả cho một kẻ vô danh tiểu tốt, tình cảm này, muội nên cắt đứt đi." Nói xong liền xoay người bước đi, thật ra chuyện quan trọng nhất là Tuấn Khải không hề có tình cảm gì với Lạc Thủy Linh, nhưng chỉ nhiêu đó, Lạc Thủy Linh cũng đã không chấp nhận nổi rồi, hắn không nỡ đã kích muội muội thêm nữa.

Ở phía sau, LẠc Thủy Linh sắc mặt trắng bệch, nàng đương nhiên biết, cha sẽ gả nàng cho những người vương công hoàng tộc, hay những người quyền cao chức trọng, nhưng bảo nàng làm sao chấp nhận đây. Nếu như, nếu như Khải caca là người quyền cao chức trọng thì tốt quá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #mỹ#đam