Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8 : Sửa Chữa Thế Giới Sai Lầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi tỉnh dậy lần nữa, Obito cảm nhận được nhiệt độ ấm áp.

Hắn chậm rãi mở mắt. Nơi này là một hang động, hắn đang nằm trên một chiếc chăn được trải rộng. Cách đó vài bước chân bên phải có một đống lửa, ngọn lửa cũng không quá nóng, tựa hồ đã cháy một đoạn thời gian rất dài. Xa hơn nữa là Kakashi ngồi đưa lưng về phía hắn ở lối vào của hang động, đầu cuối thấp xuống giống như đã ngũ, nhẫn đao vẫn như cũ một mực ôm trong ngực.

Phản phệ của chú ấn đã giảm phân nữa, cánh tay trái bị thương cũng đã được băng bó cẩn thận ngoài trừ lưu lại cảm giác kiệt lực, trên thân cũng không có cảm giác khó chịu khác. Obito lấy tay chống đất từ từ ngồi dậy, ngập ngừng gọi tên y: "Kakashi?"

Không phản hồi.

Obito lảo đảo đi đến bên cạnh Kakashi, ở trước mặt đối phương ngồi xuống. Ngay cả khi quay lưng về phía ngọn lửa, sắc mặt Kakashi vẫn rất tái nhợt hết sức rõ ràng, giống như nhịn đau cau lại lông mày. Obito dùng mu bàn tay nhẹ nhàng chạm vào  trán y, không có gì ngạc nhiên khi hắn cảm thấy hơi nóng, nhưng may là nó chưa đến mức đáng lo ngại.

Xem ra y đã hôn mê trong tư thế này - bằng không y căn bản không cho phép bản thân ngủ thiếp đi.

Obito bế Kakashi lên và cẩn thận đặt lên chiếc chăn mà hắn đã nằm lúc nãy. Kakashi rên lên một tiếng yếu ớt, Obito không muốn làm y tỉnh giấc, chỉ vén vạt áo lên kiểm tra sơ qua việc xử lý vết thương. Sau đó hắn đắp một chiếc chăn khác lên người Kakashi, nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Khu rừng về đêm thật tĩnh lặng, dường như không có sát khí ẩn hiện trong những bóng đen sâu thẳm. Theo vị trí của mặt trăng, Obito phỏng đoán ít nhất năm giờ đã trôi qua kể từ khi trận tử chiến kia. Từ lúc Kakashi hôn mê cho đến khi tỉnh lại, trong khoảng thời gian này không có kẻ thù tìm đến, coi như là trong cái rủi có cái may.

Obito ở chung quanh đi một vòng, di chuyển đôi chân cứng đơ của mình, bày ra trang bị cảnh báo đơn giản và trở lại hang động với nhiều nhánh cây khô. Kakashi vẫn còn ngủ say; Không biết có phải là ảo giác hay không, nhưng sau khi y nằm xuống, khí sắc tựa hồ khá hơn một chút. Obito thêm vài nhánh cây vào đống lửa để nó bùng cháy trở lại, liền ở bên cạnh ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào ngọn lửa đến xuất thần.

Đêm nay là thời hạn cuối cùng cho quyết định của hắn, Obito nghĩ.

Tung tích của Hokage đã một tuần không rõ, coi như Konoha di chuyển chậm, gần như là thời gian để đội tìm kiếm cứu trợ chậm nhất là một đến hai ngày sẽ tìm đến. Một khi trở về Konoha, Kakashi sẽ được giải độc thành công dưới sự điều trị của Sakura và Tsunade, phục hồi chakra và trí nhớ, hết thảy mọi thứ sẽ trở lại quỹ đạo ban đầu. Chưa đầy một tháng sau khi tội phạm chiến tranh ra tù, một số người dân trong làng không kìm nén được hận ý, đây là khởi đầu nhưng còn lâu mới kết thúc.

Càng quan trọng hơn là, không ai có thể đảm bảo rằng lần tiếp theo sẽ còn ai đồng dạng như Sếu tiếc mạng, chỉ dám mượn đao giết người, mà không phải điên cuồng liều chết, từ lúc mới bắt đầu liền hạ sát Hokage.

Đã đến lúc giác ngộ - người biến Hatake Kakashi trở thành anh hùng hoàn mỹ không tì vết và xóa đi tính mạng hắn chính là Uchiha Obito hắn đây.

