Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

red light

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

một năm sau. kí túc xá nam.

"olie, anh đã sử dụng dầu gội đầu của em à?" yn hỏi, nheo mắt. 

màu hồng lặng lẽ phủ trên má anh trở nên đỏ bừng. "gì? không!" anh nói ngay lập tức. cô nâng người lên một chút và cúi gần để ngửi tóc anh.

"có, anh có" cô nói, ngã ngửa xuống gối.

"chắc là do tai nạn thôi" anh lầm bầm, và đưa tay lên chỉ vào mắt mình. "anh luôn nhắm mắt khi tắm mà, nước mà vào thì phiền lắm."

"thôi anh đừng có mà dở hơi olie" cô bật cười và anh nhíu mày. "nếu anh tiếp tục sử dụng các loại dầu gội đầu khác nhau mỗi khi tắm, tóc của anh sẽ bị rối đó, như bây giờ nè."

"tóc anh bị rối?" anh buồn cười lặp lại.

"yup" cô nói, lật tạp chí sang trang tiếp theo như thể  không nhìn chằm chằm vào anh trong năm phút qua. 

oliver wood cựa mình, đầu gối va vào chân yn. anh chống người lên trên một cánh tay, gối đầu lên tay để anh ngắm cô gái đang vùi mặt vào trang ảnh trước mắt và khẽ hỏi.

"tóc của anh có thực sự trông xấu đến vậy không?" 

yn xé toạc cái nhìn của mình khỏi cuốn tạp chí. "nope" cô thành thật. "em thích nó dù thế nào đi nữa. nó trông như... anh biết đó, nhúm bông"

nụ cười toe toét trở lại trên khuôn mặt wood một cách vô thức, đánh thức lũ ong bướm đang làm rung động trong bụng cô.

"thế nghĩa là anh trông dễ thương hơn á?"

"khùng. không đâu." cô mỉa mai, mỉm cười trêu chọc, và đưa tay lên vén một lọn tóc đen nhánh ra khỏi trán anh. "nhưng lũ con gái sẽ đổ gục trước anh và ghen tị với em thôi, olie."

oliver cười thầm. những ngón tay yn vẫn đang ở trên mái tóc của anh, vuốt ve, vò rối, và cô không thể kìm chế bản thân mình ngoài việc để đôi mắt đen láy di chuyển xuống môi anh. tay cô có lẽ đang dần lướt xuống lồng ngực wood bởi vì cô chắc chắn có thể cảm nhận được tim anh đập nơi cánh tay đặt trên ngực anh.

khi bắt gặp ánh mắt oliver lần nữa, yn cảm thấy như người yêu mình biết chính xác cô đang nghĩ về anh như thế nào và cuối cùng cô muốn từ bỏ ham muốn đã kìm nén trong suy nghĩ nửa năm nay như thế nào. hoặc thậm chí có thể lâu hơn.

mùi nước hoa của anh hòa quyện với dầu gội đầu hương nhài của cô, tất cả đều là mùi đất, ngọt ngào và ấm áp, và giờ yn chắc chắn rằng đó chắc chắn không phải là một sự tình cờ. nó hợp đến kì lạ.

bàn tay cô lướt trên tóc oliver, rồi dừng lại đúng chỗ để kéo anh lại gần, và cô thấy mắt anh lướt xuống môi mình, ánh mắt lưu lại một chút quá lâu, và sau đó anh dựa vào, từ từ, như thể tuyệt vọng không làm nó rối tung lên. mặc dù bây giờ anh nên biết rằng cô thích nhất là khi anh trông lộn xộn, bối rối và táo bạo -

"- chỉ là đồ bằng bạc, có gì sai khi đặt thìa cạnh dao vậy?"

"không, đó là điều xui xẻo, em ấy nói, và không, ginny không thể làm điều đó bây giờ vì ẻm đang bận viết thư cho dean" 

anh em nhà weasley đã đá tung cánh cửa phòng ngủ của mình, tức giận lẩm bẩm.

y/n nhảy dựng lên, ngồi thẳng trên mép giường của oliver khi gần như đập thẳng vào mặt anh. oliver thở dài, kéo chân xuống giường và bắn ánh nhìn hình mũi dao sang hai thằng oắt con phá đám. 

fred và geoger nhìn đi nhìn lại giữa cả hai, giống như một người mẹ vừa chứng kiến ​​cảnh con mình ăn trộm đồ ngọt. "gì? trông mắt ông như mới dẫm cứt thế wood" cả hai chậm rãi hỏi, hếch mũi lên mỉa mai.

"không gì" oliver nói, giờ có vẻ tức giận hơn nhiều, như kiểu chúng-mày-tới-số-rồi-con-ạ.

"tớ sẽ - tớ sẽ - đi. tớ đi tắm đây," yn nói và đứng dậy, lấy chiếc khăn ướt trên ghế.

"nhưng mà bữa tối sắp xong rô -" cô đóng sầm cửa trước khi người yêu mình nói xong, cảm thấy bụng mình nhột nhột lạ thường khi nhìn vào tình huống bất cẩn. chiếc áo sơ mi trắng  oliver đang mặc, cà vạt lỏng lẻo, tay áo xắn lên và mái tóc rối bù ấy. cô cũng lưu ý rằng oliver trông một chút cau có. hai má anh hơi ửng hồng, và anh đang cắn chặt môi dưới. nếu có thể, tim cô bắt đầu đập nhanh hơn và cô chắc chắn rằng má mình đỏ không kém gì anh. ôi trời, cô biết người yêu mình rất đẹp trai nhưng không ngờ anh lại quyến rũ đến thế

::

wood vẫn cau có, chỉ có thể cảm nhận được sự cuồng loạn của nhóm từ phía sau; tiếng cười không thể kiểm soát như khỉ của fred và tiếng nhếch mép của geogre, ngón tay cái đang dơ lên của harry và ron trông vênh mặt. oliver khá chắc chắn rằng hermoine cũng sẽ biết và anh vô cùng sợ hãi trước những lời trêu chọc từ cặp song sinh và bộ ba tam giác vàng mà mình phải chịu đựng khi cơn ác mộng này kết thúc. anh thậm chí không muốn tưởng tượng cảnh bạn bè và bạn cùng lớp của mình ở những nhà khác sẽ nghĩ gì (có thể là sự vụng về của anh quá xấu hổ và họ sẽ cười sảng khoái khi kể cho những người bạn khác của mình, nhưng điều đó không quan trọng).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top