Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 4

TẬP 4

Băng Yến chỉ biết đỏ mắt không dám, ngầm ý thừa nhận. Nàng trước khi rèm che buông xuống liền thoáng thấy vị nam nhân khác bên cạnh vị vương gia kia, y phục chính là một màu thuần trắng. Còn khuôn mặt thì nàng không nhìn rõ...

Lại nghe cô nha hoàn kia nói tiếp:" Đáng tiếc, nếu tam vương gia kia không bị ngốc thì có lẽ tiểu thư sẽ có hai lựa chọn"

Băng Yến nhíu mày:" Suỵt, ngươi nhỏ mồm thôi, nếu bị người khác nghe thấy thì rất phiền phức!"

A Như vội bịt miệng, Băng Yến cũng tỏ vẻ khinh thường khi nhắc đến vị tam vương gia nào đó:" Ta cũng cảm thấy tiếc cho hắn, với vẻ ngoài như vậy lại biến thành ngốc tử"

" Vậy người có biết chuyện gì với tam vương gia không?"

" Nếu không phải vì khi xưa nhìn thấy phụ thân, phụ mẫu lần lượt chết đi thì đâu đến nỗi. Hazz, ta không nên nói chuyện này ở đây, tránh tai mắt khắp nơi. Cha hắn chính là con trai thứ 3 của thái hậu, cũng vì thế mà hắn ta rất được thái hậu yêu quí. Nếu chúng ta làm gì phiền hà đến hắn thì rất là rắc rối!".

Tam vương gia đó được hoàng thượng nhận làm con nuôi và chỉ sinh sau thái tử cùng nhị vương gia nên được phong làm tam vương gia.

Nàng nhắm mắt định thần, lại là một ngốc tử? Chiếc xe ngựa dần chạy vào trong cung, hai người được mời xuống xe. Bữa tiệc chỉ dành cho các vị tiểu thư và công tử nên không thể cho các nha hoàn vào được nên chỉ có hai người bước vào.

Hai người được một vị công công dẫn đường, dọc đường đi nàng không khỏi trầm trồ. Mỗi cây trụ của hoàng cung này đều rất to và trạm trổ khá nhiều hoa văn trên đó, đồng thời là nó bằng vàng thật a. Phóng tầm mắt ra xa, mọi thứ đều hiện lên một vẻ sáng chói đến xa hoa. Có thể nói hoàng cung này khác với những hoàng cung trong lịch sử. Có lẽ, nàng đang ở một khoảng thời không khác.

Không bao lâu, hai người được dẫn vào một bữa tiệc thịnh soạn ở một điện nào đó, ở đấy có đã có nhiều vị khách chờ sẵn ở đó.

Nàng và Bạch Yến được lựa vào một chỗ trong đó, nhưng Bạch Yến đã có một vị bằng hữu khác trong cung nên đã đến đó ngồi cùng để lại mình nàng ngồi một mình. Ở đây, ai cũng tỏa sáng trong bộ y phục cũng như gương mặt của chính mình, chỉ có nàng là lặng lẽ ngồi đó, khó có ai để ý đến. Như thế càng tốt!

Trong lúc đang ồn ào thì mọi người chợt im lặng khi nghe công công bên ngoài lên tiếng:" Hoàng thượng giá lâm!"

Mọi người trong bữa tiệc đều nghiêm trang đứng dậy quỳ xuống, nàng cũng quỳ a. Từ cổng trước, một người đàn ông đứng tuổi mặc áo long bào bước vào với vẻ nghiêm trang, khí thế mang theo vẻ điềm tĩnh nhưng lại khiến người người kính trọng. Không ai khác chính là hoàng thượng a, bước theo sau hoàng thượng là một vị thái bà, vẻ mặt uy nghiêm cùng với vẻ đẹp khinh người dù đã phai nhòa theo năm tháng nhưng vẫn còn vương chút gì đó của bậc mẫu nghi thiên hạ.

Chắc là vị thái hậu nào đó, khi hoàng thượng và thái hậu ngồi lên ghế cao trên kia mà chỉ dành cho bậc cửu ngũ chí tôn thì hoàng thượng mới phất tay:" Các khanh mau bình thân!"

" Tạ ơn hoàng thượng!" mọi người hô vang sau đó ai ngồi chỗ nấy. Sau một loạt các lời nói dong dài, cuối cùng... cũng nhập tiệc! Mùi thức ăn từ xa đã phả vào mũi khiến nàng không khỏi chảy nước miếng.

Từ từ, từng đĩa thức ăn được dọn lên tràn ngập bàn ăn. Ở đây, mỗi người đều có bàn riêng, và Bạch Yến đã đi chỗ khác, bây giờ là nàng có thể chiếm trọn cái bàn đầy thức ăn này. Ôi, hạnh phúc quá!

Nàng chuẩn bị cầm đĩa mà "chiến" thì giọng nửa nạc nửa mỡ của vị công công nào đó lại vang lên:" Nhị vương gia và tam vương gia đến!"

Chiếc đũa chưa kịp chạm vào thức ăn thì đã bị khựng lại, nàng trừng mắt nhìn kẻ phá đám kia. Từ xa bước vào, hai thân ảnh quen thuộc lúc ban nãy đi đến chính giữa điện thỉnh an hoàng thượng.

Cả hai được xếp vào một chỗ đặc biệt gần bàn của hoàng thượng và thái hậu nhất. Cả điện lại một lần nữa mà im lặng bởi cái vẻ đẹp không thể thốt nên lời của hai người nào đó.

Nàng thì bĩu môi, tiếp tục dùng đũa gắp thức ăn, nhưng lâu lâu lại đánh giá về vị nhị vương gia này. Khuôn mặt mang theo vài phần cao ngạo, nhìn kĩ lại có vài phần hào hoa...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top