Hắn trước kia nên làm như vậy. Đó là sai lầm trí mạng khi dịch chuyển hai thanh hắc bỏng của Kaguya cùng một lúc, lẽ ra hắn chỉ nên dịch chuyển cây hắc bỏng đang bắn về phía Kakashi, còn mình thì đón lấy cái chết. Bằng cách này, hắn sẽ cùng tội nghiệt lúc trước cùng nhau hủy diệt, Kakashi cũng có thể buông xuống quá khứ có cuộc sống mới. Mà không phải giống như bây giờ, vừa mang cảm giác áy náy không nên tồn tại, đồng thời vốn nên được cấp dưới kính trọng chứ không phải là ghét bỏ, lúc nào cũng không yên.

Hắn là người khởi nguồn tất cả mọi chuyện, cho nên sẽ gánh vác mọi trách nhiệm. Bây giờ chính là cơ hội thích hợp, Kakashi vẫn chưa khôi phục trí nhớ, Obito trong mắt y cũng không thể xác định chính xác. Ngoài ra, do sự trốn tránh của chính Obito đã để lại cho Kakashi một ấn tượng đáng nghi, lúc này đây lại trở thành điều kiện thuận lợi. Chỉ cần có một chút kỹ năng diễn xuất, một vài đoạn ký ức giết chóc lại thêm lời khai của người khác, hắn có thể hoàn toàn đảo ngược vị trí của mình khiến Kakashi tin rằng hắn thực sự là một tên tội phạm tội ác tày trời, chết chưa hết tội. Dù sao thì đó cũng là sự thật.

Trong trường hợp xem hắn đơn giản là một kẻ xấu xa không liên quan gì đến y, thậm chí tận mắt chứng kiến cái chết của hắn, tâm trạng của Kakashi hẳn sẽ nhẹ nhõm rất nhiều. Về phần giải quyết hậu quả, ảo thuật của Magekyou Sharingan đủ để xáo trộn ký ức, để chân tướng bị chôn vùi. Cuối cùng, chỉ cần một lệnh bịt miệng là đủ, Konoha rất giỏi trong việc này, mà các học trò của Kakashi sẽ suy nghĩ vì thầy mình, cho nên họ sẽ hợp tác để tiếp tục vỡ kịch.

--Thậm chí hắn có thể làm đến triệt để, để Kakashi tự tay chấm dứt tính mạng của hắn.

ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu, làm cơ thể hắn không khỏi căng cứng, lưng thẳng tắp, nhẹ nhàng nín thở.

Hắn nên lực chọn cái chết như thế nào? Obito tự hỏi.

Hợp tình hợp lý mà nói, việc Kakashi tự tay giết hắn sẽ càng đem lại nhiều lợi ích. Kakashi bị chỉ trích vì bảo vệ hắn và ở trong mắt dân làng đã đánh mất lập trường công bằng. Mà hắn là tâm điểm của sự thù hận, dù có chết với tư cách là người bảo vệ y thì người khác cũng chỉ nghĩ rằng hắn là đang báo đáp tư tình, mà không phải thật lòng ăn năn hối cải.

Với sự hiểu biết này, cái chết của hắn sẽ không ảnh hưởng gì đến việc nâng cao danh tiếng của Kakashi, ngoại trừ vài câu "đáng tội" và "chết muộn". Nếu nghĩ theo hướng cực đoan nhất, đối với cái chết của hắn không cam lòng cùng oán hận thậm chí có thể chuyển sang Hokage, tiếp tục đe dọa tính mạng của y.

Và nếu hắn chết dưới tay Kakashi như một tội nhân chấp mê bất ngộ, mọi chuyện sẽ khác. Tuy thật mỉa mai, nhưng cái chết của hắn quả thật có thể trở thành "lá phiếu" của y dành cho Konoha. Dân làng sẽ nghĩ rằng sự thiện vị của Kakashi đối với hắn không phải là vô điều kiện, một khi hắn giẫm lên vết xe đổ tiếp tục tội ác, y cũng có thể không chút do dự tự mình động thủ. Tư tâm có tồn tại, nhưng nó không bao giờ vượt qua ranh giới và trách nhiệm. Cho dù những người thân của người đã khuất có bất mãn như thế nào trước đây đối với y đi chăng nữa, thì tất cả đều sẽ tan biến sau đó.

