Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 39

TẬP 39

Không chần chừ, cả ba người chủ tớ đều đồng thanh:" Đương nhiên là được!", sau cả ba lại cung kính:" Vương phi! Vương gia!"

Nàng phất tay:" Coi như ta sẽ là chủ của tửu lâu này, không phải là vương phi gì hết, không cần gọi như vậy. Được rồi, trước tiên, chúng ta cần chỉnh đốn lại nhân viên"

" Nhân viên?" mọi người đều khó hiểu nhìn nàng.

Nàng biết mình thất thố bèn cười gãy đầu nói:" Chính là người làm công ấy"

Mọi người gật đầu tựa hiểu, nàng bèn tiếp tục:" Ông...", nàng chỉ ông chủ hỏi:" Ông tên gì?"

" Thuộc hạ là Triệu Mộc, tiểu nhị hắn tên là A Nhân, lão kia cứ gọi là Trần lão" Triệu Mộc thành thật giới thiệu

Nàng khoanh tay:" Tốt, Triệu Mộc, ông dù không còn là ông chủ nhưng ông sẽ là người quản gia ở đây khi ta không có mặt ở đây cộng thêm việc chi thu. A Nhân, ngươi sẽ quản lí những người khác làm việc. Trần lão, ông sẽ là bếp trưởng ở đây. Mọi thứ ổn chứ?"

" Vâng, thưa vương phi!"

Vương tổng quản vẫn im lặng từ nãy đến giờ, ông không khỉ hài lòng với cách làm việc của nàng, có thể nói đây không phải là hình tượng của một ngốc tử. Nàng chợt quay sang Vương tổng quản nói:" Vương tổng quản, ông và Triệu Mộc sẽ cùng nhau tuyển người vào làm việc ở tửu lâu. Với cách nhìn người của hai ông, ta tin chắc sẽ chọn được nhiều người có ích"

" Vâng, vương phi!"

" Còn nữa..." nàng chợt dừng nhìn đến món ăn trên bàn rồi nói:" Muốn thu hút khách thì đương nhiên món ăn phải ngon. Trong khi món ăn ở đây không quá đa dạng, với cả chỉ dùng những thực phẩm đắt tiền không phải là cách. Nếu đắt tiền mà không ngon thì cũng ai ăn đâu"

Họ vẻ suy ngẫm, đúng là vậy a. Nàng bèn hỏi:" Có giấy bút không?"

" Có" A Nhân nhanh chóng chạy đi lấy rồi đưa cho nàng, nàng ngồi xuống viết những món ăn mà mình biết vào trong giấy rồi đưa cho Trần lão:" Ông cứ theo đó mà làm, có gì không hiểu thì hỏi ta. Đặc biệt, trước khi nấu ăn lại ông phải đi khám đại phu a". Trần lão xấu hổ nhận lấy tờ giấy của nàng, vừa mới liếc nhìn không khỏi mở to mắt...

Những món ăn trong tờ giấy mà nàng liệt kê lão đây chưa từng gặp qua, với cả trình tự nấu nướng cũng không quá phức tạp nhưng lại đòi hỏi tay nghề. Cái này là do một ngốc tử viết ra sao?

Nàng vỗ tay:" Được rồi, hôm nay đến đây thôi. Chúng ta sẽ đóng cửa vài hôm để chuẩn bị nhiều thứ hơn. Những ngày sau mong mọi người cố gắng!"

" Vâng!" họ không khỏi cảm thấy phấn khởi. Nàng cùng hắn và Vương tổng quản rời đi. Đi ra khỏi tửu lâu, hắn bên cạnh đột nhiên hỏi:" Hình như chúng ta chưa có tên a"

" Hửm?" nàng quay lại nhìn, sau mới nhận ra rồi vỗ trán:" Ài, ta quên mất, sao ngươi không nói sớm?!"

Hắn gãy đầu, nàng thở dài:" Thôi thì mai bàn luôn. Được rồi, tìm một nơi nào thích hợp để mở một các lâu nào"

" A? Vương phi, lão đây cứ tưởng người chỉ mở một tửu lâu chứ?" Vương tổng quản ngạc nhiên. Nàng nhún vai:" Biết sao được, ta cũng chỉ mới nghĩ ra mà thôi, bây giờ cũng còn sớm mà. Tìm đi!"

Nói rồi nàng húng hổ kéo hắn rời đi, nhưng đi được vài bước lại dừng lại. Hắn khó hiểu nhìn nàng:" Ngốc tử, sao vậy?"

Chỉ thấy nàng chăm chú nhìn phía trước, đối diện tửu lâu, một hàng quán trái cây được bày ra bán cho khách nhân qua đường. Nàng sờ cằm ngẫm nghĩ sao lại vui vẻ nói:" Ta tìm được rồi, chính là nơi đó!", vừa nói nàng vừa chỉ vào hàng quán trái cây kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top