Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 30

TẬP 30

Sau khi xe ngựa lăn bánh, hắn vẫn là lo lắng nhìn nàng hỏi:" Ngốc tử, đừng làm ta sợ mà"

Nàng giờ mới ngẩng đầu lên, chỉ thấy nàng cắn cắn môi, hắn định hỏi thăm một lần nữa. Thì nàng đã òa lên:" Oa, không chịu đâu. Aaaaa...!"

Hắn giật mình nhìn nàng:" Ngốc tử, nàng sao vậy?"

Nàng vẫn òa lên:" Hu hu, không chịu đâu. Mất mặt quá mà! Hu hu hu....". Mặc dù nàng híc tới híc luôn nhưng hắn không thấy giọt nước mắt nào rơi xuống. Hắn gãy đầu cũng hoảng theo nàng:" Tại sao lại mất mặt a?"

Nàng vò đầu:" Ngươi không biết là lúc đó ta đã xây tượng mình là một người tỷ tốt sao? Nhưng chỉ một lần ngã sấp mặt thì hình tượng đó đã biến mất tiêu. Ngươi không thấy mất mặt à? Ta là rất mất mặt a! Hu hu... Hà... à... à... à...". Nàng mếu máo không thôi. ( tôi là hết biết nói gì rồi T_T)

Hắn bị nàng làm cho choáng bởi tiếng rên la, hắn không biết làm gì bây giờ, tay chân cứ lóng ngóng hết lên:" Ngốc tử , nàng không có mất mặt mà. Nàng lúc nào cũng tốt hết!"

" Hà..à...à... Híc, híc..."

Hắn vội ôm nàng vào lòng vỗ về:" Không sao mà, có ta ở đây. Ngốc tử không cần sợ a. Ai mà dám làm nàng mất mặt ta sẽ dạy dỗ hắn, nàng an tâm đi mà".

" Hư hư hư..." nàng vẫn rên rỉ, miễn nghĩ đến cái tình hình lúc đó là nàng không biết chỗ trốn ở đâu cả, đang được ánh mắt ngưỡng mộ nhìn, đùng một cái lại vấp ngã, thế còn đâu hình tượng. Dù nàng là diễn viên, nhưng da mặt cũng đâu có dày lắm đâu, lại thêm tính sĩ diện, hazz, phải một thời gian nàng mới có thể quên được a.

Rốt cuộc xe ngựa cũng đã ra khỏi hoàng cung mà đến đường lớn. Giờ đây nàng không rên la gì nữa mà là im lặng.

Hắn càng cảm thấy lo lắng hơn mà nhìn nàng trong lòng, hắn đẩy đẩy nàng hỏi nhỏ:" Ngốc tử a..."

" Hở?" nàng lên tiếng.

Hắn cúi xuống nhìn nàng, vẻ mặt của nàng giờ trầm tĩnh mà nhìn vào khoảng không nào đó, hắn càng thêm lo lắng. Tại sao ban nãy vẫn còn ồn ào, giờ lại là im lặng? Hắn vốn không biết nàng la hét đủ rồi thì im lặng để nghiền ngẫm lại, càng nghiền càng ngẫm thì càng cảm thấy mất mặt. Hazz.

Xe ngựa về đến phủ, nàng rốt cuộc cũng bình tâm lại. Hắn nhìn nàng như thế thì thở phào, rồi kéo nàng vào bên trong. Ở đại sảnh, mọi người trong phủ đều đứng ở đó chờ vương gia và vương phi trở về.

Nàng được hắn dẫn đến hai cái ghế dành cho vương gia và vương phi phía trên. Nàng quay lại nhìn hắn bên cạnh hỏi:" Đây là...?"

" Là người trong vương phủ đấy, ngốc tử thấy thế nào?" hắn mỉm cười hỏi. Nàng tựa gật đầu rồi quay lại nhìn mọi người đang đứng ngay ngắn. Nhìn quanh nàng không khỏi ngạc nhiên, một vương phủ to lớn thế này, người làm chỉ đếm trên đầu ngón tay, nhìn một lượt chắc khoảng 20 người.

Lại nói, phụ nữ trong phủ đúng là hiếm a. Nhìn cũng chỉ có ba người... Nàng liếc nhìn hắn đang nở nụ cười với nàng. Nàng hỏi:" Tại sao nữ tử trong phủ ít quá vậy?"

Hắn thành thật nói:" Ta không thích có nhiều nữ nhân trong phủ a, họ đều nhìn ta bằng ánh mắt rất lạ"

Nàng bật cười:" Tại ngươi quá thu hút chứ đâu"

Hắn tự tin nói:" Ta cũng cảm thấy vậy"

" Xì, đừng tưởng bở nhá"

Sau hắn lại nói:" Ngốc tử, nếu nàng có gì khó khăn thì hãy nhờ Nhị thẩm nha. Nha hoàn của nàng ta đang sai người lựa chọn rồi nha. Cố đợi nha"

Nàng cười lắc đầu:" Không sao mà, không có cũng không sao". Nói rồi nàng lại nhìn những người bên dưới, qua ánh mắt của nàng thì mọi người ở đây đều không có ý xấu gì đối với đại ngốc tử. Có vẻ rất kính trọng một vương gia ngốc này a. Coi như hắn có một cuộc sống yên ổn rồi. Mà... sao họ nhìn nàng cứ như người dưng vậy? Không có gì là tôn kính cũng không có gì là kinh rẻ, chỉ nhìn nàng như những người qua đường và không liên quan gì đến họ. Hazz, đúng là...

Nàng lên tiếng:" Ở đây ai là tổng quản ?". Vừa dứt lời, một vị lão nhân từ trong hàng người bước ra cung kính nói:" Nô tài là tổng quản ở vương phủ này, mọi người gọi nô tài là Vương tổng quản, thưa vương phi". Nàng thầm đánh giá lão nhân này, có vẻ là một người biết nhìn xa trông rộng và rất cẩn trọng đây.

Nàng định nói thêm thì lão nhân đã tiến lên đưa nàng một sấp tập sách, nàng ngơ ngác nhận lấy. Lật ra bên trong, những con số được hiện ra. Nó ghi lại hết tổng số chi tiêu trong ngày, mỗi tháng, còn có cả bổng lộc của triều đình ở các tháng. Có vẻ vương phủ này cũng biết tiết kiệm đấy chứ. Chi tiêu đều rất hợp lý.

^Ps

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top