Đương nhiên, có một điểm mấu chốt để làm được điều này, đó chính là Obito phải chắc chắn đảm bảo Kakashi cả đời đều sống trong sự lừa dối mà hắn thiêu dệt.

Nếu không, một khi trong tương lai có xảy ra sai sót, Kakashi sẽ nắm bắt lỗ hổng và tìm ra sự thật ...

-- Chính là loại người như tôi trở thành Hokage Đệ Lục, cho nên mới có quyền can thiệp vào những quyết định quan trọng như việc hành quyết tội phạm chiến tranh. Trừ phi một ngày nào đó tôi bị loại khỏi vị trí này, nếu không Obito, sinh mạng của cậu nằm trong tay tôi.

Không. Nắm chặt nắm đấm, Obito cố gắng thuyết phục chính mình. Kakashi không có liên quan, y từng trong không gian Kamui dùng Chidori xuyên thủng trái tim hắn, và nếu như không phải thầy Minato ngăn cản thì y cũng đã đâm hắn bằng Kunai. Y đã sớm quyết định tự tay kết liễu hắn, chẳng qua là hắn để điều này hoàn thành sau năm năm mà thôi. Kể cả khi sự thật bị bại lộ, y cũng sẽ không sao cả.

--Năm năm qua đã chứng minh rằng việc để cậu sống sót có lợi hơn là xử tử. Dựa vào kết quả này, tôi quyết định loại cậu ra khỏi nhà lao, hành động này cũng đã được sự đồng ý của các quan chức cấp cao khác.

Xem đi, y để hắn còn sống đều là vì Konoha. Cái gọi là tư tâm chẳng qua là do thế giới bên ngoài phỏng đoán dựa trên mối quan hệ trước đây của chúng ta, sinh ra tin đồn suy đoán thất thiệt thôi, trên thực tế hoàn toàn không tồn tại, điểm này bất luận là hắn hay là Kakashi đều rất rõ ràng.

--Nếu phải nói ra, tôi chỉ làm theo bản năng của mình, không muốn quãng đời còn lại tiếp tục sống trong hối hận thôi.

...

Ngươi còn định lừa dối chính mình nữa sao? Giọng nói đột ngột vang lên từ đáy lòng nói trúng tim đen của hắn.

Obito đột nhiên cảm thấy một sự phẫn uất chưa từng có. Hắn suýt nữa đá bay đống củi, cũng may tại một khắc cuối cùng kéo lại lý trí, lúc này mới không làm ra hành động bốc đồng. Thật ra, nếu như không phải cố kỵ Kakashi còn ngủ ở bên cạnh, hắn hận không thể ở đây náo động một phen, đem nội tâm cuồn cuộn cảm xúc đều thống khoái phát tiết ra ngoài.

Làm sao ta có thể không tự lừa dối chính mình? Hắn nghiêm nghị hỏi lại mình. Tiếp tục xem y vì ta mà bị căm ghét, không biết lúc nào sẽ chết trên tay người báo thù sao? Hay tiếp tục nhìn y tự hành hạ bản thân, chuộc tội với làng như chuyện của Sếu, nhất định phải đem bản thân mệt mỏi đến chết mới bằng lòng bỏ qua? Làm sao y có thể sống như thế này?

Uchiha Obito đã chết tại cầu Kannabi từ lâu, bây giờ hắn chỉ là một cặp xiềng xích khóa chặt y. mặt dù y đã đeo chiếc cùm này hơn 20 năm, đã cùng da thịt lớn lên, khi lấy xuống sẽ đau đớn chảy máu, nhưng một ngày nào đó vết thương sẽ lành lại.

Đến lúc đó, y sẽ được tự do.

Cảm giác ngứa ran khiến Obito bất giác kích hoạt Sharingan. Hít một hơi thật sâu để ổn định nhịp tim và cảm xúc của mình, Uchiha ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông tóc bạc đang say ngủ bên cạnh. Y trông có vẻ bình ổn lại, lông mày cũng hoàn toàn giãn ra, không nhận thức được những thay đổi mạnh mẽ sắp xảy ra trong đời.

Cứ như vậy quyết định, Obito nghĩ. Đau dài không bằng đau ngắn.

Mặc dù so ra kém Vô Hạn Nguyệt Độc, nhưng là Kakashi, hãy để hắn sử dụng huyễn thuật vì y tạo ra một thế giới nơi có thể sữa chữa mọi sai lầm.

____________________

Kakashi tỉnh lại trước bình minh ngày hôm sau. Ý thức được mình đang nằm trên tấm chăn, y đột nhiên xoay người ngồi dậy, ngay sau đó bởi vì đụng đến vết thương ở thắt lưng mà phát ra một tiếng kêu đau.

"Cậu đã ngất trong lúc gác đêm," Obito nhàn nhạt lên tiếng. Ngồi bên cạnh đống lửa, hắn chậm rãi khuấy hộp canh trong tay, nhìn không khác gì lúc trước, "Khả năng chữa trị của cậu kém xa so với ta, ít nhất cũng tự giác mình cũng đang bị thương đi."

"Ah.... Tôi còn tưởng rằng mình chí ít có thể chống nổi một đêm." Kakashi vò đầu bứt tóc. Y tiến đến bên đống lửa, tiếp nhận hộp đồ ăn từ tay Obito, "Cảm ơn."

Obito hừ một tiếng: "Lại là cái cậy mạnh vô nghĩa." Nói xong, hắn đột nhiên trở nên trầm mặc, lẳng lặng nhìn chằm chằm nam nhân tóc bạc kéo mặt nạ xuống uống canh.

"...Có chuyện gì?" Kakshi bị hắn nhìn không được tự nhiên, ho nhẹ một tiếng hỏi.

"Không có gì. Ta chỉ là...." Obito hơi dừng một chút, tựa hồ do dự không biết có nên tiếp tục nói hay không, "Ta chỉ là muốn biết tại sao cậu lại lựa chọn ném nhẫn đao về phía nữ nhẫn kia, mà không phải chống trả lại kẻ thù ở sau lưng mình, đến cùng là nghĩ như thế nào."

Đây thực sự là nghi hoặc của hắn. Kakashi cũng không biết hắn có khả năng giết kẻ thù chỉ trong một đòn đánh mà không cần chạm vào người, lại không cách nào sử dụng chakra, dưới tình huống như vậy đem nhẫn đao ném đi, tương đương với việc chủ động từ bỏ mạng sống của mình. Coi như cho dù dùng nhẫn đao đối kháng, cũng rất khó địch nổi đối thủ, nhưng suy cho cùng vẫn có cơ hội sống sót.

Obito biết mình không nên hỏi. Hắn đã hạ quyết tâm, bất luận Kakashi trả lời như thế nào, đều chỉ mang lại cho hắn dao động và thống khổ. Đối với tên ác nhân cũng sẽ chỉ cười nhạo Kakashi ngu ngốc, mà sẽ không truy cứu động cơ y làm như vậy làm gì.

Nhưng hắn đồng thời hiểu rõ, nếu như bây giờ không hỏi thì về sau sẽ không còn có cơ hội.

"A, ngươi nói đến cái kia sao?" Kakashi có vẻ xấu hổ khi nhắc lại chuyện xảy ra hôm qua, gãi gãi gương mặt. "Thành thật mà nói, tôi thực sự không rõ ... Tựa như hành động xuất phát từ bản năng của cơ thể vậy, vì vậy tôi làm điều đó một cách tự nhiên. Nói đến lúc đó, cũng không có thời gian để tôi cẩn thận phân tích suy đoán đi."

"....Là như thế."

"Có thể bởi vì tôi biết nếu như ngươi bị giết, tôi cũng nhất định khó thoát khỏi cái chết. Mà lại trên đường đi đều là ngươi bảo vệ tôi, nhìn thấy dáng vẻ ngươi liều mạng như thế, tôi luôn cảm thấy không thể yên tâm núp ở đằng sau."

"..."

Ánh lửa lập lòe chiếu vào mặt Obito, khiến biểu cảm của hắn càng thêm khó đọc. Kakashi ngắm nghía bên mặt của người đàn ông tóc trắng, một lát sau đột nhiên hỏi: "Chúng ta... Chúng ta lúc trước đã từng gặp phải loại nguy cơ tương tự trước đây chưa?"

Obito không trả lời ngay; một lúc sau, cuối cùng hắn cũng liếc nhìn Kakashi. "Cậu còn bận tâm quá khứ sao?"

"Tốt xấu gì cũng đã sống hơn 30 năm. Không quan tâm chút nào mới là lạ." Khi ý đồ bị bại lộ, Kakashi dứt khoát không giấu diếm, hào phóng thừa nhận.

Mà lần này Obito cho y câu trả lời ngoài ý muốn: "Cậu sẽ biết. Mặc dù không phải bây giờ, nhưng cũng sẽ sớm thôi."

Dứt lời, không cho y cơ hội tiếp tục truy vấn, hắn đứng dậy, không nói lời nào đi ra hang động.

___________________

Cả hai lại lên đường sau khi mặt trời mọc. Cuộc hành trình vẫn yên lặng như mọi khi, Obito vẫn như cũ ở phía trước mở đường, Kakashi theo ở phía sau. Thoạt nhìn, sinh tử ngày hôm qua dường như không có ảnh hưởng gì đến bọn hắn.

Qua một sườn đồi khác, Obito đột ngột dừng lại. Hắn giơ ta ra hiệu Kakashi đừng hỏi, nhìn quanh một lượt rồi hét lên: "Theo đủ chưa? Ra đi."

Bốn phía chỉ nghe thấy âm thanh lá cây bị gió thổi động.

"Không có sát ý trong mắt các ngươi, cho nên ta tạm thời không có ý định động thủ. Nhưng nếu như lại tiếp tục quỷ quỷ quái quái theo ở phía sau, vậy thì khó mà nói." Obito nheo mắt lại, "Chẳng lẽ các ngươi nghĩ rằng điều này có thể giấu được con mắt của ta sao?"

Một khoảng im lặng ngắn ngủi, sau đó chỉ nghe thấy vài tiếng vù vù, ba thân ảnh xuất hiện trên cây đại thụ trước mặt, đứng trên cành cao nhìn xuống hai người bọn hắn.

"Xin đừng hiểu lầm, chúng ta không có ý định tấn công hai người các ngươi." Người cầm đầu giơ cao hai tay, dẫn đầu nói rõ lập trường của mình. "Thân là những ninja lang thang, cuộc chiến ninja lần thứ tư không liên quan gì đến chúng tôi, vì vậy không cần phải tìm cách trả thù; chúng tôi cũng ý thức rất rõ về năng lực của chính mình, cũng không thể tự tin lấy đầu của người khởi xướng đại chiến lần thứ tư cùng Hokage đi lĩnh thưởng. Chưa kể làm như vậy sẽ đắc tội rất lớn với Konoha cùng những vị cứu tinh, nghĩ như thế nào cũng không đáng."

Obito nghe thấy Kakashi khẽ hít vào một tiếng.

"Vậy thì mục đích của các ngươi là gì?" Hắn bất động thanh sắc đặt câu hỏi.

"Tất nhiên cũng là vì tiền, nhưng mà là tiền của Konoha." Ninja lang thang nhún vai, "Hai ngươi chắc không biết rằng Konoha đã đưa ra thông báo cho toàn nhẫn giới, đưa ra phần thưởng cho bất kỳ tin tức nào về hai ngươi. Mặc dù so với trên chợ đen kém hơn một chút, nhưng chí ít cầm phần tiền này lên vẫn an toàn, không đến nổi nguy hiếm mất mạng."

"Thế thì chưa hẳn."

"Hả?" Người đàn ông sửng sốt.

"Nhưng ta có thể cho ngươi cơ hội sống." Khí tức nguy hiểm tràn ngập ra, nhiệt độ trong rừng nháy mắt tựa hồ giảm xuống mấy phần. Kẻ thù cũ của nhẫn giới ngẩng đầu lên; đồng tử đỏ bừng, biểu cảm lạnh lùng và cứng rắn, trong y hệt như khi đứng trên đỉnh Thập vĩ đối mặt với hàng ngàn ninja. "Đi thông báo cho Konoha và yêu cầu họ cử một vài người trong làng có thể nói chuyện với ta. Uzumaki Naruto, Nara Shikamaru, hoặc ít nhất là cùng thời kỳ của họ. Số lượng người chỉ giới hạn tối đa hai đội,

Bất luận là các ngươi hay là bọn họ, đều không được gióng trống khua chiêng, đem chuyện này truyền đi toàn thành đều biết--"

Nhẫn đao trong tay hắn vạch ra một đạo lóe sáng một vòng, ngay sau đó, lưỡi kiếm sắc bén nằm ngay ngắn giữa cổ y.

"--Nếu như bọn họ còn hi vọng Hokage đáng kính của mình có thể sống trở về."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top